Chương 19: Điều ước của Lăng Hạo Thiên
Lucy Han
28/10/2023
Lưu Gia Kì bước xuống lầu một vẻ đẹp đến động lòng người như vậy khiến cho tất cả các ánh nhìn đều hướng về phía cô.
Lăng Hạo Thiên đang được Lăng Bắc Dịch ẩm trên tay liền muốn xuống. Cậu bường xuống nhanh chân chạy đến chổ mẹ.
Hạo Thiên chạy đến trước mặt Gia Kì cậu trầm trồ nhìn mẹ.
" Mẹ của Hạo Thiên là xinh nhất. Mẹ đẹp quá đi". Nói rồi cậu chạy đến ôm chầm chân cô.
Với lời hứa với Lăng Bắc Dịch nên cô sẽ nói chuyện nhiều hơn với cậu. Cô nắm tay Lăng Hạo Thiên tiến lại cắt bánh kem.
Lần đầu Lăng Hạo Thiên được mẹ nắm tay nên vui mừng nhảy cẩn lên. Thấy thế Lăng Bắc Dịch cũng tiến đó và mọi người tập trung lại để nhìn Lăng Hạo Thiên cắt bánh sinh nhật.
" Được rồi con cắt bánh và ước đi nào". Gia Kì nói với cậu.
Bàn tay nhỏ nhắn cầm con dao lên cắt bánh nhưng do tay cậu quá nhỏ nên không thể cắt được.
" Mẹ giúp tiểu Thiên"
Gia Kì liền cầm tay cùng cắt.Lăng Bắc Dịch tiến để hỏi tiểu Thiên.
" Con muốn ước gì nào. Ba sẽ làm cho con"
Lăng Hạo Thiên đang đứng giữa Gia Kì và Lăng Bắc Dịch liền mỗi một bên cầm một tay người kia.
" Con ước rằng sẽ được cùng ba và mẹ đưa đi trượt tuyết." cậu liền cười hí hí. Nhưng phút chốc lại trở nên buồn bã.Cậu không nghĩ là mẹ sẽ đồng ý đi cùng với cậu và cả ba nữa.
" Gia Kì à. Em có đồng ý đi trượt tuyến với bố con anh không".
Hạo Thiên nghe ba hỏi mẹ như vậy liền quay sang nhìn cô. Vẻ mặt rất mong đợi cô đồng ý.
Hạo Thiên muốn có kĩ niệm ở cùng với cả bố lẫn mẹ. Lúc trước khi đi du lịch hay đi chơi cũng chỉ có cậu và bố mà thôi.
Thấy vẻ mặt trông đợi của con trai như vậy Gia Kì không đành lòng từ chối.
" Thôi được rồi. Tôi đống ý"
Nghe mẹ đống ý Hạo Thiên liền mừng rỡ ôm lấy Lăng Bắc Dịch.
" Yeh. Mẹ đồng ý rồi"
Thấy con trai vui như vậy người làm mẹ như cô cũng thấy vui, có lẽ đây là món quà sinh nhật ý nghĩa nhất của Lăng Hạo Thiên từ trước đến nay.
.........
Buổi tiệc kết thúc sau đó. Lăng Hạo Thiên đang rất hào hứng về chuyến đi sắp tới. Cậu sẽ được đi chơi cùng với bố và mẹ nữa càng nghĩ cậu càng thấy vui.
Tối nào Lăng Bắc Dịch cũng đến phòng cậu kể chuyện cho cậu nghe, anh đang kể thì nghe tiểu Thiên đang cười khúc khích.
" Con vui đến vậy sao" Lăng Bắc Dịch ôm chầm lấy cậu.
" Tất nhiên rồi ạ. Điều ước đó con sẽ dễ giành tới ngày sinh nhật để nói đó. Các bạn trong lớp ai cũng được đi chới với bố mẹ hết. Con cũng muốn được như vậy".
Lăng Bắc Dịch biết cậu rất muốn nhận được tình yêu của mẹ. Nhưng Gia Kì lại không mở lòng với thằng bé.
........
Một tuần trôi qua, ba người đều chuẩn bị sẵn sàng để đến sân trượt tuyết Breckenridge.
Sáng đó tiểu Thiên là người dậy sớm nhất cậu, cậu đến phòng của Lăng Bắc Dịch gọi anh dậy. Bàn tay bé nhỏ lay lay cánh tay anh.
" Chúng ta đi chơi ở đâu vậy ạ. " cậu tò mò hỏi.
" Là sân trượt tuyến ở Breckenridge đó con" anh bế cậu lên.
Thấy Gia Kì đứng đó không nói gì cậu bường xuống chạy về phía cô.
" Mẹ có thích Tuyết không, tiểu Thiên rất thích tuyết đó". Cậu nắm chặt tay cô.
Cô nhìn bàn tay bé nhỏ đang nắm chặt tay mình, cô nhìn cậu mà nói.
" Mẹ cũng rất thích tuyết".
" Vậy thì tốt quá rồi" Nụ cười ngây thơ trên gương mặt cậu.
Bác Quản Gia thấy đã sắp đến giờ máy bay cắt cánh liền nói.
" Thiếu Gia, Thiếu Phu nhân đã sắp đến giờ máy bay cắt cánh rồi. Chúng ta nên đi thôi."
thế là cả ba đều lên xe đến sân bay.
Lăng Hạo Thiên đang được Lăng Bắc Dịch ẩm trên tay liền muốn xuống. Cậu bường xuống nhanh chân chạy đến chổ mẹ.
Hạo Thiên chạy đến trước mặt Gia Kì cậu trầm trồ nhìn mẹ.
" Mẹ của Hạo Thiên là xinh nhất. Mẹ đẹp quá đi". Nói rồi cậu chạy đến ôm chầm chân cô.
Với lời hứa với Lăng Bắc Dịch nên cô sẽ nói chuyện nhiều hơn với cậu. Cô nắm tay Lăng Hạo Thiên tiến lại cắt bánh kem.
Lần đầu Lăng Hạo Thiên được mẹ nắm tay nên vui mừng nhảy cẩn lên. Thấy thế Lăng Bắc Dịch cũng tiến đó và mọi người tập trung lại để nhìn Lăng Hạo Thiên cắt bánh sinh nhật.
" Được rồi con cắt bánh và ước đi nào". Gia Kì nói với cậu.
Bàn tay nhỏ nhắn cầm con dao lên cắt bánh nhưng do tay cậu quá nhỏ nên không thể cắt được.
" Mẹ giúp tiểu Thiên"
Gia Kì liền cầm tay cùng cắt.Lăng Bắc Dịch tiến để hỏi tiểu Thiên.
" Con muốn ước gì nào. Ba sẽ làm cho con"
Lăng Hạo Thiên đang đứng giữa Gia Kì và Lăng Bắc Dịch liền mỗi một bên cầm một tay người kia.
" Con ước rằng sẽ được cùng ba và mẹ đưa đi trượt tuyết." cậu liền cười hí hí. Nhưng phút chốc lại trở nên buồn bã.Cậu không nghĩ là mẹ sẽ đồng ý đi cùng với cậu và cả ba nữa.
" Gia Kì à. Em có đồng ý đi trượt tuyến với bố con anh không".
Hạo Thiên nghe ba hỏi mẹ như vậy liền quay sang nhìn cô. Vẻ mặt rất mong đợi cô đồng ý.
Hạo Thiên muốn có kĩ niệm ở cùng với cả bố lẫn mẹ. Lúc trước khi đi du lịch hay đi chơi cũng chỉ có cậu và bố mà thôi.
Thấy vẻ mặt trông đợi của con trai như vậy Gia Kì không đành lòng từ chối.
" Thôi được rồi. Tôi đống ý"
Nghe mẹ đống ý Hạo Thiên liền mừng rỡ ôm lấy Lăng Bắc Dịch.
" Yeh. Mẹ đồng ý rồi"
Thấy con trai vui như vậy người làm mẹ như cô cũng thấy vui, có lẽ đây là món quà sinh nhật ý nghĩa nhất của Lăng Hạo Thiên từ trước đến nay.
.........
Buổi tiệc kết thúc sau đó. Lăng Hạo Thiên đang rất hào hứng về chuyến đi sắp tới. Cậu sẽ được đi chơi cùng với bố và mẹ nữa càng nghĩ cậu càng thấy vui.
Tối nào Lăng Bắc Dịch cũng đến phòng cậu kể chuyện cho cậu nghe, anh đang kể thì nghe tiểu Thiên đang cười khúc khích.
" Con vui đến vậy sao" Lăng Bắc Dịch ôm chầm lấy cậu.
" Tất nhiên rồi ạ. Điều ước đó con sẽ dễ giành tới ngày sinh nhật để nói đó. Các bạn trong lớp ai cũng được đi chới với bố mẹ hết. Con cũng muốn được như vậy".
Lăng Bắc Dịch biết cậu rất muốn nhận được tình yêu của mẹ. Nhưng Gia Kì lại không mở lòng với thằng bé.
........
Một tuần trôi qua, ba người đều chuẩn bị sẵn sàng để đến sân trượt tuyết Breckenridge.
Sáng đó tiểu Thiên là người dậy sớm nhất cậu, cậu đến phòng của Lăng Bắc Dịch gọi anh dậy. Bàn tay bé nhỏ lay lay cánh tay anh.
" Chúng ta đi chơi ở đâu vậy ạ. " cậu tò mò hỏi.
" Là sân trượt tuyến ở Breckenridge đó con" anh bế cậu lên.
Thấy Gia Kì đứng đó không nói gì cậu bường xuống chạy về phía cô.
" Mẹ có thích Tuyết không, tiểu Thiên rất thích tuyết đó". Cậu nắm chặt tay cô.
Cô nhìn bàn tay bé nhỏ đang nắm chặt tay mình, cô nhìn cậu mà nói.
" Mẹ cũng rất thích tuyết".
" Vậy thì tốt quá rồi" Nụ cười ngây thơ trên gương mặt cậu.
Bác Quản Gia thấy đã sắp đến giờ máy bay cắt cánh liền nói.
" Thiếu Gia, Thiếu Phu nhân đã sắp đến giờ máy bay cắt cánh rồi. Chúng ta nên đi thôi."
thế là cả ba đều lên xe đến sân bay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.