Chương 55
Vũ Anh Tuyết
17/06/2013
Lúc này, một bên Dạ Thủy
Linh phát ra tiếng than nhẹ mỏng manh ,”Ngô...... Lạnh...... Thật
lạnh......”Thân thể thật là khó chịu, lúc lạnh lúc nóng làm cho nàng run nhè
nhẹ.
Rõ ràng đang phát sốt, thân thể đã nóng lên, lại kêu lãnh?
Xích Nhĩ Đa cau mày, di động thân mình cẩn thận đem nàng ôm vào trong lòng, ôn nhu dùng cổ tay áo lau mồ hôi trên trán nàng vì phát sốt đã tuôn ra một lớp.
Trong sương mù , nàng chậm rãi mở hai mắt,”Ngươi...... Nhĩ Đa......” Hơi thở mỏng manh, làm cho nàng phát ra thanh âm giống như muỗi kêu rất nhỏ.
“Ta ở đây, đừng sợ! Đã không có việc gì .” Xích Nhĩ Đa mềm nhẹ phủ vuốt ve mái tóc nàng, muốn cử động dịu dàng này này trấn an bất an của nàng .
Nàng không chết...... Hắn...... Thế nhưng thật sự tới cứu nàng ......
Vì cái gì...... Hắn là một quốc chi Vương thân phận tôn quý , mà nàng chỉ là một công cụ giữ ấm giường cho hắn, hắn muốn dạng nữ nhân nào mà không có, không cần phải vì nàng như thế này a.
Nhưng hắn lại làm như thế, không để ý chính mình cũng nhảy vào hồ nước lạnh như băng ...... Chỉ vì cứu nàng......
Cảm động, làm cho hốc mắt nàng điều phiếm hồng.
Lo lắng hỏi,”Xảy ra chuyện gì? Còn thực không thoải mái sao?” Nhìn vẻ mặt nàng không thích hợp , hắn nghĩ đến nàng lại không thoải mái .
Dạ Thủy Linh miễn cưỡng nở nụ cười nhẹ vô cùng khó coi, nhẹ nhàng lắc lắc đầu,”Không...... Không có! Chính là, có chút lạnh...... Ngươi, có thể ở ôm chặt ta một chút không ......” Trong lòng hắn , thật sự rất ấm áp!
Làm cho nàng có cảm giác cả đời cũng không muốn rời đi , muốn được vĩnh viễn ở trong vòng tay ấm áp này của hắn, vĩnh viễn…..
Cả đời?
Kinh! Có khả năng sao? Hai người đến từ thời đại bất đồng ......
Nguy rồi! Nàng giống như bắt đầu thích tên thối cổ nhân này ......
Nghe nàng nói như thế , Xích Nhĩ Đa không chút do dự càng siết chặt đôi vòng tay mạnh mẽ đang quấn quanh người nàng,muốn cho nàng càng nhiều ấm áp.
“ Như vậy có tốt một chút không?”Hắn có chút khàn khàn hỏi.
“Ừm, Cám ơn ngươi......”
“Đã đói bụng sao? Có muốn ăn chút gì hay không ?” Nhớ tới bọn họ cả ngày hôm nay cũng chưa ăn thứ gì.
“Không cần! Ta còn không đói bụng......” Nàng hiện tại chỉ muốn dược nằm trong vòng tay ấm áp này bâng quơ ngây ngốc, cái gì cũng không suy nghĩ, cái gì cũng không đi làm.
“Thật sự không đói bụng? Nhưng là ta đói bụng a!” Hắn cười có chút tà ác.
Nàng vẫn đang còn bần thần, thẳng đến khi thấy hắn tươi cười,”Đói bụng ngươi đi ăn trước đi . .....” Nhìn hắn biểu tình quái dị , nàng càng nói càng nhỏ giọng.
“Thật vậy chăng? Ta đây sẽ không khách khí ......”Đôi môi hắn đột nhiên dựa vào nàng thật gần thật gần, giây tiếp theo ,” Ta muốn ăn, chính là nàng!”Nụ hôn của Xích Nhĩ Đa hạ xuống rất nhanh , hoàn toàn đúng ngay lúc nàng đang định mở miệng kháng nghị .
Hắn dùng nụ hôn triền miên nhất khiêu gợi lên nhiệt tình của nàng , hắn chặt chẽ chiếm cứ đôi môi mọng của nàng, đầu lưỡi hắn nhanh chóng luồn lách vào miệng nàng.
Ve vuốt lấy đầu lưỡi của nàng , dùng sức mút xoay tròn đùa giỡn bên trong…..
Ban đêm yên tĩnh , ánh mắt thâm thúy của hắn , mềm nhẹ che chở, hình thành một loại lực lượng hồn xiêu phách lạc , làm cho nàng choáng váng.
Khoái ý nhanh chóng kéo lên, trong cơ thể của nàng dâng lên một nổi xôn xao không hiểu được, thân mình khẽ run lên.
“ Ngô...... Ân......” Hai tay nhỏ bé củaDạ Thủy Linh không biết đã vòng lên cổ hắn từ lúc nào, hai thân hình tựa như nam châm dán sát vào nhau ,mặt đỏ tim đập tiếng thở dốc không ngừng.
“ Uy ta ăn no ......” Động tác hắn ôn nhu nâng lên hai má ửng hồng của nàng , đầu lưỡi không buông tha liếm vòng quanh cánh môi của nàng , một chút có, khiêu khích nhẹ nhàng một chút không .
Không biết có phải nguyên nhân bởi vì cơn sốt hay không , làm cho thân thể của nàng càng thêm mẫn cảm , rung động, khiến nàng trong nháy mắt đã sa vào dục vọng, thần trí mê ly.
Nàng e lệ hé miệng, học những điều hắn đã làm với nàng trước đây, thận trong ngại ngùng vươn đầu lưỡi tìm kiếm môi hắn, đầu lưỡi hai người ở không trung chạm vào nhau, quấn lấy nhau, cuối cùng nuốt hết.
Rõ ràng đang phát sốt, thân thể đã nóng lên, lại kêu lãnh?
Xích Nhĩ Đa cau mày, di động thân mình cẩn thận đem nàng ôm vào trong lòng, ôn nhu dùng cổ tay áo lau mồ hôi trên trán nàng vì phát sốt đã tuôn ra một lớp.
Trong sương mù , nàng chậm rãi mở hai mắt,”Ngươi...... Nhĩ Đa......” Hơi thở mỏng manh, làm cho nàng phát ra thanh âm giống như muỗi kêu rất nhỏ.
“Ta ở đây, đừng sợ! Đã không có việc gì .” Xích Nhĩ Đa mềm nhẹ phủ vuốt ve mái tóc nàng, muốn cử động dịu dàng này này trấn an bất an của nàng .
Nàng không chết...... Hắn...... Thế nhưng thật sự tới cứu nàng ......
Vì cái gì...... Hắn là một quốc chi Vương thân phận tôn quý , mà nàng chỉ là một công cụ giữ ấm giường cho hắn, hắn muốn dạng nữ nhân nào mà không có, không cần phải vì nàng như thế này a.
Nhưng hắn lại làm như thế, không để ý chính mình cũng nhảy vào hồ nước lạnh như băng ...... Chỉ vì cứu nàng......
Cảm động, làm cho hốc mắt nàng điều phiếm hồng.
Lo lắng hỏi,”Xảy ra chuyện gì? Còn thực không thoải mái sao?” Nhìn vẻ mặt nàng không thích hợp , hắn nghĩ đến nàng lại không thoải mái .
Dạ Thủy Linh miễn cưỡng nở nụ cười nhẹ vô cùng khó coi, nhẹ nhàng lắc lắc đầu,”Không...... Không có! Chính là, có chút lạnh...... Ngươi, có thể ở ôm chặt ta một chút không ......” Trong lòng hắn , thật sự rất ấm áp!
Làm cho nàng có cảm giác cả đời cũng không muốn rời đi , muốn được vĩnh viễn ở trong vòng tay ấm áp này của hắn, vĩnh viễn…..
Cả đời?
Kinh! Có khả năng sao? Hai người đến từ thời đại bất đồng ......
Nguy rồi! Nàng giống như bắt đầu thích tên thối cổ nhân này ......
Nghe nàng nói như thế , Xích Nhĩ Đa không chút do dự càng siết chặt đôi vòng tay mạnh mẽ đang quấn quanh người nàng,muốn cho nàng càng nhiều ấm áp.
“ Như vậy có tốt một chút không?”Hắn có chút khàn khàn hỏi.
“Ừm, Cám ơn ngươi......”
“Đã đói bụng sao? Có muốn ăn chút gì hay không ?” Nhớ tới bọn họ cả ngày hôm nay cũng chưa ăn thứ gì.
“Không cần! Ta còn không đói bụng......” Nàng hiện tại chỉ muốn dược nằm trong vòng tay ấm áp này bâng quơ ngây ngốc, cái gì cũng không suy nghĩ, cái gì cũng không đi làm.
“Thật sự không đói bụng? Nhưng là ta đói bụng a!” Hắn cười có chút tà ác.
Nàng vẫn đang còn bần thần, thẳng đến khi thấy hắn tươi cười,”Đói bụng ngươi đi ăn trước đi . .....” Nhìn hắn biểu tình quái dị , nàng càng nói càng nhỏ giọng.
“Thật vậy chăng? Ta đây sẽ không khách khí ......”Đôi môi hắn đột nhiên dựa vào nàng thật gần thật gần, giây tiếp theo ,” Ta muốn ăn, chính là nàng!”Nụ hôn của Xích Nhĩ Đa hạ xuống rất nhanh , hoàn toàn đúng ngay lúc nàng đang định mở miệng kháng nghị .
Hắn dùng nụ hôn triền miên nhất khiêu gợi lên nhiệt tình của nàng , hắn chặt chẽ chiếm cứ đôi môi mọng của nàng, đầu lưỡi hắn nhanh chóng luồn lách vào miệng nàng.
Ve vuốt lấy đầu lưỡi của nàng , dùng sức mút xoay tròn đùa giỡn bên trong…..
Ban đêm yên tĩnh , ánh mắt thâm thúy của hắn , mềm nhẹ che chở, hình thành một loại lực lượng hồn xiêu phách lạc , làm cho nàng choáng váng.
Khoái ý nhanh chóng kéo lên, trong cơ thể của nàng dâng lên một nổi xôn xao không hiểu được, thân mình khẽ run lên.
“ Ngô...... Ân......” Hai tay nhỏ bé củaDạ Thủy Linh không biết đã vòng lên cổ hắn từ lúc nào, hai thân hình tựa như nam châm dán sát vào nhau ,mặt đỏ tim đập tiếng thở dốc không ngừng.
“ Uy ta ăn no ......” Động tác hắn ôn nhu nâng lên hai má ửng hồng của nàng , đầu lưỡi không buông tha liếm vòng quanh cánh môi của nàng , một chút có, khiêu khích nhẹ nhàng một chút không .
Không biết có phải nguyên nhân bởi vì cơn sốt hay không , làm cho thân thể của nàng càng thêm mẫn cảm , rung động, khiến nàng trong nháy mắt đã sa vào dục vọng, thần trí mê ly.
Nàng e lệ hé miệng, học những điều hắn đã làm với nàng trước đây, thận trong ngại ngùng vươn đầu lưỡi tìm kiếm môi hắn, đầu lưỡi hai người ở không trung chạm vào nhau, quấn lấy nhau, cuối cùng nuốt hết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.