Chương 1016
Bạch Cư Dị
10/01/2024
CHƯƠNG 1018
Lý Khinh Hồng ngồi thẳng người, đôi mắt mị hoặc như tơ nhìn Vương Nhất: “Lần này, em nghĩ rất rõ ràng rồi, không có manh động, cũng không có cảm kích, chỉ thuần thúy — muốn hòa làm một với anh.”
“Chồng, hôn em.”
Nói xong, chủ động nhắm mắt lại, dáng vẻ mặc anh ngắt hoa.
Thấy Lý Khinh Hồng ở trong lòng nhắm hai mắt lại, môi đôi đỏ hé mở đầy dụ hoặc, Vương Nhất thầm nuốt nước bọt.
Lý Khinh Hồng hiến thân, đây không phải lần đầu tiên, lần trước hai người xa cách nửa tháng, một ngày không gặp như cách ba thu, Lý Khinh Hồng từng đề xuất yêu cầu làm chuyện đó, nhưng bị Vương Nhất từ chối khéo.
Bởi vì anh biết rõ, Lý Khinh Hồng của lúc đó, tình yêu đối với anh vẫn rất mong manh, phần lớn là cảm kích và ỷ lại, đây không phải là điều anh muốn.
Nhưng lần này, tình yêu trong tim Lý Khinh Hồng đối với anh đã sắp trào ra, còn có thể từ chối sao?
Vương Nhất hít sâu một hơi, không do dự nữa, giống như gà chọi, lao tới.
Nửa tiếng sau, Lý Khinh Hồng thở hổn hển nằm ở bên cạnh Vương Nhất, mặt mày đỏ ửng.
Vương Nhất vội vàng xin lỗi: “Xin lỗi, có phải anh quá vội rồi không?”
Anh gấp gáp tới mức đỏ mặt tía tai, bỏ qua lần ngoài ý muốn vào 5 năm trước, anh đối với phương diện này, vẫn là thỏ trắng chưa tốt nghiệp.
Lý Khinh Hồng đỏ mắt lườm anh: “Anh còn nói?”
Vương Nhất chợt sững người, sau đó rất ngại ngùng mà sờ mũi của mình.
Sau chuyện này, sự buồn rầu trong lòng Vương Nhất cũng tan biến, cảm thấy rất hạnh phúc khi lấy được người vợ tốt.
Lý Khinh Hồng cũng giống như vậy, từ sau khi hai người phá vỡ phòng tuyến cuối cùng, trong lòng luôn có một loại cảm giác kỳ lạ.
Anh và Lý Khinh Hồng không có một chút nền tảng tình cảm nào, thậm chí là bước ra từ oán hận, càng vì như vậy, hai người mới càng thêm trân trọng đối phương.
“Đây chính là cảm giác yêu nhỉ…”
Trong bóng tối, Vương Nhất mãi không thể đi vào giấc ngủ, rất cảm khái mà nói trong lòng.
Lý Khinh Hồng lại đã ngủ say, cho dù đã ngủ, vẫn ôm cánh tay của Vương Nhất, giống như sợ mất vậy.
Vương Nhất nhìn thấy, cũng khẽ mỉm cười, sau đó cũng nhắm mắt lại.
Ngày hôm sau, Lý Tuyết Nhi dậy từ sớm, phấn khích gõ cửa: “Chị, anh rể, mau dậy đi, sắp tới giờ bay rồi.”
Hai người vừa phá vỡ phòng tuyến cuối cùng, Lý Khinh Hồng rất mệt, cầm điện thoại nhìn, mới 5h30, lập tức nổi giận: “Mới 5h30 thì tới làm ồn bọn chị, em bị ngứa da à?”
“Người ta không ngủ được mà.”
Lý Tuyết Nhi cười hì hì, bỗng nhiên nhìn kỹ lại, vẻ mặt lập tức trở nên quỷ dị: “Chị, chị và anh rể tối qua làm cái gì rồi?”
“A… không làm gì cả!”
Lý Khinh Hồng chột dạ, vô thức ôm gò má của mình.
“Lừa người!”
Lý Tuyết Nhi lại đi một vòng quanh Lý Khinh Hồng, trên mặt nở nụ cười xấu xa: “Chị nhất định không biết, trước và sau chuyện đó khí chất cảm thấy khác!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.