Chương 4: Sơ nhập Tân Thủ Thôn
Zai Nguyễn
11/01/2014
“Tin nóng hổi đây, cực kì nóng luôn. Hôm nay, tại tân thủ
thôn xuất hiện anh hùng độn khố chuối tay không đại chiến với dã kê bị kê mổ chết
phải về làng mười ba lần.’’
Trên diễn đàn người chơi lại tiếp tục nghị luận về đề tài nóng bỏng này.
Người chơi A: thằng này mặt cũng dày thật nhỉ. Dám độn khố chuối đi sát quái.
Người chơi B: Thiệt hâm mộ quá. Anh ơi anh lấy cái khố này ở đâu vậy chỉ em với.
Người chơi C: “Chân Đế” càng ngày càng thêm nhiều kẻ quái thai a.
Người chơi A: Đúng thế. Ngay cả dã kê cũng đánh không lại thiệt là quá mất mặt dân Việt quá mà.
………………….
Đừng nghi vấn nhiều. Đúng vậy, người mặc khố chuối là ta đó. Kết hợp với tên Nhìn Cái Gì đúng là cặp đôi ăn ý trời ban. Đứng ở bụi rậm hồi lâu, xem xét lại những kĩ năng mới học được khi chuyển chức thành Tiểu Lưu Manh
Nhìn trộm: chủ động kĩ: trong vòng bán kính ba mét có thể nhìn thấy trạng thái thuộc tính sơ lược của vật được chọn, đây là kĩ năng mà tiểu lưu manh thuờng sử dụng.Hao tốn ma pháp 10. Sơ cấp.
Đánh lén: chủ động kĩ: bất ngờ tập kích từ phía sau làm cho kẻ thù tránh không kịp, đây là tuyệt kĩ mà tiểu lưu manh thường sử dụng. Hiệu quả: tăng 10 điểm công kích, 5% gây choáng trong 3 giây. Hao tốn ma pháp: 5. Sơ cấp.
Trộm vặt: chủ động kĩ: có thể thâu bất cứ đồ vật không đáng tiền là mấy từ bên ngoài vào người, đây là kỉ xảo mà tiểu lưu manh thường sử dụng. Hiệu quả: 10% thực hiện thành công. Không thể sử dụng với người chơi, NPC, quái vật. Sơ cấp.
Trong ba kỹ năng ta học, chỉ có nhìn trộm là hiệu dụng nhất mà thôi. Khi sử dụng ta có thể thấy được tên, huyết lượng, kĩ năng của quái vật đó. Đánh lén kĩ sức mạnh không cao lại hao phí khá nhiều ma pháp lực của ta, ma pháp hiện nay chỉ có 10, ta sử dụng hai lần là hết. Phải đợi một khoảng thời gian thì ma pháp mới phục hồi lại như cũ.
Ngoài ra trộm vặt kĩ cũng không đến nỗi nào là vô dụng. Cái khố chuối mà ta đang mặc là sử dụng trộm vặt lấy được từ vườn của lão bá gần cuối tân thủ thôn. Sẵn tiện khi lấy cái khố chuối này, ta cũng vô tình hái trộm được 15 trái chuối xanh: tăng 5 huyết lượng/1 trái.
Nhờ thành tích này mà điểm ác danh của ta lại tăng thêm 5 điểm. Sau khi chỉnh tranh lại quần cho chỉnh tề một tí, ta mở bảng thông tin nhân vật
Người chơi: Nhìn Cái Gì
Danh vọng: 0
Ác danh: 10
Bang phái: Không
Sủng vật: không
Danh hiệu: Bá tánh bình dân
Tánh mạng: 30
Sức lực: 4
Thể lực: 3
Trí lực: 1
Mẫn lực: 1
Trang bị: Khố chuối tự chế, vật phẩm do người chơi Nhìn Cái Gì tự chế, phòng ngự gia 1.
Đi ra ngoài tân thủ thôn, ta thấy những người chơi tạo nhóm hoặc tự mình sát dã kê. Vì “Chân Đế” đã ra được ba tháng nên lượng tân thủ cũng không đông lắm. Ta cũng không lo bị giành quái, đứng xa xa những người chơi khác đang xì xào chỉ chỏ ta. Mặc kệ họ, ta cứ làm chuyện của ta chẵng cần phải để ý tới ai.
Ta quăng kĩ năng nhìn trộm tới dã kê :
Dã kê, cấp độ 1, Huyết lượng 30.
Ta ngất. Chỉ là con dã kê thôi mà có lượng máu bằng ta. Qủa thật làm cho ta chán nản vì thuộc tính lạp ngập của chính mình. Cảm thán một phen, ta đánh cắn răng dùng tay đanh vào đầu của dã kê, ngay lập tức dã kê cũng quay lại mổ vào tay ta, -2 -2 -2 -2 liên tục xuất hiện trên đầu ta và dã kê. Do huyết lượng và tốc độ đánh của chúng ta bằng nhau nên chỉ có thể trông chờ vào vận may. Ai hên ra cú dứt điểm trước thì kết thúc trận đấu. Vì mới bắt đầu chơi nên không nắm vững lắm cách sát quái, ta đã được dã kê ưu ái đưa về làng tới mười ba lận.
Tới lần thứ mười bốn ta đã rút ra được kinh nghiệm, vì tốc độ hồi huyết và di chuyển của ta so với dã kê nhanh hơn một tí cho nên khi bị đánh gần cạn máu ta liền chạy thoát khỏi sự công kích. Nghỉ ngơi một tí ta có thể quay lại tiếp tục tham chiến. Sau gần nửa ngày ta cũng đã đánh chết được con dã kê đầu tiên và thu được 10 điểm kinh nghiệm. Muốn lên tới cấp 2 ta cần tới 100 điểm kinh nghiệm, có nghĩa là phải sát thêm chín con dã kê nữa mới đủ.
Cứ thế nửa ngày trôi qua, ta đánh xong lại chạy, chạy đi rồi quay lại đánh.
Đing Đông, chúc mừng người chơi Nhìn Cái Gì thăng lên cấp 2, được 5 điểm tiềm năng tự do phân phối.
Phân phối theo tỷ lệ 3/2 lực lượng và huyết lượng. Sau khi lên cấp, sát dã kê trở nên dễ dàng một tí, có thể trực tiếp đối đầu với một con dã kê mà không cần bỏ chạy.
Ba ngày trôi qua ta vẫn tiếp tục ở ngoại vi tân thủ thôn sát kê(thời gian trong trò chơi). Nhờ sự kiên trì mà ta đã lên tới cấp 4. Ta thả thân người xuống bãi cỏ mềm mại để thư giãn, ba ngày rồi mà chỉ mới thăng được 4 cấp.”Chân Đế” thăng cấp quá sức khó khăn a. Thuộc tính lạp ngập của ta cũng là một trong những nguyên nhân đó.
Chỉ dùng tay trần sát quái quả là có chút miễn cưỡng, ta phải kiếm vũ khí mới được. Ta quay trở lại thôn trang, đi tới thôn trưởng hỏi thăm tin tức.
- Chào gia gia. Gia gia có nhiệm vụ gì giao cho ta đi làm được không ạ?
Ta nói chuyện hết sức lễ phép để mong điểm mị lực bị âm của ta không ảnh hưởng tới khả năng tiếp nhận nhiệm vụ của ta. Tuy ta đã hết sức nhún nhường nhưng thôn trưởng vẫn không để ý tới ta.
Nhịn, phải nhịn, tuyệt đối nhịn. Ta nghiến chặt răng lại, một hồi lâu ta nở nụ cười hiền lành ngây thơ tới cực hạn
- Xin gia gia hãy thương xót thân ta a, ta ăn mặc thế này làm sao mà dám đi ra ngoài đường đây. Gia gia hãy rủ lòng thương cho ta quần áo và nhiệm vụ đi, van xin người mà. Hu hu hu…
Mắt ta đã rom róm nước mắt, miệng mếu máo run rẩy, chỉ còn thiếu quỳ xuống là ta chánh thức trở thành một kẻ hành khất (nhưng chẳng có tên khất cái nào mập như ta cả). Có lẽ diễn xuất của ta quá tuyệt vời nên đã làm cảm động trưởng thôn, ông quay lại nhìn ta.
- Hừ! Tiểu lưu manh như mi suốt ngày chỉ biết trộm gà bắt chó thôi, làm gì có tiền đồ chứ. Khi nãy chẳng phải mi đã trộm buồng chuối của lão Thất ở cuối thôn đó sao. Lão đang kiếm mi kìa, hãy tới đó mà nhận nhiệm vụ đi.
Nói xong, trưởng thôn quay đi không thèm đối hoài gì tới ta nữa. Khốn nạn cái nghề tiểu lưu manh, làm gì cũng bị chửi rủa cả. Nhắc tới ta lại tức giận nữ thần quan ở thần điện, ta chỉ sờ mó một tí thôi mà nỡ nào cho ta làm cái nghề lạp ngập này. Nữ thần a nữ thần đừng để ta gặp lại nàng nha, ta thề sẽ lột sạch quần áo của nàng và đem nàng đặt dưới hạ thân.
Mang theo ấm ức, ta bước tới nhà lão Thất ở cuối thôn. Hic, không biết lão sẽ làm gì để trừng phạt ta đây. Khi đi tới thì ta nhìn thấy lão Thất đang đứng trước cửa vẻ mặt giận dữ nhìn chằm chằm ta, lão chạy tới bóp chặt cổ của ta.
- Tên lưu manh kia, chính là người vặt trụi cây chuối của ta phải không? Trời ơi ngươi hại chết ta rồi ngươi có biết không?
- Lão bá có gì từ từ nói đừng có .. khục khục …động tay động chân như thế .. khục . ..ta chịu không nổi đâu. Khục..Đừng, coi chừng rớt cái khố của ta a.
Huyết lượng của ta giảm xuống chỉ còn một tia lão Thất mới buông tay ra. Ta mém tí nữa là được ghi kỉ lục người chơi bị NPC bóp cổ tới chết. Lão Thất dường muốn giết ta, lão mới hả giận. Hai mắt lão phún ra lửa tương ta thiêu ra tro.
- Lão bá a, có gì thì ta đền cho lão. Lão đừng có tức giận như thế.
- Hừ. Đền làm sao mà đền đây. Mi có biết cái cây đó lai lịch như thế nào không hả. Ta trồng gần năm năm rồi, ngày nào cũng phải dùng máu tươi của động vật để tưới, sử dụng biết bao dược tài để vun bón, chỉ cần vài ngày nữa là trái sẽ chín và chuyển thành màu đỏ lúc đó ta dùng để chữa bệnh huyết nghẽn thất thông cho lão bà của ta. Bây giờ… không còn trái nào. Lão bà của ta bị bệnh sắp chết rồi ngươi có biết không hả. Chết người đó? Ngươi lấy gì đền cho ta.
- Ta.. ta.
Ta cũng không ngờ vặt vài trái chuối mà có lại liên quan tới mạng người a. Ta cũng cảm thấy ân hận. Lúc đầu ta lẻn vào vườn của lão Thất chỉ mong kiếm vật che thân mà thôi, ai ngờ.
- Vậy bây giờ ta có thể làm gì để giúp lão bá đây. Lão cứ nói ta sẽ cố hết sức giúp.
- Ngươi muốn giúp sao? Nhưng cấp độ của người quá thấp e rằng sẽ không được đâu.
Lão Thất thở dài lắc đầu nhìn ta. Chạm đúng tự ái, ta yếu thật đấy nhưng có kinh nghiệm chơi game dày đặc của ta thì có việc gì làm khó được ta cơ chứ. Ta kiên quyết nhìn lão Thất.
- Lão bá cứ giao phó. Cho dù có chết ta cũng sẽ không nhíu mày.
- Được, nếu như vậy thì ngươi hãy đi vào ác thú sâm lâm, kiếm cho bằng được huyết linh nước suối đem về cho ta. Nếu dùng huyết linh nước suối ta có thể trong thời gian ngắn thu được đợt quả khác. Nhưng ngươi phải nhớ cẩn thận, vì gần bên huyết linh suối có một quái vật rất mạnh bảo vệ dòng suối đó.
Đing Đông, lão Thất giao cho người chơi Nhìn Cái Gì nhiệm vụ vào ác thú sâm lâm, tìm kiếm huyết linh nước suối. Phải hoàn thành trong vòng 3 ngày, nếu không sẽ bị hệ thống trừng phạt: mị lực giảm 1, thôn dân ở Tân Thủ Thôn sẽ đuổi giết người chơi Nhìn Cái Gì.
Có tiếp nhận nhiệm vụ hay không?
Nói xàm. Bây giờ ta còn quyền lựa chọn nữa hay sao. Đi cũng chết mà không đi cũng chết. Đành phải thử vận may mà thôi.
Trên diễn đàn người chơi lại tiếp tục nghị luận về đề tài nóng bỏng này.
Người chơi A: thằng này mặt cũng dày thật nhỉ. Dám độn khố chuối đi sát quái.
Người chơi B: Thiệt hâm mộ quá. Anh ơi anh lấy cái khố này ở đâu vậy chỉ em với.
Người chơi C: “Chân Đế” càng ngày càng thêm nhiều kẻ quái thai a.
Người chơi A: Đúng thế. Ngay cả dã kê cũng đánh không lại thiệt là quá mất mặt dân Việt quá mà.
………………….
Đừng nghi vấn nhiều. Đúng vậy, người mặc khố chuối là ta đó. Kết hợp với tên Nhìn Cái Gì đúng là cặp đôi ăn ý trời ban. Đứng ở bụi rậm hồi lâu, xem xét lại những kĩ năng mới học được khi chuyển chức thành Tiểu Lưu Manh
Nhìn trộm: chủ động kĩ: trong vòng bán kính ba mét có thể nhìn thấy trạng thái thuộc tính sơ lược của vật được chọn, đây là kĩ năng mà tiểu lưu manh thuờng sử dụng.Hao tốn ma pháp 10. Sơ cấp.
Đánh lén: chủ động kĩ: bất ngờ tập kích từ phía sau làm cho kẻ thù tránh không kịp, đây là tuyệt kĩ mà tiểu lưu manh thường sử dụng. Hiệu quả: tăng 10 điểm công kích, 5% gây choáng trong 3 giây. Hao tốn ma pháp: 5. Sơ cấp.
Trộm vặt: chủ động kĩ: có thể thâu bất cứ đồ vật không đáng tiền là mấy từ bên ngoài vào người, đây là kỉ xảo mà tiểu lưu manh thường sử dụng. Hiệu quả: 10% thực hiện thành công. Không thể sử dụng với người chơi, NPC, quái vật. Sơ cấp.
Trong ba kỹ năng ta học, chỉ có nhìn trộm là hiệu dụng nhất mà thôi. Khi sử dụng ta có thể thấy được tên, huyết lượng, kĩ năng của quái vật đó. Đánh lén kĩ sức mạnh không cao lại hao phí khá nhiều ma pháp lực của ta, ma pháp hiện nay chỉ có 10, ta sử dụng hai lần là hết. Phải đợi một khoảng thời gian thì ma pháp mới phục hồi lại như cũ.
Ngoài ra trộm vặt kĩ cũng không đến nỗi nào là vô dụng. Cái khố chuối mà ta đang mặc là sử dụng trộm vặt lấy được từ vườn của lão bá gần cuối tân thủ thôn. Sẵn tiện khi lấy cái khố chuối này, ta cũng vô tình hái trộm được 15 trái chuối xanh: tăng 5 huyết lượng/1 trái.
Nhờ thành tích này mà điểm ác danh của ta lại tăng thêm 5 điểm. Sau khi chỉnh tranh lại quần cho chỉnh tề một tí, ta mở bảng thông tin nhân vật
Người chơi: Nhìn Cái Gì
Danh vọng: 0
Ác danh: 10
Bang phái: Không
Sủng vật: không
Danh hiệu: Bá tánh bình dân
Tánh mạng: 30
Sức lực: 4
Thể lực: 3
Trí lực: 1
Mẫn lực: 1
Trang bị: Khố chuối tự chế, vật phẩm do người chơi Nhìn Cái Gì tự chế, phòng ngự gia 1.
Đi ra ngoài tân thủ thôn, ta thấy những người chơi tạo nhóm hoặc tự mình sát dã kê. Vì “Chân Đế” đã ra được ba tháng nên lượng tân thủ cũng không đông lắm. Ta cũng không lo bị giành quái, đứng xa xa những người chơi khác đang xì xào chỉ chỏ ta. Mặc kệ họ, ta cứ làm chuyện của ta chẵng cần phải để ý tới ai.
Ta quăng kĩ năng nhìn trộm tới dã kê :
Dã kê, cấp độ 1, Huyết lượng 30.
Ta ngất. Chỉ là con dã kê thôi mà có lượng máu bằng ta. Qủa thật làm cho ta chán nản vì thuộc tính lạp ngập của chính mình. Cảm thán một phen, ta đánh cắn răng dùng tay đanh vào đầu của dã kê, ngay lập tức dã kê cũng quay lại mổ vào tay ta, -2 -2 -2 -2 liên tục xuất hiện trên đầu ta và dã kê. Do huyết lượng và tốc độ đánh của chúng ta bằng nhau nên chỉ có thể trông chờ vào vận may. Ai hên ra cú dứt điểm trước thì kết thúc trận đấu. Vì mới bắt đầu chơi nên không nắm vững lắm cách sát quái, ta đã được dã kê ưu ái đưa về làng tới mười ba lận.
Tới lần thứ mười bốn ta đã rút ra được kinh nghiệm, vì tốc độ hồi huyết và di chuyển của ta so với dã kê nhanh hơn một tí cho nên khi bị đánh gần cạn máu ta liền chạy thoát khỏi sự công kích. Nghỉ ngơi một tí ta có thể quay lại tiếp tục tham chiến. Sau gần nửa ngày ta cũng đã đánh chết được con dã kê đầu tiên và thu được 10 điểm kinh nghiệm. Muốn lên tới cấp 2 ta cần tới 100 điểm kinh nghiệm, có nghĩa là phải sát thêm chín con dã kê nữa mới đủ.
Cứ thế nửa ngày trôi qua, ta đánh xong lại chạy, chạy đi rồi quay lại đánh.
Đing Đông, chúc mừng người chơi Nhìn Cái Gì thăng lên cấp 2, được 5 điểm tiềm năng tự do phân phối.
Phân phối theo tỷ lệ 3/2 lực lượng và huyết lượng. Sau khi lên cấp, sát dã kê trở nên dễ dàng một tí, có thể trực tiếp đối đầu với một con dã kê mà không cần bỏ chạy.
Ba ngày trôi qua ta vẫn tiếp tục ở ngoại vi tân thủ thôn sát kê(thời gian trong trò chơi). Nhờ sự kiên trì mà ta đã lên tới cấp 4. Ta thả thân người xuống bãi cỏ mềm mại để thư giãn, ba ngày rồi mà chỉ mới thăng được 4 cấp.”Chân Đế” thăng cấp quá sức khó khăn a. Thuộc tính lạp ngập của ta cũng là một trong những nguyên nhân đó.
Chỉ dùng tay trần sát quái quả là có chút miễn cưỡng, ta phải kiếm vũ khí mới được. Ta quay trở lại thôn trang, đi tới thôn trưởng hỏi thăm tin tức.
- Chào gia gia. Gia gia có nhiệm vụ gì giao cho ta đi làm được không ạ?
Ta nói chuyện hết sức lễ phép để mong điểm mị lực bị âm của ta không ảnh hưởng tới khả năng tiếp nhận nhiệm vụ của ta. Tuy ta đã hết sức nhún nhường nhưng thôn trưởng vẫn không để ý tới ta.
Nhịn, phải nhịn, tuyệt đối nhịn. Ta nghiến chặt răng lại, một hồi lâu ta nở nụ cười hiền lành ngây thơ tới cực hạn
- Xin gia gia hãy thương xót thân ta a, ta ăn mặc thế này làm sao mà dám đi ra ngoài đường đây. Gia gia hãy rủ lòng thương cho ta quần áo và nhiệm vụ đi, van xin người mà. Hu hu hu…
Mắt ta đã rom róm nước mắt, miệng mếu máo run rẩy, chỉ còn thiếu quỳ xuống là ta chánh thức trở thành một kẻ hành khất (nhưng chẳng có tên khất cái nào mập như ta cả). Có lẽ diễn xuất của ta quá tuyệt vời nên đã làm cảm động trưởng thôn, ông quay lại nhìn ta.
- Hừ! Tiểu lưu manh như mi suốt ngày chỉ biết trộm gà bắt chó thôi, làm gì có tiền đồ chứ. Khi nãy chẳng phải mi đã trộm buồng chuối của lão Thất ở cuối thôn đó sao. Lão đang kiếm mi kìa, hãy tới đó mà nhận nhiệm vụ đi.
Nói xong, trưởng thôn quay đi không thèm đối hoài gì tới ta nữa. Khốn nạn cái nghề tiểu lưu manh, làm gì cũng bị chửi rủa cả. Nhắc tới ta lại tức giận nữ thần quan ở thần điện, ta chỉ sờ mó một tí thôi mà nỡ nào cho ta làm cái nghề lạp ngập này. Nữ thần a nữ thần đừng để ta gặp lại nàng nha, ta thề sẽ lột sạch quần áo của nàng và đem nàng đặt dưới hạ thân.
Mang theo ấm ức, ta bước tới nhà lão Thất ở cuối thôn. Hic, không biết lão sẽ làm gì để trừng phạt ta đây. Khi đi tới thì ta nhìn thấy lão Thất đang đứng trước cửa vẻ mặt giận dữ nhìn chằm chằm ta, lão chạy tới bóp chặt cổ của ta.
- Tên lưu manh kia, chính là người vặt trụi cây chuối của ta phải không? Trời ơi ngươi hại chết ta rồi ngươi có biết không?
- Lão bá có gì từ từ nói đừng có .. khục khục …động tay động chân như thế .. khục . ..ta chịu không nổi đâu. Khục..Đừng, coi chừng rớt cái khố của ta a.
Huyết lượng của ta giảm xuống chỉ còn một tia lão Thất mới buông tay ra. Ta mém tí nữa là được ghi kỉ lục người chơi bị NPC bóp cổ tới chết. Lão Thất dường muốn giết ta, lão mới hả giận. Hai mắt lão phún ra lửa tương ta thiêu ra tro.
- Lão bá a, có gì thì ta đền cho lão. Lão đừng có tức giận như thế.
- Hừ. Đền làm sao mà đền đây. Mi có biết cái cây đó lai lịch như thế nào không hả. Ta trồng gần năm năm rồi, ngày nào cũng phải dùng máu tươi của động vật để tưới, sử dụng biết bao dược tài để vun bón, chỉ cần vài ngày nữa là trái sẽ chín và chuyển thành màu đỏ lúc đó ta dùng để chữa bệnh huyết nghẽn thất thông cho lão bà của ta. Bây giờ… không còn trái nào. Lão bà của ta bị bệnh sắp chết rồi ngươi có biết không hả. Chết người đó? Ngươi lấy gì đền cho ta.
- Ta.. ta.
Ta cũng không ngờ vặt vài trái chuối mà có lại liên quan tới mạng người a. Ta cũng cảm thấy ân hận. Lúc đầu ta lẻn vào vườn của lão Thất chỉ mong kiếm vật che thân mà thôi, ai ngờ.
- Vậy bây giờ ta có thể làm gì để giúp lão bá đây. Lão cứ nói ta sẽ cố hết sức giúp.
- Ngươi muốn giúp sao? Nhưng cấp độ của người quá thấp e rằng sẽ không được đâu.
Lão Thất thở dài lắc đầu nhìn ta. Chạm đúng tự ái, ta yếu thật đấy nhưng có kinh nghiệm chơi game dày đặc của ta thì có việc gì làm khó được ta cơ chứ. Ta kiên quyết nhìn lão Thất.
- Lão bá cứ giao phó. Cho dù có chết ta cũng sẽ không nhíu mày.
- Được, nếu như vậy thì ngươi hãy đi vào ác thú sâm lâm, kiếm cho bằng được huyết linh nước suối đem về cho ta. Nếu dùng huyết linh nước suối ta có thể trong thời gian ngắn thu được đợt quả khác. Nhưng ngươi phải nhớ cẩn thận, vì gần bên huyết linh suối có một quái vật rất mạnh bảo vệ dòng suối đó.
Đing Đông, lão Thất giao cho người chơi Nhìn Cái Gì nhiệm vụ vào ác thú sâm lâm, tìm kiếm huyết linh nước suối. Phải hoàn thành trong vòng 3 ngày, nếu không sẽ bị hệ thống trừng phạt: mị lực giảm 1, thôn dân ở Tân Thủ Thôn sẽ đuổi giết người chơi Nhìn Cái Gì.
Có tiếp nhận nhiệm vụ hay không?
Nói xàm. Bây giờ ta còn quyền lựa chọn nữa hay sao. Đi cũng chết mà không đi cũng chết. Đành phải thử vận may mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.