Chương 3: Sự Bùng Nổ Sinh Vật
Tam Bách Cân Đích Vi Tiếu
26/01/2021
Chịu đựng qua thời gian mặt trời chói chang ban ngày, buổi tối ngày thứ bảy bắt đầu giáng lâm.
Tử Chiếu Thảo vẫn yên tâm sinh hoạt ở trong hải dương, chúng đã có thể tiếp nhận năm ngàn năm nhật nguyệt giao thế chiếu rọi.
Đồng thời vào lúc này, theo việc nó sinh sôi với số lượng lớn, sự quang hợp của những thực vật sống dưới nước này dẫn đến hàm lượng khí oxy trong nước biển tăng lên trên diện rộng, điều kiện cho động vật hải dương sinh ra đã có.
Trong thiên nhiên rộng lớn, nếu như trong nước không có thực vật sống dưới nước, đồng thời không có sự lưu động, thì oxy trong không khí rất khó dung nhập vào trong nước. Dạng nước chết như thế, là hoàn cảnh không thích hợp sinh ra động vật dưới nước.
Rất nhanh, bào tử trong hải dương ở thế giới sa bàn, sinh vật đơn tế bào bắt đầu tiến hóa, xuất hiện đầu tiên là một đám giáp xác trùng màu đen, hình dạng cùng loại với giống loài hải dương cổ xưa thuộc Đại Cổ Sinh của Trái Đất, Limulus.
Đến tận đây, động vật hải dương đã leo lên võ đài lịch sử kỷ nguyên tiến hóa.
- Thế giới sa bàn của ta. . . Động vật hải dương cuối cùng đã tiến hóa ra từ đơn tế bào. Ta đã chờ ngươi từ lâu rồi, chờ qua hai lần giống loài đại tuyệt chủng.
Trong giây phút khi nhìn thấy động vật xuất hiện, Hứa Chỉ lộ ra nụ cười vui mừng. Sau khi chịu đựng mỏi mệt một ngày một đêm, thân thể hắn đã không gánh nổi nữa, trực tiếp trở về phòng, nằm xuống ngủ thiếp đi.
Lúc hắn tỉnh lại, đã là ngày thứ tám bào tử diễn hóa trong sa bàn.
Học qua sinh vật đều biết rõ, hải dương là nơi khởi nguyên của sinh mệnh. Nhưng Hứa Chỉ phát hiện, đã có động vật hải sinh bắt đầu không vừa lòng với nơi cạnh tranh kịch liệt như hải dương, dần dần tiến hóa ra ngón chân, da vảy, tiến hóa thành loài lưỡng cư, sinh sống ở trên bờ biển hoang vu.
Nhìn đến đây, hắn lại dùng chữ viết thanh tú ghi chép vào một tờ phía sau kỷ Quang Vũ.
Kỷ nguyên tiến hóa thứ ba này, sau khi đại tuyệt chủng thì cần phải tân sinh, vì thế Hứa Chỉ mệnh danh nó là kỷ Tân Sinh:
【 Kỷ Tân Sinh, kỷ nguyên nghênh đón tân sinh, các loại động vật đại bạo phát, nhóm động vật hải dương đầu tiên xuất hiện, giống loài thịnh thế, quần hùng tranh diễm. Động vật không xương sống dựa vào giáp xác, nhất thời chế bá vùng biển, trở thành bá chủ kỷ nguyên. Nhưng chưa xưng bá được quá lâu, động vật có xương sống sinh ra, lấy ưu thế linh xảo đánh bại động vật, động vật có xương sống trở thành bá chủ kỷ Tân Sinh, leo ra hải dương, thống trị một kỷ nguyên dài dằng dặc!】
Hứa Chỉ viết xong tất cả, yên lặng khép vở lại.
Kỷ nguyên trên Trái Đất, phân biệt là kỷ Cambri, kỷ Ordovic, kỷ Silur. . .
Mà kỷ nguyên của Hứa Chỉ, phân biệt là kỷ Ám Vũ, kỷ Quang Vũ, kỷ Tân Sinh. . .
