Chương 43: Vô danh lăng mộ (Thượng)
Zai Nguyễn
11/01/2014
Kị: Sủng vật khi đạt đủ cấp độ chủ nhân có thể kị. Chức nghiệp kị sĩ có thể cưỡi thú kị cùng nhau chiến đấu.
Hắc huyết phân thân thuật: sử dụng máu của bản thân tạo ra phân thân phụ giúp tấn công làm nhiễu loạn kẻ thù. Một phân thân cần 1500 huyết lượng có 60% sức chiến đấu của chủ thể. Hao tốn ma pháp: 500.
Ta mở bản thuộc tính của Tiểu Hắc Huyết ra xem xét
Tiểu hắc huyết: cửu cấp ma thú, Cấp độ: 10, huyết lượng: 4000, Ma pháp lực: 1500, Công kích: 500, Phòng thủ: 300.
Tiểu Hắc Huyết quả thật làm ta vui mừng lẫn sợ hãi. Vừa mới muốn có thú kị thì nó liền học kĩ năng Kị, ngoài ra còn khuyến mãi thêm kĩ năng tấn công. Một hắc huyết phân thân cần 1500 huyết lượng, như vậy bây giờ Tiểu Hắc Huyết có thể xuất ra hai phân thân có 60% sức chiến đầu cùng hỗ trợ tấn công. Qủa thật cường hãn.
Tiểu Hắc Huyết có lẽ cũng cảm thấy thế nên nó lúc lắc cái đầu cạ vào thân ta. Nhìn nó mà lệ ta muốn tuôn a. Mày quả thật là đồ biến thái mà. Chủ nhân của mày cho dù hóa thành Thạch Thử Vương chắc cũng bị mày xơi không còn một mảnh xương. Ài, như vậy cũng tốt cho mày chiến đấu một mình ta khỏi ra tay tránh bại lộ thân phận.
Ta xoa xoa cái đầu rậm rạp của nó rồi ra lệnh:
- Hắc huyết phân thân thuật.
Ngay sau khi tiếng hô, Tiểu Hắc Huyết ngửa đầu lên trời gào rống một tiếng thật to. Cả thân hình lập tức trương phồng lên gấp đôi, huyết quang bắn ra bốn phía chiếu sáng cả góc rừng. Theo thân thể càng ngày càng to, nhưng vết thẹo trên người nó cũng dần chuyển thành màu đỏ sậm. Hai mắt cũng chuyển sang màu đỏ. Tiểu Hắc Huyết giờ đây giống như một ngọn núi lửa sắp bùng nổ. Tiếng gào bỗng trở nên cuồng loạn, bỗng nhiên những vết thẹo dài sâu hoắm trên thân thể Tiểu Hắc Huyết nứt ra. Máu cũng từ ấy bắn ra tung tóe khắp phía.
Ngay sau đó những tia máu chia ra hai bên ngưng tụ trên không trung dần dần tụ hợp một con huyết trư hình dạng tương tự như Tiểu Hắc Huyết. Chỉ có điều hai con huyết trư thân thể được tạo hoàn toàn bằng máu này chỉ to bằng hai phần ba của Tiểu Hắc Huyết mà thôi.
Hắc huyết phân thân: Huyết lượng: 1500. Phân thân được tạo bởi hắc huyết phân thân thuật, sở hữu 60% sức tấn công của chủ thể. Chỉ bị hủy diệt khi cạn huyết lượng, ngoài ra không thể bổ sung huyết lượng từ kĩ năng hoặc dược phẩm.
Thiệt là đáng tiếc a. Hắc huyết phân thân không thể dùng dược phẩm bổ sung huyết lượng, không những vậy sau khi tạo ra hai phân thân Tiểu Hắc Huyết chỉ còn 1000 huyết lượng cũng không thể dùng vật phẩm để hồi phục lại 4000. Ài, việc này cũng là đương nhiên thôi, nếu Tiểu Hắc Huyết sau khi phân thân mà có thể hồi phục lại huyết lượng vốn có thì nó lại tiếp tục phân thân nữa. Bỏ ra chừng một ngày thì ta có hơn mấy trăm con huyết trư, tới lúc đó không phải thiên hạ vô địch đánh đâu thắng đó sao.
Thôi thì đành đợi Tiểu Hắc Huyết lên cấp lúc ấy càng sở hữu thêm nhiều phân thân cũng không muộn. Dù sao bây giờ nó cũng chỉ mới cấp 10 mà thôi, đường đi còn rất là dài. Tuy hiện giờ nó là cửu cấp ma thú nhưng trước kia cũng từng là thần thú, tiềm năng kinh khủng. Ta phải cố gắng bồi dưỡng, sau này Tiểu Hắc Huyết hồi phục lại như trước kia thì quả là điều đáng vui đáng mừng.
- Xông lên nào. Sát sát sát.
Ta nhảy lên lưng của Tiểu Hắc Huyết, la hét ầm ĩ hai huyết trư theo sát hung hăng tiến về phía trước. Sức mạnh của ba chú heo này quả thật đáng gờm, không cần ta ra tay chúng cũng đủ sức càn nát những ma thú cản đường. Ta chỉ cần chú ý và bổ sung huyết lượng cho Tiểu Hắc Huyết là được.
Bên cạnh Thúy Vân nhìn thấy cảnh tượng như thế nàng cũng chỉ khẽ hừ một tiếng trong miệng:
- Đúng là đồ thần kinh. Cứ như là người hoang dã trong rừng chạy ra vậy.
Không biết thời gian trôi qua bao lâu, hai người đi mãi cho tới khi mặt trời sắp lặn sau đỉnh núi.
- Này!
Thúy Vân không nhịn được hô lên
- Ngươi có biết địa điểm làm nhiệm vụ không vậy? Tại sao cứ đi vòng vòng mãi trong rừng như vậy.
Ta gãi gãi đầu quay lại nhìn nàng
- Cũng không biết nữa, trưởng thôn bảo là đi vào rừng tìm kiếm manh mối, lão cũng không nói rõ nơi nào ta cũng chỉ đi đại mà thôi.
- Ngươi…
Thúy Vân gắt một tiếng, hai mắt nhìn chằm chằm như muốn ăn tươi nuốt sống người.
- Không thể trách ta a, ta cũng là người bị hai mà. Nếu không phải vì cái nhiệm vụ này, ta đã chạy tới thành trấn du ngoạn rồi cần gì loanh quanh trong khu rừng này cơ chứ. Ta mà không hoàn thành được thì cả thôn trấn sẽ truy sát. Thật là khốn khổ quá mà.
Ta ngã người nằm trên lưng Tiểu Hắc Huyết. Nó bây giờ đã là cấp mười rồi, thân thể cũng to hơn xưa rất nhiều đủ cho ta năm thoải mái không vấn đề gì.
Thúy Vân bây giờ đúng là giận tới mức thất khiếu ra khói. Nàng cắn răng nghiến lợi hận không được chém ta một đao rụng đầu. Tên béo ú dám lừa gạt nàng đi lẩn quẩn cả ngày trong rừng cuối cùng phang một câu rằng không biết nơi làm nhiệm vụ. Từ nhỏ tới bây giờ đây là lần đầu tiên nàng cảm thấy tức giận đến như vậy.
Bọn thanh niên đứng trước mặt nào bao giờ cũng lịch sử lễ độ, luôn luôn lấy lòng nàng. Nếu hắn không biết thân phận công chúa của nàng cũng không nói. Đằng này rõ ràng hắn biết rõ mà vẫn thờ ơ như không. Trời đất, lại còn ngoáy mũi nữa chứ. Đồ tinh tinh đười ươi.
Hic. Ta mà biết những suy nghĩ của cô công chúa lúc này chắc có lẽ ta cũng chỉ cười xòe mà thôi. Đối với mỹ nhân quả thật ta có rất lớn hứng thú nhưng ta biết kết quả cuối cùng vẫn là không thể sở hữu. Đã như vậy thì cần quái gì phải lễ phép nết na thùy mị cho các nàng coi cơ chứ. Số ruồi bu kiến đậu ta đã định sẵn kiếp này không bạn gái, không người yêu, không vợ con rồi. Hu hu, con có lỗi với liệt tổ liệt tông. Hy vọng kiếp sau con có thể thoát khỏi số phận hẩm hiu này.
Đang trong lúc than thân trách phận thì bỗng nhiên một bóng sáng lóe lên đằng sau mang theo hơi nóng khiến ta chú ý. Khi ta quay đầu lại nhìn thì thấy trên tay Thúy Vân xuất hiện hỏa cầu sáng rực, ánh mắt nàng nhìn thẳng vào ta. Ta liền cảm giác không ổn.
- Này này, công chúa đại nhân, cô muốn làm gì đây? Không nên chơi lửa như thế coi chừng phỏng tay đấy.
Thúy Vân nở nụ cười lạnh lẽo
- Đúng vậy, bây giờ ta muốn nghịch lửa, muốn đốt chết tên dã nhân như ngươi đây.
Nói rồi nàng quăng hỏa cầu về phía ta. Hỏa cầu bay trên không bắt đầu trương phình lên gấp đôi, hai cánh bật tung ra nhanh chóng hóa thành một con phượng hoàng khổng lồ đập thẳng xuống đầu ta.
- Huyết trư lên.
Ta thét một tiếng, một con huyết trư đứng bên cạnh lao về phía hỏa phượng hoàng. Hai con thú va vào nhau ánh sáng của lửa cùng huyết sắc của máu trộn lẫn cùng với nhau tạo thành khung cảnh vô cùng quỷ dị. Hỏa phượng hoàng giương hai cánh bao trùm huyết trư vào trong thân. Hỏa phượng hoàng dường như muốn thiêu đốt sạch sẽ kẻ thù.
Nhưng huyết trư cũng không kém, nó dùng đôi nanh đâm mạnh vào giữa bụng của hỏa phượng hoàng. Đôi nanh tuy được tạo bằng huyết nhưng cũng sắc bén vô cùng, chắc mấy chốc đã xuyên qua thân ảnh của hỏa phượng hoàng. Tuy nhiên lúc này cả người huyết trư bắt đầu sôi sung sục lên.
Cuối cùng một tiếng nổ thật to lan rộng cả khu rừng làm cho những ma thú gần đó bỏ chạy tán loạn.
Vụ nổ tạo thành cái lỗ sâu trên mặt đất, cỏ cây xung quanh cũng nghiêng ngã theo. Qúa mạnh, cô nàng này đúng là không nên chọc phải, thật là xui tận mạng mà.
Nhân lúc Thúy Vân còn chưa phát lần tấn công kế tiếp, ta vỗ mạnh vào đầu Tiểu Hắc Huyết ra lệnh cho nó lẩn thật nhanh vào rừng.
- Không chơi với cô nữa, cái mạng của ta không chịu nổi đâu. Không ngày gặp lại.
Thúy Vân dự định phát ra một con hỏa phượng hoàng nữa thì thấy ta quay lưng bỏ chạy, nàng nhanh chóng dừng chú ngữ lại rút thanh kiếm từ bên hông ra.
- Lừa gạt ta xong rồi muốn chạy, không dễ như vậy đâu! Tiểu Bạch đuổi theo cho ta.
Phi Thiên Bạch Mã hí lên một tiếng rồi lập tức giương hai cánh bay vút lên không nhắm về hướng ta bỏ trốn mà đuổi theo.
Qủa không hổ danh là kị thú hoàng thất chuyên dụng. Tốc độ cực nhanh hai cánh vỗ vài cái thì đã lướt qua mười mấy mét, công với ưu thế phi hành, Thúy Vân có thể quan sát từ trên không ta muốn trốn thoát quả thật khó khăn như lên trời. Trời ơi, tự nhiên đụng phải sát tinh như thế quả thật xui tận mạng.
Hỏa cầu từ trên không hướng phía ta rớt xuống liên tục.
- Tiểu Hắc Huyết coi chừng bên trái, ấy ấy nhảy qua bên phải đi. Ách, lăn qua bên trái nào.
Ta ra sức điều khiển Tiểu Hắc Huyết lẩn tránh hỏa cầu. Những lúc không thể tránh né được, ta chỉ đành ra lệnh cho con huyết trư còn lại đỡ giùm. May mà hỏa cầu của Thúy Vân lúc này không lợi hại như hỏa phượng hoàng khi nãy nên huyết trư vẫn có thể cầm cự được trong giây lát.
Chỉ là thời gian không dài, trước sự tấn công dồn dập của Thúy Vân, huyết trư cuối cùng cũng nổ tan tành. Ta lấy ra vài chục bình thiết tiên đan liên tục đưa cho Tiểu Hắc Huyết uống, hy vọng nó nhanh chóng phục hồi huyết lượng tạo ra hai con phân thân khác tiếp tục chống đỡ.
Chỉ là thiết tiên đan cấp bậc quá thấp trong thời gian ngắn thật sự không cách nào hồi phục hoàn toàn huyết lượng của Tiểu Hắc Huyết. Nó gắng sức vẫn có thể tạo ra một phân thân khác, nếu làm như vậy huyết lượng của nó chỉ còn vỏn vẹn vài trăm mà thôi. Tới lúc đó đừng nói chống đỡ chỉ sợ rằng mạng của ta cùng Tiểu Hắc Huyết đều đi đời.
Ta chết cũng được nhưng nếu để cho Tiểu Hắc Huyết bồi mạng theo ta thì quả thật không đáng. Đành phải sử dụng tuyệt kĩ cuối cùng thôi.
- Tiểu Hắc Huyết trở về.
Tiểu Hắc Huyết hóa thành làn khói đỏ bay thẳng vào người ta. Tới đây đi, đánh không lại cô ta log out làm gì được nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.