Chương 2119
Bạch Cư Dị
09/05/2024
Vương Nhất tiết lộ thân phận của mình cho Lý Khinh Hồng: “Thực ra, đơn
vị anh tòng quân là Ẩn Vu, Long Trọng Thiên là cấp trên cũ của anh”
Lời vừa dứt, quả nhiên Lý Khinh Hồng bị sốc, khuôn mặt cô đầy vẻ kinh ngạc.
“Anh, anh là người của Ẩn Vu sao?”
“Đúng.”
Vương Nhất gật đầu.
Mãi một lúc lâu sau, Lý Khinh Hồng vần không thể bình tĩnh lại.
Quá sốc.
Ngoài sốc ra cô chẳng biết nói gì nữa.
Nghĩ đến những chuyện trước đây, cuối cùng Lý Khinh Hồng đã hiểu.
Tại sao nhiều nhân vật tai to mặt lớn lại tôn trọng anh?
Tại sao cô điều tra về Vương Nhất nhưng giữa năm năm ấy lại không có gì?
Và tại sao, thực lực Vương Nhất mạnh mẽ như vậy, nhưng không có chiến trường nào biết anh?
Bởi vì Vương Nhất là người của Ẩn Vul Thông tin thân phận của tất cả các thành viên chính thức của Ẩn Vụ đều là tài liệu cấp SSS, đủ điều kiện để xem được thì cả nước H chỉ có một người!
Lý Khinh Hồng vẫn nhớ khi cô kết hôn với Vương Nhất, ba đội quân hải quân, không quân và lục quân đều ồ ạt tới chức mừng, ai là người tiễn họ?
Đó là Vương Nhất! I Anh có thể chỉ huy hàng ngàn binh lính!
Chỉ là vào thời điểm đó, Lý Khinh Hồng không thể nào liên tưởng Vương Nhất với Ẩn Vu.
Nghĩ mãi nghĩ mãi, Lý Khinh Hồng bật khóc, đôi mắt cô đỏ bừng.
Vương Nhất sửng sốt: “Em khóc cái gì?
Không phải nên vui à?’ Nước mắt của Lý Khinh Hồng vẫn rơi lã chã.
“Em thấy thương anh!”
Cô ôm chặt Vương Nhất, khóc nức nở: ‘Vì em mà anh đã làm tới mức này!”
Năm năm trước, Vương Nhất chỉ là một đứa ở rể thân phận thấp kém.
Ngay cả khi cô ngủ với anh, Lý Khinh Hồng cũng chỉ chán nản một thời gian rồi quên mất Vương Nhất!
Nhưng Vương Nhất vẫn luôn nhớ đến cô, trong lòng anh cảm thấy nợ cô.
Sau khi gia nhập quân đội, anh ngày càng mạnh mẽ hơn, vượt qua mưa bom bão đạn, thậm chí cả sự sống và cái chết.
Mà anh trở nên mạnh mẽ hơn, là vì ai?
Vì cô II Lý Khinh Hồng khóc đến mức không thở được, nước mắt lau rồi lại rơi, rơi rồi lại lau, khóc đến nôi nước mắt giàn giụa.
Cô rất may mắn vì năm năm trước đã không phá bỏ đứa trẻ trong bụng.
Nếu không, năm năm sau, cả đời này cô cũng sẽ không bao giờ tha thứ cho chính mình!
Vương Nhất không ngờ Lý Khinh Hồng sẽ nói những lời này, anh sửng sốt một lúc, mỉm cười lau nước mắt cho Lý Khinh Hồng.
“Bây giờ em trở nên mít ướt rồi.”
Vương Nhất nói.
Lời vừa dứt, quả nhiên Lý Khinh Hồng bị sốc, khuôn mặt cô đầy vẻ kinh ngạc.
“Anh, anh là người của Ẩn Vu sao?”
“Đúng.”
Vương Nhất gật đầu.
Mãi một lúc lâu sau, Lý Khinh Hồng vần không thể bình tĩnh lại.
Quá sốc.
Ngoài sốc ra cô chẳng biết nói gì nữa.
Nghĩ đến những chuyện trước đây, cuối cùng Lý Khinh Hồng đã hiểu.
Tại sao nhiều nhân vật tai to mặt lớn lại tôn trọng anh?
Tại sao cô điều tra về Vương Nhất nhưng giữa năm năm ấy lại không có gì?
Và tại sao, thực lực Vương Nhất mạnh mẽ như vậy, nhưng không có chiến trường nào biết anh?
Bởi vì Vương Nhất là người của Ẩn Vul Thông tin thân phận của tất cả các thành viên chính thức của Ẩn Vụ đều là tài liệu cấp SSS, đủ điều kiện để xem được thì cả nước H chỉ có một người!
Lý Khinh Hồng vẫn nhớ khi cô kết hôn với Vương Nhất, ba đội quân hải quân, không quân và lục quân đều ồ ạt tới chức mừng, ai là người tiễn họ?
Đó là Vương Nhất! I Anh có thể chỉ huy hàng ngàn binh lính!
Chỉ là vào thời điểm đó, Lý Khinh Hồng không thể nào liên tưởng Vương Nhất với Ẩn Vu.
Nghĩ mãi nghĩ mãi, Lý Khinh Hồng bật khóc, đôi mắt cô đỏ bừng.
Vương Nhất sửng sốt: “Em khóc cái gì?
Không phải nên vui à?’ Nước mắt của Lý Khinh Hồng vẫn rơi lã chã.
“Em thấy thương anh!”
Cô ôm chặt Vương Nhất, khóc nức nở: ‘Vì em mà anh đã làm tới mức này!”
Năm năm trước, Vương Nhất chỉ là một đứa ở rể thân phận thấp kém.
Ngay cả khi cô ngủ với anh, Lý Khinh Hồng cũng chỉ chán nản một thời gian rồi quên mất Vương Nhất!
Nhưng Vương Nhất vẫn luôn nhớ đến cô, trong lòng anh cảm thấy nợ cô.
Sau khi gia nhập quân đội, anh ngày càng mạnh mẽ hơn, vượt qua mưa bom bão đạn, thậm chí cả sự sống và cái chết.
Mà anh trở nên mạnh mẽ hơn, là vì ai?
Vì cô II Lý Khinh Hồng khóc đến mức không thở được, nước mắt lau rồi lại rơi, rơi rồi lại lau, khóc đến nôi nước mắt giàn giụa.
Cô rất may mắn vì năm năm trước đã không phá bỏ đứa trẻ trong bụng.
Nếu không, năm năm sau, cả đời này cô cũng sẽ không bao giờ tha thứ cho chính mình!
Vương Nhất không ngờ Lý Khinh Hồng sẽ nói những lời này, anh sửng sốt một lúc, mỉm cười lau nước mắt cho Lý Khinh Hồng.
“Bây giờ em trở nên mít ướt rồi.”
Vương Nhất nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.