Chương 169: Vs Lang ca ( Tam )
Zai Nguyễn
11/01/2014
Bát sắc ma long gầm rú há mồm muốn nuốt Lang ca vào bụng.
Khí thế nghiêng trời lệch đất khiến ai cũng lạnh run người. Tuy nhiên nếu ai để
ý kĩ thì sẽ nhận ra màu sắc của bát long so với lần trước dường như nhạt hơn
không ít. Bọn họ nghi hoặc cũng đúng. Ma pháp thông thường phải niệm hết chú ngữ
mới phát ra được, còn ta thì không cần thiết làm vậy. Ma pháp nguyên tố nén đến
cực hạn hay là giữa chừng đều có thể tấn công, tất nhiên uy lực sẽ giảm sút
không ít.
Lang ca gầm lớn quất mạnh lang nha bổng vào con băng long gần đó. Đầu bổng vừa chạm vào băng long lập tức đập nát băng long khiến đòn công kích chệch về một phía. Rốt cuộc chỉ có bảy con ma long thành công lao vào người Lang ca. Chúng thiêu đốt toàn thân, hỏa long khiến da thịt cháy ruội, lôi long kết hợp thủy long đem toàn thân Lang ca giật cho tê dại, phong long tựa như ngàn vạn đao phong cắt nát thân thể, hắc ám long cùng quang minh long tuy sức công kích rất yếu nhưng một khi chúng va chạm vào nhau thì tạo thành vụ nổ nguyên tố cực kì đáng sợ nếu phòng thủ không cao có khi lập tức hóa thành tro bụi. Thổ long hóa như trọng chùy nghiền ép Lang ca, xương cốt hắn cong vòng như muốn gãy tan.
Lang ca nghiến răng không rên la tiếng nào. Lang nha bổng cắm sâu xuống đất trụ vững thân hình cảu hắn. Thất long thay nhau cắn nuốt, bản thân Lang ca hiện giờ lại bị hỏa độc cùng âm độc tàn phá không thương tiếc. Vết thương trên người hắn đứt ra rồi lại lành liên tục như vậy trong hơn năm phút. Cơn đau hành hạ cả thể xác lẫn tinh thần khiến Lang ca cảm giác thoát lực muốn ngã. Nếu tinh thần hắn yếu ớt thì đã phát điên lên cũng không chừng.
Lang ca lăn lộn giang hồ bao nhiêu năm nay, cũng trải qua mấy mươi trận chém giết lớn nhỏ có gì mà hắn chưa cảm thụ qua. Đau đớn đối với hắn chỉ là chuyện cơm bữa. Hắn lúc này thật sự cảm giác bực bội. Ta nhìn sơ qua ngoại trừ khuôn mặt có chút điển trai ra không có gì nổi trội. Đây là lần đầu tiên Lang ca nhìn sai người, không phải ý nói tính cách mà là thực lực. Lang ca lần đầu chạm trán cùng ta thì nhận xét đầu tiên chính là thực lực của ta có vẻ không tệ. Tuy có ẩn dấu một phần nhưng nếu so với bản thân hắn thì còn kém rất xa. Nhưng từng trận đấu trôi qua, Lang ca mới cảm giác rằng ta ẩn dấu quá thâm, hoặc nói chính xác hơn là kĩ năng của ta quá mức hỗn tập. Ma pháp, cận chiến, sủng vật, hóa trang cái gì cũng biết mà uy lực của các kĩ năng đó cũng rất lợi hại. Tuy Lang ca dần dần đánh giá cao ta nhưng khi hai bên trực tiếp chạm mặt nhau hắn mới biết là vẫn đánh giá ta chưa đủ. Giác quan thứ sáu của Lang ca mách bảo rằng thoạt nhìn ta đã rất cố sức chống trả thế nhưng vẫn không phải toàn bộ thực lực. Đây là người gì a? Ở sinh tử trước mắt vẫn dám che giấu thực lực. Vì lý do gì? Chẳng lẽ vì dành vào chung kết mới sử dụng. Nếu vậy ta cũng quá điên rồi hoặc nói cách khác là quá tự tin.
Lang ca cảm giác bị sỉ nhục. Hắn dùng toàn lực chiến đấu mà bản thân đối thủ dường như xem hắn là trò đùa. Nếu đã vậy thì liều mạng. Tính tình Lang ca bình thường hào sảng là vậy nhưng khi nổi điên lên thì cực kì đáng sợ.
Lang ca miệng lẩm nhẩm chú ngữ, lập tức cả người hắn phát ra kim quang chói lọi đem thất ma long chặn đứng lại bên ngoài. Kim quang như vòng phòng hộ rắn chắc dù bị ma long thiêu đốt vẫn sừng sững không suy suyễn. Lang ca ngửa đầu rú tiếng thật dài, ngay cả vũ khí đang dùng cũng vất sang một bên không dùng. Lang ca cúi người dùng cả bốn chi di chuyển. Tốc độ của hắn giờ so với khi nãy nhanh hơn gấp đôi. Thất ma long bị kim quang va chạm phát ra từng tiếng trầm đục, mà màu sắc của chúng cũng dần dần nhạt đi. Cuối cùng chúng đều gãy tan thành từng mảnh nhỏ. Kim cầu giống như quả ping pong va chạm tứ phía rồi dội ngược lại càng ngày càng nhanh. Ta cảm giác chỉ cần bị nó đụng trúng thì số phận không khác gì bảy con ma long kia.
Tiểu Bạch, Tiểu Cửu cùng Tiểu Hắc Huyết đã được ta triệu hồi vào lại không gian sủng vật. Bản thân ta liều mạng né tránh kim cầu, trong đầu cố gắng tìm kiếm kĩ năng nào có thể chặn lại được Lang ca đây.
- Hắc ám phân thân thuật.
Ta dùng toàn bộ ma pháp lực sót phân thân thêm hai mươi phân thân khác hy vọng chặn lại được kim cầu. Ta rất nhanh liền thất vọng, kim cầu giống như bất khả xâm phạm, hễ vật gì cản đường nó đều bị nghiền nát. Kĩ năng này là gì mà đáng sợ như vậy? Ta nghĩ nát óc cũng chẳng ra đáp án. Tuy nhiên kĩ năng càng lợi hại thì hạn chế càng nhiều. Ta nghĩ nó cũng không thể kéo dài được, chỉ là đợi đến khi nó hoàn toàn ngừng lại ta còn tồn tại hay không đây.
Kim cầu lúc này chuyển hướng bay về sạt ngang người. Ta lăn tròn sang một bên né tránh nhưng vẫn không kịp. Kim cầu như giảo thịt cơ, nó chỉ lướt nhẹ qua chân trái của ta mà đã nghiền nát nó thành một đống thịt bầy nhầy. Ta quỵ xuống đất không cách nào di chuyển được.
Đôi mắt của ta vẫn dán chặt vào kim cầu, tay nắm chặt trường thương không dám lơi lỏng một giây. Cuối cùng sau vài lần va chạm vào kết giới cùng lôi đài, kim cầu chỉnh đúng hướng đâm thẳng tới trước mặt ta.
- Tiêu dao tam thức.
Ta đâm một thương, miệng hét lớn tuyệt kĩ, trong lòng hy vọng kì tích sẽ xảy ra. Mũi thương lóe ra lôi quang va chạm vào kim cầu bắn ra tia lửa chói lọi. Hai bên bắt đầu giằng co nhau. Thanh trường thương như biến thành lớp màn mỏng gắt gao trói trụ kim cầu vào trong, thế nhưng chỉ là tình huống tạm thời. Kim cầu xoay tròn với tốc độ cực nhanh, nó như chiếc máy mài, ma sát liên tục, dần dần ăn mòn thanh thương. Ta biết cây trường thương cấp hoàng kim này sau trận chiến chắc chắn hỏng nặng rồi.
Rắc
Một tiếng thanh thúy vang lên, cây trường thương cuối cùng không chịu nổi gãy làm đôi. Kim cầu đánh vào người, thân thể ta như bị hàng trăm dã thú cắn xé. Từng mảng thịt như bong ra rơi lả tả trên sân. Huyết lượng của ta rơi xuống như xe không phanh, cuối cùng cạn kiệt, ta ngã quỵ xuống đất.
Kim cầu va chạm vài lần nữa cuối cùng dừng lại. Lang ca từ trong văng ra ngoài lăn vài vòng trên mặt đất mới dừng lại. Tình trạng của hắn so với ta cũng không khá hơn chút nào. Tứ chi do vận động quá kịch liệt đã hóa thành đống thịt bầy nhầy, giờ đây Lang ca cũng chỉ còn thoi thóp hơi tàn, khuôn mặt trắng bệch không che dấu được hưng phấn
- Ha ha ha, còn không đánh chết được ngươi sao tiểu quỷ. Lần này làm ta tổn hao gần hết kĩ năng, thật là …
Trọng tài đi đến gần dò xét tình trạng của hai đối thủ. Một đã sống và một còn sống tuy đang hấp hối nhưng xét theo luật thì Lang ca đã chiến thắng. Trọng tài giờ tay dự định công bố kết quả thì dị biến xảy ra.
Từ cơ thể ta bắn ra mấy mươi xúc tu tản ra từ phía cắm vào những vết máu loang lổ trên nền đất lẫn các mãnh thịt vụn của ta lẫn Lang ca đem chúng dung hợp vào thân thể. Thân thể bị huyết nhục bao phủ dựng dục thành vóc hình con người. Huyết nhục nhân phát ra hồng quang chiếu khắp lôi đài khiến trọng tài định công bố kết quả cũng dừng lại.
Lang ca dùng sức tàn liếc nhìn, hắn thấy dị biến xảy ra khuôn mặt nhăn nhúm lại, miệng thầm than thở
- Không phải như vậy chứ. Ngươi đúng là đồ tiểu quái vật giết người không thường mạng. Ngay cả kĩ năng nghịch thiên này cũng có sao?
Huyết nhục nhân như quả trứng tách ra làm đôi, ta từ bên trong đi ra ngoại trừ trang bị đã vỡ nát ra không còn nguyên vẹn thì tất cả vết thương đều đã lành. Ta đi tới bên người Lang ca nhìn hắn trầm giọng nói
- Lang ca, xem ra trận này đệ đã thắng rồi.
Lang ca chán nản nói
- Được rồi, ta nhận thua. Lần sau nhất định phải đánh ngươi bầm dập trả thù.
Trọng tài nghe thấy Lang ca nhận thua lập tức tuyên bố kết quả. Ta đem Lang ca dìu vào y thất để cho đám mục sư cùng tế ti chữa trị. Lang ca rất nhanh đã hồi phục thể lực, sinh long hoạt hổ bước ra khỏi y thất kéo ta rời đi lôi đài. Hắn mặc kệ ta đồng ý hay không đã tự tiện quyết định cùng ta nhậu mộ bữa giải sầu. Ta thấy Lang ca cũng không để bụng chuyện khi nãy nên gật đầu đi theo hắn.
Hai người chúng ta lựa chọn một quán vỉa hè sạch sẽ một tí vào ngồi. Lang ca kêu lẩu dê cùng hai ba chai rượu rồi bắt đầu uống ừng ực như thể hắn rất hận mấy chai rượu vậy.
- Khà.
Lang ca ợ một cái thật sảng khoái, đem bình rượu cạn quăng sang bên cạnh, hắn lấy đũa gắp miếng thịt dê rõ to cho vào miệng vừa nhai nhồm nhoàm, vừa nói
- Lão đệ, ngươi hôm nay chiến đấu khiến ta rất thỏa mãn a. Rất lâu rồi ta không đánh sướng tay như vậy thế mà cuối cùng vẫn thua ngươi.
Ta gãi đầu cười trừ
- Chỉ là may mắn thôi.
- Hừ, ngươi còn tính gạt ta ư? Ta không biết tại sao ngươi dùng hết toàn lực nhưng thực lực của ngươi không chỉ dừng ở đó. Nếu ngay đầu trận ngươi tung ra toàn bộ thì kết quả đã rất nhanh xác định rồi.
Từng câu nói của Lang ca như đập vào tim ta làm nó nhảy lên liên hồi, Ta nghi hoặc liếc nhìn hắn, trong đầu suy nghĩ tại sao Lang ca biết được điều này. Hắn thấy biểu tình của ta thì cười ha hả
- Ta nói đúng phải không? Hắc hắc, tiểu đệ còn nộn lắm. Mặc dù không biết kĩ năng ẩn là gì nhưng nhìn cách ngươi thi đấu ai chả đoán được. Tốc độ, sức lực, ma pháp lực đều san sát nhau chỉ cần dựa vào điểm này cũng đoán ngươi là ma vũ song tu. Nhưng từ lúc thi đấu tới giờ ngươi chỉ dùng ma pháp chiến thắng, như vậy kĩ năng còn lại chính là võ kĩ.
Lang ca gầm lớn quất mạnh lang nha bổng vào con băng long gần đó. Đầu bổng vừa chạm vào băng long lập tức đập nát băng long khiến đòn công kích chệch về một phía. Rốt cuộc chỉ có bảy con ma long thành công lao vào người Lang ca. Chúng thiêu đốt toàn thân, hỏa long khiến da thịt cháy ruội, lôi long kết hợp thủy long đem toàn thân Lang ca giật cho tê dại, phong long tựa như ngàn vạn đao phong cắt nát thân thể, hắc ám long cùng quang minh long tuy sức công kích rất yếu nhưng một khi chúng va chạm vào nhau thì tạo thành vụ nổ nguyên tố cực kì đáng sợ nếu phòng thủ không cao có khi lập tức hóa thành tro bụi. Thổ long hóa như trọng chùy nghiền ép Lang ca, xương cốt hắn cong vòng như muốn gãy tan.
Lang ca nghiến răng không rên la tiếng nào. Lang nha bổng cắm sâu xuống đất trụ vững thân hình cảu hắn. Thất long thay nhau cắn nuốt, bản thân Lang ca hiện giờ lại bị hỏa độc cùng âm độc tàn phá không thương tiếc. Vết thương trên người hắn đứt ra rồi lại lành liên tục như vậy trong hơn năm phút. Cơn đau hành hạ cả thể xác lẫn tinh thần khiến Lang ca cảm giác thoát lực muốn ngã. Nếu tinh thần hắn yếu ớt thì đã phát điên lên cũng không chừng.
Lang ca lăn lộn giang hồ bao nhiêu năm nay, cũng trải qua mấy mươi trận chém giết lớn nhỏ có gì mà hắn chưa cảm thụ qua. Đau đớn đối với hắn chỉ là chuyện cơm bữa. Hắn lúc này thật sự cảm giác bực bội. Ta nhìn sơ qua ngoại trừ khuôn mặt có chút điển trai ra không có gì nổi trội. Đây là lần đầu tiên Lang ca nhìn sai người, không phải ý nói tính cách mà là thực lực. Lang ca lần đầu chạm trán cùng ta thì nhận xét đầu tiên chính là thực lực của ta có vẻ không tệ. Tuy có ẩn dấu một phần nhưng nếu so với bản thân hắn thì còn kém rất xa. Nhưng từng trận đấu trôi qua, Lang ca mới cảm giác rằng ta ẩn dấu quá thâm, hoặc nói chính xác hơn là kĩ năng của ta quá mức hỗn tập. Ma pháp, cận chiến, sủng vật, hóa trang cái gì cũng biết mà uy lực của các kĩ năng đó cũng rất lợi hại. Tuy Lang ca dần dần đánh giá cao ta nhưng khi hai bên trực tiếp chạm mặt nhau hắn mới biết là vẫn đánh giá ta chưa đủ. Giác quan thứ sáu của Lang ca mách bảo rằng thoạt nhìn ta đã rất cố sức chống trả thế nhưng vẫn không phải toàn bộ thực lực. Đây là người gì a? Ở sinh tử trước mắt vẫn dám che giấu thực lực. Vì lý do gì? Chẳng lẽ vì dành vào chung kết mới sử dụng. Nếu vậy ta cũng quá điên rồi hoặc nói cách khác là quá tự tin.
Lang ca cảm giác bị sỉ nhục. Hắn dùng toàn lực chiến đấu mà bản thân đối thủ dường như xem hắn là trò đùa. Nếu đã vậy thì liều mạng. Tính tình Lang ca bình thường hào sảng là vậy nhưng khi nổi điên lên thì cực kì đáng sợ.
Lang ca miệng lẩm nhẩm chú ngữ, lập tức cả người hắn phát ra kim quang chói lọi đem thất ma long chặn đứng lại bên ngoài. Kim quang như vòng phòng hộ rắn chắc dù bị ma long thiêu đốt vẫn sừng sững không suy suyễn. Lang ca ngửa đầu rú tiếng thật dài, ngay cả vũ khí đang dùng cũng vất sang một bên không dùng. Lang ca cúi người dùng cả bốn chi di chuyển. Tốc độ của hắn giờ so với khi nãy nhanh hơn gấp đôi. Thất ma long bị kim quang va chạm phát ra từng tiếng trầm đục, mà màu sắc của chúng cũng dần dần nhạt đi. Cuối cùng chúng đều gãy tan thành từng mảnh nhỏ. Kim cầu giống như quả ping pong va chạm tứ phía rồi dội ngược lại càng ngày càng nhanh. Ta cảm giác chỉ cần bị nó đụng trúng thì số phận không khác gì bảy con ma long kia.
Tiểu Bạch, Tiểu Cửu cùng Tiểu Hắc Huyết đã được ta triệu hồi vào lại không gian sủng vật. Bản thân ta liều mạng né tránh kim cầu, trong đầu cố gắng tìm kiếm kĩ năng nào có thể chặn lại được Lang ca đây.
- Hắc ám phân thân thuật.
Ta dùng toàn bộ ma pháp lực sót phân thân thêm hai mươi phân thân khác hy vọng chặn lại được kim cầu. Ta rất nhanh liền thất vọng, kim cầu giống như bất khả xâm phạm, hễ vật gì cản đường nó đều bị nghiền nát. Kĩ năng này là gì mà đáng sợ như vậy? Ta nghĩ nát óc cũng chẳng ra đáp án. Tuy nhiên kĩ năng càng lợi hại thì hạn chế càng nhiều. Ta nghĩ nó cũng không thể kéo dài được, chỉ là đợi đến khi nó hoàn toàn ngừng lại ta còn tồn tại hay không đây.
Kim cầu lúc này chuyển hướng bay về sạt ngang người. Ta lăn tròn sang một bên né tránh nhưng vẫn không kịp. Kim cầu như giảo thịt cơ, nó chỉ lướt nhẹ qua chân trái của ta mà đã nghiền nát nó thành một đống thịt bầy nhầy. Ta quỵ xuống đất không cách nào di chuyển được.
Đôi mắt của ta vẫn dán chặt vào kim cầu, tay nắm chặt trường thương không dám lơi lỏng một giây. Cuối cùng sau vài lần va chạm vào kết giới cùng lôi đài, kim cầu chỉnh đúng hướng đâm thẳng tới trước mặt ta.
- Tiêu dao tam thức.
Ta đâm một thương, miệng hét lớn tuyệt kĩ, trong lòng hy vọng kì tích sẽ xảy ra. Mũi thương lóe ra lôi quang va chạm vào kim cầu bắn ra tia lửa chói lọi. Hai bên bắt đầu giằng co nhau. Thanh trường thương như biến thành lớp màn mỏng gắt gao trói trụ kim cầu vào trong, thế nhưng chỉ là tình huống tạm thời. Kim cầu xoay tròn với tốc độ cực nhanh, nó như chiếc máy mài, ma sát liên tục, dần dần ăn mòn thanh thương. Ta biết cây trường thương cấp hoàng kim này sau trận chiến chắc chắn hỏng nặng rồi.
Rắc
Một tiếng thanh thúy vang lên, cây trường thương cuối cùng không chịu nổi gãy làm đôi. Kim cầu đánh vào người, thân thể ta như bị hàng trăm dã thú cắn xé. Từng mảng thịt như bong ra rơi lả tả trên sân. Huyết lượng của ta rơi xuống như xe không phanh, cuối cùng cạn kiệt, ta ngã quỵ xuống đất.
Kim cầu va chạm vài lần nữa cuối cùng dừng lại. Lang ca từ trong văng ra ngoài lăn vài vòng trên mặt đất mới dừng lại. Tình trạng của hắn so với ta cũng không khá hơn chút nào. Tứ chi do vận động quá kịch liệt đã hóa thành đống thịt bầy nhầy, giờ đây Lang ca cũng chỉ còn thoi thóp hơi tàn, khuôn mặt trắng bệch không che dấu được hưng phấn
- Ha ha ha, còn không đánh chết được ngươi sao tiểu quỷ. Lần này làm ta tổn hao gần hết kĩ năng, thật là …
Trọng tài đi đến gần dò xét tình trạng của hai đối thủ. Một đã sống và một còn sống tuy đang hấp hối nhưng xét theo luật thì Lang ca đã chiến thắng. Trọng tài giờ tay dự định công bố kết quả thì dị biến xảy ra.
Từ cơ thể ta bắn ra mấy mươi xúc tu tản ra từ phía cắm vào những vết máu loang lổ trên nền đất lẫn các mãnh thịt vụn của ta lẫn Lang ca đem chúng dung hợp vào thân thể. Thân thể bị huyết nhục bao phủ dựng dục thành vóc hình con người. Huyết nhục nhân phát ra hồng quang chiếu khắp lôi đài khiến trọng tài định công bố kết quả cũng dừng lại.
Lang ca dùng sức tàn liếc nhìn, hắn thấy dị biến xảy ra khuôn mặt nhăn nhúm lại, miệng thầm than thở
- Không phải như vậy chứ. Ngươi đúng là đồ tiểu quái vật giết người không thường mạng. Ngay cả kĩ năng nghịch thiên này cũng có sao?
Huyết nhục nhân như quả trứng tách ra làm đôi, ta từ bên trong đi ra ngoại trừ trang bị đã vỡ nát ra không còn nguyên vẹn thì tất cả vết thương đều đã lành. Ta đi tới bên người Lang ca nhìn hắn trầm giọng nói
- Lang ca, xem ra trận này đệ đã thắng rồi.
Lang ca chán nản nói
- Được rồi, ta nhận thua. Lần sau nhất định phải đánh ngươi bầm dập trả thù.
Trọng tài nghe thấy Lang ca nhận thua lập tức tuyên bố kết quả. Ta đem Lang ca dìu vào y thất để cho đám mục sư cùng tế ti chữa trị. Lang ca rất nhanh đã hồi phục thể lực, sinh long hoạt hổ bước ra khỏi y thất kéo ta rời đi lôi đài. Hắn mặc kệ ta đồng ý hay không đã tự tiện quyết định cùng ta nhậu mộ bữa giải sầu. Ta thấy Lang ca cũng không để bụng chuyện khi nãy nên gật đầu đi theo hắn.
Hai người chúng ta lựa chọn một quán vỉa hè sạch sẽ một tí vào ngồi. Lang ca kêu lẩu dê cùng hai ba chai rượu rồi bắt đầu uống ừng ực như thể hắn rất hận mấy chai rượu vậy.
- Khà.
Lang ca ợ một cái thật sảng khoái, đem bình rượu cạn quăng sang bên cạnh, hắn lấy đũa gắp miếng thịt dê rõ to cho vào miệng vừa nhai nhồm nhoàm, vừa nói
- Lão đệ, ngươi hôm nay chiến đấu khiến ta rất thỏa mãn a. Rất lâu rồi ta không đánh sướng tay như vậy thế mà cuối cùng vẫn thua ngươi.
Ta gãi đầu cười trừ
- Chỉ là may mắn thôi.
- Hừ, ngươi còn tính gạt ta ư? Ta không biết tại sao ngươi dùng hết toàn lực nhưng thực lực của ngươi không chỉ dừng ở đó. Nếu ngay đầu trận ngươi tung ra toàn bộ thì kết quả đã rất nhanh xác định rồi.
Từng câu nói của Lang ca như đập vào tim ta làm nó nhảy lên liên hồi, Ta nghi hoặc liếc nhìn hắn, trong đầu suy nghĩ tại sao Lang ca biết được điều này. Hắn thấy biểu tình của ta thì cười ha hả
- Ta nói đúng phải không? Hắc hắc, tiểu đệ còn nộn lắm. Mặc dù không biết kĩ năng ẩn là gì nhưng nhìn cách ngươi thi đấu ai chả đoán được. Tốc độ, sức lực, ma pháp lực đều san sát nhau chỉ cần dựa vào điểm này cũng đoán ngươi là ma vũ song tu. Nhưng từ lúc thi đấu tới giờ ngươi chỉ dùng ma pháp chiến thắng, như vậy kĩ năng còn lại chính là võ kĩ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.