Chương 743
Bạch Cư Dị
10/01/2024
CHƯƠNG 745
Bất ngờ là Lý Thiên Dương lại đồng ý.
Vương Nhất không nói gì, chỉ nhìn Lý Mộng Đình.
Những người khác không biết bí ẩn bên trong nhưng anh lại biết chút ít.
Châu Mỹ Ngọc chỉ là vợ thứ hai của Lý Thiên Dương, trước bà còn có một người vợ khác qua đời vì bạo bệnh.
Nói cách khác, ngoài đứa con gái là Lý Mộng Đình, Lý Thiên Dương còn có một cô con gái lớn, nhưng cô ấy đã lạc trong biển người từ lâu, không biết kiếp này còn có thể gặp lại hay không.
Tất nhiên, cuối cùng cũng là do hàng loạt hành động của Châu Mỹ Ngọc đã khiến Lý Mộng Đình cảm thấy lạnh sống lưng.
Ngược lại, Văn Bội Cầm tốt bụng hơn nhiều, bản thân Lý Mộng Đình cũng khao khát tình mẫu tử như vậy.
Văn Bội Cầm vẫn còn do dự.
Lúc này, Vương Nhất cũng nói: “Bà Văn, người tốt sẽ được đền đáp, bà đồng ý đi, Thành phố Giang và Thiên An cách nhau không xa, nếu rảnh thì chúng tôi có thể đến thăm bà.”
“Vậy thì được.”
Dưới sự thuyết phục của mọi người, cuối cùng Văn Bội Cầm cũng đồng ý.
“Mẹ!”
Lý Mộng Đình vui mừng ôm Văn Bội Cầm.
Văn Bội Cầm cũng mỉm cười nhẹ nhàng ôm Lý Mộng Đình.
Vương Nhất hài lòng gật đầu nói: “Nếu mọi người đều vui vẻ rồi thì chúng ta trở về Thiên An đi.”
Nói xong, anh dẫn Lý Khinh Hồng và Vương Tử Lam ra khỏi phòng bệnh.
Nhưng khi Lý Khinh Hồng và Lý Thiên Dương đi qua người nhau, Lý Thiên Dương liền nhìn thấy một mặt dây chuyền bằng ngọc thô sơ vô tình lộ ra nơi thắt lưng của Lý Khinh Hồng.
Mặt dây chuyền bằng ngọc bích không hề quý giá, hơn nữa tay nghề cũng rất thô sơ, thoạt nhìn thì không có giá trị gì, nhưng Lý Khinh Hồng lại đeo nó.
Cả người Lý Thiên Dương lập tức run lên, ông ta chặn Lý Khinh Hồng lại.
“Lý tổng, chờ một chút!”
Lý Khinh Hồng quay đầu lại: “Còn có chuyện gì sao?”
Yết hầu Lý Thiên Dương khẽ động, ông run giọng hỏi: “Mặt dây chuyền này từ đâu mà ra?”
Phản ứng của ba có chút khác thường khiến Vương Nhất hơi bận tâm, kết hợp cuộc sống hôn nhân không hạnh phúc trước đây của ông, không khó để đoán ra được vài chuyện.
Lý Khinh Hồng cũng sửng sốt, cô không ngờ Lý Thiên Dương lại hỏi về một mặt dây chuyền bằng ngọc không ai thèm liếc, nhưng rất nhanh, cô liền nở nụ cười.
“Ngài nói cái này sao, lúc vừa sinh ra, ba tôi đã tặng nó cho tôi.”
Lý Thiên Dương lẩm bẩm vài lần, sắc mặt ông càng tái nhợt: “Ba cô tên là gì?”
Nói đến đây, trong mắt Lý Khinh Hồng lóe lên vẻ chán ghét, trên mặt lộ ra sự không hài lòng.
Nhưng cô vẫn đáp: “Tên ông ta là Lý Thế Nhân, hiện đang ở Yên Kinh.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.