- Thật nhanh! Ta chỉ ngủ có một đêm, đám bào tử đã đi ra hải dương, tiến hóa ra sinh vật trên lục địa rồi. . .
Lông mày Hứa Chỉ bỗng nhiên khẽ động,
- Nhưng mà, muốn tiến hóa thành sinh vật có trí khôn, không biết rõ còn cần bao nhiêu kỷ nguyên nữa. Nếu đã xuất hiện hệ thống sinh thái rồi, không bằng ta. . .
- Làm một ít chuyện?
Tâm lý vui chơi của hắn bộc phát, nhìn ngón tay của mình một chút, muốn cắt ra sau đó đưa giọt máu vào trong, để một chút giống loài hấp thu gen, từ đó có thể nhanh chóng tiến hóa ra sinh vật có trí khôn giống người. . .
Trong hải dương ở vườn trái cây, xuất hiện tộc nhân ngư Naga mỹ lệ?
Ở trên núi đồi trong sa bàn vườn trái cây, xuất hiện tộc Thái Sơn Viên cường tráng ?
- Nghĩ một chút đã thấy rất kích thích, trong sân có một thế giới sa bàn thu nhỏ.
Nhưng hắn lại bác bỏ, có chút chống cự việc lấy người làm thí nghiệm để diễn hóa giống loài trí tuệ,
- Còn nhớ ở trong thị khu có vườn bách thú, vụng trộm lấy da lông của mấy con tinh tinh, cầm chút mô bản gen, làm một ít chuyện. . .
Hắn trực tiếp ra khỏi cửa.
Sau mấy tiếng, Hứa Chỉ tiến vào vườn bách thú, xung quanh có từng đôi tình nhân đang tú ân ái, nếu không cũng là một nhà ba người, cha mẹ tú ân ái, đồng thời mang theo con cái đến vườn bách thú chơi đùa.
Hắn là độc thân cẩu, nên vô cùng bắt mắt.
Dù sao, có ai lại lẻ loi trơ trọi một mình đến vườn bách thú xem khỉ ? Như thế rất dễ dàng bị người khác nhìn như khỉ.
Một nhà ba người vụng trộm thì thầm.
- Ba ba, ba mau nhìn chú kia. . . Hói đầu rồi, nhìn chú ấy thật mạnh!
- Đừng nói người ta như thế! Người ta bị hói đầu, thoạt nhìn cũng không mạnh, đoán chừng có bệnh, bằng không cũng không già nua như vậy. Một người bệnh nặng lẻ loi trơ trọi đến vườn bách thú, nghĩ thế nào cũng là người đáng thương, không có ai làm bạn. . .
Người trẻ tuổi tầm hai mươi như Hứa Chỉ, tác dụng phụ của trị bệnh bằng hoá chất rất rõ ràng, già nua trước tuổi, đầu tóc cũng thưa thớt. Nhưng nói hắn đáng thương. . .
Trước đó thì hắn thật sự đáng thương, nhưng hiện tại đã chơi đến mức này, tiến hóa giống loài thật sự quá thoải mái ah.
- Ha ha, có tin thanh niên hói đầu như ta, hôm sau tiến hóa ra một đầu tóc dài đen nhánh, sửa chữa gen tiến hóa, chữa trị ung thư, khôi phục lại tuổi trẻ?
- Nhưng chính bản thân ta cũng không tin! Tiến hóa quá chậm rồi, vườn trái cây của ta vẫn còn ở vào thời Đại Cổ Sinh hải dương lục địa.
Hắn ở chỗ đám tinh tinh nghiên cứu một hồi, nhìn trúng một con tinh tinh đực có vóc dáng tốt nhất, sau đó trực tiếp tìm kiếm nhân viên quản lý, đơn giản thô bạo nói rõ chính mình là sinh viên đại học y gần đó, có giáo viên giao cho một đầu đề nghiên cứu, cần có máu của tinh tinh để viết luận văn nghiên cứu sinh.
- Người trẻ tuổi cậu nói mình là trợ thủ giảng dạy ở phòng thí nghiệm, là cao tài sinh, có tri thức uyên bác. . . Tôi tin tưởng!
Ông chú nhìn đầu tóc thưa thớt của Hứa Chỉ, trên mặt đầy thổn thức và thương hại,
- Nhưng muốn máu của tinh tinh mà tôi nuôi là chuyện không thể được. Nó là do tôi một tay chăn nuôi, tôi coi nó như con trai, cho dù cậu có uy hiếp tôi, đưa tiền cho tôi, hối lộ lãnh đạo của tôi thì cũng không thể. . .
- Một ống máu.
Hứa Chỉ móc ra ba ngàn khối, đặt ở trên bàn.
Hai mắt ông chú nhân viên quản lý sáng như tuyết, đây chính là tiền lương một tháng của hắn, nhịn không được nhảy dựng lên nói:
- Chỉ cần một ống máu thôi sao ? Tôi có thể lấy nhiều thêm mấy ống!
- Đại ca, tôi chỉ cần một ống.
Hứa Chỉ cười nói.
Bàn tay hắn vuốt vuốt cái đầu với những cọng tóc thưa thớt, cười giống như ác ma đang hướng dẫn người ta sa đọa,
- Yên tâm, tôi sẽ không nói cho lãnh đạo ở đây. Nếu có thể, chúng ta về sau sẽ còn hợp tác. Ví dụ như, tôi rất có hứng thú đối với máu của chim công, sếu trắng trong vườn bách thú này.
- Được, được!
Ông chú hưng phấn xoa xoa tay,
- Ủng hộ sinh viên đại học nghiên cứu đề tài về sinh vật, là một chuyện rất có ý nghĩa.
Sau một lát, Hứa Chỉ rất bình tĩnh rời khỏi.
Sau khi xử lý vườn trái cây, tích góp còn thừa lại mấy chục vạn, hắn cũng sẽ không hưởng thụ cái gì. Trong thời gian ngắn, chỉ cần mình không xa hoa thì sẽ không dùng hết.
Hắn nhiều tiền lắm của, hói đầu là mạnh lên rồi! Đã có năng lực của tiền giấy, chính là phách lối như vậy!
Sau đó hắn nghĩ một chút, lại ở bên đường bắt một chút con mối vừa vặn nhìn thấy. Dù sao gen của con mối, lực lớn vô cùng, mà lại còn là miễn phí. . .
Lúc hơn năm giờ chiều, khi mới trở về sân nhỏ, Hứa Chỉ bỗng nhiên bị gọi lại:
- Này, anh là Hứa Chỉ ??
Hứa Chỉ quay đầu, nhìn thấy bên đường có một cô gái xinh đẹp ngồi trên xe đạp điện nhìn mình.
- Em là Trần Hi đây, khi còn bé thường xuyên đến nhà anh chơi! Gần nhất thấy buổi tối thấy sân nhỏ nhà anh có đèn sáng, anh thật sự đã trở về rồi?
Cô bé kia không khỏi có chút giật mình,
- Làm sao anh biến thành dạng này? Trước kia cũng không phải. . .
Trần Hi?
Hứa Chỉ nghĩ một chút,
- Là bởi vì ung thư dạ dày, phải trị liệu bằng hóa chất, làm cho đầu tóc rụng hết, tinh thần uể oải.
- Anh mắc bệnh ung thư, làm sao lại thế. . .
Nàng trừng to mắt, nhìn về phía Hứa Chỉ, trong lúc nhất thời cả kinh nói không ra lời.
Nàng bỗng nhiên nói một câu:
- Năm ngoái em cũng thi lên đại học rồi, chính là chỗ đó của anh. . .
- Chúc mừng em!
Hứa Chỉ gật gật đầu. Bây giờ mới nhớ tới có lẽ là được nghỉ hè, nàng đang về nhà nghỉ ngơi một thời gian.
Ý nghĩ thoáng qua một chút, Hứa Chỉ liền vội vã trở về nhà. Dù sao nửa ngày không ở, không biết những giống loài Trùng tộc có sức sinh sôi cực kỳ đáng sợ kia, đã tiến hóa thành hình dáng gì rồi!
Trước đó hắn rất tuyệt vọng, yên lặng chờ đợi tử vong. Bây giờ ngược lại cảm thấy cuộc sống không hề nhàm chán, trở nên không biết mà đầy thú vị.
Hắn hiện tại rất vui vẻ!
Sinh sôi giống loài, sáng tạo sinh mệnh, giống như cắn thuốc, còn có thể tự ngu tự nhạc.
- Anh muốn đi rồi sao?
Trần Hi cũng không ngăn cản, chỉ có chút phức tạp.
Mím môi, nàng nhìn thần tượng mà chính mình năm đó vẫn muốn đuổi theo, rõ ràng là đang chạy trốn. Sự lạc quan hiện tại, đều là giả vờ.
Dù sao, đầu đã trọc rồi!
Đầu hắn trọc rồi ah! !
Vừa suy nghĩ một chút liền đau lòng!
Trần Hi đột nhiên cảm thấy mộng tưởng mà mình một mực truy đuổi đã sụp đổ rồi, nhưng vẫn có thể làm bạn bè mà. Vì thế từ phía xa lớn tiếng nói một câu,
- Này! Có rảnh tới nhà em chơi, có chuyện gì cũng có thể đến tâm sự với chúng em.
. . . . .
Hứa Chỉ đau đầu.
Làm sao ai ai cũng nhìn chằm chằm vào đầu ta, rồi thể hiện vẻ mặt bi thương? Ta nói này, di chứng do trị bệnh bằng hoá chất, là chuyện bình thường có được không nào?
Dù cho ung thư không thể chữa trị, nhưng bây giờ đã dừng trị liệu bằng hóa chất, dần dần khôi phục, đầu tóc vẫn sẽ mọc trở lại!
- Ha ha, là lúc tiến hóa ra một giống loài cường đại không có tóc, để bọn hắn nếm thử sức mạnh kinh khủng của đầu trọc!
Hứa Chỉ gãi gãi đầu, trở lại sân nhỏ, nhìn hồ nước một chút.
Giờ này khắc này, đã nửa ngày trôi qua.
Sau khi giống loài bò lên lục địa, tốc độ sinh sôi cực kỳ đáng sợ, khắp sa bàn một trăm mét vuông, núi đồi tràn đầy màu xanh biếc, bên trên bình nguyên cũng mọc đầy cây cối có hình thù kỳ quái, bên trong sông ngòi cũng có động vật đang du động.
- Nước ngọt cũng có loài cá rồi! Cá biển đã rời khỏi nước mặn, phát triển đến sông ngòi nước ngọt.
- Bọn chúng mới tiến hóa có mười ngày, liền từ đơn tế bào phát triển đến trình độ đa tế bào phức tạp này, có được tính đa dạng sinh vật, diễn hóa một mảnh thế giới sinh thái, tốc độ diễn hóa sinh sôi quả thực quá đáng sợ.
Đây chỉ là thế giới sinh thái trong một sa bàn cỡ nhỏ, nếu không phải Trùng Sào hạn chế phạm vi sinh sôi, không thể ra ngoài, chỉ sợ sẽ tạo thành giống loài xâm lấn ở Trái Đất.
- Thế thì, ta sẽ bắt đầu ngẫu nhiên chọn lựa một cái may mắn, tiến hành xử lý đại tuyệt chủng chủng tộc, cho vào gen tinh tinh và gen con mối. Nếu chịu qua liền có thể tân sinh, biến thành tộc trùng vượn viễn cổ ở bên trong sa bàn của ta. . .
Dưới chân Hứa Chỉ đi đôi ủng cao su, bước vào mảnh ruộng thí nghiệm lớn trăm mét vuông này. Một đường đi, không biết đã giẫm chết bao nhiêu cây cối và động vật lớn chừng con kiến.
Hắn cũng không quan tâm chút nào.
- Đây là cạnh tranh sinh tồn, kẻ phù hợp mới có thể sinh tồn. Nếu bị ta giẫm chết rồi, chỉ có thể nói rõ các ngươi không may, bị đại tự nhiên đào thải.
Hắn ngồi xổm xuống, yên lặng nhìn ngắm từng cái từng cái giống loài,
- Sàng chọn một cái có tiềm lực nhất, tiến hóa thành loài vượn có trí tuệ.
Hắn ngẫm nghĩ, lại bổ sung thêm.
- Ừm, tốt nhất là đầu trọc.
-----------------
Dịch: MBMH Translate
Tử Chiếu Thảo vẫn yên tâm sinh hoạt ở trong hải dương, chúng đã có thể tiếp nhận năm ngàn năm nhật nguyệt giao thế chiếu rọi.
Đồng thời vào lúc này, theo việc nó sinh sôi với số lượng lớn, sự quang hợp của những thực vật sống dưới nước này dẫn đến hàm lượng khí oxy trong nước biển tăng lên trên diện rộng, điều kiện cho động vật hải dương sinh ra đã có.
Trong thiên nhiên rộng lớn, nếu như trong nước không có thực vật sống dưới nước, đồng thời không có sự lưu động, thì oxy trong không khí rất khó dung nhập vào trong nước. Dạng nước chết như thế, là hoàn cảnh không thích hợp sinh ra động vật dưới nước.
Rất nhanh, bào tử trong hải dương ở thế giới sa bàn, sinh vật đơn tế bào bắt đầu tiến hóa, xuất hiện đầu tiên là một đám giáp xác trùng màu đen, hình dạng cùng loại với giống loài hải dương cổ xưa thuộc Đại Cổ Sinh của Trái Đất, Limulus.
Đến tận đây, động vật hải dương đã leo lên võ đài lịch sử kỷ nguyên tiến hóa.
- Thế giới sa bàn của ta. . . Động vật hải dương cuối cùng đã tiến hóa ra từ đơn tế bào. Ta đã chờ ngươi từ lâu rồi, chờ qua hai lần giống loài đại tuyệt chủng.
Trong giây phút khi nhìn thấy động vật xuất hiện, Hứa Chỉ lộ ra nụ cười vui mừng. Sau khi chịu đựng mỏi mệt một ngày một đêm, thân thể hắn đã không gánh nổi nữa, trực tiếp trở về phòng, nằm xuống ngủ thiếp đi.
Lúc hắn tỉnh lại, đã là ngày thứ tám bào tử diễn hóa trong sa bàn.
Học qua sinh vật đều biết rõ, hải dương là nơi khởi nguyên của sinh mệnh. Nhưng Hứa Chỉ phát hiện, đã có động vật hải sinh bắt đầu không vừa lòng với nơi cạnh tranh kịch liệt như hải dương, dần dần tiến hóa ra ngón chân, da vảy, tiến hóa thành loài lưỡng cư, sinh sống ở trên bờ biển hoang vu.
Nhìn đến đây, hắn lại dùng chữ viết thanh tú ghi chép vào một tờ phía sau kỷ Quang Vũ.
Kỷ nguyên tiến hóa thứ ba này, sau khi đại tuyệt chủng thì cần phải tân sinh, vì thế Hứa Chỉ mệnh danh nó là kỷ Tân Sinh:
【 Kỷ Tân Sinh, kỷ nguyên nghênh đón tân sinh, các loại động vật đại bạo phát, nhóm động vật hải dương đầu tiên xuất hiện, giống loài thịnh thế, quần hùng tranh diễm. Động vật không xương sống dựa vào giáp xác, nhất thời chế bá vùng biển, trở thành bá chủ kỷ nguyên. Nhưng chưa xưng bá được quá lâu, động vật có xương sống sinh ra, lấy ưu thế linh xảo đánh bại động vật, động vật có xương sống trở thành bá chủ kỷ Tân Sinh, leo ra hải dương, thống trị một kỷ nguyên dài dằng dặc!】
Hứa Chỉ viết xong tất cả, yên lặng khép vở lại.
Kỷ nguyên trên Trái Đất, phân biệt là kỷ Cambri, kỷ Ordovic, kỷ Silur. . .
Mà kỷ nguyên của Hứa Chỉ, phân biệt là kỷ Ám Vũ, kỷ Quang Vũ, kỷ Tân Sinh. . .
- Thật nhanh! Ta chỉ ngủ có một đêm, đám bào tử đã đi ra hải dương, tiến hóa ra sinh vật trên lục địa rồi. . .
Lông mày Hứa Chỉ bỗng nhiên khẽ động,
- Nhưng mà, muốn tiến hóa thành sinh vật có trí khôn, không biết rõ còn cần bao nhiêu kỷ nguyên nữa. Nếu đã xuất hiện hệ thống sinh thái rồi, không bằng ta. . .
- Làm một ít chuyện?
Tâm lý vui chơi của hắn bộc phát, nhìn ngón tay của mình một chút, muốn cắt ra sau đó đưa giọt máu vào trong, để một chút giống loài hấp thu gen, từ đó có thể nhanh chóng tiến hóa ra sinh vật có trí khôn giống người. . .
Trong hải dương ở vườn trái cây, xuất hiện tộc nhân ngư Naga mỹ lệ?
Ở trên núi đồi trong sa bàn vườn trái cây, xuất hiện tộc Thái Sơn Viên cường tráng ?
- Nghĩ một chút đã thấy rất kích thích, trong sân có một thế giới sa bàn thu nhỏ.
Nhưng hắn lại bác bỏ, có chút chống cự việc lấy người làm thí nghiệm để diễn hóa giống loài trí tuệ,
- Còn nhớ ở trong thị khu có vườn bách thú, vụng trộm lấy da lông của mấy con tinh tinh, cầm chút mô bản gen, làm một ít chuyện. . .
Hắn trực tiếp ra khỏi cửa.
Sau mấy tiếng, Hứa Chỉ tiến vào vườn bách thú, xung quanh có từng đôi tình nhân đang tú ân ái, nếu không cũng là một nhà ba người, cha mẹ tú ân ái, đồng thời mang theo con cái đến vườn bách thú chơi đùa.
Hắn là độc thân cẩu, nên vô cùng bắt mắt.
Dù sao, có ai lại lẻ loi trơ trọi một mình đến vườn bách thú xem khỉ ? Như thế rất dễ dàng bị người khác nhìn như khỉ.
Một nhà ba người vụng trộm thì thầm.
- Ba ba, ba mau nhìn chú kia. . . Hói đầu rồi, nhìn chú ấy thật mạnh!
- Đừng nói người ta như thế! Người ta bị hói đầu, thoạt nhìn cũng không mạnh, đoán chừng có bệnh, bằng không cũng không già nua như vậy. Một người bệnh nặng lẻ loi trơ trọi đến vườn bách thú, nghĩ thế nào cũng là người đáng thương, không có ai làm bạn. . .
Người trẻ tuổi tầm hai mươi như Hứa Chỉ, tác dụng phụ của trị bệnh bằng hoá chất rất rõ ràng, già nua trước tuổi, đầu tóc cũng thưa thớt. Nhưng nói hắn đáng thương. . .
Trước đó thì hắn thật sự đáng thương, nhưng hiện tại đã chơi đến mức này, tiến hóa giống loài thật sự quá thoải mái ah.
- Ha ha, có tin thanh niên hói đầu như ta, hôm sau tiến hóa ra một đầu tóc dài đen nhánh, sửa chữa gen tiến hóa, chữa trị ung thư, khôi phục lại tuổi trẻ?
- Nhưng chính bản thân ta cũng không tin! Tiến hóa quá chậm rồi, vườn trái cây của ta vẫn còn ở vào thời Đại Cổ Sinh hải dương lục địa.
Hắn ở chỗ đám tinh tinh nghiên cứu một hồi, nhìn trúng một con tinh tinh đực có vóc dáng tốt nhất, sau đó trực tiếp tìm kiếm nhân viên quản lý, đơn giản thô bạo nói rõ chính mình là sinh viên đại học y gần đó, có giáo viên giao cho một đầu đề nghiên cứu, cần có máu của tinh tinh để viết luận văn nghiên cứu sinh.
- Người trẻ tuổi cậu nói mình là trợ thủ giảng dạy ở phòng thí nghiệm, là cao tài sinh, có tri thức uyên bác. . . Tôi tin tưởng!
Ông chú nhìn đầu tóc thưa thớt của Hứa Chỉ, trên mặt đầy thổn thức và thương hại,
- Nhưng muốn máu của tinh tinh mà tôi nuôi là chuyện không thể được. Nó là do tôi một tay chăn nuôi, tôi coi nó như con trai, cho dù cậu có uy hiếp tôi, đưa tiền cho tôi, hối lộ lãnh đạo của tôi thì cũng không thể. . .
- Một ống máu.
Hứa Chỉ móc ra ba ngàn khối, đặt ở trên bàn.
Hai mắt ông chú nhân viên quản lý sáng như tuyết, đây chính là tiền lương một tháng của hắn, nhịn không được nhảy dựng lên nói:
- Chỉ cần một ống máu thôi sao ? Tôi có thể lấy nhiều thêm mấy ống!
- Đại ca, tôi chỉ cần một ống.
Hứa Chỉ cười nói.
Bàn tay hắn vuốt vuốt cái đầu với những cọng tóc thưa thớt, cười giống như ác ma đang hướng dẫn người ta sa đọa,
- Yên tâm, tôi sẽ không nói cho lãnh đạo ở đây. Nếu có thể, chúng ta về sau sẽ còn hợp tác. Ví dụ như, tôi rất có hứng thú đối với máu của chim công, sếu trắng trong vườn bách thú này.
- Được, được!
Ông chú hưng phấn xoa xoa tay,
- Ủng hộ sinh viên đại học nghiên cứu đề tài về sinh vật, là một chuyện rất có ý nghĩa.
Sau một lát, Hứa Chỉ rất bình tĩnh rời khỏi.
Sau khi xử lý vườn trái cây, tích góp còn thừa lại mấy chục vạn, hắn cũng sẽ không hưởng thụ cái gì. Trong thời gian ngắn, chỉ cần mình không xa hoa thì sẽ không dùng hết.
Hắn nhiều tiền lắm của, hói đầu là mạnh lên rồi! Đã có năng lực của tiền giấy, chính là phách lối như vậy!
Sau đó hắn nghĩ một chút, lại ở bên đường bắt một chút con mối vừa vặn nhìn thấy. Dù sao gen của con mối, lực lớn vô cùng, mà lại còn là miễn phí. . .
Lúc hơn năm giờ chiều, khi mới trở về sân nhỏ, Hứa Chỉ bỗng nhiên bị gọi lại:
- Này, anh là Hứa Chỉ ??
Hứa Chỉ quay đầu, nhìn thấy bên đường có một cô gái xinh đẹp ngồi trên xe đạp điện nhìn mình.
- Em là Trần Hi đây, khi còn bé thường xuyên đến nhà anh chơi! Gần nhất thấy buổi tối thấy sân nhỏ nhà anh có đèn sáng, anh thật sự đã trở về rồi?
Cô bé kia không khỏi có chút giật mình,
- Làm sao anh biến thành dạng này? Trước kia cũng không phải. . .
Trần Hi?
Hứa Chỉ nghĩ một chút,
- Là bởi vì ung thư dạ dày, phải trị liệu bằng hóa chất, làm cho đầu tóc rụng hết, tinh thần uể oải.
- Anh mắc bệnh ung thư, làm sao lại thế. . .
Nàng trừng to mắt, nhìn về phía Hứa Chỉ, trong lúc nhất thời cả kinh nói không ra lời.
Nàng bỗng nhiên nói một câu:
- Năm ngoái em cũng thi lên đại học rồi, chính là chỗ đó của anh. . .
- Chúc mừng em!
Hứa Chỉ gật gật đầu. Bây giờ mới nhớ tới có lẽ là được nghỉ hè, nàng đang về nhà nghỉ ngơi một thời gian.
Ý nghĩ thoáng qua một chút, Hứa Chỉ liền vội vã trở về nhà. Dù sao nửa ngày không ở, không biết những giống loài Trùng tộc có sức sinh sôi cực kỳ đáng sợ kia, đã tiến hóa thành hình dáng gì rồi!
Trước đó hắn rất tuyệt vọng, yên lặng chờ đợi tử vong. Bây giờ ngược lại cảm thấy cuộc sống không hề nhàm chán, trở nên không biết mà đầy thú vị.
Hắn hiện tại rất vui vẻ!
Sinh sôi giống loài, sáng tạo sinh mệnh, giống như cắn thuốc, còn có thể tự ngu tự nhạc.
- Anh muốn đi rồi sao?
Trần Hi cũng không ngăn cản, chỉ có chút phức tạp.
Mím môi, nàng nhìn thần tượng mà chính mình năm đó vẫn muốn đuổi theo, rõ ràng là đang chạy trốn. Sự lạc quan hiện tại, đều là giả vờ.
Dù sao, đầu đã trọc rồi!
Đầu hắn trọc rồi ah! !
Vừa suy nghĩ một chút liền đau lòng!
Trần Hi đột nhiên cảm thấy mộng tưởng mà mình một mực truy đuổi đã sụp đổ rồi, nhưng vẫn có thể làm bạn bè mà. Vì thế từ phía xa lớn tiếng nói một câu,
- Này! Có rảnh tới nhà em chơi, có chuyện gì cũng có thể đến tâm sự với chúng em.
. . . . .
Hứa Chỉ đau đầu.
Làm sao ai ai cũng nhìn chằm chằm vào đầu ta, rồi thể hiện vẻ mặt bi thương? Ta nói này, di chứng do trị bệnh bằng hoá chất, là chuyện bình thường có được không nào?
Dù cho ung thư không thể chữa trị, nhưng bây giờ đã dừng trị liệu bằng hóa chất, dần dần khôi phục, đầu tóc vẫn sẽ mọc trở lại!
- Ha ha, là lúc tiến hóa ra một giống loài cường đại không có tóc, để bọn hắn nếm thử sức mạnh kinh khủng của đầu trọc!
Hứa Chỉ gãi gãi đầu, trở lại sân nhỏ, nhìn hồ nước một chút.
Giờ này khắc này, đã nửa ngày trôi qua.
Sau khi giống loài bò lên lục địa, tốc độ sinh sôi cực kỳ đáng sợ, khắp sa bàn một trăm mét vuông, núi đồi tràn đầy màu xanh biếc, bên trên bình nguyên cũng mọc đầy cây cối có hình thù kỳ quái, bên trong sông ngòi cũng có động vật đang du động.
- Nước ngọt cũng có loài cá rồi! Cá biển đã rời khỏi nước mặn, phát triển đến sông ngòi nước ngọt.
- Bọn chúng mới tiến hóa có mười ngày, liền từ đơn tế bào phát triển đến trình độ đa tế bào phức tạp này, có được tính đa dạng sinh vật, diễn hóa một mảnh thế giới sinh thái, tốc độ diễn hóa sinh sôi quả thực quá đáng sợ.
Đây chỉ là thế giới sinh thái trong một sa bàn cỡ nhỏ, nếu không phải Trùng Sào hạn chế phạm vi sinh sôi, không thể ra ngoài, chỉ sợ sẽ tạo thành giống loài xâm lấn ở Trái Đất.
- Thế thì, ta sẽ bắt đầu ngẫu nhiên chọn lựa một cái may mắn, tiến hành xử lý đại tuyệt chủng chủng tộc, cho vào gen tinh tinh và gen con mối. Nếu chịu qua liền có thể tân sinh, biến thành tộc trùng vượn viễn cổ ở bên trong sa bàn của ta. . .
Dưới chân Hứa Chỉ đi đôi ủng cao su, bước vào mảnh ruộng thí nghiệm lớn trăm mét vuông này. Một đường đi, không biết đã giẫm chết bao nhiêu cây cối và động vật lớn chừng con kiến.
Hắn cũng không quan tâm chút nào.
- Đây là cạnh tranh sinh tồn, kẻ phù hợp mới có thể sinh tồn. Nếu bị ta giẫm chết rồi, chỉ có thể nói rõ các ngươi không may, bị đại tự nhiên đào thải.
Hắn ngồi xổm xuống, yên lặng nhìn ngắm từng cái từng cái giống loài,
- Sàng chọn một cái có tiềm lực nhất, tiến hóa thành loài vượn có trí tuệ.
Hắn ngẫm nghĩ, lại bổ sung thêm.
- Ừm, tốt nhất là đầu trọc.
-----------------
Dịch: MBMH Translate
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.