Chương 926
Bạch Cư Dị
10/01/2024
CHƯƠNG 928
Không ngờ là Lý Tuyết Nhi cũng chạy vào phòng bếp cười hì hì nói.
Lý Khinh Hồng nhíu mày: “Em vào trong phòng bếp làm cái gì, chỉ thêm phiền phức mà thôi, ra ngoài tiếp khách đi.”
Lý Tuyết Nhi lập tức phụng phịu: “Lại xem em như là trẻ con, khoảng thời gian này đi thực tập em cũng đã trưởng thành rất nhiều đó có biết không hả. Hơn nữa, qua một khoảng thời gian nữa thì em sẽ đến tổng bộ ở Thành phố Giang làm việc, sau khi được điều đi Thành phố Giang rồi thì em không thể thường xuyên về Thiên An ăn cơm và tìm mọi người chơi nữa rồi.”
Nói xong, Lý Tuyết Nhi liền cảm thấy buồn bã.
Vương Nhất lại cười nói: “Thành phố Giang hả, sau này công ty của chị cô cũng sẽ phát triển đến Thành phố Giang, đúng lúc tôi cũng có công việc ở Thành phố Giang.”
Lý Khinh Hồng ở bên cạnh nghe thấy như vậy thì cũng bất ngờ, cô nhớ tới trước đó Vương Nhất đã từng nói tập đoàn Cự Phong ở Thành phố Giang là của anh.
“Là thật hả?”
Lý Tuyết Nhi vui mừng không thôi: “Vậy chẳng phải là sau này em có thể thường xuyên tìm anh rể chơi rồi à?”
Vương Nhất cười gật đầu: “Không có chuyện gì thì có thể đến tìm tôi.”
“Anh rể thật là tốt.”
Lý Tuyết Nhi vô cùng vui mừng, tay cầm dao thái đồ muốn chạy đến ôm Vương Nhất, Lý Khinh Hồng bị dọa liên tục thét lên: “Dao… dao kìa…”
Lộn xộn một hồi, rốt cuộc đồ ăn cũng đã được nấu xong, Vương Tử Lam và Lý Tuyết Nhi vẫn là hai tên dở hơi làm khuấy động bầu không khí trên bàn ăn, chọc tất cả mọi người vui vẻ cười ha ha.
“Cạn ly nào.”
Lý Tuyết Nhi cười to nâng ly rượu lên.
Vương Nhất Lý Khinh Hồng, Khương Nhã My và Lãnh Nhan đều đứng dậy cụng ly với nhau, Vương Tử Lam cũng học dáng vẻ của người lớn mà giơ ly sữa bò lên, giọng nói non nớt lên tiếng: “Cạn ly nào…”
Keng…
Ly rượu va chạm vào nhau phát ra âm thanh dễ nghe, mọi người uống một hơi cạn sạch.
“Đã lâu lắm rồi không được ăn một bữa cơm có nhiều người như thế, tết trung thu trước kia chỉ có ba người là em, chị em và Tử Lam, mấy năm trước nữa thì đều chỉ có một mình chị em đón lễ.”
Lý Tuyết Nhi nhịn không được mà nhìn về phía Lý Khinh Hồng, cảm thán nói.
“Tuyết Nhi…”
Lý Khinh Hồng quát khẽ một tiếng, nhưng mà nói như vậy thì cũng đúng, có thể nhìn ra được ngày hôm nay cô thật sự rất vui, thậm chí đây là lần đầu tiên mà cô uống chút rượu vang.
Nhưng mà lời nói này cũng đã khơi dậy hồi ức của mọi người ngồi trên bàn ăn, cho dù là Vương Nhất hay là Khương Nhã My và Lãnh Nhan thì đều có ánh mắt phức tạp.
Bọn họ không có hoàn cảnh giống nhau, nhưng điểm giống nhau chính là đều không có người thân.
Hoặc là nói, bọn họ khát vọng tình thân.
Vương Nhất nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay nhỏ bé lạnh như băng của Lý Khinh Hồng, anh nhỏ giọng nói: “Chúng ta sẽ luôn như thế này.”
“Ừm.”
Lý Khinh Hồng nhẹ gật đầu, uống một hơi cạn sạch rượu vang trong ly.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.