Chương 10: Khiêu khích Giản Tiểu Tinh
Giang Sơn Thương Lan
24/03/2023
Edit: Băng Tâm
- -------------
"Lý Tử Ngang quả thực điên cuồng! Trượt bánh sau lao vào khúc cua với tốc độ cao, sau đó vẫn duy trì tốc độ ra khỏi khúc cua, lao về phía trước như đang mang theo sự tức giận! Ở giải mùa thu năm ngoái, chúng ta đã được chứng kiến phong cách đua xe cực chất của anh ấy, dường như lúc này anh ấy càng trở nên điêu luyện hơn, hừng hực khí thế! Đối mặt với ánh hào quang của anh trai Lý Tử Dương lại không hề sợ hãi chút nào......"
Hai chiếc chạy song song cùng lướt qua một khúc cua như một cơn gió, đúng lúc có một điểm xem thi đấu ở đó, khán giả chỉ cảm thấy chớp mắt một cái hai chiếc xe đã biến mất ngay trước mắt, họ chỉ cảm thấy một cơn gió quét ngang qua trước mắt, nháy mắt tóc tai đã rối loạn.
"Quá đỉnh! Tôi nghe âm thanh động cơ đó thôi đã cảm thấy không rét mà run!" Tại địa điểm xem thi đấu có người mang vẻ mặt sợ hãi nói.
"Không ngờ Lý Tử Ngang của đội đua Hồng Tinh lại có loại thực lực này, vì sao trước kia lại không hề có chút tiếng tăm nào được cơ chứ? Hơn nữa rõ ràng đó là em trai của Lý Tử Dương, cha vẫn là Lý Tương Thành, khẳng định phải là người nổi tiếng mới đúng." Nhưng nếu không phải nổi tiếng khi tham gia giải mùa thu năm ngoái với tư cách đội viên của đội đua Hồng Tinh, ai biết Lý Tử Ngang là ai.
"Hình như trước kia Lý Tử Ngang có tham gia đội đua xe khác, nhưng tôi có nghe nói thời gian anh ta ở mỗi đội đều không dài, là một phú nhị đại cà lơ phất phơ, không có thực lực gì lại còn không nghiêm túc luyện tập, ăn nói thô lỗ, không hòa đồng với đồng đội, không được bao lâu đã bị đuổi ra khỏi đội."
"Người anh nói chính là Lý Tử Ngang này sao?"
"......"
Lý Tử Dương hơi cau mày, thầm nghĩ phế vật chính là phế vật, ánh mắt thiển cận, nóng lên thì không quan tâm tới cái gì khác, không có đầu óc, chẳng lẽ cho rằng xe cải biến nhẹ đi là có thể lao tới bất chấp việc hư hại lốp xe hay sao? Ngược lại anh muốn nhìn thử xem chân ga kia của chú có thể dẫm được bao lâu.
"Đại khái là bởi vì tốc độ của đội đua Hồng Tinh vượt quá mức bình thường làm nhiễu loạn kế hoạch thi đấu của đội đua Giương Buồm Vạn Dặm, cũng có thể ngay từ đầu đã không hề bàn bạc kế hoạch đối phó đối với đội đua Hồng Tinh như thế nào, cho nên đến thời điểm hiện tại họ mới không thể hiện ra tinh thần hợp tác của toàn đội, từ những người dẫn đầu là Trần Luật và Lý Tử Dương, đến phía sau là Chu Á Lực, Mạc Luân Đạt, Trần Hải Long năm người đều rượt đuổi cùng với cách thành viên của đội đua Hồng Tinh mà không hề có chiến lược gì. Hiện tại Trần Hải Long vốn dĩ xếp thứ bảy đã bỏ qua Tần Hồng của đội đua Hồng Tinh, vượt qua Mạc Luân Đạt cùng Từ Tình Lãng ở vòng ngoài của vòng cua thứ tư, nhưng lại bị Lưu Lưu cùng Vệ Thụ phối hợp chặn lại ở đoạn đường thẳng sau đó, đồng thời còn có Chu Á Lực bị chặn lại, bốn chiếc xe đang giằng co......"
Một lũ ngu ngốc. Trần Luật nghĩ thầm, bên tai hắn lúc này cơ bản chỉ có thể nghe được âm thanh phát ra từ chính chiếc xe của mình, mà không cần nghe những lời tường thuật trận đấu của bình luận viên, hắn cũng có thể biết tình hình phía sau như thế nào. Ngay từ đầu đã không có cách nào sử dụng chiến thuật thi đấu, bọn họ lại không có phương án dự phòng nào khác, cả một đám chỉ mới tập hợp không lâu xe, đương nhiên cũng không phối hợp ăn ý, cũng chỉ có thể thi đấu dựa theo phương thức cá nhân.
Cũng may kỹ thuật của cả đám đều còn không có gì trở ngại, trăm ngàn con kiến cũng không thể hạ gục được một con voi, dù sao quy tắc của trận thi đấu này là ba người của đội nào hoàn thành trận đấu trước thì đội đó thắng cuộc, cái này rất đơn giản.
Về phần hắn, chỉ cần đánh bại tiểu quái vật giương nanh múa vuốt này là được.
Trần Luật nhìn chiếc xe trước mắt, khóe miệng cười khẩy. Bình tĩnh như vậy, xem ra muốn gia tăng áp lực tâm lý cho cô không quá dễ dàng, là bởi vì quá mức tự tin, hay là xem thường hắn? Kia như vậy đâu?
Cái gì?! Đột nhiên xe bị chấn động, nháy mắt chiếc xe rời khỏi đường đua, làm Giản Tiểu Tinh hơi kinh ngạc, phản ứng nhanh chóng điều khiển xe trở lại đường đua.
" Đột nhiên Trần Luật va chạm vào xe của Giản Tiểu Tinh! Trong khoảnh khắc chuẩn bị vào khúc cua, Trần Luật đột nhiên từ làn bên trong đánh tay lái ra bên ngoài rồi lao vào khúc cua, sử dụng kỹ thuật điêu luyện kiểm soát tốc độ dần dần áp sát bên trái của Giản Tiểu Tinh từ phía sau, sau đó va chạm vào xe của cô, khiến nó gần như lao vào kênh mương! Thực sự là một hành động bất ngờ và nguy hiểm! Nhưng tiểu quái vật của chúng ta cũng không thể coi thường, lập tức phản ứng lại, đánh tay lái quay xe trở lại đường đua......"
"Góc cua tốc độ thấp này đánh dấu nửa chặng đua đầu tiên đã hoàn thành, kế tiếp là dày đặc khúc cua Hairpin turn*, Trần Luật và Giản Tiểu Tinh -- Ôi trời! Lại đụng thêm một lần nữa! Trần Luật tiếp tục đụng Giản Tiểu Tinh! Lúc này đây Trần Luật vốn dĩ có thể vượt qua Giản Tiểu Tinh trong khoảng thời gian xe của cô ấy mất đi khống chế, nhưng không biết vì lý do gì anh ta lại không vượt qua, mà lựa chọn tiếp tục chạy phía sau Giản Tiểu Tinh. Tuy rằng liên tiếp bị công kích, nhưng Giản Tiểu Tinh khôi phục rất nhanh, khả năng kiểm soát tốc độ khi di chuyển trên đoạn đường Hairpin turn vẫn hoàn hảo như cũ, cô ấy -- Trần Trần Trần Trần Luật lại đụng Giản Tiểu Tinh thêm lần nữa! Không nghi ngờ gì nữa, không sai, anh ta đang trêu đùa Giản Tiểu Tinh!"
* Hairpin turn: hay còn gọi là khúc cua ruột cừu, trên đường có góc trong rất gấp, khiến xe đang tới phải quay đầu khoảng 180 °
"Dựa!" Chu Giai Bân từ trên chỗ ngồi nhảy dựng lên, sắc mặt khó coi, thật giống như đã chịu trêu đùa người là hắn giống nhau.
"Sao lại có thể như vậy a?" Fans của Giản Tiểu Tinh cũng tức giận đến mức đứng ngồi không yên.
"Trong lúc thi đấu có thể làm vậy sao? Đâu người ta từ phía sau như vậy không bị trừ điểm sao?!"
"Đây là trận đấu giao lưu giữa các đội đua mà thôi, không nhiều quy tắc như vậy......"
Phong Đường đang ngồi trong phòng chủ tịch trên tầng cao nhất của tập đoàn Phong Thần ở Hàn Thành ném bút, khoanh tay lạnh mặt nhìn hình ảnh phát sóng trực tiếp trên máy tính Chu Khải đưa tới với gương mặt lạnh lẽo, cặp mắt đào hoa tối tăm huyền ẩn chứa tức giận.
A. Trần Luật nở nụ cười sung sướng, chiêu này chơi vui ghê, thử thách năng lực điều khiển xe của lái xe, dưới tốc độ như hiện tại, nếu tông mạnh thì rất có khả năng sẽ xảy ra tai nạn xe cộ, nhưng nếu chỉ va chạm nhẹ nhàng giống như hắn, không đến mức làm xe cô hoàn toàn mất khống chế, nhưng có thể khiến cô xuất hiện sơ hở vì bị mất khống chế, đồng thời có thể khiến hắn hưởng thụ cảm giác thú vị của việc trêu đùa. Chắc cô chưa từng bị trêu đùa như thế này bao giờ có phải không, lúc này cô sẽ làm gì đây? Bây giờ còn có thể bình tĩnh được sao? Không vấn đề gì, nếu thật sự trầm ổn như vậy, hắn vẫn có thể làm tiếp vài lần nữa, cho tới khi tức giận mới thôi, nếu không chơi sẽ không vui.
Mẹ nó. Giản Tiểu Tinh cắn môi dưới, cau mày, trong mắt có lửa giận. Năm lần bảy lượt hết lần này đến lần khác, nếu người này muốn chọc giận cô vậy xin chúc mừng, hắn đã thành công rồi đấy! Tên khốn nạn quái đản này, có biết chiếc xe làm từ sợi cacbon này quý giá biết chừng nào không, hơn nữa lại còn là hàng dùng một lần, đâm hỏng là đâm hỏng luôn, không có cách nào tái sử dụng lại được nữa! Bảo bối cô quý trọng nâng niu ấy vậy mà cứ bị va chạm hết lần này đến lần khác! Có vết trầy xước nào hắn ta đền được chắc?!!!
Tay lái đột ngột thay đổi, bánh xe trước rẽ ra bên ngoài, đồng thời thả chân ga, trong nháy mắt xe của Giản Tiểu Tinh từ làn bên trong di chuyển ra làn ngoài, khoảnh khắc xe chậm lại, xe của Trần Luật đã vượt qua xe của Giản Tiểu Tinh. Thời điểm xe Trần Luật nháy mắt vượt qua, Giản Tiểu Tinh tiếp tục dẫm chân ga, đi theo phía sau xe Trần Luật.
Hai người thay đổi vị trí trong chớp mắt.
Trần Luật lộ ra vẻ mặt tất cả đều nằm trong tầm kiểm soát, cũng không có ý định chuẩn bị quay lại phía sau, tăng ga hết cỡ, tăng tốc bỏ lại xe phía sau, cơ bắp thả lỏng, dáng vẻ ung dung tự tại.
"Giản Tiểu Tinh gặp phải đối thủ mạnh, trước đó còn tưởng rằng Lý Tử Dương xếp vị trí thứ hai là vì Lý Tử Ngang, hiện tại xem ra không phải." Tào Hạc lên tiếng.
Lý Thanh Đình nói: "Bởi vì Trần Luật là tay đua xe duy nhất trong đội đua Giương Buồm Vạn Dặm đua đường trường." Giấy phép đua xe được chia thành giấy phép địa điểm và giấy phép đua đường trường, nói cách khác tuy rằng hiện tại rất nhiều lái xe có cả hai loại giấy phép và đều tham gia thi đấu hai loại trên, nhưng vẫn sẽ có những lái xe chỉ tập trung thi đấu tại sân bãi hoặc tập trung đua đường trường.
"Không sai, hơn nữa anh ta còn là lựa chọn các cuộc thi đua xe địa hình xuyên quốc gia có môi trường nguy hiểm mà mỗi năm đều có người chết. Như chúng ta đã biết khi đối mặt với hoàn cảnh khó khăn thì khả năng điều khiển xe của Giản Tiểu Tinh càng thuần thục trôi chảy, cuộc thi năm ngoái Phan Lỗi đã thua trên đoạn đường đua đầy tuyết khó khăn. Về phương diện này, Trần Luật cũng giống vậy, có lẽ còn làm tốt hơn cả Giản Tiểu Tinh, trong các cuộc đua diễn ra trên núi, e rằng hắn còn biết cách làm thế nào để đối phó với Giản Tiểu Tinh hơn cả Lý Tử Dương. Trần Luật nắm rất rõ điểm này, cho nên với tư cách là cố vấn của đoàn đua, anh ta mới tự sắp xếp bản thân vào vị trí đầu tiên."
"Xem ra tuy rằng thái độ của đội đua xe bọn họ thật sự cao ngạo, dáng vẻ xem nhẹ đội đua Hồng Tinh, nhưng cũng vẫn là cẩn thận tìm hiểu qua, ít nhất tên Trần Luật nay không hoàn toàn coi thường Giản Tiểu Tinh. Như vậy xem ra, trận đấu này của Giản Tiểu Tinh rất nguy hiểm."
"Xì, hiểu biết?" Cù Dược Dương đột nhiên lên tiếng, giọng điệu cười nhạo, thu hút ánh mắt mọi người nhìn qua. Hắn nói: "Chẳng lẽ tất cả các cậu đã quên rồi? Trận thi đấu này của bọn họ đang diễn ra ở sườn núi, nửa chặng đường còn lại chính là xuống núi. Giản Tiểu Tinh điên khùng, vẫn còn chưa bắt đầu đâu."
Mọi người bỗng dưng sững sờ. Trong đầu xuất hiện hình ảnh Giản Tiểu Tinh điên cuồng xuống núi trong mưa, một trận thành danh chiến thắng vang dội, lúc ấy, điều khiến cho mọi người khó có thể tin chính là, xe Giản Tiểu Tinh lái, là chiếc xe hai mươi năm trước......
Nhìn đường đua C-12 Hoài Thủy từ trên bản đồ, từng vòng tròn quanh co uốn lượn. Địa điểm xuất phát từ chân núi lên tới đỉnh núi sau đó vòng ngược lại điểm xuất phát, nói cách khác đoạn đường lên núi và xuống núi là hai con đường khác nhau, sẽ không phải lo lắng xe lên núi và xe xuống núi sẽ đi ngược chiều nhau. Dù sao nó cũng là một đường đua dành cho các trận thi đấu của các tay đua chuyên nghiệp chứ không phải đường núi bình thường.
"Hiện tại Giản Tiểu Tinh và Trần Luật đang dẫn đầu lên đến đỉnh núi và chuẩn bị bước vào chặng thi đấu xuống núi nửa sau của của cuộc đua!"
- -------------
"Lý Tử Ngang quả thực điên cuồng! Trượt bánh sau lao vào khúc cua với tốc độ cao, sau đó vẫn duy trì tốc độ ra khỏi khúc cua, lao về phía trước như đang mang theo sự tức giận! Ở giải mùa thu năm ngoái, chúng ta đã được chứng kiến phong cách đua xe cực chất của anh ấy, dường như lúc này anh ấy càng trở nên điêu luyện hơn, hừng hực khí thế! Đối mặt với ánh hào quang của anh trai Lý Tử Dương lại không hề sợ hãi chút nào......"
Hai chiếc chạy song song cùng lướt qua một khúc cua như một cơn gió, đúng lúc có một điểm xem thi đấu ở đó, khán giả chỉ cảm thấy chớp mắt một cái hai chiếc xe đã biến mất ngay trước mắt, họ chỉ cảm thấy một cơn gió quét ngang qua trước mắt, nháy mắt tóc tai đã rối loạn.
"Quá đỉnh! Tôi nghe âm thanh động cơ đó thôi đã cảm thấy không rét mà run!" Tại địa điểm xem thi đấu có người mang vẻ mặt sợ hãi nói.
"Không ngờ Lý Tử Ngang của đội đua Hồng Tinh lại có loại thực lực này, vì sao trước kia lại không hề có chút tiếng tăm nào được cơ chứ? Hơn nữa rõ ràng đó là em trai của Lý Tử Dương, cha vẫn là Lý Tương Thành, khẳng định phải là người nổi tiếng mới đúng." Nhưng nếu không phải nổi tiếng khi tham gia giải mùa thu năm ngoái với tư cách đội viên của đội đua Hồng Tinh, ai biết Lý Tử Ngang là ai.
"Hình như trước kia Lý Tử Ngang có tham gia đội đua xe khác, nhưng tôi có nghe nói thời gian anh ta ở mỗi đội đều không dài, là một phú nhị đại cà lơ phất phơ, không có thực lực gì lại còn không nghiêm túc luyện tập, ăn nói thô lỗ, không hòa đồng với đồng đội, không được bao lâu đã bị đuổi ra khỏi đội."
"Người anh nói chính là Lý Tử Ngang này sao?"
"......"
Lý Tử Dương hơi cau mày, thầm nghĩ phế vật chính là phế vật, ánh mắt thiển cận, nóng lên thì không quan tâm tới cái gì khác, không có đầu óc, chẳng lẽ cho rằng xe cải biến nhẹ đi là có thể lao tới bất chấp việc hư hại lốp xe hay sao? Ngược lại anh muốn nhìn thử xem chân ga kia của chú có thể dẫm được bao lâu.
"Đại khái là bởi vì tốc độ của đội đua Hồng Tinh vượt quá mức bình thường làm nhiễu loạn kế hoạch thi đấu của đội đua Giương Buồm Vạn Dặm, cũng có thể ngay từ đầu đã không hề bàn bạc kế hoạch đối phó đối với đội đua Hồng Tinh như thế nào, cho nên đến thời điểm hiện tại họ mới không thể hiện ra tinh thần hợp tác của toàn đội, từ những người dẫn đầu là Trần Luật và Lý Tử Dương, đến phía sau là Chu Á Lực, Mạc Luân Đạt, Trần Hải Long năm người đều rượt đuổi cùng với cách thành viên của đội đua Hồng Tinh mà không hề có chiến lược gì. Hiện tại Trần Hải Long vốn dĩ xếp thứ bảy đã bỏ qua Tần Hồng của đội đua Hồng Tinh, vượt qua Mạc Luân Đạt cùng Từ Tình Lãng ở vòng ngoài của vòng cua thứ tư, nhưng lại bị Lưu Lưu cùng Vệ Thụ phối hợp chặn lại ở đoạn đường thẳng sau đó, đồng thời còn có Chu Á Lực bị chặn lại, bốn chiếc xe đang giằng co......"
Một lũ ngu ngốc. Trần Luật nghĩ thầm, bên tai hắn lúc này cơ bản chỉ có thể nghe được âm thanh phát ra từ chính chiếc xe của mình, mà không cần nghe những lời tường thuật trận đấu của bình luận viên, hắn cũng có thể biết tình hình phía sau như thế nào. Ngay từ đầu đã không có cách nào sử dụng chiến thuật thi đấu, bọn họ lại không có phương án dự phòng nào khác, cả một đám chỉ mới tập hợp không lâu xe, đương nhiên cũng không phối hợp ăn ý, cũng chỉ có thể thi đấu dựa theo phương thức cá nhân.
Cũng may kỹ thuật của cả đám đều còn không có gì trở ngại, trăm ngàn con kiến cũng không thể hạ gục được một con voi, dù sao quy tắc của trận thi đấu này là ba người của đội nào hoàn thành trận đấu trước thì đội đó thắng cuộc, cái này rất đơn giản.
Về phần hắn, chỉ cần đánh bại tiểu quái vật giương nanh múa vuốt này là được.
Trần Luật nhìn chiếc xe trước mắt, khóe miệng cười khẩy. Bình tĩnh như vậy, xem ra muốn gia tăng áp lực tâm lý cho cô không quá dễ dàng, là bởi vì quá mức tự tin, hay là xem thường hắn? Kia như vậy đâu?
Cái gì?! Đột nhiên xe bị chấn động, nháy mắt chiếc xe rời khỏi đường đua, làm Giản Tiểu Tinh hơi kinh ngạc, phản ứng nhanh chóng điều khiển xe trở lại đường đua.
" Đột nhiên Trần Luật va chạm vào xe của Giản Tiểu Tinh! Trong khoảnh khắc chuẩn bị vào khúc cua, Trần Luật đột nhiên từ làn bên trong đánh tay lái ra bên ngoài rồi lao vào khúc cua, sử dụng kỹ thuật điêu luyện kiểm soát tốc độ dần dần áp sát bên trái của Giản Tiểu Tinh từ phía sau, sau đó va chạm vào xe của cô, khiến nó gần như lao vào kênh mương! Thực sự là một hành động bất ngờ và nguy hiểm! Nhưng tiểu quái vật của chúng ta cũng không thể coi thường, lập tức phản ứng lại, đánh tay lái quay xe trở lại đường đua......"
"Góc cua tốc độ thấp này đánh dấu nửa chặng đua đầu tiên đã hoàn thành, kế tiếp là dày đặc khúc cua Hairpin turn*, Trần Luật và Giản Tiểu Tinh -- Ôi trời! Lại đụng thêm một lần nữa! Trần Luật tiếp tục đụng Giản Tiểu Tinh! Lúc này đây Trần Luật vốn dĩ có thể vượt qua Giản Tiểu Tinh trong khoảng thời gian xe của cô ấy mất đi khống chế, nhưng không biết vì lý do gì anh ta lại không vượt qua, mà lựa chọn tiếp tục chạy phía sau Giản Tiểu Tinh. Tuy rằng liên tiếp bị công kích, nhưng Giản Tiểu Tinh khôi phục rất nhanh, khả năng kiểm soát tốc độ khi di chuyển trên đoạn đường Hairpin turn vẫn hoàn hảo như cũ, cô ấy -- Trần Trần Trần Trần Luật lại đụng Giản Tiểu Tinh thêm lần nữa! Không nghi ngờ gì nữa, không sai, anh ta đang trêu đùa Giản Tiểu Tinh!"
* Hairpin turn: hay còn gọi là khúc cua ruột cừu, trên đường có góc trong rất gấp, khiến xe đang tới phải quay đầu khoảng 180 °
"Dựa!" Chu Giai Bân từ trên chỗ ngồi nhảy dựng lên, sắc mặt khó coi, thật giống như đã chịu trêu đùa người là hắn giống nhau.
"Sao lại có thể như vậy a?" Fans của Giản Tiểu Tinh cũng tức giận đến mức đứng ngồi không yên.
"Trong lúc thi đấu có thể làm vậy sao? Đâu người ta từ phía sau như vậy không bị trừ điểm sao?!"
"Đây là trận đấu giao lưu giữa các đội đua mà thôi, không nhiều quy tắc như vậy......"
Phong Đường đang ngồi trong phòng chủ tịch trên tầng cao nhất của tập đoàn Phong Thần ở Hàn Thành ném bút, khoanh tay lạnh mặt nhìn hình ảnh phát sóng trực tiếp trên máy tính Chu Khải đưa tới với gương mặt lạnh lẽo, cặp mắt đào hoa tối tăm huyền ẩn chứa tức giận.
A. Trần Luật nở nụ cười sung sướng, chiêu này chơi vui ghê, thử thách năng lực điều khiển xe của lái xe, dưới tốc độ như hiện tại, nếu tông mạnh thì rất có khả năng sẽ xảy ra tai nạn xe cộ, nhưng nếu chỉ va chạm nhẹ nhàng giống như hắn, không đến mức làm xe cô hoàn toàn mất khống chế, nhưng có thể khiến cô xuất hiện sơ hở vì bị mất khống chế, đồng thời có thể khiến hắn hưởng thụ cảm giác thú vị của việc trêu đùa. Chắc cô chưa từng bị trêu đùa như thế này bao giờ có phải không, lúc này cô sẽ làm gì đây? Bây giờ còn có thể bình tĩnh được sao? Không vấn đề gì, nếu thật sự trầm ổn như vậy, hắn vẫn có thể làm tiếp vài lần nữa, cho tới khi tức giận mới thôi, nếu không chơi sẽ không vui.
Mẹ nó. Giản Tiểu Tinh cắn môi dưới, cau mày, trong mắt có lửa giận. Năm lần bảy lượt hết lần này đến lần khác, nếu người này muốn chọc giận cô vậy xin chúc mừng, hắn đã thành công rồi đấy! Tên khốn nạn quái đản này, có biết chiếc xe làm từ sợi cacbon này quý giá biết chừng nào không, hơn nữa lại còn là hàng dùng một lần, đâm hỏng là đâm hỏng luôn, không có cách nào tái sử dụng lại được nữa! Bảo bối cô quý trọng nâng niu ấy vậy mà cứ bị va chạm hết lần này đến lần khác! Có vết trầy xước nào hắn ta đền được chắc?!!!
Tay lái đột ngột thay đổi, bánh xe trước rẽ ra bên ngoài, đồng thời thả chân ga, trong nháy mắt xe của Giản Tiểu Tinh từ làn bên trong di chuyển ra làn ngoài, khoảnh khắc xe chậm lại, xe của Trần Luật đã vượt qua xe của Giản Tiểu Tinh. Thời điểm xe Trần Luật nháy mắt vượt qua, Giản Tiểu Tinh tiếp tục dẫm chân ga, đi theo phía sau xe Trần Luật.
Hai người thay đổi vị trí trong chớp mắt.
Trần Luật lộ ra vẻ mặt tất cả đều nằm trong tầm kiểm soát, cũng không có ý định chuẩn bị quay lại phía sau, tăng ga hết cỡ, tăng tốc bỏ lại xe phía sau, cơ bắp thả lỏng, dáng vẻ ung dung tự tại.
"Giản Tiểu Tinh gặp phải đối thủ mạnh, trước đó còn tưởng rằng Lý Tử Dương xếp vị trí thứ hai là vì Lý Tử Ngang, hiện tại xem ra không phải." Tào Hạc lên tiếng.
Lý Thanh Đình nói: "Bởi vì Trần Luật là tay đua xe duy nhất trong đội đua Giương Buồm Vạn Dặm đua đường trường." Giấy phép đua xe được chia thành giấy phép địa điểm và giấy phép đua đường trường, nói cách khác tuy rằng hiện tại rất nhiều lái xe có cả hai loại giấy phép và đều tham gia thi đấu hai loại trên, nhưng vẫn sẽ có những lái xe chỉ tập trung thi đấu tại sân bãi hoặc tập trung đua đường trường.
"Không sai, hơn nữa anh ta còn là lựa chọn các cuộc thi đua xe địa hình xuyên quốc gia có môi trường nguy hiểm mà mỗi năm đều có người chết. Như chúng ta đã biết khi đối mặt với hoàn cảnh khó khăn thì khả năng điều khiển xe của Giản Tiểu Tinh càng thuần thục trôi chảy, cuộc thi năm ngoái Phan Lỗi đã thua trên đoạn đường đua đầy tuyết khó khăn. Về phương diện này, Trần Luật cũng giống vậy, có lẽ còn làm tốt hơn cả Giản Tiểu Tinh, trong các cuộc đua diễn ra trên núi, e rằng hắn còn biết cách làm thế nào để đối phó với Giản Tiểu Tinh hơn cả Lý Tử Dương. Trần Luật nắm rất rõ điểm này, cho nên với tư cách là cố vấn của đoàn đua, anh ta mới tự sắp xếp bản thân vào vị trí đầu tiên."
"Xem ra tuy rằng thái độ của đội đua xe bọn họ thật sự cao ngạo, dáng vẻ xem nhẹ đội đua Hồng Tinh, nhưng cũng vẫn là cẩn thận tìm hiểu qua, ít nhất tên Trần Luật nay không hoàn toàn coi thường Giản Tiểu Tinh. Như vậy xem ra, trận đấu này của Giản Tiểu Tinh rất nguy hiểm."
"Xì, hiểu biết?" Cù Dược Dương đột nhiên lên tiếng, giọng điệu cười nhạo, thu hút ánh mắt mọi người nhìn qua. Hắn nói: "Chẳng lẽ tất cả các cậu đã quên rồi? Trận thi đấu này của bọn họ đang diễn ra ở sườn núi, nửa chặng đường còn lại chính là xuống núi. Giản Tiểu Tinh điên khùng, vẫn còn chưa bắt đầu đâu."
Mọi người bỗng dưng sững sờ. Trong đầu xuất hiện hình ảnh Giản Tiểu Tinh điên cuồng xuống núi trong mưa, một trận thành danh chiến thắng vang dội, lúc ấy, điều khiến cho mọi người khó có thể tin chính là, xe Giản Tiểu Tinh lái, là chiếc xe hai mươi năm trước......
Nhìn đường đua C-12 Hoài Thủy từ trên bản đồ, từng vòng tròn quanh co uốn lượn. Địa điểm xuất phát từ chân núi lên tới đỉnh núi sau đó vòng ngược lại điểm xuất phát, nói cách khác đoạn đường lên núi và xuống núi là hai con đường khác nhau, sẽ không phải lo lắng xe lên núi và xe xuống núi sẽ đi ngược chiều nhau. Dù sao nó cũng là một đường đua dành cho các trận thi đấu của các tay đua chuyên nghiệp chứ không phải đường núi bình thường.
"Hiện tại Giản Tiểu Tinh và Trần Luật đang dẫn đầu lên đến đỉnh núi và chuẩn bị bước vào chặng thi đấu xuống núi nửa sau của của cuộc đua!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.