Chương 404:
ÂDMT
27/02/2024
CHÀNG CÓ TIỀN, NÀNG CÓ ĐAO
Tiểu kịch trường:
Mười ngày sau, Dương Đô, Đại trạch Hoa thị.
Hoa Nhất Hoàn đang xem bản đồ Nhà Đường phát sầu, trong năm đại đô thành nhà Đường, bản đồ thương mại của nhà họ Hoa chiếm bốn thành, duy chỉ có thành Quảng Đô vẫn chưa chiếm được, hồi tưởng lại, lúc ấy tuổi trẻ khí thịnh, xuống tay với nhà họ Bạch ở Thanh Châu quá tàn nhẫn, vô tình kết thù. Không dễ dàng để làm...
Hoa Nhất Hoàn giơ bút lông lên, lướt trên bầu trời thành Quảng Đô, hơi do dự.
Hay là... dứt khoát tiêu diệt nhà họ Bạch ở Thanh Châu luôn?
(vãi, anh ác thế hahahahahahaha)
- Gia chủ gia chủ gia chủ!
Y Mai Nhĩ cầm một quyển trục thư xông vào, Hoa Nhất Hoàn giật mình suýt nữa thì xóa luôn thành Quảng Đô:
- Gia chủ Bạch Vanh của nhà họ Bạch ở Thanh Châu gửi thư đến!
Hoa Nhất Hoàn buông bút lông xuống, ngẩng đầu lên, một lúc lâu mới nói ‘Hả?’ một tiếng.
Y Mai Nhĩ vội mở trục thư ra, nhìn lướt qua một lần, tổng kết:
- Bạch gia chủ nói, Hoa Tứ Lang giúp hắn tẩy thoát hiềm nghi hung thủ giết người, vô cùng cảm kích, nên đã cho Bạch gia Tam Lang Bạch Hướng nhận Tứ Lang làm nghĩa huynh.
Hoa Nhất Hoàn:
- Hả??
- Bạch gia chủ còn nói, sau này nguyện ý thành tâm hợp tác với Hoa thị, khái phá thị trường ở thành Quảng Đô, hợp tác cùng thắng lợi.
Hoa Nhất Hoàn:
- ...
Y Mai Nhĩ gấp trục thư lại, đột nhiên lại cảm thấy hơi không ổn:
- Gia chủ, Bạch gia chủ này đột nhiên gửi thư như vậy, không phải là có gì lừa gạt chứ?
Hoa Nhất Hoàn dùng đầu bút lông gãi gãi trán, giống hệt động tác Hoa Nhất Đường dùng quạt gãi trán, cười nói:
- Bạch Vanh đã sớm chống đỡ không nổi nữa rồi, vừa lúc nhân cơ hội này xuống nước, lấy lòng nhà họ Hoa ta.
Y Mai Nhĩ gật đầu:
- Gia chủ nói rất đúng, hiện giờ ở thành Quảng Đô, thế lực của người Phiên rất lớn, nếu nhà họ Bạch ở Thanh Châu không tìm được đường ra thì rất nhanh sẽ bị thôn tính hầu như không còn gì. Hợp tác với nhà họ Hoa là lựa chọn tốt nhất của hắn.
Hoa Nhất Hoàn nhìn thành Quảng Đô trên bản đồ, thở phào nhẹ nhõm.
Đúng thế, thêm bạn thì bớt thù.
Y Mai Nhĩ cảm khái:
- Không thể không nói Tứ Lang nhà chúng ta thật sự là rất giỏi, không chỉ thi được nhất giáp tiến sĩ, được phong quan, còn thuận đường giúp chúng ta mượn sức nhà họ Bạch ở Thanh Châu, quả nhiên là thiếu niên anh hùng!
Hoa Nhất Hoàn bật cười:
- Vận khí của thằng nhóc thối kia, quả thực là phi thường.
Y Mãi Nhĩ:
- Đúng rồi gia chủ, nghe nói Lâm nương tử đại triển thân thủ ở thành Quảng Đô, bắt được Bá Khắc Bố!
Hoa Nhất Hoàn ngẩn ra:
- Là người lần trước cướp mối làm ăn của chúng ta ở cảng sao, hai mươi hộ vệ bên người hắn cực kỳ khó chơi, đả thương hai mươi ba tên hộ vệ của... Bá Khắc Bố sao?
- Chính là hắn! Bị Lâm nương tử đánh thành đầu heo hết! Đáng!
Hoa Nhất Hoàn nhíu chặt mày, xoay hai vòng tại chỗ.
Y Mãi Nhĩ:
- Gia chủ? Chẳng lẽ có gì không ổn hay sao?
- Lập tức truyền tin cho Tứ Lang, nói cho tăng thêm năm trăm vàng vào tiền lương tháng của Lâm nương tử.
- Hả?!
- Hào kiệt thế này, nhất định phải giữ thật chặt bên người Tứ Lang, tuyệt đối không thể bị người khác cướp được!
- Gia chủ cơ trí!
*
Lâm Tùy An: Hắt xì! Ai nói gì ta đó?
Bạch Vanh: Hắt xì! Sao đột nhiên có cảm giác như thoát khỏi kiếp nạn thế?
(đúng rồi đấy, suýt thì thì bị xóa sổ mẹ rồi haha)
*
Mà lúc này, Bạch Hướng: Bây giờ là lúc để cho ta đại triển thân thủ. Nghĩa huynh đã yên tâm giao việc cho ta. Sao ta có thể phụ tấm lòng của nghĩa huynh được
Tiểu kịch trường:
Mười ngày sau, Dương Đô, Đại trạch Hoa thị.
