Chương 1896
Bạch Cư Dị
20/04/2024
Chương 1905
Người kiểm tra vé vào vẫn là hai tên bảo vệ kia.
Nhưng biết Vương Nhất là bạn của cô chủ Diệp thị, bọn họ sao dám ngăn cản?
Diệp Thúy Như cũng chỉ đưa ra một vé, có nghĩa là anh tự đi vào.
Nhưng cô vẫn giải thích.
“Anh ấy là tuyển thủ đại diện cho Diệp thị của chúng tôi xuất chiến, nên không cần kiểm tra vé.”
“Được, được…”
Hai tên bảo vệ lập tức cho đi.
Đến tận khi hai người bọn họ đã đi rất xa mới phản ứng lại.
“Cô Diệp, cô ấy vừa nói gì?”
“Tuyển thủ đại diện cho Diệp thị xuất chiến?”
“Nói như vậy, những gì anh ta nói lúc trước đều là thật, anh ta thật sự là tuyển thủ đại diện cho Diệp thị để xuất chiến?”
Hai tên bảo vệ đực mặt ra, trong lòng cảm thấy sợ hãi.
Lúc trước, Vương Nhất đã nói anh không cần vé cũng có thể đi vào, vì anh là tuyển thủ tham gia đại hội Bắc Cảnh.
Kết quả lại bị bọn họ chế giễu, không có ai tin.
Bây giờ bọn họ lại đần người ra, bọn họ suýt nữa đã đắc tội với một cao thủ võ đạo!
Phải biết là, mỗi một tuyển thủ tham gia đại hội Bắc Cảnh đều có thực lực vô cùng mạnh.
Diệp Thúy Như không quan tâm bọn họ nghĩ như thế này, tâm tư của cô ta đều đã đặt trên người Vương Nhất.
Mặc dù hai người đang đi cùng với nhau, nhưng lại không nói chuyện.
Nhưng, Diệp Thúy Như lại như có như không nhìn trộm Vương Nhất.
Dù sao, anh cũng là người đàn ông duy nhất có thể khiến mình lộ ra nụ cười.
Nhưng, đã thuộc về người khác.
Đây là điều mà Diệp Thúy Như cảm thấy tiếc nuối và xoắn xuýt nhất.
“Diệp Thúy Như, cô đến rồi? Tôi còn tưởng cô sợ, không dám đến chứ!”
Đúng lúc này, một giọng nói quen thuộc, tràn đầy sự chế giễu vang lên.
Vương Nhất và Diệp Thúy Như nhìn về phía phát ra tiếng nói, Diệp Ân Thi đã ngồi ở khu vực khán đài của Diệp thị Vương tộc, trước mặt có một chậu hạt dưa, đang cắn.
Khác với Diệp Thúy Như đang gánh trên người áp lực khổng lồ của gia tộc, đối với cô ta mà nói đến đại hội Bắc Cảnh chỉ để hưởng thụ kỳ nghỉ.
Cô ta không hiểu võ đạo, nhưng tắm chút năng, ăn hạt dưa, thỉnh thoảng liếc nhìn tỉ số thắng thua trên võ đài là một kiểu hưởng thụ.
Nhưng lúc cô ta nhìn thấy Vương Nhất ở phía sau Diệp Thúy Như, khuôn mặt của cô ta lập tức thay đổi.
“Vương Nhất? Anh…sao anh vào được?”
Trong mắt Diệp Ân Thi tràn đầy sự không thể tin được, rõ ràng cô ta đã dặn nhân viên bảo vệ ở cửa không được cho Vương Nhất vào.
Nhưng nhìn thấy Diệp Thúy Như đi cùng với anh, cô ta lập tức hiểu ra, vẻ mặt trở nên tràn đầy sự chế nhạo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.