Chương 1942
Bạch Cư Dị
20/04/2024
Chương 1953
Lúc này, Hồng Giác Lâm đi tới, cúi đầu nhìn anh ta: “Cho cậu một cơ hội tự nhận thua, học chó leo xuống đài, tôi sẽ tha cho cậu một cái mạng, nếu không, tôi sẽ khiến cậu sống không bằng chết!”
Lời này vừa thốt ra, ánh mắt của Vương Nhất đang đứng trên dưới võ đài chợt run lên.
Tuy rằng Hồng Giác Lâm chỉ nói rất nhỏ với Diệp Kình Hiên, nhưng Vương Nhất vẫn nghe được rõ ràng.
“Thấy sao? Tôi làm vậy là đã quá nhân từ với cậu rồi.”
Hồng Giác Lâm nói xong, khoanh tay cười lạnh nhìn Diệp Kình Hiên, chờ anh ta bò xuống như chó.
“Mười, chín, tám…”
Bên kia, trọng tài bắt đầu đếm ngược.
“Ba, hai, một…”
Lúc đếm đến “một”, Diệp Kình Hiên lại đứng lên một lần nữa.
ôI Trong khoảnh khắc Diệp Kình Hiên đứng lên, khán giả đều kinh ngạc, khắp nơi xôn Xao.
Ngay cả sắc mặt Hồng Giác Lâm cũng hơi thay đổi, ông ta kinh ngạc nhìn về phía Diệp Kình Hiên.
Cho đến hiện tại, chưa có một ai có thể đứng lên sau khi ăn một quyền của ông ta.
“Tiếp đi.”
Diệp Kình Hiên nói.
Nhìn thấy Diệp Kình Hiên lại đứng lên lần nữa, Diệp Thúy Như thở phào nhẹ nhõm.
Hồng Giác Lâm híp mắt thật sâu, đánh giá anh ta: “Vậy là cậu từ chối đề nghị của tôi?”
Diệp Kình Hiên cười nói: “Tôi sẽ đánh thắng ông.
Vương Nhất từng nói anh ta bắt đầu quá muộn, thành tích võ đạo đời này định sẵn không quá cao.
Nhưng, cái gọi là “thành tích võ đạo định sẵn không quá cao’ là so với tiêu chuẩn của Vương Nhất.
Anh ta còn rất nhiều chỗ có thể tiến bộ, anh ta vẫn có khả năng vượt qua Hồng Giác Lâm.
Câu nói này rơi vào tai Hồng Giác Lâm, không còn nghỉ ngờ gì nữa chính là khiêu khích.
“Nếu cậu đã tự tìm cái chết, vậy tôi thành toàn cho cậu!”
Trong mắt Hồng Giác Lâm lóe lên một tia khát máu lạnh lẽo.
Một giây tiếp theo, ông ta cuối cùng cũng chủ động tấn công.
Bùm!
Khán giả xung quanh hầu như không thấy rõ Hồng Giác Lâm ra tay thế nào, chỉ thấy cả người Diệp Kình Hiên bay lên.
Không chỉ có vậy, lần này, Hồng Giác Lâm theo sát anh ta như hình với bóng.
“Coi như cái giá phải trả cho những lời lẽ xúc phạm tôi, tôi tính trên người cậu một khoản lãi, cũng không quá đáng chứ?”
Khóe miệng Hồng Giác Lâm cong lên thành một hình vòng cung tàn nhẫn.
Dứt lời, ông ta đi về phía Diệp Kình Hiên đang ngã xuống.
“Ông ta định làm gì?”
Nhìn thấy cảnh này, Diệp Thúy Như vô cùng bất an, đột nhiên đứng thẳng dậy.
Diệp Ân Thi ở bên cạnh nhìn thấy cảnh này thì vô cùng mong chờ.
Hồng Giác Lâm chậm rãi nâng một chân lên, định giãm lên cánh tay của Diệp Kình Hiên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.