Chương 4: Cá Tháng Tư
Đang cập nhật
14/10/2015
– Baekhyun, anh có chuyện muốn nói với em.
– Có chuyện gì vậy?
– Anh…hình như có cảm giác với con gái.
– Anh…anh nói cái gì?
– Hình như anh thích Ga Young.
Baekhyun kinh ngạc nhìn Chanyeol, mắt cũng bắt đầu đỏ lên. Baekhyun không nói gì chỉ quẹt nhanh nước mắt rồi quay đầu chạy ra ngoài. Nhưng vừa mở cửa thì đã bị Chanyeol đè lại, ôm lấy eo cậu ép vào cửa.
– Anh làm gì vậy? Buông tôi ra !!!
Baekhyun đánh loạn lên ngực Chanyeol nhưng mà vẫn cứ cúi đầu không thèm nhìn Chanyeol.
Nhìn bảo bối uất ức khóc mà còn giả bộ như không sao, anh bật cười, nắm lấy hai tay Baekhyun.
– Ngước mặt lên.
– KHÔNG !!! – Baekhyun càng cúi đầu thấp hơn.
Chanyeol buồn cười, khụy chân dí mặt vào gần mặt Baekhyun, nhìn thấy cậu nhắm chặt mắt, nước mắt vẫn cứ im lặng chảy ra, anh đau lòng thở dài rồi đột nhiên hôn lên môi cậu.
– Ưmmmm
Lúc này Baekhyun mới chịu mở mắt nhìn anh, môi mím chặt.
– Ngu ngốc, em thật sự không biết hôm nay là ngày gì sao? – Vừa nói Chanyeol vừa lau hết nước mắt của cậu.
– …
– Aiyo, bảo bối ơi, cá tháng tư vui vẻ nhé !
– … !!! !@#$%^&*()
– Ai u, sao cắn anh? – Chanyeol nhăn nhó xoa xoa bên vai vừa bị cắn.
Baekhyun không trả lời, hung hăng liếc anh rồi đi lại giường, nằm úp sấp kéo chăn trùm kín đầu. Chanyeol cười cười, đi đấn ôm lấy đống chăn to ụ.
– Đừng giận nữa mà, anh tưởng em biết hôm nay ngày gì chứ, người thích giỡn như em…
– Tôi thích giỡn nhưng cũng không mang những chuyện này ra giỡn như anh !! – Baekhyun đột nhiên bật dậy tức giận nói.
– Anh biết rồi, anh biết rồi, anh sai rồi, xin lỗi em, bảo bối à – Chanyeol cuống quit ôm lấy cậu – Sau này sẽ không đùa giỡn như vậy nữa.
– Anh dám? Còn nói những lời như lúc nãy nữa em nhất định sẽ không cần anh nữa – Tay cậu cũng ôm lấy eo Chanyeol.
– Nếu có lúc đó, anh cũng sẽ không cần chính mình luôn…Anh yêu em, Baekhyun.
– Có chuyện gì vậy?
– Anh…hình như có cảm giác với con gái.
– Anh…anh nói cái gì?
– Hình như anh thích Ga Young.
Baekhyun kinh ngạc nhìn Chanyeol, mắt cũng bắt đầu đỏ lên. Baekhyun không nói gì chỉ quẹt nhanh nước mắt rồi quay đầu chạy ra ngoài. Nhưng vừa mở cửa thì đã bị Chanyeol đè lại, ôm lấy eo cậu ép vào cửa.
– Anh làm gì vậy? Buông tôi ra !!!
Baekhyun đánh loạn lên ngực Chanyeol nhưng mà vẫn cứ cúi đầu không thèm nhìn Chanyeol.
Nhìn bảo bối uất ức khóc mà còn giả bộ như không sao, anh bật cười, nắm lấy hai tay Baekhyun.
– Ngước mặt lên.
– KHÔNG !!! – Baekhyun càng cúi đầu thấp hơn.
Chanyeol buồn cười, khụy chân dí mặt vào gần mặt Baekhyun, nhìn thấy cậu nhắm chặt mắt, nước mắt vẫn cứ im lặng chảy ra, anh đau lòng thở dài rồi đột nhiên hôn lên môi cậu.
– Ưmmmm
Lúc này Baekhyun mới chịu mở mắt nhìn anh, môi mím chặt.
– Ngu ngốc, em thật sự không biết hôm nay là ngày gì sao? – Vừa nói Chanyeol vừa lau hết nước mắt của cậu.
– …
– Aiyo, bảo bối ơi, cá tháng tư vui vẻ nhé !
– … !!! !@#$%^&*()
– Ai u, sao cắn anh? – Chanyeol nhăn nhó xoa xoa bên vai vừa bị cắn.
Baekhyun không trả lời, hung hăng liếc anh rồi đi lại giường, nằm úp sấp kéo chăn trùm kín đầu. Chanyeol cười cười, đi đấn ôm lấy đống chăn to ụ.
– Đừng giận nữa mà, anh tưởng em biết hôm nay ngày gì chứ, người thích giỡn như em…
– Tôi thích giỡn nhưng cũng không mang những chuyện này ra giỡn như anh !! – Baekhyun đột nhiên bật dậy tức giận nói.
– Anh biết rồi, anh biết rồi, anh sai rồi, xin lỗi em, bảo bối à – Chanyeol cuống quit ôm lấy cậu – Sau này sẽ không đùa giỡn như vậy nữa.
– Anh dám? Còn nói những lời như lúc nãy nữa em nhất định sẽ không cần anh nữa – Tay cậu cũng ôm lấy eo Chanyeol.
– Nếu có lúc đó, anh cũng sẽ không cần chính mình luôn…Anh yêu em, Baekhyun.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.