Chương 305: Che khuất bầu trời
Thư Sinh
01/12/2020
Ngô Bách Tuế đã bộc lộ triệt để uy lực hóa ma của mình.
Thái Thượng trưởng lão không chống cự nổi, lão bị đánh đến hộc máu rồi ngã xuống đất.
Lần này, Ngô Bách Tuế thực sự đã nghiền nát Thái Thượng trưởng lão, giành được thắng lợi mở đầu.
Ánh mắt mọi người lập tức lóe sáng rạng rỡ, một kẻ quái vật như Thái Thượng trưởng lão đã bị Ngô Bách Tuế đánh ngã, tuy đây chưa phải là kết quả cuối cùng, nhưng nó đã đem đến niềm hy vọng quý giá cho mọi người, họ cảm thấy dường như chiến thắng đã thuộc về phe ta rồi. Ngô Bách Tuế sẽ dẫn dắt họ vươn đến một tương lai huy hoàng. Bọn họ đều có lòng tin kiên định rằng sẽ vượt qua được kiếp nạn hôm nay để tiến tới một ngày mai tươi đẹp hơn.
Ngô Thanh Đế, Đường Dĩnh, Đường Chấn Phong ngập tràn mong đợi, nhưng sự lo âu trong lòng cũng không thể hoàn toàn tan biến, uy lực Ngô Bách Tuế phát ra càng lớn, sức mạnh tiêu hao càng nhiều, lúc này, dáng vẻ của anh chẳng giống một con người nữa, cặp mắt đỏ ngầu, áo quần rách bươm lộ ra da thịt đã vằn lên những tia máu, dường như anh đã chạm tới giới hạn của một con người, nếu cứ tiếp tục tiêu hao năng lượng như vậy, bản thân anh nhất định sẽ gặp bất trắc, không ai biết Ngô Bách Tuế còn cầm cự được bao lâu.
Sau khi ngã xuống đất, gương mặt Thái Thượng trưởng lão nhăn nhó vặn vẹo, một mặt là vì quá đau đớn, một mặt là vì cơn căm giận trong lòng lão đã bùng nổ. Cả đời lão vinh quang huy hoàng, chưa từng phải trải qua một khoảnh khắc nào chật vật thê thảm đến vậy. Lão là người được thần linh phù hộ, có võ nghệ vô địch thiên hạ, nhưng lúc này lại ngã gục trước Ngô Bách Tuế. Ngô Bách Tuế đã đạt đến cảnh giới hóa ma tột cùng, Thái Thượng trưởng lão không kịp đề phòng nên mới bị thương nặng, lão không thể chấp nhận kết quả này.
Lão nằm trên yên mặt đất đợi cơn đau thể xác qua đi rồi mới từ từ đứng dậy, hướng mắt về phía Ngô Bách Tuế.
Ngô Bách Tuế nhìn chằm chằm Thái Thượng trưởng lão, đáy mắt anh cuộn lên tia khát máu, cơ thể cũng tỏa ra sát khí dày đặc, anh chậm rãi mở miệng, lạnh lùng thốt: “Ông thua rồi”.
Dứt lời, Ngô Bách Tuế từng bước đi tới bên cạnh Thái Thượng trưởng lão.
Lúc này, Ngô Bách Tuế tựa như một vị Thần Chết, anh muốn đoạt mạng Thái Thượng trưởng lão cho bằng được.
Thái Thượng trưởng lão đứng không vững, cơ thể hơi lảo đảo muốn ngã, khí thế Tịch Diệt của lão đã tan biến sạch, dáng vẻ trông rất thảm thương. Nhưng ánh mắt lão vẫn dữ tợn như cũ, trong mắt ẩn chứa muôn vàn cảm xúc, sát khí trên người mãnh liệt trào dâng, ý chí trả thù bốc lên ngùn ngụt, ánh mắt của lão như muốn ăn tươi nuốt sống Ngô Bách Tuế.
“Ngô Bách Tuế, tôi thật sự đã coi thường cậu”, Thái Thượng trưởng lão gườm gườm nhìn Ngô Bách Tuế, khẽ mấp máy môi thốt bằng một giọng khàn khàn.
Trong khi nói, máu đỏ tươi tràn ra trên khóe miệng Thái Thượng trưởng lão. Lão lau máu và tiếp tục nói: “Nhưng mọi chuyện mới chỉ bắt đầu thôi”.
Vừa dứt lời, khí thế của Thái Thượng trưởng lão đột ngột biến đổi. Trong nháy mắt, từ một ông già thoi thóp sắp chết, lão ta đã thoắt mình biến thành một con quái thú hung hãn.
Lão chầm chậm rút ra một cây gậy màu bạc từ trong ống tay áo. Cây gậy này có kích thước chỉ lớn bằng một ngón tay. Lão hướng mắt vào cây gậy và thi triển sức mạnh.
Vừa thi triển sức mạnh, lão vừa lẩm bẩm trong miệng, tựa như đang niệm một câu thần chú gì đó.
Ngay sau đó, một cảnh tượng thần kỳ xảy ra.
Cây gậy màu bạc nhỏ xíu kia từ từ phóng to rồi biến thành một cây quyền trượng dài hơn một thước. Cây quyền trượng này có thể phóng to thu nhỏ, tùy ý co dãn giống như gậy Như Ý Kim Cô Bổng của Tôn Ngộ Không vậy.
Quả là không thể tưởng tượng được.
Mọi người xung quanh đều ngây người, trong mắt ai nấy đều tràn đầy nỗi sợ hãi khó tin.
Toàn thân cây quyền trượng được bao phủ bởi một lớp bạc sáng lóng lánh, đầu quyền trượng là một bức tượng hình đầu rồng vô cùng tinh xảo và sống động, miệng rồng há lớn như muốn nuốt trọn vạn vật, ánh mắt rồng uy nghiêm hung ác, khiến người nhìn vào không lạnh mà run.
Thái Thượng trưởng lão cầm quyền trượng đầu rồng trong tay, toàn thân lão tỏa ra một luồng sáng khác thường, khí thế dâng cao, cơ thể lão đã biến đổi một cách kinh hồn.
Trong ánh mắt chăm chú của người xem, Thái Thượng trưởng lão vừa chống quyền trượng đầu rồng trụ trên mặt đất, mặt đất đã lập tức rung lắc chấn động, đất bên dưới quyền trượng nứt toác ra thành những khe hở nham nhở như một mạng nhện khổng lồ. Cây quyền trượng này có uy lực cực kì ghê gớm.
Lẽ dĩ nhiên cây quyền trượng này không chỉ đơn giản là một cây gậy dùng để chống. Nó chính là vũ khí của Thái Thượng trưởng lão.
Thái Thượng trưởng lão nắm chặt quyền trượng đầu rồng, vẻ mặt hung ác, ánh mắt lóe lên sát ý, lão nhìn chằm chằm Ngô Bách Tuế, trầm giọng nói: “Chuẩn bị chịu chết đi!”
Dứt lời, khí thế của Thái Thượng trưởng lão bùng nổ, toàn bộ chân nguyên của lão ùn ùn hội tụ trên quyền trượng đầu rồng. Sau đó, lão giáng mạnh cây quyền trượng xuống người Ngô Bách Tuế.
Từng luồng chân nguyên mạnh mẽ như con rồng đang gào thét, sát khí ngập trời, điên cuồng nhắm vào Ngô Bách Tuế mà phóng tới.
Thái Thượng trưởng lão như đã phát điên, tay huơ quyền trượng không ngừng, càng huơ càng nhanh. Khí thế Tịch Diệt trên người lão lại dâng lên một lần nữa, sức mạnh Tịch Diệt hòa lẫn với chân nguyên đầu rồng cùng nhau đuổi cùng giết tận Ngô Bách Tuế.
Rầm rầm rầm!
Cuồng phong nổi lên, chân nguyên đầu rồng cuồn cuộn không dứt, đan thành một tấm lưới trời bủa vây Ngô Bách Tuế.
Ánh mắt Ngô Bách Tuế khẽ thay đổi, anh nhìn chân nguyên đầu rồng dữ dội như thủy triều, tay giương cao Huyết Long Đao rồi chém tới.
Chân nguyên đầu rồng không ngừng dâng lên, Huyết Long Đao cũng xối xả chém không nghỉ, nhát nào nhát nấy đều vô cùng sắc bén. Trong nháy mắt, toàn bộ không gian như đã bị Huyết Long Đao chém thành những mảnh vụn, ánh đao đỏ rực chớp lóa một khoảng trời.
Vút vút vút!
Những nhát chém của Huyết Long Đao đụng độ chân nguyên đầu rồng của Thái Thượng trưởng lão, phát ra âm thanh rền vang.
Dư âm chân nguyên phóng ra bốn phía khiến vạn vật chấn động dữ dội, người xem xung quanh đồng loạt lùi lại phía sau, xa khỏi tầm công kích của chân nguyên để tránh tai bay vạ gió.
Thái Thượng trưởng lão cầm quyền trượng đầu rồng vung lên một đường, Ngô Bách Tuế lại giương Huyết Long Đao chém xuống một nhát, trong lần đối đầu này, cả hai giao chiến bằng cả mạng sống của mình.
Chân nguyên đầu rồng của Thái Thượng trưởng lão kết hợp cùng sức mạnh Tịch Diệt trở nên cuồng bạo vô cùng, nhưng Huyết Long Đao trong tay một Ngô Bách Tuế đã hóa ma lại có uy lực không thể chống đỡ. Chân nguyên của Thái Thượng trưởng lão tuôn ra con rồng nào, Huyết Long Đao của Ngô Bách Tuế lại chém chết con đấy.
Thái Thượng trưởng lão không thể chiếm được ưu thế.
Còn ánh đao sắc bén của Ngô Bách Tuế sau khi sượt qua chân nguyên đầu rồng cũng tan biến trong không trung.
Sức mạnh của hai bên va chạm dữ dội nhưng không ai lấn át được ai.
Một lát sau, Thái Thượng trưởng lão bỗng nhiên nhíu mày rồi dừng tấn công. Lão không đứng yên múa trượng nữa, mà cầm quyền trượng lao thẳng cả người về phía Ngô Bách Tuế.
Tốc độ của Thái Thượng trưởng lão nhanh như chớp, quyền trượng đầu rồng trong tay lão lóe lên ánh bạc lạnh lẽo nhức mắt.
Rầm!
Trong chớp mắt, Thái Thượng trưởng lão đã vọt tới trước người Ngô Bách Tuế, quyền trượng đầu rồng như một con rắn độc đang nhe nanh múa vuốt, chộp thẳng lấy yết hầu Ngô Bách Tuế.
Thấy vậy, đôi mắt đỏ rực của Ngô Bách Tuế ánh lên nét hung ác, anh lập tức nâng Huyết Long Đao lên, nghênh đón đòn tấn công của Thái Thượng trưởng lão.
Choang!
Hai thanh vũ khí va vào nhau đến tóe lửa, phát ra âm thanh chói tai của kim loại, dư âm chân nguyên tỏa ra mạnh mẽ vô song.
Sau khi đã chặn đứng quyền trượng đầu rồng của Thái Thượng trưởng lão, khí thế của Huyết Long Đao không hề thuyên giảm, sát khí uy nghiêm tiếp tục theo đà lao tới, đâm thẳng vào ngực Thái Thượng trưởng lão.
Thái Thượng trưởng lão như một con rồng, bay thoắt sang phải tránh được đòn tấn công của Ngô Bách Tuế. Ngay sau đó, quyền trượng đầu rồng trong tay lão phóng ra một luồng chân nguyên ác liệt vào bên hông Ngô Bách Tuế.
Phản xạ của Ngô Bách Tuế cực kỳ nhạy bén, anh lập tức lùi lại một bước khỏi Thái Thượng trưởng lão.
Nhưng chỉ vài giây sau, vũ khí lại vung lên, hai người lại áp sát vào nhau.
Ban đầu, Thái Thượng trưởng lão tay không đối đầu với Huyết Long Đao và Ngô Bách Tuế nên mới bị đánh bại.
Nhưng lúc này trong tay Thái Thượng trưởng lão cũng siết chặt vũ khí, uy lực của quyền trượng đầu rồng không hề thua kém Huyết Long Đao. Hai bên ngang tài ngang sức khiến trận đánh bất phân thắng bại.
Người xem cảm thấy căng thẳng hơn bao giờ hết, Ngô Bách Tuế đã thắp lên hy vọng cho họ, nhưng kể từ khi quyền trượng đầu rồng xuất hiện, niềm hy vọng đó ngày càng trở nên mong manh. Quyền trượng đầu rồng đã giúp sức mạnh của Thái Thượng trưởng lão tăng lên gấp bội. Mọi người hiểu rõ đánh bại Thái Thượng trưởng lão là một điều vô cùng khó khăn, nhưng họ vẫn không thể chấp nhận nếu Ngô Bách Tuế thất bại. Bởi vì nuôi hy vọng chỉ để thất vọng lần nữa còn đau đớn hơn cả việc phải mất mạng.
Đám người Ngô Thanh Đế lo lắng không nguôi, mặc dù Ngô Bách Tuế không hề thất thế, nhưng không biết anh có thể duy trì trong trạng thái này được bao lâu, một khi tiêu hao hết tinh nguyên, anh chắc chắn sẽ chết!
Thời gian chậm chạp trôi qua.
Hai người giằng co không nghỉ.
Ánh mắt Thái Thượng trưởng lão chợt lóe lên sắc lạnh, lão đạp chân phải xuống để lấy đà phóng vọt lên cao. Tay lão lăm lăm cây quyền trượng đầu rồng, giáng mạnh xuống người Ngô Bách Tuế.
Quyền trượng vừa đánh xuống, vô số ảo ảnh chợt hiện lên trong không trung. Từng đợt từng đợt chân nguyên màu bạc nối đuôi nhau hội tụ lại trên không, tạo thành một ngọn núi băng khổng lồ.
Ngọn núi băng sừng sững trên đỉnh đầu Ngô Bách Tuế, sức mạnh ùn ùn kéo đến che khuất cả bầu trời, giáng thẳng xuống Ngô Bách Tuế.
Thái Thượng trưởng lão không chống cự nổi, lão bị đánh đến hộc máu rồi ngã xuống đất.
Lần này, Ngô Bách Tuế thực sự đã nghiền nát Thái Thượng trưởng lão, giành được thắng lợi mở đầu.
Ánh mắt mọi người lập tức lóe sáng rạng rỡ, một kẻ quái vật như Thái Thượng trưởng lão đã bị Ngô Bách Tuế đánh ngã, tuy đây chưa phải là kết quả cuối cùng, nhưng nó đã đem đến niềm hy vọng quý giá cho mọi người, họ cảm thấy dường như chiến thắng đã thuộc về phe ta rồi. Ngô Bách Tuế sẽ dẫn dắt họ vươn đến một tương lai huy hoàng. Bọn họ đều có lòng tin kiên định rằng sẽ vượt qua được kiếp nạn hôm nay để tiến tới một ngày mai tươi đẹp hơn.
Ngô Thanh Đế, Đường Dĩnh, Đường Chấn Phong ngập tràn mong đợi, nhưng sự lo âu trong lòng cũng không thể hoàn toàn tan biến, uy lực Ngô Bách Tuế phát ra càng lớn, sức mạnh tiêu hao càng nhiều, lúc này, dáng vẻ của anh chẳng giống một con người nữa, cặp mắt đỏ ngầu, áo quần rách bươm lộ ra da thịt đã vằn lên những tia máu, dường như anh đã chạm tới giới hạn của một con người, nếu cứ tiếp tục tiêu hao năng lượng như vậy, bản thân anh nhất định sẽ gặp bất trắc, không ai biết Ngô Bách Tuế còn cầm cự được bao lâu.
Sau khi ngã xuống đất, gương mặt Thái Thượng trưởng lão nhăn nhó vặn vẹo, một mặt là vì quá đau đớn, một mặt là vì cơn căm giận trong lòng lão đã bùng nổ. Cả đời lão vinh quang huy hoàng, chưa từng phải trải qua một khoảnh khắc nào chật vật thê thảm đến vậy. Lão là người được thần linh phù hộ, có võ nghệ vô địch thiên hạ, nhưng lúc này lại ngã gục trước Ngô Bách Tuế. Ngô Bách Tuế đã đạt đến cảnh giới hóa ma tột cùng, Thái Thượng trưởng lão không kịp đề phòng nên mới bị thương nặng, lão không thể chấp nhận kết quả này.
Lão nằm trên yên mặt đất đợi cơn đau thể xác qua đi rồi mới từ từ đứng dậy, hướng mắt về phía Ngô Bách Tuế.
Ngô Bách Tuế nhìn chằm chằm Thái Thượng trưởng lão, đáy mắt anh cuộn lên tia khát máu, cơ thể cũng tỏa ra sát khí dày đặc, anh chậm rãi mở miệng, lạnh lùng thốt: “Ông thua rồi”.
Dứt lời, Ngô Bách Tuế từng bước đi tới bên cạnh Thái Thượng trưởng lão.
Lúc này, Ngô Bách Tuế tựa như một vị Thần Chết, anh muốn đoạt mạng Thái Thượng trưởng lão cho bằng được.
Thái Thượng trưởng lão đứng không vững, cơ thể hơi lảo đảo muốn ngã, khí thế Tịch Diệt của lão đã tan biến sạch, dáng vẻ trông rất thảm thương. Nhưng ánh mắt lão vẫn dữ tợn như cũ, trong mắt ẩn chứa muôn vàn cảm xúc, sát khí trên người mãnh liệt trào dâng, ý chí trả thù bốc lên ngùn ngụt, ánh mắt của lão như muốn ăn tươi nuốt sống Ngô Bách Tuế.
“Ngô Bách Tuế, tôi thật sự đã coi thường cậu”, Thái Thượng trưởng lão gườm gườm nhìn Ngô Bách Tuế, khẽ mấp máy môi thốt bằng một giọng khàn khàn.
Trong khi nói, máu đỏ tươi tràn ra trên khóe miệng Thái Thượng trưởng lão. Lão lau máu và tiếp tục nói: “Nhưng mọi chuyện mới chỉ bắt đầu thôi”.
Vừa dứt lời, khí thế của Thái Thượng trưởng lão đột ngột biến đổi. Trong nháy mắt, từ một ông già thoi thóp sắp chết, lão ta đã thoắt mình biến thành một con quái thú hung hãn.
Lão chầm chậm rút ra một cây gậy màu bạc từ trong ống tay áo. Cây gậy này có kích thước chỉ lớn bằng một ngón tay. Lão hướng mắt vào cây gậy và thi triển sức mạnh.
Vừa thi triển sức mạnh, lão vừa lẩm bẩm trong miệng, tựa như đang niệm một câu thần chú gì đó.
Ngay sau đó, một cảnh tượng thần kỳ xảy ra.
Cây gậy màu bạc nhỏ xíu kia từ từ phóng to rồi biến thành một cây quyền trượng dài hơn một thước. Cây quyền trượng này có thể phóng to thu nhỏ, tùy ý co dãn giống như gậy Như Ý Kim Cô Bổng của Tôn Ngộ Không vậy.
Quả là không thể tưởng tượng được.
Mọi người xung quanh đều ngây người, trong mắt ai nấy đều tràn đầy nỗi sợ hãi khó tin.
Toàn thân cây quyền trượng được bao phủ bởi một lớp bạc sáng lóng lánh, đầu quyền trượng là một bức tượng hình đầu rồng vô cùng tinh xảo và sống động, miệng rồng há lớn như muốn nuốt trọn vạn vật, ánh mắt rồng uy nghiêm hung ác, khiến người nhìn vào không lạnh mà run.
Thái Thượng trưởng lão cầm quyền trượng đầu rồng trong tay, toàn thân lão tỏa ra một luồng sáng khác thường, khí thế dâng cao, cơ thể lão đã biến đổi một cách kinh hồn.
Trong ánh mắt chăm chú của người xem, Thái Thượng trưởng lão vừa chống quyền trượng đầu rồng trụ trên mặt đất, mặt đất đã lập tức rung lắc chấn động, đất bên dưới quyền trượng nứt toác ra thành những khe hở nham nhở như một mạng nhện khổng lồ. Cây quyền trượng này có uy lực cực kì ghê gớm.
Lẽ dĩ nhiên cây quyền trượng này không chỉ đơn giản là một cây gậy dùng để chống. Nó chính là vũ khí của Thái Thượng trưởng lão.
Thái Thượng trưởng lão nắm chặt quyền trượng đầu rồng, vẻ mặt hung ác, ánh mắt lóe lên sát ý, lão nhìn chằm chằm Ngô Bách Tuế, trầm giọng nói: “Chuẩn bị chịu chết đi!”
Dứt lời, khí thế của Thái Thượng trưởng lão bùng nổ, toàn bộ chân nguyên của lão ùn ùn hội tụ trên quyền trượng đầu rồng. Sau đó, lão giáng mạnh cây quyền trượng xuống người Ngô Bách Tuế.
Từng luồng chân nguyên mạnh mẽ như con rồng đang gào thét, sát khí ngập trời, điên cuồng nhắm vào Ngô Bách Tuế mà phóng tới.
Thái Thượng trưởng lão như đã phát điên, tay huơ quyền trượng không ngừng, càng huơ càng nhanh. Khí thế Tịch Diệt trên người lão lại dâng lên một lần nữa, sức mạnh Tịch Diệt hòa lẫn với chân nguyên đầu rồng cùng nhau đuổi cùng giết tận Ngô Bách Tuế.
Rầm rầm rầm!
Cuồng phong nổi lên, chân nguyên đầu rồng cuồn cuộn không dứt, đan thành một tấm lưới trời bủa vây Ngô Bách Tuế.
Ánh mắt Ngô Bách Tuế khẽ thay đổi, anh nhìn chân nguyên đầu rồng dữ dội như thủy triều, tay giương cao Huyết Long Đao rồi chém tới.
Chân nguyên đầu rồng không ngừng dâng lên, Huyết Long Đao cũng xối xả chém không nghỉ, nhát nào nhát nấy đều vô cùng sắc bén. Trong nháy mắt, toàn bộ không gian như đã bị Huyết Long Đao chém thành những mảnh vụn, ánh đao đỏ rực chớp lóa một khoảng trời.
Vút vút vút!
Những nhát chém của Huyết Long Đao đụng độ chân nguyên đầu rồng của Thái Thượng trưởng lão, phát ra âm thanh rền vang.
Dư âm chân nguyên phóng ra bốn phía khiến vạn vật chấn động dữ dội, người xem xung quanh đồng loạt lùi lại phía sau, xa khỏi tầm công kích của chân nguyên để tránh tai bay vạ gió.
Thái Thượng trưởng lão cầm quyền trượng đầu rồng vung lên một đường, Ngô Bách Tuế lại giương Huyết Long Đao chém xuống một nhát, trong lần đối đầu này, cả hai giao chiến bằng cả mạng sống của mình.
Chân nguyên đầu rồng của Thái Thượng trưởng lão kết hợp cùng sức mạnh Tịch Diệt trở nên cuồng bạo vô cùng, nhưng Huyết Long Đao trong tay một Ngô Bách Tuế đã hóa ma lại có uy lực không thể chống đỡ. Chân nguyên của Thái Thượng trưởng lão tuôn ra con rồng nào, Huyết Long Đao của Ngô Bách Tuế lại chém chết con đấy.
Thái Thượng trưởng lão không thể chiếm được ưu thế.
Còn ánh đao sắc bén của Ngô Bách Tuế sau khi sượt qua chân nguyên đầu rồng cũng tan biến trong không trung.
Sức mạnh của hai bên va chạm dữ dội nhưng không ai lấn át được ai.
Một lát sau, Thái Thượng trưởng lão bỗng nhiên nhíu mày rồi dừng tấn công. Lão không đứng yên múa trượng nữa, mà cầm quyền trượng lao thẳng cả người về phía Ngô Bách Tuế.
Tốc độ của Thái Thượng trưởng lão nhanh như chớp, quyền trượng đầu rồng trong tay lão lóe lên ánh bạc lạnh lẽo nhức mắt.
Rầm!
Trong chớp mắt, Thái Thượng trưởng lão đã vọt tới trước người Ngô Bách Tuế, quyền trượng đầu rồng như một con rắn độc đang nhe nanh múa vuốt, chộp thẳng lấy yết hầu Ngô Bách Tuế.
Thấy vậy, đôi mắt đỏ rực của Ngô Bách Tuế ánh lên nét hung ác, anh lập tức nâng Huyết Long Đao lên, nghênh đón đòn tấn công của Thái Thượng trưởng lão.
Choang!
Hai thanh vũ khí va vào nhau đến tóe lửa, phát ra âm thanh chói tai của kim loại, dư âm chân nguyên tỏa ra mạnh mẽ vô song.
Sau khi đã chặn đứng quyền trượng đầu rồng của Thái Thượng trưởng lão, khí thế của Huyết Long Đao không hề thuyên giảm, sát khí uy nghiêm tiếp tục theo đà lao tới, đâm thẳng vào ngực Thái Thượng trưởng lão.
Thái Thượng trưởng lão như một con rồng, bay thoắt sang phải tránh được đòn tấn công của Ngô Bách Tuế. Ngay sau đó, quyền trượng đầu rồng trong tay lão phóng ra một luồng chân nguyên ác liệt vào bên hông Ngô Bách Tuế.
Phản xạ của Ngô Bách Tuế cực kỳ nhạy bén, anh lập tức lùi lại một bước khỏi Thái Thượng trưởng lão.
Nhưng chỉ vài giây sau, vũ khí lại vung lên, hai người lại áp sát vào nhau.
Ban đầu, Thái Thượng trưởng lão tay không đối đầu với Huyết Long Đao và Ngô Bách Tuế nên mới bị đánh bại.
Nhưng lúc này trong tay Thái Thượng trưởng lão cũng siết chặt vũ khí, uy lực của quyền trượng đầu rồng không hề thua kém Huyết Long Đao. Hai bên ngang tài ngang sức khiến trận đánh bất phân thắng bại.
Người xem cảm thấy căng thẳng hơn bao giờ hết, Ngô Bách Tuế đã thắp lên hy vọng cho họ, nhưng kể từ khi quyền trượng đầu rồng xuất hiện, niềm hy vọng đó ngày càng trở nên mong manh. Quyền trượng đầu rồng đã giúp sức mạnh của Thái Thượng trưởng lão tăng lên gấp bội. Mọi người hiểu rõ đánh bại Thái Thượng trưởng lão là một điều vô cùng khó khăn, nhưng họ vẫn không thể chấp nhận nếu Ngô Bách Tuế thất bại. Bởi vì nuôi hy vọng chỉ để thất vọng lần nữa còn đau đớn hơn cả việc phải mất mạng.
Đám người Ngô Thanh Đế lo lắng không nguôi, mặc dù Ngô Bách Tuế không hề thất thế, nhưng không biết anh có thể duy trì trong trạng thái này được bao lâu, một khi tiêu hao hết tinh nguyên, anh chắc chắn sẽ chết!
Thời gian chậm chạp trôi qua.
Hai người giằng co không nghỉ.
Ánh mắt Thái Thượng trưởng lão chợt lóe lên sắc lạnh, lão đạp chân phải xuống để lấy đà phóng vọt lên cao. Tay lão lăm lăm cây quyền trượng đầu rồng, giáng mạnh xuống người Ngô Bách Tuế.
Quyền trượng vừa đánh xuống, vô số ảo ảnh chợt hiện lên trong không trung. Từng đợt từng đợt chân nguyên màu bạc nối đuôi nhau hội tụ lại trên không, tạo thành một ngọn núi băng khổng lồ.
Ngọn núi băng sừng sững trên đỉnh đầu Ngô Bách Tuế, sức mạnh ùn ùn kéo đến che khuất cả bầu trời, giáng thẳng xuống Ngô Bách Tuế.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.