Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 707

Bạch Cư Dị

10/01/2024



CHƯƠNG 709

“Tôi nói, sau này không phải anh thì không lấy!”

Vương Nhất cười cho qua: “Sao cô vẫn còn nói mấy lời kiểu này, tôi đã kết hôn rồi.”

“Nhưng mà, tôi không cần anh lấy tôi!”

Lý Mộng Đình quay người nhìn Vương Nhất, cắn răng nói: “Tôi chỉ là — cùng anh quay về lúc trước!”

Vương Nhất trầm mặc một lúc, ngẫu nhiên nhìn Lý Mộng Đình nói: “Tôi hy vọng cô hiểu được cái gì là tình yêu.”

Hai mắt Lý Mộng Đình mờ mịt nhìn Vương Nhất, chỉ thấy anh nói với giọng bình tĩnh: “Bây giờ cô chỉ là đang ở trong thời kỳ rơi xuống khi bị phản bội, mà tôi đúng lúc kéo cô lên bờ, cô chỉ là cảm kích với tôi mà thôi.”

“Chúng ta cũng không còn nhỏ nữa, những ân ân oán oán đã từng đó, không nên cứ đặt mãi trong lòng.”

Vành mắt Lý Mộng Đình lập tức đỏ lên, tim như bị đao cắt — chẳng biết vì sao, lần đau lòng này, còn khó chịu hơn khi biết Văn Thái phản bội, trái tim của cô giống như củ cà rốt, bị con dao từng nhát từng nhát cắt ra.”



Là cô ta, tự tay đẩy một người đàn ông đã từng rất tốt với mình ra.

Mà người này, vốn là người ở bên cạnh cô ta cả đời.

Cô ta cắn chặt răng, không để mình khóc thành tiếng, cô ta thật sự, hối hận.

Xe đi ngang qua một tiệm mì nhỏ, Lý Mộng Đình đột nhiên nói: “Anh còn nhớ chỗ này không?”

Vương Nhất nhìn qua, ánh mắt bình tĩnh: “Nhớ chứ, là nơi chúng ta cùng nhau ăn mì khi đói bụng lúc bé.”

“Không cho hành, thêm mì, khi còn bé không có tiền, hai người chúng ta cùng ăn chung một bát.”

Lý Mộng Đình cố gắng làm mình bật cười, nhìn Vương Nhất nói: “Có thể lại ăn một lần nữa không, một lần cuối cùng.”

Hơi do dự, Vương Nhất gật đầu: “Được.”

Xe dừng ở ven đường, Vương Nhất và Lý Mộng Đình cùng vào trong tiệm mì.

Mặt tiền cửa hàng rất nhỏ, hơn nữa cũng không phải quá sạch sẽ, một vị khách cũng không có.

“Ông chủ, một bát mì. Không hành, thêm mì.”



Lý Mộng Đình lấy ra một tờ tiền năm trăm nghìn mới tinh: “Không cần thối lại.”

Nói xong, thì cả gương mặt căng thẳng ngồi xuống trước mặt Vương Nhất.

Rất nhanh, mì đã lên.

Lý Mộng Đình lấy ra hai đôi đũa, đang muốn đưa cho Vương Nhất, Vương Nhất mỉm cười: “Tôi nhìn cô ăn.”

Tay của Lý Mộng Đình lập tức dừng trên không trung, rồi sau đó cứng ngắt rụt lại, một mình bắt đầu ăn.

Sột sột —

Trong quán không có bất kỳ tiếng nói nào, chỉ có tiếng ăn mì vội vàng của Lý Mộng Đình.

Cô ta ăn rất nhanh, ăn rất thảm hại, giống như là hai mươi ngày chưa được ăn cơm vậy.

Vương Nhất ngồi ở đối diện, bình tĩnh nhìn Lý Mộng Đình ăn mì.

Mặt đỏ đến mang tai, hai mắt đỏ bừng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook