Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 632

Bạch Cư Dị

10/01/2024



CHƯƠNG 632

Châu Mỹ Ngọc lập tức nổi giận, tức giận quát Lý Mộng Đình: “Con có phiền không hả? Hôm nay cũng đã nhận được nhiều quà như vậy, tặng mẹ một viên đá thì làm sao?”

“Đây là quà Vương Nhất tặng cho con!”

Lý Mộng Đình lập tức hiểu suy nghĩ của Lý Mộng Đình, bà ta là muốn chiếm viên đá này làm của riêng, ngay lập tức, cô ta không dám tin mà trợn to mắt, không dám tin đây chính là mẹ của mình.

“Cũng không biết tên phế vật đó lấy đâu ra vận may đỏ như vậy, thế mà nhặt được viên đá có giá trị liên thành.”

Châu Mỹ Ngọc cười lạnh một tiếng, nói rất hùng hồn: “Nó cũng đã tặng cho con rồi, chính là đồ của nhà họ Lý chúng ta, con là con gái của mẹ, đồ của con chính là đồ của mẹ, mẹ cầm đi bán lấy tiền, có gì không được chứ?”

Rõ ràng là bà ta lấy trộm đồ của con gái, lại cứ làm ra vẻ mình không sai, vẻ mặt của Lý Mộng Đình vô cùng sững sờ nhìn Châu Mỹ Ngọc: “Mẹ, mẹ bây giờ sao biến thành như này rồi?”

“Mẹ đều luôn là như này!”

Châu Mỹ Ngọc không hề cảm thấy hành vi của mình có gì sai, làm ra vẻ lợn chết không sợ nước sôi: “Mộng Đình, con nên cảm ơn mẹ, là mẹ nói cho con biết, thế giới này con cái gì cũng có thể không có, chỉ không thể không có tiền, nếu không phải mẹ, con có thể gả vào hào môn sao? Con không cảm ơn mẹ thì thôi đi, ngay cả viên đá rách nát cũng muốn tranh với mẹ, thật là sinh uổng đứa con gái như con mà!”

Lý Mộng Đình bị lời lý luận này làm cho vô cùng xấu hổ, cúi đầu cắn chặt môi, cả người run rẩy.

Cô ta nhớ lại quá khứ, cô ta không phải chỉ biết lợi ích như vậy hay sao? Dưới sự xúi giục của Châu Mỹ Ngọc, làm ra rất nhiều chuyện khiến lòng người rét lạnh, lại ngu xuẩn, dẫn tới càng đi càng xa với hình bóng đó, ngược lại thành thù.

Bây giờ bỗng nhiên tỉnh ngộ thì đã muộn, bọn họ đã thành người dưng.



Vừa nghĩ tới người đàn ông vốn đối xử rất tốt với cô ta bị cô ta chính tay đẩy ra, Lý Mộng Đình cảm thấy đau đớn như xé tim xé gan.

“Mẹ, quà tặng của những khách khác tặng con không cần, tặng hết cho mẹ, con chỉ muốn viên đá này, mẹ trả nó cho con, có được không?”

Hai mắt của Lý Mộng Đình đỏ ngầu, trong hốc mắt có nước mắt ngân ngấn, túm chặt tay của Châu Mỹ Ngọc mà cầu xin.

Cô ta biết rõ tính cách của Châu Mỹ Ngọc, dùng mạnh chắc chắn không được, chỉ có mềm mỏng.

Châu Mỹ Ngọc vẻ mặt không dám tin mà nhìn Lý Mộng Đình hạ giọng lúc này, bà ta không hiểu, con gái trước kia không phải rất hận Vương Nhất sao, sao bây giờ lại giống như biến thành người khác vậy?

Tuy nhiên, trong mắt bà ta không hề có sự thương tiếc, vẫn giữ chặt Huyết Lục Tùng ở trong túi: “Mẹ nói cho con biết, không thể, con chết cái tâm tư này đi!”

“Những quà tặng khác cộng lại mới có bao nhiêu tiền, một viên này là trên 30 tỷ, mẹ nuôi con lâu như vậy, con cũng tới lúc hiếu kính mẹ rồi, tặng mẹ một viên ngọc thạch thì làm sao?”

“Nhưng đây là món quà duy nhất anh ấy tặng cho con!”

Lý Mộng Đình cắn chặt răng, cả người run rẩy nói.

Mãi tới lúc này, Châu Mỹ Ngọc mới hiểu trước đó Lý Mộng Đình tại sao lại dùng tay đi bới tìm viên đá này mà không màng mọi thứ như vậy, không phải vì nó quý giá cỡ nào, mà đây là món quà Vương Nhất tặng cho nó.

Cho dù một cây cỏ đuôi chó rẻ tiền, nó cũng coi như bảo bối.

Bốp—

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook