Chương 1729
Bạch Cư Dị
10/01/2024
CHƯƠNG 1737
Diệp Thúy Như nói nửa đùa nửa thật.
Vẻ mặt Vương Nhất trở nên nghiêm túc, anh liếc mắt nhìn Diệp Thúy Như: “Cho nên, vốn dĩ cô quay lại Diệp thị để nắm quyền, sau đó trả thù cái người tên là Diệp Thiên Vũ, đúng không?”
“Đúng vậy! Tôi muốn báo thù! Không thể để mẹ chết không nhắm mắt!”
Diệp Thúy Như nói với giọng lạnh lùng, trong mắt chứa đầy sát ý.
Cô ta nói xong, lúc này Vương Nhất mới hiểu nguyên nhân Diệp Thúy Như quay về Diệp thị.
Chỉ là để báo thù!
“Bây giờ mới giống cách nói chuyện của co.
Vương Nhất nói với Diệp Thúy Như: “Tuy nhiên bây giờ nếu như cô muốn đối đầu với Diệp Ân Thi và Diệp Bất Phàm thì sẽ gặp rất nhiều thiệt thòi.”
Diệp Thúy Như cười nhạt: “Chắc tôi chưa yếu đến mức cần anh lo lắng cho sự an toàn của mình đúng không?”
“Tôi sẽ không đánh mà không chắc chắn, bây còn còn thiếu vốn liếng nhưng đợi một khoảng thời gian dài là được, huống hồ, tình cảnh này vấn còn đỡ hơn lúc tôi ở nhà họ Kim.”
Vì vậy, Vương Nhất không khuyên cô ta thêm nữa, ai cũng có mong muốn riêng.
Diệp Kình Hiên lập tức tỏ thái độ: “Chị, chị đi đâu thì em đi đó, em cũng đến Yên Kinh!”
Diệp Thúy Như cười: “Em là em trai chị, đương nhiên phải quay về.”
“Nhưng bây giờ chị vần cần em giúp một việc.”
Diệp Thúy Như chuyển đề tài, cô ta nhìn Diệp Kình Hiên nói: “Vẫn chưa có ai đại diện cho Diệp thị của chị tham gia Đại hội Bắc Cảnh.
“Chị, vậy cứ để em đi.”
Đương nhiên Diệp Kình Hiên hiểu ý Diệp Thúy Như, anh ta lập tức đồng ý.
Diệp Thúy Như lại lắc đầu: “Mỗi mình em chưa đủ.”
Cô ta cũng từng gặp những cao thủ khác, tuy răng Diệp Kình Hiên không hiếu thắng như nhiều võ giả nội kình, nhưng anh ta còn kém xa những cao thủ thật sự.
Chưa nói đến những người khác, chỉ mỗi Diệp Vô Lệ cũng đủ để đè bẹp anh ta.
Diệp Kình Hiên nói thẳng: “Chị, chị đừng lo, lần này đến Giang Thành, em sẽ dấn theo một vài cao thủ tại võ đạo Thiên An, chắc sẽ đủ người thôi.”
Vương Nhất xua tay: “Bao nhiêu người cũng được, mang cả tôi theo còn tốt hơn.”
Nghe thế, ngay lập tức gương mặt Diệp Thúy Như tỏ vẻ vô cùng kinh ngạc: “Chẳng phải phía hiệp hội võ đạo đã cấm cửa anh rồi sao? Vậy anh tham dự thế nào?”
Vương Nhất cười nhạt: “Người họ cấm là ‘Vương Nhất, đổi thân phận khác là được đúng không?”
“Đổi thân phận?”
Ánh mắt Diệp Thúy Như trở nên sắc bén lên.
“Hay đấy, đổi cả tác phong luôn.”
Vương Nhất cười: “Tôi đổi cả tên lân gương mặt là hiệp hội võ đạo Giang Thành sẽ không thể nói gì được nữa.”
“Không được, không thể làm thế”
Diệp Thúy Như lắc đầu: “Hệ thống thông tin tại hiệp hội võ đạo móc nối với hồ sơ, chỉ cần đổi tên hay đổi mặt là thân phận thật của anh sẽ bị phát hiện.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.