Chân Tình Chân Mỹ

Chương 71: Bát Cực Thần Công

Shevaanh

26/08/2013

Tuyết Mai Lý ngàn năm tuyết trắng …

.. Nơi này hai mươi tư năm trước , từng có một đứa bé bị vứt bỏ .

Từ đó , số phận của nó đã thay đổi , từ thân phận muôn ngàn cao quý trở thành một đứa trẻ không cha không mẹ .

Một đêm an lành qua đi .

Một nữ tử bước xuống giường , đứng dậy tới bên bàn trang điểm chải tóc , chỉnh trang y phục . Nàng lấy từ trong chiếc tủ màu ghi ra một quyển sách vàng ố , cẩn thận đặt lên trên bàn , không quên kéo chăn cho nam tử đang ngủ say trên giường rồi khép cửa đi mất .

Nàng biết , người tu tập nội công nếu trúng độc của rễ cây Tử Hoài Hương trong vòng bảy , tám canh giờ mà không có thuốc giải như Vĩnh Tiếu thì việc khôi phục chẳng phải là chuyện ngày một ngày hai .

Bên ngoài cửa phòng lúc này đã có một cô gái mặc y phục màu xanh nhạt đứng chờ từ bao giờ . Nàng thấy người trong phòng đi ra thì tự động đi theo , không nói lấy một lời .

Hai người vừa đi được một đoạn thì một tên thư đồng tất tả chạy tới , vừa thở vừa nói :

- Tiểu thư .. có một đám người mới vào Cốc . Họ .. đang xông thẳng vào đây.

Nhược Vân mặt lạnh như tiền nhìn y nói :

- Làm sao họ vào được đây ? Hiện giờ tình hình ra sao rồi ?

Tên thư đồng lấy tay lau mồ hôi rồi trả lời :

- Bạch .. Bạch tỷ đang đốc suất mọi người ngăn họ lại , nhưng xem ra không còn giữ được lâu nữa ..

Tiểu Linh đằng sau nghe vậy thì tức giận trừng mắt .

- Tiểu thư , để em ra cho chúng một trận !

Nhược Vân nhíu mày nói :

- Vạn công tử đâu , chúng ta tới gặp y cái đã .

Tên thư đồng nói :

- Vạn công tử cùng hai người đi cùng đều đang ở đó ngăn địch . Bây giờ ..

Nhược Vân quay sang nhìn Tiểu Linh nói :

- Chúng ta đi !

Hai người còn chưa tới cửa Cốc thì đã nghe thấy thanh âm binh khí va chạm vào nhau chan chát truyền tới . Nhược Vân tới nơi , thấy dì Bạch đang xuất lĩnh gần hai mươi người biết chút võ nghệ nguyện ở lại Cốc giao chiến với mấy mươi người đội nón , che khăn bịt mặt màu trắng giống nhau như đúc thì vận công quát lên một tiếng :

- Là ai , sao dám tới Vô Tình Cốc làm loạn ?

Lúc này ở giữa lối đi vào Cốc có hai cặp đang giao thủ . Một người cao lớn mặc trang phục kỳ quái , cổ đeo vòng đang dùng đao đấu với một nam tử mặc y sam màu trắng nhợt dùng trường kiếm . Nam tử kia chính là Lục Đường Chủ của Hắc Phong Phái – Lục Kháng .

Cặp còn lại là hai lão già tuổi quá năm mươi , một người mặc y sam màu nâu , chính là Độc Thủ Tiên Sinh Lữ Văn Đức . Lúc này lão đang đấu với một lão già thấp lùi mặc áo bào xám . Lão tên là Dư Thiên Bình , người của Vạn Độc Môn Tây Vực .

Thực ra vóc người của lão ta cũng chẳng phải là thấp bé gì cho cam , chỉ là hơi mập nên mới trông như vậy mà thôi . Kỳ quái nhất là lão ta lại dùng một cái bàn tính bằng sắt làm vũ khí .

Lúc này , một lão già râu tóc bạc phơ thấy hai người Nhược Vân tới thì phất tay ra hiệu , tức thì đám người đeo khăn trắng bịt mặt kia liền lui về ngưng chiến .

Người của Vô Tình Cốc thấy thế , lại nghe tiếng quát của cốc chủ thì cũng đã sớm ngừng tay rồi .

Lãnh Nhược Vân nhìn chằm chằm lão già đứng bên kia , nàng đoán đây là thủ lĩnh của đối phương nên lớn tiếng hỏi :

- Tiền bối là ai , hôm nay quá bộ tới Vô Tình Cốc là muốn gây sự hay sao ?

Lão già tóc bạc đó chẳng phải ai khác mà chính là Bát Cực Tiên Ông Cung Chủ Nam Hải Thần Cung . Lão hắng giọng , vuốt nhẹ chòm râu dài trắng như tuyết của mình chậm rãi nói :

- Lão phu hôm nay tới là muốn được cùng Ngân Hoa Bà Bà ôn lại chuyện năm xưa . Cô nương thông thuộc địa hình trong Cốc, có thể dẫn đường cho ta được chăng ?



Lãnh Nhược Vân thấy đối phương đúng là đến tìm sư phụ mình thì sầm mặt xuống :

- Xin lỗi , hiện giờ sư phụ của ta thực không có mặt ở đây . Xin tiền bối hôm khác hãy tới vậy !

Một trung niên nhân mặc tuổi ngoại ngũ tuần mặc cẩm phục , khuôn mặc quắc thước , dáng vẻ bệ vệ bước ra . Y chính là Miêu Thiên Cương , Trại Chủ Hắc Phong Phái . Lão nhìn Nhược Vân cười lạnh :

- Cô nương , chúng ta đường xa đến đây , người tốt nhất là hãy biểu hiện một chút thành ý . Nếu hôm nay cô không thành thật giao người thì đừng trách chúng ta không khách khí !

Nhược Vân đối với lời đe dọa của lão thì chỉ lạnh lùng đáp :

- Điều này là sự thực . Nếu các vị tới là để gây sự thì thứ cho người của Vô Tình Cốc không nể mặt .

Nhược Vân tuy nói vậy song trong lòng vẫn rất khó hiểu . Nàng không hiểu tại sao cả đám người này đi qua thông đạo vào đây mà đều chẳng việc gì . Chẳng lẽ họ cũng biết bí mật của Vô Tình Cốc hay sao ?

Thực ra nguyên nhân của việc này hoàn toàn là do viên ngọc màu xanh trong tay Miêu Thiên Cương . Ngọc Liên Châu vốn là một kỳ vật hiếm có trên giang hồ , có tác dụng khử tà tiêu độc . Người nào giữ nó trong người thì cơ hồ vạn độc bất xâm , không lo bị người khác hạ độc dù dưới hình thức nào đi chăng nữa . Giá trị của nó khó có thể cân đong đo đếm được .

Hiện nay , Ngọc Liên Châu đang nằm trong tay của Miêu Thiên Cương . Qua nhiều năm nắm giữ , lão đã khám phá ra một trong những bí mật của Ngọc Liên Châu , đó là nếu đem nó thả vào trong dầu thì sẽ tăng phạm vi tác dụng lên gấp nhiều lần .

Đây cũng chính là lý do vì sao y phải phái bao nhiêu hảo thủ đi lấy viên ngọc này từ trong tay của Sở Phi Dương đem về . Vì nếu không có nó , việc xâm nhập Vô Tình Cốc tuy không phải là không được , song sẽ khó khăn hơn rất nhiều . Một lý do quan trọng khác là y không muốn mất bảo vật này về tay kẻ khác .

Nhược Vân vừa mới dứt lời thì hai trận chiến kia đã có kết quả . Nam tử cao lớn cổ đeo vòng bạc kia trong lúc mải lo tránh ám khí đã trúng liền hai kiếm của Lục Kháng . Y ôm ngực lúc này đã bị rạch hai vệt dài máu chảy không ngừng loạng choạng lùi ra , thắng bại đã rõ .

Còn bên kia , Độc Thủ Tiên Sinh Lữ Văn Đức vẫn đang chiếm thế thượng phong . Cánh tay phải của lão lúc này đã chuyển sang màu nâu sẫm , độc tính vô cùng nguy hiểm . Lão già tên Dư Thiên Bình kia chỉ dám dùng bàn tính sắt trong tay tấn công từ xa chứ hoàn toàn không dám tiếp cận gần lão cho nên đã dần xuống thế hạ phong .

Nhưng dị biến chính là phát sinh vào lúc này . Dư Thiên Bình bị Lữ Văn Đức bức quá phải lùi về sau ba bước , lão vừa ổn định thân hình thì liền dụng thủ thuật gì đó với bàn tính sắt trên tay . Lữ Văn Đức thấy đối thủ lùi lại thì vẫn xông tới công kích không buông tha .

Lúc này , bàn tính sắt trong tay y bỗng dưng vỡ tung , mấy chục hạt châu nhằm Lữ Văn Đức trước mặt mà bắn tới .

Lữ Văn Đức thất kinh ,vội huy chưởng bảo vệ toàn thân song đã muộn . Mấy chục hạt châu bằng sắt như lưu tinh bắn tới , uy lực không dễ gì đón đỡ .

Lão ta tuy tránh được không ít , song vẫn bị không ít hạt châu bắn trúng , vài viên còn ghim trúng yếu huyệt trên người lão nữa . Nhất là có một hạt lại bắn thẳng vào mắt phải của lão . Lữ Văn Đức chỉ kịp thét lên một tiếng đau đớn , hai tay ôm mặt , máu tươi từ mắt chảy xuống , làm người khác nhìn vào không khỏi rùng mình .

Miêu Thiên Cương thấy người của mình bị đối phương hạ độc thủ như vậy thì trợn mắt lên . Y vốn từ trước tới giờ hàm dưỡng rất tốt , nóng lạnh ít khi biểu hiện ra mặt song lần này cũng không tránh khỏi phải tức giận . Lữ Văn Đức dù sao cũng là cánh tay phải đắc lực của Miêu Thiên Cương , trước giờ vẫn thay lão quản không hết mọi việc lớn nhỏ trong phái . Nay y bị người ta đánh cho như vậy ngay trước mặt người của Nam Hải Thần Cung thì còn gì là mặt mũi của lão nữa cơ chứ ?

Miêu Thiên Cương sắc mặt âm u bước ra nhìn lão già thấp lùn kia . Lão vén hai tay áo rộng thùng thình lên , để lộ hai bắp tay rất lớn . Nếu nắm lại thành quyền , tin chắc rằng nắm đấm này có thể đánh nát bất cứ thứ gì khiến lão cảm thấy không thuận mắt trên đời .

Thực ra đó chính là dấu hiệu đặc trưng của người luyện Thiên La Thần Công , một môn tà công vốn đã thất truyền hơn hai trăm năm , nay mới tái xuất giang hồ trong tay của Miêu Thiên Cương . Cũng chính nó đã giúp lão có được vị trí thứ nhất trên Kim Bảng lần này .

- Thiên Bình , để hắn cho ta .

Một nam tử anh tuấn , đầu đội bạch đái , thân mặc một bộ y phục thượng hạng bước ra khẽ nói với lão già áo xám . Lão ta nghe thế thì cũng y lời lùi ngay lại . Vừa nãy lão đã sử ra tuyệt chiêu đắc ý nhất của mình khi gặp nguy cấp đó là “ Mãn Thiên Hoa Vũ “ , tới vũ khí là bàn tính sắt cũng đã hỏng , đâu thể ứng chiến được nữa .

Miêu Thiên Cương thấy người bước ra chỉ đáng tuổi con mình thì lạnh nhạt nói :

- Tiểu tử , mau lui ra , nếu không chớ trách quyền đầu của lão phu không có mắt .

Vạn Phong Vũ đối với lời lão nói thì chỉ mỉm cười không đáp , một tay giơ ra hướng lão thủ thế thay lời mời nhập cuộc .

Miêu Thiên Cương thấy lão già áo xám đối với y có vẻ tôn kính , đoán chắc là cùng một bọn nên cũng không nói gì thêm nữa mà vung quyền tấn công luôn .

Miêu Thiên Cương hét lên một tiếng , xáp lại gần tung một quyền đánh tới mặt Vạn Phong Vũ . Quyền phong quét ra hơn hai trượng gần đấy , bụi bay mù mịt . Vạn Phong Vũ vốn đã đề phòng từ trước , hắn hét lên một tiếng , mũi chân phải đạp vào mũi chân trái , làm thân người bật cao lên hơn năm thước tránh né . Tiếp đó y chân phải điểm lên bàn chân trái , mượn lực lao về phía Miêu Thiên Cương , thân pháp quả là ít người sánh được .

Miêu Thiên Cương tay phải to lớn vung lên , đánh bật y đi . Vạn Phong Vũ chân trái khẽ chạm vào tay lão , xoay người lộn một vòng . Đến lúc cả người đối diện với Miêu Thiên Cương thì chân trái co lại , chân phải liên tiếp đá ra mười ba cước , chiêu nào cũng nhằm vào tử huyệt của đối phương . Chỉ thấy cước ảnh đan xen , cước phong làm thổi tung mái tóc của Miêu Thiên Cương lên .

Miêu Thiên Cương lâm nguy không loạn , hai tay đan chéo , đỡ một lúc cả mười ba cước của y . Đúng là lúc động thì như núi lửa bạo phát , lúc tĩnh thì trầm ổn như núi Thái Sơn , không chê vào đâu được .

Vạn Phong Vũ một chiêu này không làm gì được đối phương thì ngạc nhiên lắm . Đây là độc chiêu “ Liên Hoàn Thập Tam Cước “ do anh trai hắn sáng tạo ra truyền lại cho y , xưa nay vẫn tung hoành Tây Vực không địch thủ , tuy vẫn có kẻ đỡ được song không bị chút thương tích nào như lão già trước mặt này thì quả thật là chưa thấy .

Vạn Phong Vũ chân trái khẽ điểm vào cánh tay của lão , lộn người bay về phía sau hạ xuống . Miêu Thiên Cương thấy vậy lập tức đổi thủ sang công . Lúc này cánh tay phải của y so với vừa nãy thì còn phồng to hơn gấp rưỡi , từng quyền đánh ra đều có uy lực kinh người . Song Vạn Nhất Phi tu tập Ma Ha Niết Bàn cũng có chút thành tựu , nên cả hai người đấu với nhau hơn mấy chục chiêu vẫn ở thế cân bằng , không ai hơn ai .

Thực ra , Thiên La Thần Công không thể so sánh với Ma Ha Niết Bàn được , nhưng do Vạn Phong Vũ luyện chưa đến nơi đến chốn , nên bất đắc dĩ chỉ thủ hòa được với Miêu Thiên Cương mà thôi .

Bát Cực Tiên Ông nhìn hai người dây dưa với nhau nãy giờ thì lòng không khỏi sốt ruột , chậm rãi bước về phía Vạn Phong Vũ .

Tiểu Linh cách đó không xa thấy lão ta thân là trưởng bối mà định lấy hai đánh một thì quắc mắt lên ra chiều tức giận . Nàng nhanh như chớp rút trường cung màu bạc trên lưng xuống , kéo dây lắp tên nhằm về phía Bát Cực Tiên Ông bắn ra một tiễn .



Tên vừa rời cung , chung quanh không ít kẻ có chút bản lĩnh đều không khỏi chấn kinh . Chỉ thấy một tên này xé gió lao đến đâu thì không khí chung quanh đấy dường như đều bị hút cả lại , quỉ dị khôn lường .

Bát Cực Tiên Ông thấy một tia sáng lao tới chỗ mình thì hai hàng lông mày trắng xóa nhíu chặt lại , lắc mình ra sau rồi vươn tay phải ra . Lão dùng một chiêu “ Không Thủ Nhập Bạch Nhận “ nhẹ nhàng bắt lấy mũi tên , thân hình vẫn vững vàng đứng đó không xê dịch dù là một tấc .

Nhược Vân thấy lão ta có thể dùng tay không bắt lấy Chấn Thiên Tiễn của Tiểu Linh thì biết bản lĩnh của đối phương chẳng phải hạng tầm thường . Ngay cả Ngân Hoa Bà Bà , sư phụ nàng cũng không thể dùng tay không bắt tên của Tiểu Linh trong khoảng cách gần như vậy được. Từ trước tới giờ , nàng mới chỉ gặp có hai người làm được điều này . Đó là Môn Chủ Ma Môn Độc Cô Động Thiên và Trương Vĩnh Tiếu khi “ nhập ma “ . Nay tính thêm lão già này nữa là ba , xem ra đối phương thực lực đã đạt tới cấp bậc Thiên Bảng cao thủ rồi .

Nhược Vân nháy mắt cùng thiếu phụ bên cạnh ,hai người không hẹn mà cùng gật đầu . Thiếu phụ nọ tên là Bạch Di , là tâm phúc bậc nhất của sư phụ nàng Ngân Hoa Bà Bà . Cả hai cùng lao xuống , một trước một sau nhằm Bát Cực Tiên Ông giáp công từ hai phía .

Hai người ra tay đều là “ Hóa Cốt Trảo “ , môn võ công đã thành danh bấy lâu nay của Ngân Hoa Bà Bà . Bộ trảo pháp này chú trọng ở bốn chữ nhanh , lẹ , chuẩn và độc . Đã xuất thủ là một trảo lấy mạng đối phương , thủ pháp tàn độc , không có một chút dung tình . Chính vì nó mà Ngân Hoa Bà Bà tuy là phận nữ mà vẫn được giang hồ liệt vào người đứng đầu ngũ đại ác nhân .

Bát Cực Tiên Ông thân hình khẽ xoay sang trái , tay phải xuất một chưởng như sấm sét , đánh cho Bạch Di thổ máu bắn về phía sau như diều đứt dây .

Lúc này một trảo của Nhược Vân đã gần chạm lưng lão song chỉ đánh vào khoảng không . Thân hình của Bát Cực Tiên Ông đột nhiên dạt sang một bên rồi bồng bềnh bốc lên cao , phiêu phù bất định , như là một tờ giấy mỏng đang bay trong không khí vậy , xáo diệu tránh một trảo của nàng đánh tới sát rạt .

Một thân công phu của Bát Cực Tiên Ông chính là Bát Cực Thần Công uy chấn võ lâm . Từ xa xưa , nó đã được võ lâm Trung Nguyên đề cao hết mực với câu nói “ Văn Dụng Thái Cực An Thiên Hạ , Võ Hữu Bát Cực Định Càn Khôn “ . Ở ngoài cửu châu có bát dần , ở ngoài bát dần thì có bát hoằng , ngoài bát hoằng có Bát Cực . Bát Cực nội công tâm pháp gồm có sáu mươi tư thế thủ , hai mươi tư thức , tám đỉnh , mười hai đề , một trăm lẻ tám chiêu thức biến hóa tấn công và Lục Hợp Đại Thương Mật Phổ .

Muốn luyện Bát Cực Thần Công tới cảnh giới đại thành như lão nếu không có ngộ tính cao thì có mất cả đời người cũng không được .

Vạn Phong Vũ thấy Nhược Vân gặp nguy hiểm thì bỏ Miêu Thiên Cương lại , tung mình bay tới . Miêu Thiên Cương nhác thấy bá phụ đã ra tay thì cười nhạt một tiếng không thèm truy kích .

Bát Cực Tiên Ông vừa mới từ không trung hạ xuống , chưa kịp ổn định lại thân hình thì chưởng thế của Vạn Phong Vũ đã đánh tới ngực . Y sử dụng chính là Ma Ha Niết Bàn Đạo mười thành công lực , tuyệt không phải lộ chưởng pháp mà những cao thủ thông thường trên võ lâm có thể đón đỡ được .

Cùng lúc đó , Lãnh Nhược Vân đằng sau cũng đã bình tĩnh trở lại . Nàng quắc mắt nhìn Bát Cực Tiên Ông , năm ngón tay sắc nhọn chụp thành trảo đánh lén phía sau lưng lão .Sống trong Vô Tình Cốc , trong đầu Nhược Vân từ nhỏ tới lớn vốn chẳng bao giờ phân biệt đâu là đánh lén , đâu là chính diện giao thủ . Sư phụ nàng đã dạy , khi giao thủ cùng địch nhân thì để chiến thắng có thể dùng bất cứ thủ đoạn nào , miễn là có lợi nhất cho mình là được .

Tuy bị giáp kích từ hai mặt nhưng Bát Cực Tiên Ông không hề có ý né tránh mà chỉ đứng yên như một bức tượng . Một chưởng đánh trúng người lão , Vạn Phong Vũ kinh hãi vì cảm thấy mình cứ như đánh vào một bịch bông vậy . Y còn chưa hết kinh hoàng thì thủ chưởng của Bát Cực Tiên Ông đã đánh tới ngực . Một chưởng này vừa nhanh vừa mạnh , ra tay lẹ như tên bắn , lấy tiếng giúp thế , lấy thế hiếp người .

“ Bình “ một tiếng , Vạn Phong Vũ bị một chưởng của lão đánh văng ra xa tới vài trượng , miệng thổ máu tươi , khí huyết nhộn nhạo , tức ngực khó chịu vô cùng .

Lãnh Nhược Vân đằng sau thấy Bát Cực Tiên Ông không có ý né tránh một trảo này của mình thì lòng không khỏi mừng thầm , nhằm thẳng huyệt Mệnh môn sau lưng lão đánh tới . Song khi mà thủ trảo của nàng chạm vào lưng lão thì ngay lập tức bị một luồng kình lực cực mạnh chấn ngược trở lại .

Đây chính là công phu Tá Lực Đả Lực , được Bát Cực Tiên Ông ngẫm ra và luyện tới mức đại thành từ Bát Cực Thần Công trong mấy mươi năm qua .

Lãnh Nhược Vân bị luồng kình lực do lão mượn từ Vạn Phong Vũ chấn cho hổ khẩu tê rần , cả người run lên bần bật . Nàng chỉ kịp kêu lên một tiếng rồi ngã người về phía sau .

Liền đó , Bát Cực Tiên Ông thân hình phiêu dật , một loáng đã hiện ra sau Nhược Vân , điểm vào huyệt Vân Môn trên vai và Mệnh Môn sau lưng nàng . Nhất thời Nhược Vân cảm thấy thân thể mềm nhũn vô lực quỳ xuống .

Tiểu Linh thấy tiểu thư bị khống chế thì chạy tới , song cũng rất nhanh chóng bị lão thi hành thủ pháp điểm huyệt giống như đã từng làm với Nhược Vân. Bát Cực Tiên Ông liếc mắt nhìn Vạn Phong Vũ đằng xa một cái , khẽ phất tay áo :

- Tiểu tử , lão phu nể mặt Vạn Triêu Dương cha mi mà không làm khó hạng tiểu bối như ngươi . Mau cút đi !

Vạn Phong Vũ sắc mặt tái nhợt quay qua nhìn Nhược Vân một cái rồi khẽ thở dài , rồi được lão già áo xám dìu đi . Nam tử đeo vòng lúc nãy cũng đã tự băng bó vết thương rồi nặng nhọc đi theo . Ba người chẳng mấy chốc đã mất hút sau cửa cốc .

Thế trận đã ngã ngũ , hai người có thân phận cao nhất hiện nay trong Vô Tình Cốc thì một bị khống chế , một người trọng thương không còn lực chiến đấu . Người của Nam Hải Thần Cung chẳng mất nhiều công sức đã làm chủ hoàn toàn cục diện .

Thực ra trong Vô Tình Cốc trước kia cũng có hơn trăm người , song Ngân Hoa Bà Bà sau đó đã cho rất nhiều người vàng bạc rời cốc vì không muốn giữ mãi họ ở trong này cả đời . Ở lại chỉ khoảng hơn hai mươi người một dạ trung thành không chịu đi mà thôi .

Miêu Thiên Cương sai thủ hạ cùng người của Nam Hải Thần Cung đi lục soát khắp nơi trong Cốc . Mục đích của hắn là gì thì khỏi cần phải nói tới nữa . Bát Cực Tiên Ông tới gần chỗ của Nhược Vân , nhìn nàng trầm giọng nói :

- Cô nương , nên nói cho ta biết chỗ của sư phụ cô đi là hơn . Tránh phải chịu đau khổ không cần thiết .

Nhược Vân làm mặt lạnh không chịu hàng phục , lạnh lùng nhìn lão . Bát Cực Tiên Ông thân là trưởng bối ,xét về thân phận thì cũng không tiện xuống tay với hàng tiểu bối như nàng . Lão hừ một tiếng phất tay áo đi ra chỗ khác .

Lúc này người của Hắc Phong Phái cùng Nam Hải Thần Cung đều đang tập trung đi lùng sục mọi ngõ ngách trong Vô Tình Cốc mong tìm được tài vật cùng Ngân Hoa Bà Bà theo lệnh của Bát Cực Tiên Ông , căn bản không có ai để tâm chú ý tới nơi này cả . Thạch Thanh thấy vậy thì đủng đỉnh bước tới gần chỗ Lãnh Nhược Vân nhìn nàng hỏi :

- Cô nương , mấy ngày nay cô có thấy nam tử nào xâm nhập vào đây không ?

Lãnh Nhược Vân vẫn làm như không nghe thấy , dáng vẻ lầm lì không chịu hé môi nói lấy một lời . Thạch Thanh hỏi đi hỏi lại vài câu song chỉ nhận được ánh mắt khinh thường của nàng thì không khỏi tức giận .

Thạch Thanh thấy tư sắc của cô ta có phần hơn cả mình , lại tỏ thái độ khinh thường nàng như vậy thì cơn giận không biết từ đâu bốc lên tận đỉnh đầu. Nàng vung tay tát vào mặt Nhược Vân đánh chát một cái , hừ một tiếng:

- Cô có chịu nói hay không ?

Má trái của Nhược Vân bị một tát này của hắn thì dần sưng lên , song nàng vẫn giữ thái độ lạnh lùng im lặng như trước , chỉ có ánh mắt nhìn nam tử trước mặt đã thêm mấy phần độc ác .

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chân Tình Chân Mỹ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook