Chương 62: Bá Đạo
Đang cập nhật
14/10/2015
Byun Baekhyun nổi tiếng là hoa khôi xinh đẹp nhất trong các hoa khôi của khoa thời trang trường đại học SM. Không phải tự nhiên khơi khơi mà cậu lại được phong tặng cái biệt hiệu thần thánh giữa một rừng mỹ nam mỹ nữ đâu nha. Bằng chứng là cậu đã hớp hồn được Park Chanyeol ấy, anh ta chính là nhị thiếu gia băng lãnh “ngao sơn thiên tuyết” ngàn năm xuất hiện một lần ở trường. Vậy mà Baekhyun chỉ cần tung chiêu “hôn hôn thần chưởng” có một lần duy nhất đã khiến Chanyeol chết mê chết mệt vì cậu rồi.
Lại nói sau khi quen nhau anh ta ngày càng quá đáng. Không không, ý là tính chiếm hữu của anh ta thuộc dạng ngất trời chứ không phải đối xử tệ bạc gì với cậu đâu. Thật là làm cậu muốn điên lên mà.
…
Điển hình là một buổi sáng như bao buổi sáng của hai bạn trẻ.
_Anh à, em đã chọn đến bộ thứ 10 rồi đó! – Baekhyun ngồi bịch xuống sàn ăn vạ.
_Không được, em vẫn còn câu nhân lắm. – Chanyeol ngồi trên ghế sofa đọc báo, nhíu mày khóc chịu.
_Mệt quá, em cởi truồng đi học. Khỏi mặc, khỏi mặc gì hết. – Baekhyun tức giận quăng đống đồ trên tay xuống sàn.
_Em muốn chết à? Không mặc gì còn quyến rũ hơn. – Chanyeol đứng phắt dậy đe dọa cậu.
_Anh điên rồi … đồ xấu xa … huhu … – Baekhyun nức nở nguyển rủa tên người yêu đáng ghét.
_Ấy ấy, bảo bối ngoan đừng khóc, anh chọn đồ cho em là được chứ gì.
Chanyeol nhanh chân chạy tới ôm người yêu vào lòng mà dỗ ngọt, cuối cùng cũng tìm ra biện pháp.
_Park Chanyeol thối, tôi là sinh viên khoa thời trang, thời trang đó. Anh đưa tôi bộ đồ đưa tang a!
…
Lại là một chuyện mà Baekhyun tức muốn xì khói, không những chỉ là anh ta, mà còn có cả sự cộng tác của Luhanie nữa chứ.
Baekhyun đang sải bước trên lối đi dẫn sang phòng tập bóng rổ của Park Chanyeol, phải công nhận từ khi quen cậu anh siêng đi học hẳn ra. Đang hồ hởi nhưng đi đến giữa chừng lại bị một bóng đen kéo vào kho dụng cụ mà ôm chặt vào lòng. Rồi từ đâu một cái khăn ướt nhẹp nhưng được cái thơm mùi bạc hà bay vào mặt, cậu đau đến nhăn nhúm cả mặt, thằng tó nào lau mặt mà mạnh dự vậy bây?
Đang nhắm mắt nhắm mũi định dùng Hapkido thần thánh tung cho mấy cú thì bị giọng nói quen thuộc làm cho tức muốn chết.
_Dường như không có hiệu quả. – Là giọng Chanyeol thở dài thườn thượt.
_Ừ, có vẻ là không có trang điểm. – Cái giọng của Luhan chêm vào.
_Mấy người làm cái gì vậy hả? – Baekhyun ngu ngơ một hồi cũng tức giận vùng vằng ra khỏi vòng tay Chanyeol.
_Tớ đi trước đây! – Luhan nói rồi nhanh chân vọt lẹ, không thôi thì chết.
_Anh điên rồi … đồ xấu xa … huhu … – Baekhyun lại giở trò con bò.
_Anh xin lỗi mà bảo bối, tại anh không chịu cái cách được lũ đàn ông nhìn em. – Chân tay dài loằn ngoằn như khỉ chạy lại ôm cậu.
_Huhu …
_Nín đi mà! Anh có cách giúp em là được rồi.
Chanyeol cuối đầu xuống thì thầm gì đó vào tai Baekhyun.
_Park Chanyeol thối, anh kêu tôi đi phẫu thuật thẩm mỹ cho xấu bớt đi là sao?
…
Tới buổi tối hai bạn trẻ vẫn cứ có những chuyện khó hiểu như vậy.
_Baekhyun, em ăn cái này cho anh!
_…
_Baekhyun cái này.
_…
_Cái này … cái này … cái này cũng phải ăn hết!
_Ya, Chanyeol thối! Anh muốn tôi béo ú lên để tôi xấu xí rồi bỏ tôi đúng không? Huhu …
Haizzz, người ta nói “trời đánh còn tránh bữa ăn” cơ mà.
_Ơ … ơ … anh yêu em không bao gì hết mà bảo bối. – Chanyeol vọt lẹ qua cái ghế kế bên ngồi dỗ dành cậu.
_Cơm gì mà không có miếng rau nào để tôi ăn đẹp da là sao, toàn là thịt không hà. – Cậu phụng phịu chì chỏ mấy món ăn dầu mỡ trên bàn.
_Baekhyun à, thật ra …
_Thật ra gì?
Chanyeol lại thì thầm vào tai cậu. Baekhyun lòng lộn nhảy bật ra khỏi ghế chỉ thẳng vào mặt anh.
_Park Chanyeol thối, gì mà trắng mịn, gì mà bụng mỡ nutela chứ … anh muốn tôi giống như con lợn ỷ bụng to mông phệ chứ gì ?
Một ngày không biết có bao nhiêu chuyện xoay quanh chung một chủ đề, “Biện pháp làm Baekhyun xấu đi.”, chí chóe suốt cả ngày, nhưng chắc chắn hai bạn trẻ này rất hạnh phúc với nhau.
_____ END _____
Lại nói sau khi quen nhau anh ta ngày càng quá đáng. Không không, ý là tính chiếm hữu của anh ta thuộc dạng ngất trời chứ không phải đối xử tệ bạc gì với cậu đâu. Thật là làm cậu muốn điên lên mà.
…
Điển hình là một buổi sáng như bao buổi sáng của hai bạn trẻ.
_Anh à, em đã chọn đến bộ thứ 10 rồi đó! – Baekhyun ngồi bịch xuống sàn ăn vạ.
_Không được, em vẫn còn câu nhân lắm. – Chanyeol ngồi trên ghế sofa đọc báo, nhíu mày khóc chịu.
_Mệt quá, em cởi truồng đi học. Khỏi mặc, khỏi mặc gì hết. – Baekhyun tức giận quăng đống đồ trên tay xuống sàn.
_Em muốn chết à? Không mặc gì còn quyến rũ hơn. – Chanyeol đứng phắt dậy đe dọa cậu.
_Anh điên rồi … đồ xấu xa … huhu … – Baekhyun nức nở nguyển rủa tên người yêu đáng ghét.
_Ấy ấy, bảo bối ngoan đừng khóc, anh chọn đồ cho em là được chứ gì.
Chanyeol nhanh chân chạy tới ôm người yêu vào lòng mà dỗ ngọt, cuối cùng cũng tìm ra biện pháp.
_Park Chanyeol thối, tôi là sinh viên khoa thời trang, thời trang đó. Anh đưa tôi bộ đồ đưa tang a!
…
Lại là một chuyện mà Baekhyun tức muốn xì khói, không những chỉ là anh ta, mà còn có cả sự cộng tác của Luhanie nữa chứ.
Baekhyun đang sải bước trên lối đi dẫn sang phòng tập bóng rổ của Park Chanyeol, phải công nhận từ khi quen cậu anh siêng đi học hẳn ra. Đang hồ hởi nhưng đi đến giữa chừng lại bị một bóng đen kéo vào kho dụng cụ mà ôm chặt vào lòng. Rồi từ đâu một cái khăn ướt nhẹp nhưng được cái thơm mùi bạc hà bay vào mặt, cậu đau đến nhăn nhúm cả mặt, thằng tó nào lau mặt mà mạnh dự vậy bây?
Đang nhắm mắt nhắm mũi định dùng Hapkido thần thánh tung cho mấy cú thì bị giọng nói quen thuộc làm cho tức muốn chết.
_Dường như không có hiệu quả. – Là giọng Chanyeol thở dài thườn thượt.
_Ừ, có vẻ là không có trang điểm. – Cái giọng của Luhan chêm vào.
_Mấy người làm cái gì vậy hả? – Baekhyun ngu ngơ một hồi cũng tức giận vùng vằng ra khỏi vòng tay Chanyeol.
_Tớ đi trước đây! – Luhan nói rồi nhanh chân vọt lẹ, không thôi thì chết.
_Anh điên rồi … đồ xấu xa … huhu … – Baekhyun lại giở trò con bò.
_Anh xin lỗi mà bảo bối, tại anh không chịu cái cách được lũ đàn ông nhìn em. – Chân tay dài loằn ngoằn như khỉ chạy lại ôm cậu.
_Huhu …
_Nín đi mà! Anh có cách giúp em là được rồi.
Chanyeol cuối đầu xuống thì thầm gì đó vào tai Baekhyun.
_Park Chanyeol thối, anh kêu tôi đi phẫu thuật thẩm mỹ cho xấu bớt đi là sao?
…
Tới buổi tối hai bạn trẻ vẫn cứ có những chuyện khó hiểu như vậy.
_Baekhyun, em ăn cái này cho anh!
_…
_Baekhyun cái này.
_…
_Cái này … cái này … cái này cũng phải ăn hết!
_Ya, Chanyeol thối! Anh muốn tôi béo ú lên để tôi xấu xí rồi bỏ tôi đúng không? Huhu …
Haizzz, người ta nói “trời đánh còn tránh bữa ăn” cơ mà.
_Ơ … ơ … anh yêu em không bao gì hết mà bảo bối. – Chanyeol vọt lẹ qua cái ghế kế bên ngồi dỗ dành cậu.
_Cơm gì mà không có miếng rau nào để tôi ăn đẹp da là sao, toàn là thịt không hà. – Cậu phụng phịu chì chỏ mấy món ăn dầu mỡ trên bàn.
_Baekhyun à, thật ra …
_Thật ra gì?
Chanyeol lại thì thầm vào tai cậu. Baekhyun lòng lộn nhảy bật ra khỏi ghế chỉ thẳng vào mặt anh.
_Park Chanyeol thối, gì mà trắng mịn, gì mà bụng mỡ nutela chứ … anh muốn tôi giống như con lợn ỷ bụng to mông phệ chứ gì ?
Một ngày không biết có bao nhiêu chuyện xoay quanh chung một chủ đề, “Biện pháp làm Baekhyun xấu đi.”, chí chóe suốt cả ngày, nhưng chắc chắn hai bạn trẻ này rất hạnh phúc với nhau.
_____ END _____
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.