Chương 182: Vô tình đột phá ( Nhất )
Zai Nguyễn
11/01/2014
Huyết Ma gật đầu hài lòng. Hắn chuyền bảo hộp chứa yêu thú nội
đan tới trước mặt Long Quán Thiên mà nói
-Để tỏ lòng muốn hợp tác cùng đế quốc, ta đại diện Cửu Long Môn thay tiểu sư đệ tiếp nhận nhiệm vụ mà hắn đang làm dở dang. Hy vọng trong thời gian ngắn sẽ tìm được những thứ được nêu trong nhiệm vụ.
Long Quán Thiên nghe xong lời hứa của Huyết Ma lập tức mặt rồng đại duyệt. Mặc dù trong lòng vẫn không quá mức tin tưởng trong thời gian ngắn Cửu Long môn có thể tìm được đầy đủ những vật phẩm để cứu người kia nhưng trong dù sao cũng coi như cấp cho người kia một niềm hy vọng. Nàng đã sống đau khổ gần mười năm, nếu không phải vì còn người thân trên đời có lẽ nàng đã không còn thiết tha với cuộc sống nữa. Long Quán Thiên mỗi lần nhắc đến chuyện này trong lòng đều âm ẩm đau. Đây là một trong những sai lầm lớn nhất của cuộc đời Long Quán Thiên. Nếu không phải vì hắn, nàng cũng không bị thương như vậy. Là hoàng đế của một đế quốc nắm quyền sinh sát trong tay nhưng chỉ có thể trơ mắt nhìn người mình thương yêu mất dần tính mạng. Nỗi thống khổ này ai hiểu được đây. Long Quán Thiên đưa tay gạt giọt nước đọng trên khóe mi, tránh để quần thần nhìn thấy cảnh ủy mị của mình. Long Quán Thiên hít một hơi thật dài, đứng dậy chào từ biệt Huyết Ma, ngoài ra còn gửi lời hỏi thăm đến tiểu sư đệ của hắn là ta. Đám đại thần cũng nối gót theo Long Quán Thiên rời đi. Trước khi đi Long Quán Thiên còn cho một phần tư cấm vệ quân của mình bao vây Phương Nguyệt Tuyền tránh để kẻ xấu một lần nữa thừa cơ hội nhiễu loạn.
Nhóm người Long Quán Thiên vừa rời đi lập tức nhóm người khác tràn vào, và dẫn đầu đoàn người là Đức, Tiến cùng Lang ca. Mọi người nhìn thấy ta nằm ngất dưới đất lập tức rút vũ khí, muốn nhào vào liều mạng với Huyết Ma.
Lang ca hung hăng lao tới, cây lang nha bổng giơ cao muốn đập xuống thì bị một tiếng quát lớn ngăn lại
-Dừng tay.
Ta loạng choạng đứng dậy, vừa nhìn thấy mọi người sắp xung đột thì ta lập tức ngăn lại. Ta quay đầu nhìn về Huyết Ma lạnh nhạt nói
-Sư huynh, ngươi đi trước đi chúng ta sẽ nói chuyện sau.
Huyết Ma im lặng, thân ảnh hắn tan biến trong đại sảnh. Ta nhìn hướng Huyết Ma rời đi chỉ thở dài một tiếng rồi thả người ngồi xuống ghế gần nhất, đầu cúi gằm, tay phải xoa xoa vầng thái dương.
Không khí trở nên càng thêm nặng nề. Mọi người không ai dám lên tiếng, chờ đợi ta nói trước. Sau hồi lâu, ta ngẩng đầu nhìn mọi người, giọng buồn bã nói
-Hôm nay xin lỗi đã làm phiền mọi người tới trợ giúp. Mọi người có thể về trước nghỉ ngơi.
Ta ra lệnh tiễn khách, tuy nhiên không ai rời đi cả, mà chỉ dùng ánh mắt bức xúc nhìn ta. Cuối cùng Đức nhịn không được đứng ra quát
-Mày làm sao vậy? Chẳng lẽ để nơi này bị người khác cướp đoạt như vậy ư?
Chảy Máu Mũi cũng xúc động nói theo
-Đúng vậy, chúng ta quyết không để nơi này bị cướp đi. Chỉ cần đại ca cần chúng ta sẽ kêu đám anh em trợ giúp một tay.
-Xin lỗi mọi người, ta chơi Chân Đế chỉ một lòng kiếm chút sinh ý lo lắng cho gia đình. Thời gian qua mọi việc thuận lợi làm bản thân có chút kiêu ngạo. Qua ngày hôm ta mới biết được bản thân chỉ là tên nhà giàu mới nổi phách lối mà thôi. Hiện giờ ước nguyện đã đạt được, nếu làm quá thì càng bị nhiều người tới quấy rầy, ta cũng không trông mong sẽ xưng hùng xưng bá đại lục. Ta chỉ cầu mong gia đình được bình an. Hy vọng mọi người hiểu cho ta.
Ta nói xong thì cúi đầu, thấy vậy mọi người cảm thấy thất vọng về ta, cuối cùng bọn họ đều lần lượt rời khỏi. Đức thì tức đến thất khiếu ra khói, nó đương trường log out. Tiến đi đến vỗ vai ta an ủi mới log out ra ngoài.
Đợi mọi người đi khỏi, ta bước vào phòng làm việc. Thanh Ảnh cởi bộ lớp hóa trang ngồi trên ghế vừa uống ly hồng tửu, chờ đợi ta.
-Cảm giác bị xem thường thật khó nuốt trôi phải không?
Thanh Ảnh nhàn nhạt lên tiếng. Hắn là phân thân, mang phần lớn ý thức của ta tự nhiên biết được tâm tình lúc này của ta.
-Biết làm sao được. Trước kia ta vẫn còn quá non nớt, cứ nghĩ thế giới này rất đơn giản nhưng một khi dính tới quyền lợi và tiền tài thì tất cả đều trở thành một đám hỗn độn. Bản thân ngoài hiện thực không có ô dù lớn bản vệ, mà cho dù có người tình nguyện đi chăng nữa ta cũng chán ghét cảm giác dựa dẫm người khác mà phát triển. Hôm nay có thể thuận buồm xuôi gió, nhưng ai biết ngày mai sẽ ra sao. Mặc dù đối với mọi người thật có lỗi nhưng nếu muốn chơi lớn thì phải hy sinh một ít thứ.
-Ngươi cũng đừng vì chuyện này mà mãi u sầu. Cứ coi đây là khảo nghiệm cho ngươi cùng mọi người xung quanh đi. Bằng hữu tốt hay xấu, giờ phút này sẽ dần lộ ra cả thôi.
Chủ tâm lừa gạt hai thằng bạn thân nhất, mặc dù cũng không làm hại tụi nó nhưng vẫn làm ta cảm thấy chột da không thôi. Cứ coi như có lỗi với chúng nó, đợi sau này ta có thể tự bảo vệ mình lúc đó sẽ xin lỗi hai đứa sau.
-Được rồi, chuyện này để sau bàn tiếp. Đại hội đã không thể tham gia nữa. Vậy sau này chúng ta đầu tư tinh lực vào huấn luyện nhân thủ. Cửu long môn mà chỉ có hai người chúng ta thì thật là khó coi. Hắc hắc hắc, lần bịa đặt này ngay cả hoàng đế cũng bị lừa vậy đừng nói chi là đám tiểu nhân. Trong thời gian ngắn sẽ không ai tới làm phiền chúng ta. À, đúng rồi, chi một phần tiền trợ giúp Ngũ Độc giáp phát triển mạnh lên. Địch nhân trong tối, chúng ta ngoài sáng quả thật có chút bất lợi. Bây giờ chỉ còn cách tích lũy lực lượng, chờ thời cơ đến mà thôi.
Thanh Ảnh trầm tư một lúc mới mở miệng nghi vấn
-Ngươi có cảm giác bản thân quá tham lam hay không? Tinh lực con người có hạn, vậy mà ngươi đem chia ra cho quá nhiều thứ. Kĩ năng ta không nhắc tới, chỉ riêng kiến tạo thế lực cũng khá là nhiều. Ngũ độc giáo, cửu long môn, rồi đám ác ma kia nữa, nếu ta đoán không lầm mấy ngày nữa ngươi sẽ chạy tới thôn trang bắt đầu xây dựng thế lực ở đó.
-Hà hà, quả thật hiện giờ mọi thứ có chút hỗn loạn. Tuy nhiên ngũ độc giáo do Vạn Độc bà bà chưởng quản, hai bên mặc dù có qua lại nhưng ta cũng phải chủ của nó. Ác ma là chiến lực tạm thời của chúng ta trước khi bồi dưỡng ra một đám cao thủ. Ỷ Thanh trấn là nơi dời đi tầm mắt của kẻ thù, Hắc Minh thương hội giúp ta buôn bán lời thêm một chút từ chợ đen. Căn cơ của chúng ta chỉ có Cửu Long môn mà thôi. Vì thế ngươi không cần lo lắng nhiều về vấn đề này. Nhân viên cao tầng từ từ bồi dưỡng không sao cả, lao động cấp thấp nhờ đám khô lâu là được, chỉ là nhân viên hoạt động bên ngoài quả thật cần nhiều, trong khi đó ta lại không muốn sử dụng gamer.
-À, nhắc tới nhân thủ, thời gian này ta tìm được một chút thông tin hữu ích. Tin này đối với gamer là vô dụng nhưng đối với NPC rất hữu dụng. Đó là NPC có thể thuê mướn lao động thông qua vài loại khế ước. Việc này cũng giống như khi mua nô lệ, chúng ta sẽ giữ được khế ước nô lệ, khiến đám nô lệ phải vô điều kiện thuần phục chúng ta. Đây là luật do thần hay máy chủ đặt ra. Tương tự như vậy, chỉ cần có tiền ngươi có thể thu lượng lớn lao động thông qua khế ước bán thân hoặc khế ước lao động. Khế ước lao động có nghĩa là người bỏ ra lượng tiền thuê họ lao động theo khoảng thời gian nhất định nào đó, NPC có tay nghề thì tiền lương càng cao. Khế ước bán thân danh như ý nghĩa, ngươi trả lượng tiền tương đới lớn, kẻ bán thân sẽ là việc suốt đời cho ngươi. Điểm ta thích ở khế ước bán thân là một khi đã bán thân thì kẻ đó phải giữ bí mật không thể lộ ra ngoài về thông tin của chủ nhân, nếu không sẽ bị thần trừng phạt. Lúc trước ta sở hữu kí ức của ngươi nên cũng không rõ ràng về việc này lắm, sau đi làm nhiệm vụ liên hệ được khá nhiều NPC nên thu được thông tin. Ta nghĩ đám làm công trong Phương Nguyệt Tuyền cũng là một dạng khế ước lao động, chỉ là phải thông qua NPC mới kí kết được với họ. Trong thời gian làm việc có thể họ sẽ không tiếc lộ bí mật nhưng hết hợp đồng thì chưa chắc a. Cho nên ta dự định sau này chỉ dùng khế ước bán thân chiêu mộ nhân viên buôn bán.
Ta vỗ trán buồ bực không thôi
-Lúc trước bận rộn, giao hết mọi việc cho Nguyệt Nhi làm cuối cùng sơ sẫy thông tin này. Nếu biết sớm thì đỡ phiền phức rồi.
Thanh Ảnh cười lạnh
-Ngươi cũng đừng có tham lam, cho dù ngươi biết thì đã sao. NPC tuyệt đối không kí kết khế ước bán thân cùng với gamer đâu. Nếu ngươi đã xác định chọn Cửu Long môn làm căn cơ của mình vậy phải chọn địa phương kiến tạo mới được.
-Vấn đề này chưa vội, hiện tại cứ tiếp tục lấy lăng mộ Ma Kiệt đang trú ngụ làm nơi giáo dục đám người mới là được. Nơi này sẽ là hậu phương vững chắc cho chúng ta sau này. Từ nay Phương Nguyệt Tuyền chỉ trong cậy vào ngươi thôi, đừng làm ta thất vọng.
Thanh Ảnh khẽ gật đầu. Giữa hai người cũng không cần nhiều lời, mặc dù suy nghĩ hiện giờ đã xuất hiện sự khác biệt nhưng vẫn còn chung chí hướng đó chính là xây dựng cơ nghiệp của riêng mình.
Những ngày tiếp theo, Phương Nguyệt Tuyền đóng cửa tu sửa. Tin tức Phương Nguyệt Tuyền đổi chủ cũng lặng lẽ truyền khắp đại lục. Chủ nhân mới của Phương Nguyệt Tuyền là một gamer khác, hắn xuất thân từ Cửu Long môn vô cùng thần bí. Nghe nói môn phái này có thể thu phục lượng lớn ma thú để phụ trợ chiến đấu, bản thân cũng hóa thành ma thú được. Nhiều gamer đâm ra hứng thú muốn gia nhập Cửu Long môn nhưng vị trí của nó chẳng biết nằm ở đâu.
-Để tỏ lòng muốn hợp tác cùng đế quốc, ta đại diện Cửu Long Môn thay tiểu sư đệ tiếp nhận nhiệm vụ mà hắn đang làm dở dang. Hy vọng trong thời gian ngắn sẽ tìm được những thứ được nêu trong nhiệm vụ.
Long Quán Thiên nghe xong lời hứa của Huyết Ma lập tức mặt rồng đại duyệt. Mặc dù trong lòng vẫn không quá mức tin tưởng trong thời gian ngắn Cửu Long môn có thể tìm được đầy đủ những vật phẩm để cứu người kia nhưng trong dù sao cũng coi như cấp cho người kia một niềm hy vọng. Nàng đã sống đau khổ gần mười năm, nếu không phải vì còn người thân trên đời có lẽ nàng đã không còn thiết tha với cuộc sống nữa. Long Quán Thiên mỗi lần nhắc đến chuyện này trong lòng đều âm ẩm đau. Đây là một trong những sai lầm lớn nhất của cuộc đời Long Quán Thiên. Nếu không phải vì hắn, nàng cũng không bị thương như vậy. Là hoàng đế của một đế quốc nắm quyền sinh sát trong tay nhưng chỉ có thể trơ mắt nhìn người mình thương yêu mất dần tính mạng. Nỗi thống khổ này ai hiểu được đây. Long Quán Thiên đưa tay gạt giọt nước đọng trên khóe mi, tránh để quần thần nhìn thấy cảnh ủy mị của mình. Long Quán Thiên hít một hơi thật dài, đứng dậy chào từ biệt Huyết Ma, ngoài ra còn gửi lời hỏi thăm đến tiểu sư đệ của hắn là ta. Đám đại thần cũng nối gót theo Long Quán Thiên rời đi. Trước khi đi Long Quán Thiên còn cho một phần tư cấm vệ quân của mình bao vây Phương Nguyệt Tuyền tránh để kẻ xấu một lần nữa thừa cơ hội nhiễu loạn.
Nhóm người Long Quán Thiên vừa rời đi lập tức nhóm người khác tràn vào, và dẫn đầu đoàn người là Đức, Tiến cùng Lang ca. Mọi người nhìn thấy ta nằm ngất dưới đất lập tức rút vũ khí, muốn nhào vào liều mạng với Huyết Ma.
Lang ca hung hăng lao tới, cây lang nha bổng giơ cao muốn đập xuống thì bị một tiếng quát lớn ngăn lại
-Dừng tay.
Ta loạng choạng đứng dậy, vừa nhìn thấy mọi người sắp xung đột thì ta lập tức ngăn lại. Ta quay đầu nhìn về Huyết Ma lạnh nhạt nói
-Sư huynh, ngươi đi trước đi chúng ta sẽ nói chuyện sau.
Huyết Ma im lặng, thân ảnh hắn tan biến trong đại sảnh. Ta nhìn hướng Huyết Ma rời đi chỉ thở dài một tiếng rồi thả người ngồi xuống ghế gần nhất, đầu cúi gằm, tay phải xoa xoa vầng thái dương.
Không khí trở nên càng thêm nặng nề. Mọi người không ai dám lên tiếng, chờ đợi ta nói trước. Sau hồi lâu, ta ngẩng đầu nhìn mọi người, giọng buồn bã nói
-Hôm nay xin lỗi đã làm phiền mọi người tới trợ giúp. Mọi người có thể về trước nghỉ ngơi.
Ta ra lệnh tiễn khách, tuy nhiên không ai rời đi cả, mà chỉ dùng ánh mắt bức xúc nhìn ta. Cuối cùng Đức nhịn không được đứng ra quát
-Mày làm sao vậy? Chẳng lẽ để nơi này bị người khác cướp đoạt như vậy ư?
Chảy Máu Mũi cũng xúc động nói theo
-Đúng vậy, chúng ta quyết không để nơi này bị cướp đi. Chỉ cần đại ca cần chúng ta sẽ kêu đám anh em trợ giúp một tay.
-Xin lỗi mọi người, ta chơi Chân Đế chỉ một lòng kiếm chút sinh ý lo lắng cho gia đình. Thời gian qua mọi việc thuận lợi làm bản thân có chút kiêu ngạo. Qua ngày hôm ta mới biết được bản thân chỉ là tên nhà giàu mới nổi phách lối mà thôi. Hiện giờ ước nguyện đã đạt được, nếu làm quá thì càng bị nhiều người tới quấy rầy, ta cũng không trông mong sẽ xưng hùng xưng bá đại lục. Ta chỉ cầu mong gia đình được bình an. Hy vọng mọi người hiểu cho ta.
Ta nói xong thì cúi đầu, thấy vậy mọi người cảm thấy thất vọng về ta, cuối cùng bọn họ đều lần lượt rời khỏi. Đức thì tức đến thất khiếu ra khói, nó đương trường log out. Tiến đi đến vỗ vai ta an ủi mới log out ra ngoài.
Đợi mọi người đi khỏi, ta bước vào phòng làm việc. Thanh Ảnh cởi bộ lớp hóa trang ngồi trên ghế vừa uống ly hồng tửu, chờ đợi ta.
-Cảm giác bị xem thường thật khó nuốt trôi phải không?
Thanh Ảnh nhàn nhạt lên tiếng. Hắn là phân thân, mang phần lớn ý thức của ta tự nhiên biết được tâm tình lúc này của ta.
-Biết làm sao được. Trước kia ta vẫn còn quá non nớt, cứ nghĩ thế giới này rất đơn giản nhưng một khi dính tới quyền lợi và tiền tài thì tất cả đều trở thành một đám hỗn độn. Bản thân ngoài hiện thực không có ô dù lớn bản vệ, mà cho dù có người tình nguyện đi chăng nữa ta cũng chán ghét cảm giác dựa dẫm người khác mà phát triển. Hôm nay có thể thuận buồm xuôi gió, nhưng ai biết ngày mai sẽ ra sao. Mặc dù đối với mọi người thật có lỗi nhưng nếu muốn chơi lớn thì phải hy sinh một ít thứ.
-Ngươi cũng đừng vì chuyện này mà mãi u sầu. Cứ coi đây là khảo nghiệm cho ngươi cùng mọi người xung quanh đi. Bằng hữu tốt hay xấu, giờ phút này sẽ dần lộ ra cả thôi.
Chủ tâm lừa gạt hai thằng bạn thân nhất, mặc dù cũng không làm hại tụi nó nhưng vẫn làm ta cảm thấy chột da không thôi. Cứ coi như có lỗi với chúng nó, đợi sau này ta có thể tự bảo vệ mình lúc đó sẽ xin lỗi hai đứa sau.
-Được rồi, chuyện này để sau bàn tiếp. Đại hội đã không thể tham gia nữa. Vậy sau này chúng ta đầu tư tinh lực vào huấn luyện nhân thủ. Cửu long môn mà chỉ có hai người chúng ta thì thật là khó coi. Hắc hắc hắc, lần bịa đặt này ngay cả hoàng đế cũng bị lừa vậy đừng nói chi là đám tiểu nhân. Trong thời gian ngắn sẽ không ai tới làm phiền chúng ta. À, đúng rồi, chi một phần tiền trợ giúp Ngũ Độc giáp phát triển mạnh lên. Địch nhân trong tối, chúng ta ngoài sáng quả thật có chút bất lợi. Bây giờ chỉ còn cách tích lũy lực lượng, chờ thời cơ đến mà thôi.
Thanh Ảnh trầm tư một lúc mới mở miệng nghi vấn
-Ngươi có cảm giác bản thân quá tham lam hay không? Tinh lực con người có hạn, vậy mà ngươi đem chia ra cho quá nhiều thứ. Kĩ năng ta không nhắc tới, chỉ riêng kiến tạo thế lực cũng khá là nhiều. Ngũ độc giáo, cửu long môn, rồi đám ác ma kia nữa, nếu ta đoán không lầm mấy ngày nữa ngươi sẽ chạy tới thôn trang bắt đầu xây dựng thế lực ở đó.
-Hà hà, quả thật hiện giờ mọi thứ có chút hỗn loạn. Tuy nhiên ngũ độc giáo do Vạn Độc bà bà chưởng quản, hai bên mặc dù có qua lại nhưng ta cũng phải chủ của nó. Ác ma là chiến lực tạm thời của chúng ta trước khi bồi dưỡng ra một đám cao thủ. Ỷ Thanh trấn là nơi dời đi tầm mắt của kẻ thù, Hắc Minh thương hội giúp ta buôn bán lời thêm một chút từ chợ đen. Căn cơ của chúng ta chỉ có Cửu Long môn mà thôi. Vì thế ngươi không cần lo lắng nhiều về vấn đề này. Nhân viên cao tầng từ từ bồi dưỡng không sao cả, lao động cấp thấp nhờ đám khô lâu là được, chỉ là nhân viên hoạt động bên ngoài quả thật cần nhiều, trong khi đó ta lại không muốn sử dụng gamer.
-À, nhắc tới nhân thủ, thời gian này ta tìm được một chút thông tin hữu ích. Tin này đối với gamer là vô dụng nhưng đối với NPC rất hữu dụng. Đó là NPC có thể thuê mướn lao động thông qua vài loại khế ước. Việc này cũng giống như khi mua nô lệ, chúng ta sẽ giữ được khế ước nô lệ, khiến đám nô lệ phải vô điều kiện thuần phục chúng ta. Đây là luật do thần hay máy chủ đặt ra. Tương tự như vậy, chỉ cần có tiền ngươi có thể thu lượng lớn lao động thông qua khế ước bán thân hoặc khế ước lao động. Khế ước lao động có nghĩa là người bỏ ra lượng tiền thuê họ lao động theo khoảng thời gian nhất định nào đó, NPC có tay nghề thì tiền lương càng cao. Khế ước bán thân danh như ý nghĩa, ngươi trả lượng tiền tương đới lớn, kẻ bán thân sẽ là việc suốt đời cho ngươi. Điểm ta thích ở khế ước bán thân là một khi đã bán thân thì kẻ đó phải giữ bí mật không thể lộ ra ngoài về thông tin của chủ nhân, nếu không sẽ bị thần trừng phạt. Lúc trước ta sở hữu kí ức của ngươi nên cũng không rõ ràng về việc này lắm, sau đi làm nhiệm vụ liên hệ được khá nhiều NPC nên thu được thông tin. Ta nghĩ đám làm công trong Phương Nguyệt Tuyền cũng là một dạng khế ước lao động, chỉ là phải thông qua NPC mới kí kết được với họ. Trong thời gian làm việc có thể họ sẽ không tiếc lộ bí mật nhưng hết hợp đồng thì chưa chắc a. Cho nên ta dự định sau này chỉ dùng khế ước bán thân chiêu mộ nhân viên buôn bán.
Ta vỗ trán buồ bực không thôi
-Lúc trước bận rộn, giao hết mọi việc cho Nguyệt Nhi làm cuối cùng sơ sẫy thông tin này. Nếu biết sớm thì đỡ phiền phức rồi.
Thanh Ảnh cười lạnh
-Ngươi cũng đừng có tham lam, cho dù ngươi biết thì đã sao. NPC tuyệt đối không kí kết khế ước bán thân cùng với gamer đâu. Nếu ngươi đã xác định chọn Cửu Long môn làm căn cơ của mình vậy phải chọn địa phương kiến tạo mới được.
-Vấn đề này chưa vội, hiện tại cứ tiếp tục lấy lăng mộ Ma Kiệt đang trú ngụ làm nơi giáo dục đám người mới là được. Nơi này sẽ là hậu phương vững chắc cho chúng ta sau này. Từ nay Phương Nguyệt Tuyền chỉ trong cậy vào ngươi thôi, đừng làm ta thất vọng.
Thanh Ảnh khẽ gật đầu. Giữa hai người cũng không cần nhiều lời, mặc dù suy nghĩ hiện giờ đã xuất hiện sự khác biệt nhưng vẫn còn chung chí hướng đó chính là xây dựng cơ nghiệp của riêng mình.
Những ngày tiếp theo, Phương Nguyệt Tuyền đóng cửa tu sửa. Tin tức Phương Nguyệt Tuyền đổi chủ cũng lặng lẽ truyền khắp đại lục. Chủ nhân mới của Phương Nguyệt Tuyền là một gamer khác, hắn xuất thân từ Cửu Long môn vô cùng thần bí. Nghe nói môn phái này có thể thu phục lượng lớn ma thú để phụ trợ chiến đấu, bản thân cũng hóa thành ma thú được. Nhiều gamer đâm ra hứng thú muốn gia nhập Cửu Long môn nhưng vị trí của nó chẳng biết nằm ở đâu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.