Chương 80: Bại lộ
Mèo Mặt To Thích Ăn Cá
12/06/2017
Cố gia không chào đón nam nhân đeo nạ nam đến, nhưng lại không thể xé
rách mặt mũi mà đuổi hắn đi, dù sao cũng là quan hệ đồng minh.
Phu thê Cố Phong Niên hỏi Cố Y, nàng nếu muốn thấy nam nhân này bọn họ sẽ không ngăn cản, còn nếu là không muốn gặp, bọn họ đương nhiên sẽ nghĩ biện pháp ngăn hắn lại.
Không ai biết được tâm trạng của Cố Y lúc này, hôm trước trong năm tên Hữu hộ pháp đắc lực nhất của hắn đã chết hai người, với hắn mà nói xem như tổn thất không nhỏ, tâm tình nàng rất tốt, nghe nói người kia tới, chỉ dừng một chút liền đồng ý gặp hắn.
"Nghe nói ngươi gần đây đang tìm ý chung nhân?" Khi nam nhân đeo mặt nạ nhìn thấy Cố Y câu nói đầu tiên là chất vấn nàng chuyện này.
Hai người gặp mặt ở bên hồ nước cạnh hòn giả sơn, thị vệ và hạ nhân đều đứng cách xa mấy trượng.
Cố Y lạnh nhạt nhìn hắn: "Muội muội ta cũng đã thành thân, ta làm tỷ tỷ đã chậm chân một bước rồi."
Hai mắt của nam nhân đeo mặt nạ đỏ lên vì tức giận, hai tay nắm chặt hỏi: "Chẳng lẽ ngươi thật sự muốn gả cho một người nào đó, rồi giúp chồng dạy con cuộc sống nhàm chán như vậy sao? Hồ nhi, việc này không giống với tác phong làm việc của ngươi, đừng quên ngươi trừ bỏ giết người cái gì ngươi cũng không biết làm!"
Trong mắt Cố Y lóe lên một tia căm tức, cả giận nói: "Đúng, ta nhắc nhở các hạ một câu, ta hôm nay là đại tiểu thư Cố gia mà không phải là Ngọc Diện Hồ của Nhật Nguyệt giáo." Đã là nữ nhi Cố gia, mà không phải là nữ nhân tà giáo, ngươi còn có quyền lợi gì quản ta?
“Cạch” một tiếng, nam nhân Nam nhân đeo mặt nạ bẻ gãy một cành cây to gần đấy, cười lạnh nói: "Ngươi cho rằng rời khỏi Nhật Nguyệt giáo thì không còn quan hệ gì với ta sao?" d.d.l.q.d
"Còn có quan hệ gì?"
"Ngươi là của ta nữ nhân,ta là nam nhân duy nhất của ngươi!"
Cố Y nghe vậy đột nhiên cười, cười có chút thê lương, xoay người rời đi, đột nhiên cảm thấy mình tới gặp hắn tự mình tìm ngược, nàng đối với chuyện lấy chồng sinh con nửa điểm chờ mong đều không có, đối với việc phu thê Cố Phong Niên muốn tìm cho nàng một phu quân tốt thì nàng cảm thấy sao cũng được, lúc này nàng đột nhiên cảm thấy gả cho người khác so với phải đối mặt với hắn chắc còn thoải mái hơn, vẫn là nhanh chóng tìm nam nhân bình thường không ghét bỏ nàng để gả đi thôi!
"Đứng lại!" Nam nhân đeo mặt nạ dùng bàn tay to nắm lấy cánh tay mảnh khảnh của Cố Y, một phen kéo nàng trở về, nheo mắt nhìn nàng cười lạnh, "Lần trước đến cho ngươi giải dược, để ngươi không cần lo trước lo sau vậy mà ngươi báo đáp ta như vậy sao?"
Thân mình Cố Y cứng đờ, mày liễu nhăn lại, nhìn về phía hắn trong mắt không hề dao động nói: "Vậy ngươi muốn ta báo như thế nào?"
"Hừ, đừng quên ước định ban đầu của chúng ta, làm cho ngươi bị thương trở về nhà nhằm múc đích gì!"
Mặt Cố Y trắng bệch, rũ mi cắn chặt môi dưới, một hồi lâu mới mở miệng nói: "Ngươi đến cùng muốn thế nào? Chắc không phải là theo yêu cầu của ngươi làm những chuyện thương thiên hại lý, hay là muốn ta lấy mạng..."
Nam nhân đeo mặt nạ vội che môi Cố Y, cảm thụ được môi nàng mềm mại trên tay mình trong lòng không khỏi ấm lên, sắc mặt giận dữ dần dần hòa hoãn đi nhiều nói: " Nếu ta muốn mạng của ngươi còn có thể cho ngươi giải dược sao? Đừng quên, lúc trước ước định của chúng ta là ngươi mang Cố Thường cho ta trao đổi với Nhật Nguyệt giáo, sau đó để Cố phu nhân truyền hết nội lực cho ngươi, Cố gia đại loạn, người duy nhất là cao thủ thì nội lực tổn hao nhiều, như thế mới thuận lợi cho chúng ta thu thập Cố gia báo thù cho ngươi, ngươi chẳng lẽ đã quên?"
Quên làm sao được, nàng không có quên! Trên mặt Cố Y cắt không còn giọt máu, chân nhuyễn đến cơ hồ không đứng vững, bị một cánh tay hắn ôm chặt eo mới có thể chống đỡ.
"Ngươi xem, kế hoạch đang diễn ra tốt chỉ vì ngươi mà mọi chuyện trở nên khó khăn, nhưng ta có trừng phạt ngươi sao? Còn giữ lời mang thuốc giải cho ngươi mà không so đo chuyện ngươi làm hỏng việc, vì ngươi ta còn cùng nữ nhân kia giải trừ hôn ước, nay còn vì ngươi còn hợp tác với Cố gia bất kể hiềm khích lúc trước, kết quả ngươi hồi báo ta như vậy sao? Muốn gả cho nam nhân khác?!" Nam nhân đeo mặt nạ giọng điệu bình thản đến lạnh giá, nói đến cuối cùng hai cánh tay hắn gắt gao cố trụ eo Cố Y dường như muốn bóp nát nó.
Cố Y đau đến mức chân mày nhíu chặt lại, cắn chặt môi không lên tiếng kêu đau, chỉ lạnh lùng nhìn lại hắn, trong mắt chứa ý châm chọc.
"Ánh mắt ngươi là có ý gì?" Nam nhân đeo mặt nạ thấy sắc mặt nàng trắng bệch mới phát hiện mình dùng sức quá mức, trong mắt lóe qua một tia ảo não, vội buông hai tay đổi thành ôm thắt lưng của nàng.
"Đừng nói tất cả đều vì ta!" Cố Y cười nhạo, cảm giác được phần chân có chút sức lực, đẩy hai tay hắn ra nói "ngươi giải trừ hôn ước đó là do ngươi nhìn ra Hữu hộ pháp có dã tâm, không muốn hắn thành nhạc phụ ngươi, sau này càng không dễ đối phó. Cùng Cố gia liên minh là muốn mượn lực của Cố gia và của ngươi kết hợp để đối địch, bằng không với những chuyện xấu mà ngươi làm đã đắc tội với tất cả mọi người thì ai sẽ cùng ngươi hợp tác? Chẳng lẽ họ không sợ hợp tác xong ngươi sẽ tiêu diệt bọn họ sao?"
Nam nhân đeo mặt nạ trừng mắt nhìn Cố Y, hai mắt âm u, phảng phất như bão tố ngưng tụ có thể hủy vạn vật, khí tức quanh người khủng bố đến mức ngay cả bọn hạ nhân hầu hạ ở đằng xa cũng nhịn không được run lên.
" Hôm nay ngươi đến là để cười nhạo ta phải lập gia đình hay là nhắc nhở ta đừng nghĩ làm chuyện gì cho Cố gia, như vậy ngươi vẫn nên trở về đi, giữa chúng ta thật không có gì có thể nói, về sau không cần đến tìm ta, nếu đến thì mong ngươi chỉ nói đến chuyện đối phó Hữu hộ pháp." Cố Y nói xong xoay người rời đi, kết quả không đi ra vài bước cổ tay lần nữa bị nắm lấy.
Một tiếng cười truyền đến, hơi thở ấm áp truyền đến bên tai: "Hồ nhi của ta tính tình càng ngày càng không coi ai ra gì, làm cho ta thật kinh ngạc."
Bên tai Cố Y tê ngứa, vội quay đầu tránh thoát hơi thở xâm lược của hắn, tức giận nói: "Nơi này là Cố gia, xin chú ý đúng mực!"
"Đừng cậy mạnh, ngươi kỳ thật không quên được ta, nếu không sẽ không đáp ứng gặp ta, lại càng không đến bước này còn chưa gọi người Cố gia đuổi ta đi." Bởi vì nam nhân đeo mặt nạ nghĩ thông suốt, tâm tình thật tốt, hơi thở dọa người thu lại, chỉ còn tràn ngập vui mừng.
Cố Y cứng đờ, nhìn hắn chằm chằm.
"Quả nhiên là có người sủng ái tính tình kiêu căng tùy hứng, xem ra trên dưới Cố gia đối đãi ngươi không tệ, bằng không ngươi cũng sẽ không tại thời khắc mấu chốt không hạ thủ, có phải không?"
Là! Mắt Cố Y hơi nóng, một dòng nước ấm chực trào ra vội quay đầu ngẩng lên nhìn trời muốn cho nước mắt thu hồi lại.
Nàng là mang theo mục đích hồi Cố gia, vì thế không tiếc dùng thân thể khỏe mạnh của mình vì đại cục, chỉ là không nghĩ tới giáo chủ xuống tay nhẫn tâm như vậy, để cho người ra tay xém chút nữa đánh chết nàng, không chỉ thế về sau hi vọng muốn có đứa nhỏ rất mong manh.
Cố gia người sợ nàng khổ sở vẫn gạt nàng, nhưng có thể gạt được sao? Thân thể nàng chính nàng biết rõ, lại nói dù bọn họ thật cẩn thận nhưng thỉnh thoảng ánh mắt nhìn nàng đầy thương xót cùng khổ sở, kết hợp với chuyện nguyệt sự của mình không đều thì có gì mà không hiểu đây?
Chỉ vì Cố Thường thiếu chút nữa thì hại chết giáo chủ, còn bao gồm cả mấy chục giáo chúng bị độc chết, mới đầu giáo chủ muốn giết nàng để báo thù, nhưng sau vì thưởng thức khả năng chế độc của nàng nên đã thay đổi kế hoạch, làm cho nàng trở về Cố Gia tìm cơ hội lừa Cố Thường đi ra ngoài rồi để cho người của nhật nguyệt giáo mang đi.
Sau đó nàng lại bịa ra chuyện vì cứu muội muội thân trúng kịch độc nội lực tổn thương nặng khó lòng qua khỏi, làm cho Cố phu nhân người luôn cảm thấy áy náy với nàng mang toàn bộ nội lực truyền cho nàng, Cố phu nhân người có nội lực thâm hậu nhất mà bị hạ thì Cố gia bị diệt môn là rất chuyện đơn giản, còn Cố Thường sẽ bị hạ dược để khống chế suốt ngày ở trong nhật nguyệt giáo chế độc chế dược...
Tất cả kế hoạch đều rất hảo hảo, nhưng người Cố gia đối xử với nàng quá tốt, mặc kệ nàng có lạnh lùng thế nào, người Cố gia đều tốt với nàng gấp bội mong muốn bù đắp cho nàng, còn Cố Thường thì làm mọi chuyện theo ý nàng, nghĩ mọi biện pháp dỗ nàng vui vẻ, ngay cả đệ đệ từ trước đến giờ luôn ghét nàng cũng chỉ là mồm miệng ghê gớm thôi, chứ đối với bản thân nàng lại không có thương tổn chút nào...
Cố Y là nữ nhân, lúc trước vài lần có cơ hội giết Cố Thường nàng đều không hạ thủ, nay trở lại Cố gia được sống trong sự ấm áp của gia đình, rồi khi biết chính mình bị hắn làm hại chẳng những nội lực tổn hại, còn mất đi cơ hội làm mẹ thì nàng liền dao động, chậm chạp không chịu động thủ, nàng biết nếu mình làm hỏng kế hoạch của giáo chủ thì nhất định là không có kết cục tốt, vì thế nàng lừa người Cố gia nói độc của mình sớm đã giải, kỳ thật là nàng chuẩn bị chậm rãi chờ chết.
"Hồ nhi ngươi thật ngốc, ngươi mềm lòng tưởng hi sinh chính mình đổi lấy tính mạng Cố gia lại không nói cho bọn họ biết, nếu không phải ta đối với ngươi... Thì sẽ trơ mắt nhìn ngươi đến kỳ hạn ba tháng không có giải dược lục phủ ngũ tạng sẽ thối rữa mà chết, nói không chừng người Cố gia còn cảm thấy ngươi lừa bọn họ chẳng những không thương ngươi mà còn có thể hận ngươi." Nam nhân đeo mặt nạ thở dài đi đến bên cạnh Cố Y.
"Đừng nói nữa, ta không thoải mái muốn đi nghỉ ngơi, ngươi đừng ngăn cản ta." Nói xong Cố Y đỏ mắt vội vàng rời đi, lần này không có gặp trở ngại gì.
Nam nhân đeo mặt nạ yên lặng nhìn bóng lưng nàng rời đi một hồi lâu, sau đó khóe mắt lơ đãng quét về hướng khác, xuy một tiếng khinh thường, họ Lục kia tìm cao thủ âm thầm theo dõi bọn hắn, tưởng hắn không biết hay sao? Hắn chính là cố ý nói những lời này để cho người giám thị nghe được, nữ nhân của hắn tâm địa thiện lương vì Cố gia ngay cả mạng mình đều tính toán từ bỏ, chuyện này vì sao không cho người Cố gia biết? Nàng không muốn nói, hắn lại muốn mượn miệng người khác làm cho bọn họ đều biết!
Tin tức truyền về chỗ Lục Tử Triệt, thì hắn mang tin này nói cho Cố Thường biết.
Sau khi Cố Thường nghe xong sửng sốt một hồi lâu, nước mắt lã chã nói: "Ta nói tỷ tỷ là người tốt mà, tuy nàng có mang mục đích về Cố gia, nhưng cuối cùng nàng không có xuống tay điều này chứng minh tâm nàng vẫn lương thiện, kỳ thật là nàng đã coi chúng ta như người nhà có đúng hay không?"
Nhìn Cố Thường cảm động như vậy, Lục Tử Triệt không muốn đả kích nàng, đành phải gật đầu.
Kỳ thật tuy Cố Y làm hắn có cái nhìn khác, nhưng không đủ để nói lên nàng là người tốt, chung quy nàng vẫn mang mục đích quay về Cố gia điểm ấy không cho phép nghi ngờ, lại nói tại sao khéo như vậy để cho ám vệ nghe được đoạn ẩn tình này? Nếu là bí mật thì lúc nói chuyện hoàn toàn có thể nói đến điểm đó thì ngừng, nhưng nam nhân đeo mặt nạ lại nói rõ ràng chân tướng, đây sợ là có ý muốn cho người nghe trộm nghe được đi?.
Xem ra hắn an bài ám vệ đã bị bại lộ, Lục Tử Triệt khẽ thở dài, cũng đúng thôi, Nhật Nguyệt giáo nếu có thể làm người ta nghe danh đã sợ mất mật, thì chắc chắn hắn cũng là người có bản lĩnh.
Không phải sao, người hắn an bài đi theo dõi và nghe lén đều là người có bản lĩnh cao, kết quả vẫn bị phát hiện, một khi đã như vậy thì tiếp tục cho người quang minh chánh đại theo dõi đi, chuyện này hai bên đều hiểu trong lòng mà không nói ra thôi.
Phu thê Cố Phong Niên hỏi Cố Y, nàng nếu muốn thấy nam nhân này bọn họ sẽ không ngăn cản, còn nếu là không muốn gặp, bọn họ đương nhiên sẽ nghĩ biện pháp ngăn hắn lại.
Không ai biết được tâm trạng của Cố Y lúc này, hôm trước trong năm tên Hữu hộ pháp đắc lực nhất của hắn đã chết hai người, với hắn mà nói xem như tổn thất không nhỏ, tâm tình nàng rất tốt, nghe nói người kia tới, chỉ dừng một chút liền đồng ý gặp hắn.
"Nghe nói ngươi gần đây đang tìm ý chung nhân?" Khi nam nhân đeo mặt nạ nhìn thấy Cố Y câu nói đầu tiên là chất vấn nàng chuyện này.
Hai người gặp mặt ở bên hồ nước cạnh hòn giả sơn, thị vệ và hạ nhân đều đứng cách xa mấy trượng.
Cố Y lạnh nhạt nhìn hắn: "Muội muội ta cũng đã thành thân, ta làm tỷ tỷ đã chậm chân một bước rồi."
Hai mắt của nam nhân đeo mặt nạ đỏ lên vì tức giận, hai tay nắm chặt hỏi: "Chẳng lẽ ngươi thật sự muốn gả cho một người nào đó, rồi giúp chồng dạy con cuộc sống nhàm chán như vậy sao? Hồ nhi, việc này không giống với tác phong làm việc của ngươi, đừng quên ngươi trừ bỏ giết người cái gì ngươi cũng không biết làm!"
Trong mắt Cố Y lóe lên một tia căm tức, cả giận nói: "Đúng, ta nhắc nhở các hạ một câu, ta hôm nay là đại tiểu thư Cố gia mà không phải là Ngọc Diện Hồ của Nhật Nguyệt giáo." Đã là nữ nhi Cố gia, mà không phải là nữ nhân tà giáo, ngươi còn có quyền lợi gì quản ta?
“Cạch” một tiếng, nam nhân Nam nhân đeo mặt nạ bẻ gãy một cành cây to gần đấy, cười lạnh nói: "Ngươi cho rằng rời khỏi Nhật Nguyệt giáo thì không còn quan hệ gì với ta sao?" d.d.l.q.d
"Còn có quan hệ gì?"
"Ngươi là của ta nữ nhân,ta là nam nhân duy nhất của ngươi!"
Cố Y nghe vậy đột nhiên cười, cười có chút thê lương, xoay người rời đi, đột nhiên cảm thấy mình tới gặp hắn tự mình tìm ngược, nàng đối với chuyện lấy chồng sinh con nửa điểm chờ mong đều không có, đối với việc phu thê Cố Phong Niên muốn tìm cho nàng một phu quân tốt thì nàng cảm thấy sao cũng được, lúc này nàng đột nhiên cảm thấy gả cho người khác so với phải đối mặt với hắn chắc còn thoải mái hơn, vẫn là nhanh chóng tìm nam nhân bình thường không ghét bỏ nàng để gả đi thôi!
"Đứng lại!" Nam nhân đeo mặt nạ dùng bàn tay to nắm lấy cánh tay mảnh khảnh của Cố Y, một phen kéo nàng trở về, nheo mắt nhìn nàng cười lạnh, "Lần trước đến cho ngươi giải dược, để ngươi không cần lo trước lo sau vậy mà ngươi báo đáp ta như vậy sao?"
Thân mình Cố Y cứng đờ, mày liễu nhăn lại, nhìn về phía hắn trong mắt không hề dao động nói: "Vậy ngươi muốn ta báo như thế nào?"
"Hừ, đừng quên ước định ban đầu của chúng ta, làm cho ngươi bị thương trở về nhà nhằm múc đích gì!"
Mặt Cố Y trắng bệch, rũ mi cắn chặt môi dưới, một hồi lâu mới mở miệng nói: "Ngươi đến cùng muốn thế nào? Chắc không phải là theo yêu cầu của ngươi làm những chuyện thương thiên hại lý, hay là muốn ta lấy mạng..."
Nam nhân đeo mặt nạ vội che môi Cố Y, cảm thụ được môi nàng mềm mại trên tay mình trong lòng không khỏi ấm lên, sắc mặt giận dữ dần dần hòa hoãn đi nhiều nói: " Nếu ta muốn mạng của ngươi còn có thể cho ngươi giải dược sao? Đừng quên, lúc trước ước định của chúng ta là ngươi mang Cố Thường cho ta trao đổi với Nhật Nguyệt giáo, sau đó để Cố phu nhân truyền hết nội lực cho ngươi, Cố gia đại loạn, người duy nhất là cao thủ thì nội lực tổn hao nhiều, như thế mới thuận lợi cho chúng ta thu thập Cố gia báo thù cho ngươi, ngươi chẳng lẽ đã quên?"
Quên làm sao được, nàng không có quên! Trên mặt Cố Y cắt không còn giọt máu, chân nhuyễn đến cơ hồ không đứng vững, bị một cánh tay hắn ôm chặt eo mới có thể chống đỡ.
"Ngươi xem, kế hoạch đang diễn ra tốt chỉ vì ngươi mà mọi chuyện trở nên khó khăn, nhưng ta có trừng phạt ngươi sao? Còn giữ lời mang thuốc giải cho ngươi mà không so đo chuyện ngươi làm hỏng việc, vì ngươi ta còn cùng nữ nhân kia giải trừ hôn ước, nay còn vì ngươi còn hợp tác với Cố gia bất kể hiềm khích lúc trước, kết quả ngươi hồi báo ta như vậy sao? Muốn gả cho nam nhân khác?!" Nam nhân đeo mặt nạ giọng điệu bình thản đến lạnh giá, nói đến cuối cùng hai cánh tay hắn gắt gao cố trụ eo Cố Y dường như muốn bóp nát nó.
Cố Y đau đến mức chân mày nhíu chặt lại, cắn chặt môi không lên tiếng kêu đau, chỉ lạnh lùng nhìn lại hắn, trong mắt chứa ý châm chọc.
"Ánh mắt ngươi là có ý gì?" Nam nhân đeo mặt nạ thấy sắc mặt nàng trắng bệch mới phát hiện mình dùng sức quá mức, trong mắt lóe qua một tia ảo não, vội buông hai tay đổi thành ôm thắt lưng của nàng.
"Đừng nói tất cả đều vì ta!" Cố Y cười nhạo, cảm giác được phần chân có chút sức lực, đẩy hai tay hắn ra nói "ngươi giải trừ hôn ước đó là do ngươi nhìn ra Hữu hộ pháp có dã tâm, không muốn hắn thành nhạc phụ ngươi, sau này càng không dễ đối phó. Cùng Cố gia liên minh là muốn mượn lực của Cố gia và của ngươi kết hợp để đối địch, bằng không với những chuyện xấu mà ngươi làm đã đắc tội với tất cả mọi người thì ai sẽ cùng ngươi hợp tác? Chẳng lẽ họ không sợ hợp tác xong ngươi sẽ tiêu diệt bọn họ sao?"
Nam nhân đeo mặt nạ trừng mắt nhìn Cố Y, hai mắt âm u, phảng phất như bão tố ngưng tụ có thể hủy vạn vật, khí tức quanh người khủng bố đến mức ngay cả bọn hạ nhân hầu hạ ở đằng xa cũng nhịn không được run lên.
" Hôm nay ngươi đến là để cười nhạo ta phải lập gia đình hay là nhắc nhở ta đừng nghĩ làm chuyện gì cho Cố gia, như vậy ngươi vẫn nên trở về đi, giữa chúng ta thật không có gì có thể nói, về sau không cần đến tìm ta, nếu đến thì mong ngươi chỉ nói đến chuyện đối phó Hữu hộ pháp." Cố Y nói xong xoay người rời đi, kết quả không đi ra vài bước cổ tay lần nữa bị nắm lấy.
Một tiếng cười truyền đến, hơi thở ấm áp truyền đến bên tai: "Hồ nhi của ta tính tình càng ngày càng không coi ai ra gì, làm cho ta thật kinh ngạc."
Bên tai Cố Y tê ngứa, vội quay đầu tránh thoát hơi thở xâm lược của hắn, tức giận nói: "Nơi này là Cố gia, xin chú ý đúng mực!"
"Đừng cậy mạnh, ngươi kỳ thật không quên được ta, nếu không sẽ không đáp ứng gặp ta, lại càng không đến bước này còn chưa gọi người Cố gia đuổi ta đi." Bởi vì nam nhân đeo mặt nạ nghĩ thông suốt, tâm tình thật tốt, hơi thở dọa người thu lại, chỉ còn tràn ngập vui mừng.
Cố Y cứng đờ, nhìn hắn chằm chằm.
"Quả nhiên là có người sủng ái tính tình kiêu căng tùy hứng, xem ra trên dưới Cố gia đối đãi ngươi không tệ, bằng không ngươi cũng sẽ không tại thời khắc mấu chốt không hạ thủ, có phải không?"
Là! Mắt Cố Y hơi nóng, một dòng nước ấm chực trào ra vội quay đầu ngẩng lên nhìn trời muốn cho nước mắt thu hồi lại.
Nàng là mang theo mục đích hồi Cố gia, vì thế không tiếc dùng thân thể khỏe mạnh của mình vì đại cục, chỉ là không nghĩ tới giáo chủ xuống tay nhẫn tâm như vậy, để cho người ra tay xém chút nữa đánh chết nàng, không chỉ thế về sau hi vọng muốn có đứa nhỏ rất mong manh.
Cố gia người sợ nàng khổ sở vẫn gạt nàng, nhưng có thể gạt được sao? Thân thể nàng chính nàng biết rõ, lại nói dù bọn họ thật cẩn thận nhưng thỉnh thoảng ánh mắt nhìn nàng đầy thương xót cùng khổ sở, kết hợp với chuyện nguyệt sự của mình không đều thì có gì mà không hiểu đây?
Chỉ vì Cố Thường thiếu chút nữa thì hại chết giáo chủ, còn bao gồm cả mấy chục giáo chúng bị độc chết, mới đầu giáo chủ muốn giết nàng để báo thù, nhưng sau vì thưởng thức khả năng chế độc của nàng nên đã thay đổi kế hoạch, làm cho nàng trở về Cố Gia tìm cơ hội lừa Cố Thường đi ra ngoài rồi để cho người của nhật nguyệt giáo mang đi.
Sau đó nàng lại bịa ra chuyện vì cứu muội muội thân trúng kịch độc nội lực tổn thương nặng khó lòng qua khỏi, làm cho Cố phu nhân người luôn cảm thấy áy náy với nàng mang toàn bộ nội lực truyền cho nàng, Cố phu nhân người có nội lực thâm hậu nhất mà bị hạ thì Cố gia bị diệt môn là rất chuyện đơn giản, còn Cố Thường sẽ bị hạ dược để khống chế suốt ngày ở trong nhật nguyệt giáo chế độc chế dược...
Tất cả kế hoạch đều rất hảo hảo, nhưng người Cố gia đối xử với nàng quá tốt, mặc kệ nàng có lạnh lùng thế nào, người Cố gia đều tốt với nàng gấp bội mong muốn bù đắp cho nàng, còn Cố Thường thì làm mọi chuyện theo ý nàng, nghĩ mọi biện pháp dỗ nàng vui vẻ, ngay cả đệ đệ từ trước đến giờ luôn ghét nàng cũng chỉ là mồm miệng ghê gớm thôi, chứ đối với bản thân nàng lại không có thương tổn chút nào...
Cố Y là nữ nhân, lúc trước vài lần có cơ hội giết Cố Thường nàng đều không hạ thủ, nay trở lại Cố gia được sống trong sự ấm áp của gia đình, rồi khi biết chính mình bị hắn làm hại chẳng những nội lực tổn hại, còn mất đi cơ hội làm mẹ thì nàng liền dao động, chậm chạp không chịu động thủ, nàng biết nếu mình làm hỏng kế hoạch của giáo chủ thì nhất định là không có kết cục tốt, vì thế nàng lừa người Cố gia nói độc của mình sớm đã giải, kỳ thật là nàng chuẩn bị chậm rãi chờ chết.
"Hồ nhi ngươi thật ngốc, ngươi mềm lòng tưởng hi sinh chính mình đổi lấy tính mạng Cố gia lại không nói cho bọn họ biết, nếu không phải ta đối với ngươi... Thì sẽ trơ mắt nhìn ngươi đến kỳ hạn ba tháng không có giải dược lục phủ ngũ tạng sẽ thối rữa mà chết, nói không chừng người Cố gia còn cảm thấy ngươi lừa bọn họ chẳng những không thương ngươi mà còn có thể hận ngươi." Nam nhân đeo mặt nạ thở dài đi đến bên cạnh Cố Y.
"Đừng nói nữa, ta không thoải mái muốn đi nghỉ ngơi, ngươi đừng ngăn cản ta." Nói xong Cố Y đỏ mắt vội vàng rời đi, lần này không có gặp trở ngại gì.
Nam nhân đeo mặt nạ yên lặng nhìn bóng lưng nàng rời đi một hồi lâu, sau đó khóe mắt lơ đãng quét về hướng khác, xuy một tiếng khinh thường, họ Lục kia tìm cao thủ âm thầm theo dõi bọn hắn, tưởng hắn không biết hay sao? Hắn chính là cố ý nói những lời này để cho người giám thị nghe được, nữ nhân của hắn tâm địa thiện lương vì Cố gia ngay cả mạng mình đều tính toán từ bỏ, chuyện này vì sao không cho người Cố gia biết? Nàng không muốn nói, hắn lại muốn mượn miệng người khác làm cho bọn họ đều biết!
Tin tức truyền về chỗ Lục Tử Triệt, thì hắn mang tin này nói cho Cố Thường biết.
Sau khi Cố Thường nghe xong sửng sốt một hồi lâu, nước mắt lã chã nói: "Ta nói tỷ tỷ là người tốt mà, tuy nàng có mang mục đích về Cố gia, nhưng cuối cùng nàng không có xuống tay điều này chứng minh tâm nàng vẫn lương thiện, kỳ thật là nàng đã coi chúng ta như người nhà có đúng hay không?"
Nhìn Cố Thường cảm động như vậy, Lục Tử Triệt không muốn đả kích nàng, đành phải gật đầu.
Kỳ thật tuy Cố Y làm hắn có cái nhìn khác, nhưng không đủ để nói lên nàng là người tốt, chung quy nàng vẫn mang mục đích quay về Cố gia điểm ấy không cho phép nghi ngờ, lại nói tại sao khéo như vậy để cho ám vệ nghe được đoạn ẩn tình này? Nếu là bí mật thì lúc nói chuyện hoàn toàn có thể nói đến điểm đó thì ngừng, nhưng nam nhân đeo mặt nạ lại nói rõ ràng chân tướng, đây sợ là có ý muốn cho người nghe trộm nghe được đi?.
Xem ra hắn an bài ám vệ đã bị bại lộ, Lục Tử Triệt khẽ thở dài, cũng đúng thôi, Nhật Nguyệt giáo nếu có thể làm người ta nghe danh đã sợ mất mật, thì chắc chắn hắn cũng là người có bản lĩnh.
Không phải sao, người hắn an bài đi theo dõi và nghe lén đều là người có bản lĩnh cao, kết quả vẫn bị phát hiện, một khi đã như vậy thì tiếp tục cho người quang minh chánh đại theo dõi đi, chuyện này hai bên đều hiểu trong lòng mà không nói ra thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.