Chương 1537
Bạch Cư Dị
10/01/2024
CHƯƠNG 1542
Mặc dù Vương Nhất không biết Diệp Thúy Như đến tìm anh có chuyện gì, nhưng từ trong lời đối thoại của Hồng Giác Hải, anh vẫn lờ mờ đoán ra được một chút.
“Cô muốn tôi đại diện cho Diệp Thị cô tham gia đại hội Bắc Cảnh?”
Diệp Thúy Như trịnh trọng gật đầu: “Một mình anh, hơn hẳn tất cả bọn họ.”
Lời này vừa được nói ra, đám người Hồng Giác Hải càng cười vui vẻ.
Vương Nhất cũng cười.
Anh đã đoán trước được hình thức tổ chức của các đại gia tộc ở đại hội Bắc Cảnh lần này như thế nào rồi.
Các hào môn bản địa Giang Thành đều có cao thủ của riêng họ nên không hoang mang.
Một số gia tộc nhỏ, muốn trổ hết tài năng thì phải bỏ một số tiền lớn mời cao thủ về.
Về phần chín đại vương tộc của Yến Kinh đều không muốn phái cường giả của gia tộc mình đi tham gia, một khi xảy ra thương vong chính là tổn thất cực lớn.
Vì vậy, bọn họ sẽ thuê các cường giả bên ngoài thay bọn họ xuất trận.
Ai giành được vị trí đầu tiên là có thể có được danh hiệu Bắc Cảnh Thủ Hộ Giả, che chở một phương.
Sau khi Bắc Cảnh Thủ Hộ được định đoạt, tứ đại cảnh Đông, Nam, Tây, Bắc sẽ tiến hành đối đầu tiếp, người thắng sẽ có được danh hiệu ‘long chủ’.
Thế nhưng, cái gọi là đại hội Bắc Cảnh này, rất nhiều gia tộc lại xem đây như là một cơ hội tốt để bay vọt lên trời, nhưng trong mắt Vương Nhất, đây không khác gì là một trò chơi của trẻ con.
Anh chính là long chủ.
Nào có chuyện long chủ đi tham gia loại chuyện này?
“Xin lỗi, tôi không hứng thú.”
Vương Nhất khéo léo từ chối: “Cô tìm người khác đi.”
“Hahaha……”
Vương Nhất vừa từ chối, đám người Hồng Giác Hải lại phát ra tiếng cười chói tai.
“Cô chủ Diệp, không dễ gì mới ưng ý được một ‘cao thủ’, mà lại bị từ chối rồi, thân phận cô chủ nhà họ Diệp của cô thật không dễ dùng!”
“Anh ta là sợ chết, có điều lại rất thông minh, không nhảy vào vùng nước đục này.”
Diệp Thúy Như vẫn ngồi trước mặt Vương Nhất, trên mặt vẫn giữ nụ cười.
Tuy nhiên, Vương Nhất nhìn thấy móng tay của cô ta đã cắm sâu vào da thịt.
Trầm mặc một hồi, anh nhìn Diệp Vô Lệ một cái: “Vị tiền bối bên cạnh cô đây là một cao thủ, sao cô không để ông ấy thay cô tham gia thi đấu?”
Diệp Thúy Như nghiến răng nói: “Người trong nhà hạ lệnh cho tôi, không được mời cao thủ của Diệp Thị xuất trận.”
Lúc này Vương Nhất mới hiểu được thì ra Diệp Thúy Như trở về gia tộc đã bị gạt bỏ.
Lúc này, Hồng Giác Hải đi tới và nói với Diệp Thúy Như: “Cô chủ Diệp, trước đó cô đã phớt lờ chúng tôi, hiện tại muốn quay lại nhưng cô không thể với được rồi.”
Diệp Thúy Như đứng dậy, chuẩn bị rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.