Hoa Nhất Hoàn đang xem bản đồ Nhà Đường phát sầu, trong năm đại đô thành nhà Đường, bản đồ thương mại của nhà họ Hoa chiếm bốn thành, duy chỉ có thành Quảng Đô vẫn chưa chiếm được, hồi tưởng lại, lúc ấy tuổi trẻ khí thịnh, xuống tay với nhà họ Bạch ở Thanh Châu quá tàn nhẫn, vô tình kết thù. Không dễ dàng để làm...
Hoa Nhất Hoàn giơ bút lông lên, lướt trên bầu trời thành Quảng Đô, hơi do dự.
Hay là... dứt khoát tiêu diệt nhà họ Bạch ở Thanh Châu luôn?
(vãi, anh ác thế hahahahahahaha)
- Gia chủ gia chủ gia chủ!
Y Mai Nhĩ cầm một quyển trục thư xông vào, Hoa Nhất Hoàn giật mình suýt nữa thì xóa luôn thành Quảng Đô:
- Gia chủ Bạch Vanh của nhà họ Bạch ở Thanh Châu gửi thư đến!
Hoa Nhất Hoàn buông bút lông xuống, ngẩng đầu lên, một lúc lâu mới nói ‘Hả?’ một tiếng.
Y Mai Nhĩ vội mở trục thư ra, nhìn lướt qua một lần, tổng kết:
- Bạch gia chủ nói, Hoa Tứ Lang giúp hắn tẩy thoát hiềm nghi hung thủ giết người, vô cùng cảm kích, nên đã cho Bạch gia Tam Lang Bạch Hướng nhận Tứ Lang làm nghĩa huynh.
Hoa Nhất Hoàn:
- Hả??
- Bạch gia chủ còn nói, sau này nguyện ý thành tâm hợp tác với Hoa thị, khái phá thị trường ở thành Quảng Đô, hợp tác cùng thắng lợi.
Hoa Nhất Hoàn:
- ...
Y Mai Nhĩ gấp trục thư lại, đột nhiên lại cảm thấy hơi không ổn:
- Gia chủ, Bạch gia chủ này đột nhiên gửi thư như vậy, không phải là có gì lừa gạt chứ?
Hoa Nhất Hoàn dùng đầu bút lông gãi gãi trán, giống hệt động tác Hoa Nhất Đường dùng quạt gãi trán, cười nói:
- Bạch Vanh đã sớm chống đỡ không nổi nữa rồi, vừa lúc nhân cơ hội này xuống nước, lấy lòng nhà họ Hoa ta.
Y Mai Nhĩ gật đầu:
- Gia chủ nói rất đúng, hiện giờ ở thành Quảng Đô, thế lực của người Phiên rất lớn, nếu nhà họ Bạch ở Thanh Châu không tìm được đường ra thì rất nhanh sẽ bị thôn tính hầu như không còn gì. Hợp tác với nhà họ Hoa là lựa chọn tốt nhất của hắn.
Hoa Nhất Hoàn nhìn thành Quảng Đô trên bản đồ, thở phào nhẹ nhõm.
Đúng thế, thêm bạn thì bớt thù.
Y Mai Nhĩ cảm khái:
- Không thể không nói Tứ Lang nhà chúng ta thật sự là rất giỏi, không chỉ thi được nhất giáp tiến sĩ, được phong quan, còn thuận đường giúp chúng ta mượn sức nhà họ Bạch ở Thanh Châu, quả nhiên là thiếu niên anh hùng!
Hoa Nhất Hoàn bật cười:
- Vận khí của thằng nhóc thối kia, quả thực là phi thường.
Y Mãi Nhĩ:
- Đúng rồi gia chủ, nghe nói Lâm nương tử đại triển thân thủ ở thành Quảng Đô, bắt được Bá Khắc Bố!
Hoa Nhất Hoàn ngẩn ra:
- Là người lần trước cướp mối làm ăn của chúng ta ở cảng sao, hai mươi hộ vệ bên người hắn cực kỳ khó chơi, đả thương hai mươi ba tên hộ vệ của... Bá Khắc Bố sao?
- Chính là hắn! Bị Lâm nương tử đánh thành đầu heo hết! Đáng!
Hoa Nhất Hoàn nhíu chặt mày, xoay hai vòng tại chỗ.
Y Mãi Nhĩ:
- Gia chủ? Chẳng lẽ có gì không ổn hay sao?
- Lập tức truyền tin cho Tứ Lang, nói cho tăng thêm năm trăm vàng vào tiền lương tháng của Lâm nương tử.
- Hả?!
- Hào kiệt thế này, nhất định phải giữ thật chặt bên người Tứ Lang, tuyệt đối không thể bị người khác cướp được!
- Gia chủ cơ trí!
*
Lâm Tùy An: Hắt xì! Ai nói gì ta đó?
Bạch Vanh: Hắt xì! Sao đột nhiên có cảm giác như thoát khỏi kiếp nạn thế?
(đúng rồi đấy, suýt thì thì bị xóa sổ mẹ rồi haha)
*
Mà lúc này, Bạch Hướng: Bây giờ là lúc để cho ta đại triển thân thủ. Nghĩa huynh đã yên tâm giao việc cho ta. Sao ta có thể phụ tấm lòng của nghĩa huynh được
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.