Chân Tình Ngàn Năm

Chương 17

Vũ Anh Tuyết

17/06/2013

Thấy con ngựa dường như hiểu ý nàng, nàng lại nói:” Chuẩn bị tốt sao? Chờ sau khi chúng ta đi ra ngoài , ta nhất định sẽ mời ngươi một giỏ củ cải làm hồi báo.” Đưa tay cởi sợi dây đang buộc ngựa ra.

Dạ Thủy Linh vui vẻ sau khi ôm nó, tìm một cái ghế đẩu nhỏ, để cho vóc dáng nhỏ nhắn của nàng có thể thuận lợi lên ngựa, chính là nàng cũng không biết, hắc mã đột nhiên chuyển biến dịu ngoan chỉ là mặt ngoài.

Nguy hiểm chân chính đang ở phía sau chờ nàng......

“ Giá --” Leo lên ngựa, hai chân thúc vào bùng ngựa.

Chờ sau khi Dạ Thủy Linh đã ngồi yên ổn, mới rõ ràng kinh hoàng nhận ra, nàng không biết cưỡi ngựa a!

Chờ đến khi chú ý tới , đã muốn không còn kịp rồi, con Thất Hắc mã kia chờ sau khi nàng ngồi xuống, tựa như phát điên liều mạng hướng về phía trước , phóng vượt qua hàng rào làm đổ rạp, các con ngựa khác cũng bắt đầu ào ra.

“ Oa a......” Người thình lình xảy ra xung lượng làm cho thân mình nàng nhất thời ngã bật về phía sau, nàng phản ứng rất nhanh tức thời giữ chặt dây cương, mới không đê cho nàng bị văng đi ra ngoài.

Lúc này, nghe thấy tiếng vó ngựa thật lớn, người giữ ngựa vội vàng buông tất cả mọi việc trên tay xuống chạy đến xem, vừa thấy cảnh tượngtrước mắt , dọa hô to ra tiếng.

“Ngựa của ta a! Sao đều chạy ra vậy ......” Ngước mắt nhìn lên, kia không phải là Cực Phong sao? Ở trên còn có một người ngồi. “Không được a! Mau xuống dưới, con ngựa này không phải ai cũng có thể khống chế được nó….”

Người giữ ngựa khẩn trương chạy theo phía sau của con hắn mã hét ầm lên, nhìn kỹ, mới phát hiện người ngồi trên đó là Dạ phi nương nương.



Này không phải nương nương sao?” Dạ phi nương nương......” Trời ạ, hắn nhanh đi thông báo Vương đến cứu nàng mới được.

Hy vọng tới kịp, nếu bất hạnh ngã xuống ngựa, xương cốt nhất sẽ gãy nát ...... Càng nghiêm trọng còn lại là chết thảm dưới vó ngựa.

Giờ mẹo, Xích Nhĩ Đa đúng giờ đi vào Xuân Tuyết các của Dạ Thủy Linh .

“ Vương thượng!” Thấy Vương đến, các cung nữ cùng các nữ tì nhẹ nhàng phục thân tham kiến, trên mặt tràn đầy hoảng sợ.

“ Ừ, đứng dậy!” Hắn huy huy tay áo.

Đi khắp đại sảnh cùng phòng ngủ cũng không gặp bóng dáng Dạ Thủy Linh , lại thấy các cung nữ sắc mặt trắng bệch, toàn thân run run , trực giác sâu sắc nói cho hắn, nàng nhất định là phát sinh chuyện gì .

Nghiêm mặt nói:”Các ngươi thật to gan a! Dám một mình thả nương nương đi ra ngoài!?” Sắc mặt khó coi đến cực điểm.

Nữ nhân đáng giận này , thế nhưng thật sự trốn hắn mà đi, hắn tuyệt sẽ không bỏ qua cho nàng......

Vài cung nữ sớm bị dọa hồn đều bay mất, lại bị hắn hét lớn như thế, tất cả đều quỳ rạp xuống đất, liều mạng dập đầu cầu xin tha thứ.

“ Vương thượng tha mạng a! Nô...... Nô tỳ...... Thật sự không phải cố ý...... Thả nương nương đi ra ngoài ...... Ô...... Là nương nương...... Kiên trì...... Nói muốn chính mình một người...... Đi ra ngoài đi một chút...... Ô...... Mới......”



Cung nữ khóc một phen nước mũi, một phen nước mắt tuôn không ngừng, liều mạng giải thích.

“Câm mồm! Phạm sai lầm còn dám ngụy biện, lôi xuống hết cho ta, đem giam vào địa lao trước chờ xử trí.” Xích Nhĩ Đa lửa giận phừng phừng nhìn bọn thị vệ ra lệnh.

Chỉ thấy cung nữ kia lập tức đã bị hai gã thị vệ cấp lôi đi ra ngoài, lưu lại tiếng thét chói tai thê thảm .

“ Vương thượng...... Không...... Tha thứ nô tỳ a......” Nàng không nghĩ đi vào trong đó, bởi vì nàng biết kết cục sau khi đi vào ......

Hừ! Không làm như vậy chỉ sợ muốn tạo phản ,” Nói, Dạ phi nương nương đi đâu vậy? Nếu không thành thật trả lời, những người khác toàn bộ cũng đều nhốt lại.” Dám cãi lại mệnh lệnh của hắn, sẽ trả giá rất đắt.

“ Vương thượng bớt giận a...... Tất cả Chúng tôi đều...... Không biết...... Dạ phi nương nương lúc nào...... Đi ra ngoài ...... Chỉ có mới vừa rồi tên kia...... Mới biết được a......” Một cung nữ thành thật nói .

Bởi vì lúc đó các nàng không ở trong Xuân Tuyết các a!

“ Xem ra các ngươi là không nói thành thật rồi ...... Người tới ......” Đang lúc Xích Nhĩ Đa giận dữ muốn đem các nàng tất cả đều nhốt vào đại lao, một gã thị vệ vội vàng chạy vội tiến vào.

“ Dạ bẩm Vương thượng!” Thị vệ quỳ gối bẩm báo, “Người giữ ngựa vừa vào hồi báo nói, gặp Dạ phi nương nương cưỡi Cực Phong,hướng cửa cung mà đi , thỉnh Vương nghĩ cách cứu viện.”

Mày hắn cau chặt lại. “Đã biết, nhanh đi chuẩn bị ngựa, ta muốn tốc độ nhanh nhất .” Cực Phong là một tay hắn dạy dỗ , hắn biết tính tình của nó .

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chân Tình Ngàn Năm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook