Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 606

Bạch Cư Dị

10/01/2024



CHƯƠNG 606

Thẩm Tử Kiện nói bằng giọng nói trầm thấp: “Lần này chúng ta đều bị người có tâm tư khác lợi dụng rồi.”

“Anh cảm thấy là ai làm?”

Trong mắt Lương Ý Hành vụt qua một tia sắc lạnh, bỗng nhiên hỏi.

Thẩm Tử Kiện vẫn thở dài đầy u oán: “Thiên An nói nhỏ không nhỏ, nói lớn cũng không lớn, tìm tới tìm lui, cũng chỉ có mấy người chúng ta — Ngày hôm nay, trong bốn đại hào môn của Thiên An, có ai không tới?”

Sắc mặt của Lương Ý Hành cũng trở nên âm trầm, nói ra tên của một người: “Nhan Tương Mã của nhà họ Nhan sao?!”

“Còn một người nữa.”

Thẩm Tử Kiện nói: “nhà họ Kim, Kim Thúy Như.”

“…”

Cùng lúc này, cao ốc Kim Thị.

Ánh mắt của Kim Thúy Như nhìn chằm chằm vào người đàn ông điển trai ngồi ở trước mặt cô ta, người đàn ông điển trai cũng nheo mắt đánh giá Kim Thúy Như.

Xung quanh mười mấy khẩu súng chĩa vào đầu của Kim Thúy Như và Kim Thành Phong.

Kim Thành Phong bị dọa cho hai chân run rẩy, nếu không phải ở bên cạnh có chị họ của mình chống lưng, anh ta sớm đã ngất đi rồi.



Vẻ mặt của Kim Thúy Như lạnh lùng, nhìn người đàn ông điển trai trước mắt, chất vấn với giọng nói lạnh lùng: “Lý Tinh Sở, anh đây là có ý gì?”

“Không có ý gì cả, chỉ là muốn nhắc nhở cô.”

Trong mắt Lý Tinh Sở lập lòe tia lạnh: “Tôi là muốn em đối phó em họ của tôi, không kêu em uy hiếp mạng sống của nó!”

Những lời này của Lý Tinh Sở, Kim Thành Phong nghe mà mờ mịt.

Nhưng anh ta biết người đàn ông này, chính là người đàn ông tối hôm đó đến tìm chị họ, còn nói cái gì mà muốn lấy chị họ — Nếu là người theo đuổi của chị họ, sao lại cầm súng chĩa vào đầu của chị họ chứ?

Kim Thúy Như lại nghe hiểu rồi, bỗng khẽ mỉm cười.

Tiếng cười từ trầm thấp trở nên mãnh liệt, cuối cùng biến thành cười vang, giống như nghe được câu chuyện buồn cười nhất trên đời.

Kim Thành Phong toát mồ hôi lạnh cho chị họ, bây giờ bọn họ bị mười mấy khẩu súng chĩa vào đầu, chị họ không những không sợ, vậy mà cười to giống như giễu cợt — Nếu đối phương thật sự thẹn quá hóa giận bóp cò thì phải làm sao?

Đương nhiên, điều Kim Thành Phong không hiểu nhất là mình căn bản là một người ngoài cuộc, ngay cả bọn họ đang nói gì cũng nghe không hiểu, tại sao cứ phải kéo anh ta vào?

Ánh mắt của Lý Tinh Sở hằn học nhìn Kim Thúy Như, nói: “Có gì đáng cười?”

“Tôi cười Lý Tinh Sở anh ngu muội, không hiểu tôi chút nào, cũng vọng tưởng lấy được tôi?”

Kim Thúy Như dừng cười, cho dù bị mười mấy khẩu súng chĩa vào, cô ta vẫn không hề sợ hãi, ánh mắt khinh thường nhìn Lý Tinh Sở, nói: “Ở trong mắt anh, Vương Nhất Lý Khinh Hồng xảy ra tai nạn xe là tôi làm sao?”

Sắc mặt của Lý Tinh Sở có chút không tự nhiên, nhưng vẫn lạnh lùng nói: “Tôi không nói là cô làm, chỉ là nhắc nhở cô—”

“Kim Thúy Như tôi dám làm dám nhận, là chuyện tôi làm thì là tôi làm, không phải tôi làm, cũng đừng hòng hắt nước bẩn lên người tôi!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook