Chương 2128
Bạch Cư Dị
14/05/2024
Có thế thấy, máy bay đang lao thẳng xuống dưới.
Ngay lúc máy bay sắp rơi xuống, Vương Nhất hét to: ‘Mở nguồn điện tổng!”
Khương Nhã My mở điện, đèn tất cả các thiết bị trong khoang lái đều bật sáng.
Vương Nhất đang điều khiển cần, rồi lại bồng kéo lên trên.
Đăng trước có một ngọn núi.
Sắp va vào rồi!
Cơ trưởng không dám nhìn, anh ta nhắm chặt mắt.
Ánh mắt Vương Nhất càng sắc bén hơn, anh ta đánh cần gạt sang một bên.
Vèol Máy bay lướt qua ngọn núi.
Gió yên, sóng lặng.
Trên bầu trời, chỉ có một cái máy bay bay vững vàng, đăng sau là một hàng khói trăng.
Bốp bốp!
Lúc hai người Vương Nhất và Khương Nhã My ra khỏi khoang lái, cả cabin võ tay như dấm dậy.
Gương mặt mọi người đều hiện lên nụ cười sống sót sau tai nạn, họ rất xúc động.
“Cảm ơn hai người đã cứu chúng tôi!”
“Đúng là tập đoàn vệ sĩ xuyên quốc gia Thần Long nước H, thật là chuyên nghiệp!”
“Tập đoàn vệ sĩ xuyên quốc gia Thần Long nước H đúng không? Lúc về tôi sẽ đầu tư quay một bộ phim lấy tên là ‘Cơ trưởng nước H’“
Những lời ca ngợi vang lên không ngừng.
Vương Nhất và Khương Nhã My nhìn nhau, không gì mà chỉ về chỗ của mình.
Tuy nói mất của quần chúng sáng như tuyết, nhưng thật ra người dễ bị che mắt cũng là quần chúng.
Hai vệ sĩ đã chứng minh được thân phận ở tập đoàn vệ sĩ xuyên quốc gia Thần Long nước H, trong mắt quần chúng họ là người chuyên nghiệp.
Tuy Khương Nhã My nói thân phận của mình nhưng không ai tin.
Cô ta là pháp y.
Đây cũng là kết quả mà Vương Nhất muốn, anh cũng không muốn hành động của mình quá nổi bật, vậy trái lại sẽ khiến vài người chú ý.
Cho nên hai vệ sĩ này chính là cái vỏ hoàn hảo nhất.
Hai vệ sĩ ngơ ngác, trong khoang lái họ chưa làm gì sao cũng trở thành anh hùng Thật ra, trong khoang lái Vương Nhất và Khương Nhã My làm gì đó, họ nhìn đến hoa mắt cũng chẳng hiểu hai người kia đang làm gì.
Nhưng chỉ có họ biết, anh hùng thật sự cứu chiếc máy bay này là Vương Nhất và Khương Nhã My.
“Thật ra không phải chúng tôi…”
Hai vệ sĩ cũng là người thật thà, họ định nói chân tướng thật sự.
Bồng Kim Đức Hữu lại bước đến, võ mạnh lên vai họ.
“Các cậu lập công lớn rồi! Các cậu đã cứu mọi người trên máy bay! Khi về tôi sẽ thăng chức tăng lương cho các cậu!”
Ngay lúc máy bay sắp rơi xuống, Vương Nhất hét to: ‘Mở nguồn điện tổng!”
Khương Nhã My mở điện, đèn tất cả các thiết bị trong khoang lái đều bật sáng.
Vương Nhất đang điều khiển cần, rồi lại bồng kéo lên trên.
Đăng trước có một ngọn núi.
Sắp va vào rồi!
Cơ trưởng không dám nhìn, anh ta nhắm chặt mắt.
Ánh mắt Vương Nhất càng sắc bén hơn, anh ta đánh cần gạt sang một bên.
Vèol Máy bay lướt qua ngọn núi.
Gió yên, sóng lặng.
Trên bầu trời, chỉ có một cái máy bay bay vững vàng, đăng sau là một hàng khói trăng.
Bốp bốp!
Lúc hai người Vương Nhất và Khương Nhã My ra khỏi khoang lái, cả cabin võ tay như dấm dậy.
Gương mặt mọi người đều hiện lên nụ cười sống sót sau tai nạn, họ rất xúc động.
“Cảm ơn hai người đã cứu chúng tôi!”
“Đúng là tập đoàn vệ sĩ xuyên quốc gia Thần Long nước H, thật là chuyên nghiệp!”
“Tập đoàn vệ sĩ xuyên quốc gia Thần Long nước H đúng không? Lúc về tôi sẽ đầu tư quay một bộ phim lấy tên là ‘Cơ trưởng nước H’“
Những lời ca ngợi vang lên không ngừng.
Vương Nhất và Khương Nhã My nhìn nhau, không gì mà chỉ về chỗ của mình.
Tuy nói mất của quần chúng sáng như tuyết, nhưng thật ra người dễ bị che mắt cũng là quần chúng.
Hai vệ sĩ đã chứng minh được thân phận ở tập đoàn vệ sĩ xuyên quốc gia Thần Long nước H, trong mắt quần chúng họ là người chuyên nghiệp.
Tuy Khương Nhã My nói thân phận của mình nhưng không ai tin.
Cô ta là pháp y.
Đây cũng là kết quả mà Vương Nhất muốn, anh cũng không muốn hành động của mình quá nổi bật, vậy trái lại sẽ khiến vài người chú ý.
Cho nên hai vệ sĩ này chính là cái vỏ hoàn hảo nhất.
Hai vệ sĩ ngơ ngác, trong khoang lái họ chưa làm gì sao cũng trở thành anh hùng Thật ra, trong khoang lái Vương Nhất và Khương Nhã My làm gì đó, họ nhìn đến hoa mắt cũng chẳng hiểu hai người kia đang làm gì.
Nhưng chỉ có họ biết, anh hùng thật sự cứu chiếc máy bay này là Vương Nhất và Khương Nhã My.
“Thật ra không phải chúng tôi…”
Hai vệ sĩ cũng là người thật thà, họ định nói chân tướng thật sự.
Bồng Kim Đức Hữu lại bước đến, võ mạnh lên vai họ.
“Các cậu lập công lớn rồi! Các cậu đã cứu mọi người trên máy bay! Khi về tôi sẽ thăng chức tăng lương cho các cậu!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.