Chương 641
Bạch Cư Dị
10/01/2024
CHƯƠNG 643
Văn Đào móc ra một điếu xì gà, một cậu chủ ở bên cạnh lập tức lấy bật lửa ra, châm lửa thay cho anh ta, anh ra nhả ra một làn khói, lạnh giọng nói: “Vậy thì bắt lấy cho tôi!”
“Cút!”
Sắc mặt của Lãnh Nhan rét lạnh, trong tay có thêm một con dao găm lạnh lẽo, khí tức cả người tăng mạnh.
Một người mà thôi, vậy mà có loại cảm giác thiên quân vạn mã.
Khi cô ta đang chuẩn bị ra tay, đằng sau lại truyền tới giọng nói đàn ông vô cùng bình tĩnh.
“Cô gái bên kia, tuyết đêm rơi rồi, có thể uống cùng một ly không?”
Lời nói không nặng, vừa hay tất cả mọi người đều có thể nghe được.
Ngay lập tức, Lãnh Nhan vốn sát khí bừng phát, trong nháy mắt thu liễm lại sát khí trên người, trở nên vô cùng ngoan ngoãn.
Lý Mộng Đình cũng lập tức quay đầu, chỉ thấy ở một góc quầy bar, đột nhiên có thêm một người đàn ông mặc vest đen, đang vừa uống rượu, vừa bình tĩnh nhìn tất cả chuyện này.
“Vương Nhất?!”
Ánh mắt của Lý Mộng Đình tràn ngập sự mừng rỡ, buột miệng gọi.
Trong quán bar vẫn văng vẳng tiếng nhạc rock, tiếng gọi này của Lý Mộng Đình không có bao nhiêu người nghe thấy.
Đám cậu chủ do Văn Đào cầm đầu cũng âm trầm nhìn Vương Nhất ngồi một mình ở góc uống rượu: “Thằng oắt này là ai? Tới đây từ khi nào?”
Bọn họ ở gần vị trí quầy bar ở cửa quán bar, vậy mà không phát giác người sống sờ sờ như vậy đi vào?!
Nhưng rất nhanh, sự kinh ngạc trong mắt bọn họ xẹt qua, một cậu chủ cười lạnh một tiếng, nói với Văn Đào: “Cậu Văn, tôi đi thử anh ta, xem thử anh ta là ai.”
Nói rồi, anh ta từ từ đi về phía Vương Nhất, vừa đi vừa quát to một tiếng: “Mẹ kiếp mày là ai, có biết người phụ nữ đó là người phụ nữ ai nhìn trúng không…”
“Á!”
Tuy nhiên ngay sau đó, lời của cậu chủ đó bỗng dừng lại, thay vào đó mà một tiếng kêu thảm thiết.
Vương Nhất không thèm liếc nhìn anh ta, một tay bỗng đưa ra, năm ngón tay xòe ra, vừa hay túm lấy cả gương mặt của cậu chủ đó, sau đó đập mạnh vào quầy bar.
Bụp—
Mặt của anh ta tiếp xúc thân mật với quầy bar, trực tiếp ngất đi.
Vương Nhất lại giống như người không có chuyện gì, nở nụ cười khẽ nhìn Lý Mộng Đình, yên lặng đợi câu trả lời.
Miệng của Lý Mộng Đình hơi há ra, sau khi hoàn hồn lại, trên mặt nở nụ cười quyến rũ, khẽ gật đầu.
“Có thể.”
Dưới cái nhìn trợn mắt há hốc mồm của tất cả mọi người, Lý Mộng Đình nở nụ cười khẽ đi tới trước mặt Vương Nhất, nhận lấy ly rượu đó, một hơi uống cạn.
Sau khi uống hết rượu, gương mặt nhỏ của Lý Mộng Đình đỏ hây hây, hiện lên sắc hồng sau khi say rượu, cười hì hì nhìn Vương Nhất ở trước mắt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.