Chân Đế

Chương 152: Nhiệm vụ và ban thưởng ( Nhất

Zai Nguyễn

11/01/2014

Mười bảo bảo đản này rất nhanh thành tâm điểm chú ý của mọi người. Nhất là đối với phụ nữ, chúng nó có lực sát thương tuyệt đối.

Đã có người ra giá một ngàn kim tệ nhưng tiệm không bán. Giỡn hoài, đây là trấn sơn chi bảo dễ gì đem bán cho ngươi. Trừ phi để ta tìm được bảo bảo mới thay thế thì còn có thể thương lượng. Nhưng ít ra không phải cái giá một ngàn kim tệ. Ngày đầu tiên là lấy danh tiếng. Ta đoán rất nhanh sẽ có một đám mạo hiểm giả điên cường chạy đi săn bảo bảo đản thừa cơ trám một phen, nhưng tiếp theo bọn họ sẽ biết rằng khó khăn của việc săn bảo bảo đản. Theo thời gian phát triển, bảo bảo đản do ta độc quyền buôn bán. Đây là sản phẩm thay thế cho thuốc nhuộm tóc. Dạo gần đây đã có một số NPC nghiên cứu thành công cách chế thuốc nhuộm. Vì vậy thị trường cũng bị chia sẻ bớt, vì vậy ta quyết định chuyển hướng sang ngành kinh doanh bảo bảo.

- Nguyệt Nhi, ta tới rồi đây.

Nguyệt Nhi lúc này đang bận rộn túi bụi trả lời khách hàng, thấy ta tới nàng quẳng công việc cho vị như nhân viên bên cạnh rồi đi tới bên cạnh ta. Ánh mắt nàng liếc sang Phương Nhi cùng Thanh Tuyền, miệng vẫn tươi cười như bình thường.

- Để anh giới thiệu, đây là em gái của anh Thanh Tuyền, còn đây là bạn gái của anh Phương Nhi. Thanh Tuyền, Phương Nhi, đây là người anh nói đến nghĩa muội Nguyệt Nhi. Mọi người tới làm quen đi.

Phụ nữ là động vật dễ thân cận cùng nhau nhất. Chỉ trong chốc lát ba người đã quấn thành một đoàn, trò chuyện rất rôm rả, lâu lâu còn liếc về phía ta vài cái, thật sự không biết bọn họ đang nói gì. Ta có thể đem thính giác đề cao lên vẫn dễ dàng nghe trộm được, nhưng cuối cùng ta quyết định không làm. Nam nhân nghe lén chuyện nữ nhân cũng không phải thứ hay ho gì.

Ta nhìn ba người tỏ vẻ rất thân mật với nhau, đem ta đá ra ngoài vì vậy ta đành tự mình đi tham quan cơ ngơi.

- Ê, Thanh.

Một tiếng hô to vang lên sau lưng, ta giật mình quay đầu lại thì thấy Đức, Tiến dẫn theo đám đàn bang chúng đi tới.

- Tất cả mọi thứ đều là mày lên kế hoặch thực hiện phải không ? Rất hoành tráng a. Tao thật sự bội phục mày rồi.

Đức nhìn khung cảnh náo nhiệt xung quanh, cảm thán không thôi. Tiến chỉ cười nói

- Hắc hắc, mày nghĩ nó là ai. Bạn của tụi mình không giỏi làm sao được.

Ta gãi đầu bảo

- Ài, nhìn vậy chứ thu vào cũng chẳng được bao nhiêu. Tao đang cố cày tiền trả nợ cho tụi bây đây.

Tiến nghe vậy có chút cảm động đáp

- Mày không cần vội. Mới khai trương bữa đầu làm sao trả được số nợ kia. Mày cứ coi như anh em trợ vốn làm ăn, mai mốt có đồ ngon nhớ ưu đãi anh em là được.

- Tất nhiên, tất nhiên.

Đức đứng bên cạnh xen vào

- Ông già tụi tao nãy giờ hứng chí lắm. Ổng được cấp dưới thông báo rằng mày đã bắt đầu quảng cáo cho công ty, quy mô cực lớn nên ổng ban ngày bỏ việc chạy vào xem. Hồi nãy mới nhìn thấy ổng cùng cha của thằng Tiến đi xem xét hoàn cảnh. Nếu mày làm tốt có thể xin thêm số vốn đầu tư nữa cho xem.

- Làm gì mà quy mô lớn ghê vậy. Tao chỉ mới khai trương chưa được nửa ngày mà thôi.



Tiến lắc đầu, dùng ánh mắt sùng bái nhìn ta rồi nói

- Mày trong trò chơi nên không biết hiện thực náo động lớn cỡ nào. Trên diễn đàn giờ chỉ toàn chủ đề bàn tán khu liên hợp Phương Nguyệt Tuyền của mày. Bây giờ cả nước đều nghe danh tới nơi này. Không những vậy, trên diễn đàn Chân Đế thế giới tụi tao cũng sai người quảng cáo rầm rộ. Hắc hắc hắc, khu liên hợp của mày giờ xem như nổi tiếng toàn thế giới cũng không sai.

- Mày cứ viết rằng cho gia tộc tụi bây hỗ trợ vốn làm ăn, lúc đó quảng bá cho hai tập đoàn của nhà tụi bây luôn.

Đức hắc hắc cười

- Chuyện đó mày khỏi cần nói. Thật không ngờ ý tưởng thoạt như trò đùa trẻ con giờ hữu hiệu đến mức này. Tao lúc đầu cũng khuyên ba tao dữ lắm, bỏ tiền vào quảng cáo trên ti vi chi bằng đầu tư vào đây. Giờ nhìn xem, không chỉ trong nước mà cả nước ngoài cũng đều biết tiếng tập đoàn của gia đình chúng tao.

Trong số bang chúng lúc này có vài người đi ra hướng Tiến hỏi

- Bang chủ, đây là Du Long tiểu tử phải không ?

- Đúng vậy. Hắn là Du Long, trước kia có chút chuyện bận nên chưa tham gia bang được, tới giờ hắn mới lộ diện.

Ta nhìn vị thanh niên này lập tức nhận ra là đồng bọn cũ trước kia

- À, Tiểu Hỏa đó phải không ?

- Ha ha, quả nhiên là Du Long ca. Lâu rồi không gặp vẫn còn nhớ tên đệ.

Tiếp theo vài vị bang chúng ngày xưa cũng đi ra chào hỏi. Chúng ta kiếm một tửu lầu ngồi xuống ôn lại chuyện cũ. Lúc này Tiến hỏi

- Mày thật sự lộ diện à ? Nếu sau này ngoài hiện thực có kẻ muốn hại mày thì làm sao. Thân phận của mày hiện giờ cũng rất mẫn cảm.

Ta bình tĩnh đáp

- Đi từng bước tính từng bước. Vả lại sau khi tham gia đại hội anh hùng xong tao cũng không luyện cấp nữa,mà tập trung quản lý kinh doanh. Dù sao hiện giờ cũng làm ra tiền, tao không muốn gây sự với kẻ khác. Thế nên tao cũng không quay về bang đâu. Tụi mày cứ lo phát triển đi, cần hỗ trợ tao sẽ giúp hết mình.

Tiến cúi đầu trầm tư, rất lâu sau mới lên tiếng

- Tụi tao hiểu rồi. Qủa thật trò chơi này liên quan quá nhiều đến hiện thực. Nếu mày làm quá có kẻ không tiếc đại giới làm hại mày và gia đình. Tụi tao không muốn thấy điều đó. Mày cứ yên tâm, khi nào Tam Vương gia tộc còn tồn tại thì cái ghế phó bang chủ vẫn dành cho mày. Ngoài ra bang chúng sẽ hộ trợ hết sức để bảo vệ cơ nghiệp này của mày.

Tao khóe mi ươn ướt chỉ thì thào hai chữ cảm ơn. Thật xin lỗi hai đưa mày, tao cũng muốn làm nên một phen sự nghiệp. Nhưng tao lại không có chỗ dựa vững chắc như tụi mày nên đành phải dối gạt hai đứa, tự mình phát triển lực lượng. Sau này cho dù tao phát triển đến mức nào cũng không quên tình cảm của tụi bây.

Cả đám đang ngồi tán dóc thì có bảo vệ Phương Nguyệt Tuyền hối hả chạy tới tìm ta. Hắn mang tới tin động trời là hoàng thượng giá lâm. Cả bọn vừa nghe thấy ngay cả đũa đang cầm cũng rớt xuống đất.



Chúng ta chạy vội ra cổng bắc nghênh đón hoàng thượng. Khi đi tới cổng, ta lập tức nhìn thấy một đoàn quân binh đứng đó, bảo hộ cho vài người đứng bên trong.

Phương Nhi, Thanh Tuyền cùng Nguyệt Nhi cũng đang nghênh đón đoàn hộ vệ.

- Thảo dân Thanh, xin ra mắt hoàng thượng.

Long Quán Thiên lúc này mặt rồng đại duyệt. Hắn nhìn khung cảnh náo nhiệt xung quanh với vẻ rất hài lòng. Thật ra vốn hắn cũng không dự định tới nơi này. Là cửu ngũ chí tôn sao có thể xuất hiện ở nơi toàn bá tánh bình dân như vậy. Nhưng bởi vì tam công chúa Thúy Vân lôi kéo nhị công chúa Thúy Nguyệt tới năn nỉ hắn. Long Quán Thiên vốn cưng chiều tam công chúa tất nhiên không cách nào từ chối được. Một phần khác hắn từ thám tử báo lại nơi này có rất nhiều thứ mới lạ, chưa bao giờ, xuất hiện nên Long Quán Thiên cũng cảm thấy tò mò. Cuối cùng hắn dẫn theo đại hoàng tử, nhị, tam công chúa cùng một số trọng thần tới tham quan. Đi cùng Long Quán Thiên là gia chủ của tứ đại thế gia. Bọn họ cũng bị những thứ mới lạ hấp dẫn.

Long Quán Thiên cùng trọng thần đi vào chưa được bao lâu thì ta đã tới bái phỏng. Long Quán Thiên nhìn ta nghi hoặc hỏi

- Ngươi là ?

- Bẩm hoàng thượng, thảo dân là chủ nhân của Phương Nguyệt Tuyền.

- À, thì ra là ngươi. Nơi này đều do một tay ngươi xây dựng sao ?

- Dạ phải. Những thứ hoàng thượng thấy đều là nét văn hóa đặc trưng tại thế giới dị nhân. Thảo dân chỉ muốn dị nhân cùng nguyên trụ dân có thể thông qua nơi này hiểu rõ nhau hơn, để mọi người cùng chung tay góp sức phát triển quốc gia càng ngày càng vững mạnh.

Long Quán Thiên càng nghe càng tán thưởng

- Tốt, quả nhiên anh hùng xuất thiếu niên. Tuổi không lớn mà đã có tinh thần vì nước vì dân như vậy rồi, rất đáng khen ngợi.

- Tạ hoàng thượng khen thưởng. Trong thời gian sắp tới thảo dân sẽ cố gắng mở rộng khuôn viên Phương Nguyệt Tuyền để có thêm không gian đưa càng nhiều văn hóa dị nhân vào đây.

Long Quán Thiên nghe ta nói như vậy lập tức thắc mắc

- Ngươi nói rằng đây chỉ là phần nhỏ của vắng hóa dị nhân sao ?

- Dạ đúng vậy. Còn rất nhiều thứ mới lạ nữa nhưng diện tích chiếm quá lớn cũng như tiêu hao rất nhiều kim tệ đầu tư, trong phút chốc thảo dân cũng không cách nào xoay sở nổi.

Long Quán Thiên thật ra đã bị nơi này cuốn hút. Những trò chơi giải trí mới lạ như cờ vua, cờ tướng, cờ vây đầy trí tuệ khiến hắn càng thêm tò mò với dị nhân. Trong suy nghĩ của Long Quán Thiên, dị nhân chính là đám người xâm lược, không văn hóa, tham lam, tàn bạo nhưng nơi này đã khiến hắn phải ngẫm lại.

- Như vậy trẫm sẽ ban thưởng cho ngươi hai triệu kim cương tệ, đất đai hai mẫu tùy cho ngươi phát triển. Ngoài ra ta ban danh cho Phương Nguyệt Tuyền là Dị Nguyên Giao Lưu Khu. Đây sẽ là nơi xúc tiến giao lưu văn hóa của hai chủng tộc mong ngươi toàn tâm toàn ý phát triển nó.

Ta vừa nghe hoàng thượng ban thưởng, cả người đờ đẫn, hồn vía lên mây. Tai ta nghe lầm sao ? Hoàng thượng ban thưởng hai mẫu đất. Trời ơi, phải biết rằng hai mẫu đất chính là rộng gấp mười mấy lần diện tích hiện tại. Nếu tính ra giá thì xấp xỉ một ngàn cây vàng. Không những vậy còn thêm hai triệu kim cương tệ làm vốn. Phải biết rằng vốn liếng ban đầu ta vay mượn cũng chỉ có nhiêu đó mà thôi. Bây giờ hoàng thượng ban thưởng hậu hĩ như vậy ta lập tức có thể trả hết nợ. Từ nay không cần băn khoăn vì việc này nữa.

Đúng lúc này một giọng nói vang lên

- Hoàng thượng xin xuy xét lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chân Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook