Chân Đế

Chương 83: Vạch trần, trốn thoát, lại tiến hóa ( Nhất )

Zai Nguyễn

11/01/2014

Mặt đất xung quanh Cường Dollar lúc nãy bị hắc cầu phá hủy tạo thành hố sâu hoắm giống như vừa bị tạc đạn công phá. Thi thể của hắn bị cát đá vùi lấp tận bên dưới. Từng phiến da không chỗ nào lành lặn, miệng vết thương trải khắp nơi, máu tươi vẫn còn chảy ra thấm vào nền đất xám đen.

Cảnh tượng lúc này đã làm cho đám bang chúng Lưu Tinh Các có cảm giác choáng váng. Từ lúc nào xuất hiện một tên quái vật như thế này vậy? Cấp hai mươi đánh chết cấp bốn mươi mà không tốn một giọt máu. Lại còn dùng những chiêu thức quái dị không giống với hệ thống kĩ năng trước giờ.

Đinh Đông – Chúc mừng người chơi Nhìn Cái Gì đánh bại Cường Dollar thu được vật phẩm cá cược.

Hệ thống thông báo, ta vội mở tội ác giới chỉ xác nhận bên trong đã chứa một triệu kim tệ mới yên tâm đóng bảng trang bị lại. Sau khi khiêu chiến kết thúc, một vầng sáng vàng nhạt chiếu vào thi thể Cường Dollar. Trong chốc mắt, vốn chằng chịt vết thương dưới tẩy rửa của vầng sáng, da non mọc ra nhanh chóng thay thế lớp da cũ đi. Khuôn mặt tái nhợt vì mất máu trở nên hồng hào. Cường Dollar bật tung đám đá đè trên người, từng bước nặng nề bước khỏi hố sâu. Hắn đi tới nơi ta đứng, khi còn cách một mét thì dừng lại. Do bởi vì là dã man nhân nên Cường Dollar tao tới tận hai mét mốt, so với một mét bảy hiện tại của ta đúng là có chênh lệch. Lúc này đây ta cũng không biết hắn đang nghĩ gì trong đầu. Chơi hội đồng sao? Nếu vậy thì quả thật không ổn. Đang lúc này, một bóng người không biết từ đâu xuất hiện sau lưng Cường Dollar. Đây là một vị thanh niên anh tuấn, vai khoác tấm áo choàng màu huyết đỏ, mang bộ giáp tuy có vẻ yếu ớt nhưng rất tinh mỹ, ngang hông mang một thanh long đao. Hắn vỗ tay bồm bộp, miệng nhàn nhạt nói

- “Qủa thật là trận đấu thú vị nhất từ trước tới giờ mà ta được xem. Lần này ngươi thua cũng tâm phục khẩu phục phải không Cường Dollar.”

Cường Dollar xoay người lại quan sát vị thanh niên vừa mới xuất hiện, ngay khi thấy thân ảnh thì mặt hắn trở nên âm trầm

- ‘’Huyết Đao, ngươi tới đây làm gì?’’

Thanh niên nhân xuất hiện đúng là thập đại cao thủ bài bài danh thứ nhất, Huyết Đao, huyết bang chủ của Hắc Phong bang cũng bài danh đệ nhất trong thập đại bang phái.

Huyết Đao bị chất vấn nhưng vẫn chỉ mang theo nụ cười tà dị, lãnh đạm nói

- “Ta nghe nói ở nơi này đang xảy ra trận chiến thú vị giữa bang chủ Lưu Tinh Các và một gamer vô danh. Vì tò mò nên mới đến đây xem náo nhiệt mà thôi.’’

Cường Dollar hừ một tiếng

- “Xem náo nhiệt. Chỉ có thằng ngốc mới tin ngươi. Đừng tưởng ta không biết khuôn mặt thật của ngươi. Nếu chuyện không có lợi ngươi chẳng bao giờ rời khỏi cái xó xỉnh của mình.’’

- “Bang chủ Lưu Tinh Các sao lại nỡ nặng lời với ta như thế. Ta cũng đâu phải tới một mình, chẳng phải Con Cua Gìa bang chủ Xích Qủy Môn, Tạo Ra Lửa bang chủ Ngũ Hành Bang cùng Như Vân phó bang chủ Hoàng Gia Mỹ Nữ Đoàn cũng tới xem náo nhiệt đó sao.”



Lời vừa dứt, lập tức từ hàng ngũ bang chúng Lưu Tinh Các vang lên tiếng cười ha hả, tiếp đó ba thân ảnh nhảy vọt tới phía trước. Hai nam nhất nữ đứng tại ba vị trí khác biệt. Hai nam nhân một tên khoác một áo choàng vần vện màu hỏa diễm điểm, tay cầm ma pháp trượng đính thủy tinh cầu đang phừng phực phún lửa, ánh mắt láo liên liếc qua liếc lại trong rất bất lương. Tên nam nhân kia thì so với Cường Dollar lại càng khổng lồ. Hắn cao ít nhất hai mét năm, khuôn mặt bưu hãn trên vài mang thanh cự kiếm quá khổ, ngoại trừ cái khố đủ quấn quanh vùng cấm địa. Nữ nhân còn lại khoác áo bào trắng chùm kín đầu, mặt cũng bị che bởi mảnh lụa trắng không thể nhìn rõ mặt. Nhưng qua thân hình mềm mại thướt tha của nàng ta biết đây cũng thuộc dạng mỹ nhân. Thanh quanh minh pháp trượng trong tay nàng có chút khác với những thanh khác, bình thường pháp trượng dài gần như bằng chiều cao cơ thể, nhưng thanh trên tay nàng chỉ ngắn cỡ thanh côn. Hai đầu thanh pháp trượng đính hai quả thủy tinh liên tục phát ra quang mang chói mắt.

Sự xuất hiện của ba người này làm khuôn mặt Cường Dollar vốn chẳng vui vẻ càng trở nên khó coi

- ‘’ Cua Gìa, Tạo Ra Lửa, Như Vân đừng nói cho ta biết ba người cũng đem cái lý do xem náo nhiệt để nói đó chứ ?’’

Thanh niên mặc áo bào hỏa diễm tiến tới trước cất giọng the thé khó nghe

- ‘’Kìa Cường Dollar, làm gì mà khó tính đến thế. Ngươi xem ta đi chỉ một mình cho dù có ý xấu cũng làm gì được đâu.’’

Tên nam nhân bưu hãn cười lớn hùa theo

- “Đúng vậy, thuộc hạ ta cũng báo cáo y hệt tên Huyết Đao. Ha ha, quả không uổng công tới nơi này một chuyến. Kame kame ha, big bang quả thật là đáng giá để ta mở rộng tầm mắt a. Này anh bạn, có hứng thú gia nhập bang của ta không? Đảm bảo ngươi vào Xích Qủy Môn thì chẳng ai dám bắt nạt ngươi.”

- ‘’Này này.’’ Nam nhân mặc hỏa diễm bào chặn ngang-“Ngươi không được cướp lời ta như thế. Tiểu huynh đệ vào ngũ hành bang của ta đảm bảo với tiềm lực của ngươi trong vòng thời gian ngắn ta đảm bảo thập đại anh hùng bảng sẽ có tên của ngươi.”

Nếu là người bình thường khác được hai đại bang chủ chào mời hận không thể lập tức gật đầu ngay. Nhưng ta thì khác, ma thú môn mới chính là con đường ta phải đi, ta không muốn dính dáng tới những tên đại bang chủ này. Vả lại ta không thích làm thuộc hạ của ai, nếu muốn vào bang thì ta phải là bang chủ còn may ra. Tuy nghĩ là vậy nhưng ta cũng không ngông cuồng đến nỗi một mình chống lại ba đại bang phái.

- “Cảm tạ nhị vị đã quan tâm, nhưng thiết nghĩ ta nào đủ tài đức để vào quý bang. Ta chỉ thích ngao du thiên hạ mà thôi, chuyện giang hồ thị phi quả thật không thích hợp với tại hạ.’’

Con Cua Gìa, bang chủ Xích Qủy Môn gầm lên kinh ngạc

- “Ha ha ha, ngươi cũng quá khiêm tốn rồi. Một mình đánh thắng bang chủ Lưu Tinh Các mà bảo không đủ tài sức thì hóa ra toàn bộ người chơi đều là gà vịt hết hay sao.”

- “Cua Gìa huynh quả thật lời ngay ý thẳng, nhưng rất đúng ý ta. Hai mươi cấp, chỉ mới hai mươi cấp a. Hiện giờ gamer hai mươi cấp con số đã lên tới triệu, nhưng thử hỏi mấy ai có thể đánh vượt cấp thắng kẻ hơn mình hai mươi cấp chứ. Ta đã nhìn trúng ngươi rồi, đừng quanh co từ chối nữa. Chỉ cần ngươi gật đầu, tất cả những người ở đây chẳng ai có thể làm khó ngươi được.”

- “Tạo Ra Lửa, ngươi cũng quá ngông cuồng rồi!”



Anh Tạo Ra Lửa quay lại xem người vừa mới cất tiếng, ánh mắt dâm đãng lập tức đọng lại trên bộ ngực đầy đặn của cô gái khoác áo bào trắng

- “Phi Vân phó bang chủ, ta nào dám ngông cuồng, chỉ là lời ngay nói thẳng mà thôi.”

Phi Vân hừ nhẹ một tiếng, không để ý tới ánh mắt như độc xà đang ngắm nghía thân thể mình, nàng dời tiêu điểm lên người ta. Hôm nay quả thật chẳng biết ngày gì, cửu đại bang phái thì đã hết tứ đại bang phái xuất hiện. Xem ra sau này muốn yên ổn sống cũng không còn dễ dàng nữa rồi.

Từ lúc bắt đầu tới giờ, ngoại trừ vài câu thoại với Cường Dollar ra, Huyết Đao vẫn mãi quan sát từng cử chỉ, lời nói của ta với những kẻ xung quanh. Hắn trên mặt vẫn ngàn năm muôn thưở đọng lại nụ cười tươi mát hào hoa ấy, nhưng chỉ có những kẻ thân cận mới biết đằng sau nụ cười đó chính là những suy nghĩ thâm sâu khôn lường. Sau khi ta năm lần bảy lượt từ chối lời chào đón của hai bang chủ, lúc này đây Huyết Đao mới lên tiếng

- “Nhìn Cái Gì các hạ, ta có thể hỏi một câu hay không?”

Thụ sủng nhược kinh a, đệ nhất gamer của đệ nhất bang nhún nhường đến như vậy quả thật làm ta mở rộng tầm mắt.

- “Bang chủ đã quá khách khí rồi? Có chuyện gì cứ hỏi, nếu trả lời được ta sẽ trả lời.”

Huyết Đao đàm đạm nói, nhưng từng câu từng chữ của hắn lập tức làm chấn động từng người tại nơi này

- “Ta thật sự muốn thỉnh giáo tại sao dạo trước các hạ lại dùng ba sủng vật của mình là Hắc Huyết Yêu Trư, Thạch Thử Vương, Bạch Thố Vương và dạo gần đây lại có thêm Bạch Hổ Vương đi tàn sát những tân thủ như vậy? Điều này quả thật làm ta suy nghĩ mãi không ra. Kính mong các hạ bỏ qua sự đường đột của ta mà cho ta câu trả lời vừa ý.”

Hiểm độc a. Đây là ý nghĩ duy nhất lúc này trong đầu ta. Khốn kiếp! Tại sao hắn lại biết cơ chứ. Chỉ có hai người là biết được là Tiến và Đức, nhưng ta tin tưởng tụi nó sẽ không bán đứng ta. Vậy cuối cùng là ai đã tiết lộ ra. Chân khí thoáng chạy một vòng, tâm tình kích động lập tức tiêu tan, ta làm ánh mắt khó hiểu trả lời Huyết Đao

- “Huyết Đao bang chủ cứ đùa. Một kẻ hai mươi cấp như ta làm sao có thể sở hữu những con tiên thú, thần thú khủng khiếp như thế. Chắc có lẽ bang chủ đã nghe lời đồn thất thiệt cũng nên.”

Huyết Đao dường như đoán được ta nói như vậy. Hắn vẫy tay, lập tức phía trước hắn xuất hiện khung cảnh hơn trăm tên quân binh bao vây thiếu niên mập mạp mang mặt nạ trắng đứng cùng một con lợn rừng lông đen xù xì, trên lưng nó cõng hai cô gái cùng một con tiểu bạch miêu.

- “Thế thì lạ thật. Đây là hình ảnh do thuộc hạ ta vô tình thu được cách đây một tuần trong dã thú sâm lâm. Mọi người quan sát có thể thấy được bên cạnh người thanh niên trong hình là một con hắc trư cùng một con tiểu bạch hổ. Nơi này theo lời thuộc hạ ta kể lại dường như đã trải qua trận chiến kinh hồn, hắn muốn vào nơi này tham dò nhưng lại bị quân binh triều đình cản lại, nên chỉ có thể từ xa chụp lấy bức hình này. Hắc trư cùng tiểu bạch hổ, nhắc tới hai từ này không biết mọi người sẽ nghĩ tới việc gì nhỉ ?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chân Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook