Chấn Kinh! Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi
Chương 39:
Phán Tinh Tinh
25/04/2024
Số lượng không nhiều, trọng lượng cũng không có lợi thế, Diệp Cửu Cửu nhất thời không biết nên sắp xếp thực đơn như thế nào, đúng lúc cô đang do dự thì có tiếng gõ cửa ở cửa sau.
Thường thì chỉ có Lưu nãi nãi gõ cửa ở cửa sau, Diệp Cửu Cửu vội vàng đóng tủ lạnh chạy ra cửa sau: "Lưu nãi nãi, bà tìm cháu ạ?"
"Lọ tương ớt mà trước đây bà nhờ cháu làm thêm đã ăn được rồi, hôm nay bà mang đến cho cháu đây." Lưu nãi nãi vừa nói vừa đưa cho cô một chiếc lọ thủy tinh lớn 5 lít, bên trong đựng đầy tương ớt đỏ au, nhìn thôi đã thấy thèm.
"Ở đây còn có một ít rau nữa." Lưu nãi nãi lại đưa cho cô một chiếc giỏ đựng đầy ắp rau, bên trong có ngô, dưa chuột, cà tím, mướp.
Diệp Cửu Cửu vừa buồn cười vừa bất lực: "Lưu nãi nãi, bà lại cho cháu nhiều thế này, mấy thứ bà cho cháu hôm trước cháu còn chưa ăn hết."
Lưu nãi nãi nói: "Cháu ăn không hết thì mang đi bán, không phải đi mua buôn cũng tiết kiệm được một khoản."
Diệp Cửu Cửu cũng muốn lắm nhưng nhiều nhất chỉ có thể cuộn thành hình bông hoa bày lên đĩa: "Lưu nãi nãi, bà giữ lại ăn đi, bà cho cháu nhiều thế này cháu ăn không hết cũng lãng phí."
"Được thôi." Lưu nãi nãi chỉ lấy riêng ngô đưa cho Diệp Cửu Cửu: "Vậy cháu giữ lại một ít ngô để luộc ăn, ngô bà trồng là ngô ngọt, ăn giòn giòn ngọt ngọt, đặc biệt ngon."
"Được ạ, cảm ơn Lưu nãi nãi." Diệp Cửu Cửu nghĩ đến mấy chục cân tảo biển trong bếp, quay người lấy ba cân ra đưa cho Lưu nãi nãi: "Lưu nãi nãi, cháu có một ít tảo biển từ biển, có thể hạ huyết áp, giảm mỡ máu, bà cầm về luộc chín rồi trộn gỏi hoặc nấu cháo đều được."
Lưu nãi nãi bình thường vẫn uống thuốc hạ huyết áp, nghe cô nói vậy cũng không khách sáo: "Cảm ơn Cửu Cửu."
"Không có gì ạ." Diệp Cửu Cửu tiễn Lưu nãi nãi đi rồi, trở về bếp luộc ngô ăn luôn, vừa ăn vừa nghiên cứu thực đơn.
Nghĩ xong thì liên hệ người giao hàng. Hôm nay phần lớn các món đều cần chuẩn bị trước, vì vậy sau khi nhận được hàng giao thì chuẩn bị sớm.
Tảo biển rất nhiều, cô chia làm hai phần, một phần trộn gỏi, một phần nấu thành thạch rau câu, không cần nghiền, chỉ cần cho vào nồi nấu, nấu đến khi sền sệt thì đổ vào chậu, để nguội một chút rồi cho vào tủ lạnh làm mát đông lại.
Ngoài ra, cô còn định làm một món canh tomyum, món canh này quan trọng nhất là nước dùng chua cay, thông thường các nhà hàng đều dùng nước sốt tomyum làm sẵn nhưng Diệp Cửu Cửu định dùng tôm mà tủ lạnh gửi đến để tự nấu, đảm bảo độ tươi ngon nhất có thể.
Diệp Cửu Cửu mặc tạp dề, rửa sạch chanh tươi, quả cà ri, cà chua, hành tây, ớt hiểm, v.v., cắt nhỏ rồi nấu thành nước, sau đó cho thịt tôm băm nhỏ vào, đun nhỏ lửa để tạo ra mùi thơm ngọt ngào đậm đà, mùi thơm còn thoang thoảng vị chua nhẹ của chanh và cà chua, ngửi thấy thèm chảy nước miếng.
Thường thì chỉ có Lưu nãi nãi gõ cửa ở cửa sau, Diệp Cửu Cửu vội vàng đóng tủ lạnh chạy ra cửa sau: "Lưu nãi nãi, bà tìm cháu ạ?"
"Lọ tương ớt mà trước đây bà nhờ cháu làm thêm đã ăn được rồi, hôm nay bà mang đến cho cháu đây." Lưu nãi nãi vừa nói vừa đưa cho cô một chiếc lọ thủy tinh lớn 5 lít, bên trong đựng đầy tương ớt đỏ au, nhìn thôi đã thấy thèm.
"Ở đây còn có một ít rau nữa." Lưu nãi nãi lại đưa cho cô một chiếc giỏ đựng đầy ắp rau, bên trong có ngô, dưa chuột, cà tím, mướp.
Diệp Cửu Cửu vừa buồn cười vừa bất lực: "Lưu nãi nãi, bà lại cho cháu nhiều thế này, mấy thứ bà cho cháu hôm trước cháu còn chưa ăn hết."
Lưu nãi nãi nói: "Cháu ăn không hết thì mang đi bán, không phải đi mua buôn cũng tiết kiệm được một khoản."
Diệp Cửu Cửu cũng muốn lắm nhưng nhiều nhất chỉ có thể cuộn thành hình bông hoa bày lên đĩa: "Lưu nãi nãi, bà giữ lại ăn đi, bà cho cháu nhiều thế này cháu ăn không hết cũng lãng phí."
"Được thôi." Lưu nãi nãi chỉ lấy riêng ngô đưa cho Diệp Cửu Cửu: "Vậy cháu giữ lại một ít ngô để luộc ăn, ngô bà trồng là ngô ngọt, ăn giòn giòn ngọt ngọt, đặc biệt ngon."
"Được ạ, cảm ơn Lưu nãi nãi." Diệp Cửu Cửu nghĩ đến mấy chục cân tảo biển trong bếp, quay người lấy ba cân ra đưa cho Lưu nãi nãi: "Lưu nãi nãi, cháu có một ít tảo biển từ biển, có thể hạ huyết áp, giảm mỡ máu, bà cầm về luộc chín rồi trộn gỏi hoặc nấu cháo đều được."
Lưu nãi nãi bình thường vẫn uống thuốc hạ huyết áp, nghe cô nói vậy cũng không khách sáo: "Cảm ơn Cửu Cửu."
"Không có gì ạ." Diệp Cửu Cửu tiễn Lưu nãi nãi đi rồi, trở về bếp luộc ngô ăn luôn, vừa ăn vừa nghiên cứu thực đơn.
Nghĩ xong thì liên hệ người giao hàng. Hôm nay phần lớn các món đều cần chuẩn bị trước, vì vậy sau khi nhận được hàng giao thì chuẩn bị sớm.
Tảo biển rất nhiều, cô chia làm hai phần, một phần trộn gỏi, một phần nấu thành thạch rau câu, không cần nghiền, chỉ cần cho vào nồi nấu, nấu đến khi sền sệt thì đổ vào chậu, để nguội một chút rồi cho vào tủ lạnh làm mát đông lại.
Ngoài ra, cô còn định làm một món canh tomyum, món canh này quan trọng nhất là nước dùng chua cay, thông thường các nhà hàng đều dùng nước sốt tomyum làm sẵn nhưng Diệp Cửu Cửu định dùng tôm mà tủ lạnh gửi đến để tự nấu, đảm bảo độ tươi ngon nhất có thể.
Diệp Cửu Cửu mặc tạp dề, rửa sạch chanh tươi, quả cà ri, cà chua, hành tây, ớt hiểm, v.v., cắt nhỏ rồi nấu thành nước, sau đó cho thịt tôm băm nhỏ vào, đun nhỏ lửa để tạo ra mùi thơm ngọt ngào đậm đà, mùi thơm còn thoang thoảng vị chua nhẹ của chanh và cà chua, ngửi thấy thèm chảy nước miếng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.