Chàng Ngốc Nhà Nghèo Và Nàng Tiểu Thư Đanh Đá
Chương 51: Anh cũng đã sẵn sàng rồi em yêu!
Longthan98
06/01/2017
-A nghe nè cưng!
-Honey đang làm gì zở? Giọng e nghe yêu chết đi được
-Ngắm gái thôi! Có chuyện gì vậy e? Hehe!
-Híc! Ông dám không?
Thấy có biến nó đổi giọng ngay
-Ấy! A nói đùa mà! A đang xem và kí báo cáo, hoa hết cả mắt rồi đây này!
-Òòòoo! Liệu hồn đấy! Léng phéng với con nào tui là tui cắt trym nghe chưa?
-Ọc! Cắt đi mất lấy gì a xài hả?
-Lấy ống nhựa dùng tạm đi! Khi nào nó mọc lại thì thôi!
-Thôi thôi được rồi! Sợ e thật đấy!
-Hihi!
-Bống đang ở đâu zậy?
-E đang lựa mấy bộ quần áo ngủ ạ!
-Uk hay đấy! Chọn nhiều vào! Càng mỏng a càng thích hehe!
-Hứ! Đấm chết đồ dâm dê nhà a zờ!
-Hềhề! Thôi bye Cún nha! A làm việc đây!
-Hihi! Yêu chồng! Chụt!
Nó tắt máy rồi ra cửa sổ lặng ngắm thành phố, trời hôm nay mưa nhẹ nên thoáng đãng! Một lúc sau điện thoại công ty reo, nó tiến lại cầm lên
-A ô tôi nge!
-Dạ thưa giám đốc! Xe của ông Đạt đang chờ a ở dưới ạ!
-Rồi! Tôi xuống liền!
Nó cúp máy, mắc áo vét vào rồi đi xuống. Ra đến cổng thì taxi cùng với thuộc hạ cuả ông Đạt đã dựng ở đó. Nó chào a, a đáp lễ, ông Đạt ngồi trong cũng vẫy tay, nó cười rồi đi vào
-Chào con trai!
-Dạ! Con xin lỗi vì để bác phải chờ lâu!
-Không sao! Ta cũng vừa mới tới thôi à!
-Dạ!
Khi đã yên vị, tài xế lái xe thẳng tiến đến sân bay Nội Bài. Đến nơi, nó và ông đứng chờ a kia đi làm thủ tục
-Bảo Nam! Con và Yến Mi thế nào rồi? Bao giờ cho ta uống rượu mừng đây? Ông vừa hút nhẹ điếu xì gà vừa hỏi nó
-Dạ! Vẫn tốt đẹp thưa bác! Còn chuyện cưới xin lúc này thực sự con chưa dám nghĩ tới ạ! Nó ngập ngừng trả lời những điều trái với lòng mình
-Ukm! Ta hiểu! Nhưng con trai à! Đời người giống như cuộc chơi vậy, nó cho ta muôn vàn cơ hội, biết trân trọng và nắm bắt thì sẽ thắng, đừng vì một vài lí do vớ vẩn mà tuột mất cơ hội! Dòng đời không chờ đợi bất cứ ai, tình yêu cũng thế, thời gian trôi sẽ làm mọi thứ thay đổi và nhạt dần! Con hiểu ý ta chứ?
-Dạ con hiểu ý bác! Nhưng mà...!
-Không nhưng gì cả! Tình yêu chân thành đâu phải từ vật chất mà ra đâu!
-Dạ!
Đúng lúc ấy thuộc hạ ông chở về và tiếng nhân viên nhà bay cũng phát ra, nó theo ông ra xe
-Ta đi đây!
-Dạ! Con chúc bác, chúc a thượng lộ bình an!
Hai người cười gật đầu rồi lên xe, đi một đoạn cửa mở, ông Đạt thò đầu ra nói to vọng lại
-Bảo Nam! Đừng trần chừ nữa! Hãy làm những gì mà trái tim con mách bảo? Đừng bắt người con yêu phải chờ đợi nữa! Ta chờ thiệp mừng cuả hai con! Tạm biệt!
-Dạ! Con biết rồi thưa bác! Tạm biệt!
Nó vẫy tay chào, xe khuất bóng. 20p sau tiếng ù ù vang lên, nó đứng đấy nhìn chiếc máy bay chở ông dần biến mất vào bầu trời vô tận
Nó vẫn đứng đấy, tâm hồn và tóc nó bồng bềnh trong gió lộng
-"Đừng bắt người yêu con phải chờ đợi nữa!"
-"Yến Mi! E làm bà xã cuả a được rồi đấy bé yêu ạ!"
Những lời ấy cứ vang bên tai nó, nó chợt bừng tỉnh
-Bác nói đúng! Con đã thông suốt rồi! Cảm ơn bác!
Nó cười nhìn bầu trời lần cuối rồi lên xe. Về đến công ty, nó phi ngay vào phòng làm việc cũ, mở "cuộc họp" quan trọng. Mọi thứ đã ổn thoả, hết giờ làm nó ra về. Trèo lên xe, nó cầm điện thoại lên: 11/2/2016!
-Mày có 3 ngày Bảo Nam à!
Nói xong nó đóng mũ bảo hiểm, gật đầu một cái rồi rít ga phóng vù. Tối đến, nó gọi cho a Mạnh và aTùng nhờ giúp đỡ. Sau khi đi chơi về, e thay đồ, nó ra ban công đứng hóng gió, sáng mới mưa mà giờ trăng đã sáng quắc trên nền trời trong vắt. Một lúc sau e ra, nó đón e vào lòng, e cười ôm chặt lấy nó, hai người đong đưa nhún nhẩy
-Mai a phải cùng 3anh đi ra Quảng Ninh hộ việc cho bác Đạt rồi! Chắc phải mất vài ngày!
-Híc! Chồng đi e nhớ chồn lắm! E xị mặt
-A cũng vậy! A hứa sẽ về ngay với e mà!
-Chồng nhớ nhé!
-Rồi rồi! A hứa! Thương Bống của a nhất nhà! Chụt! Nó thơm vào má e
-Hihi! E cười tít mắt rồi lại áp má vào ngực nó
-E này!
-Dạ! E ngước lên nhìn nó âu yếm
-E muốn làm mẹ chưa?
-Đáng ghét! Chồng lại muốn giở trò hả?
E đỏ mặt bặm môi lườm lườm nó
-A hỏi thật mà! E sẵn sàng làm mẹ chưa?
E bỏ nó ra
-Chồng hư lắm! Ứ thèm nói chuyện với a nữa! Đáng ghét!
Mặt e đỏ hơn, đấm vào ngực nó một phát rồi le te chạy vào trong
-!!!
Nó gãi đầu vì câu hỏi quá lố cuả mình. Nó đứng đấy thêm một chút nữa mới đi vào phòng. Vào trong thì e ngủ rồi, nó nhẹ nhàng nằm xuống. Được 5p
-Chồng ơiii! A ngủ chưa ạ?
Thì ra e vẫn chưa ngủ. E lay vai nó, nó nằm im không nhúc nhích! E chống tay vào cằm vuốt tóc nó, nhìn nó âu yếm, phải cố gắng lắm nó mới không mở mắt ra được........
-Honey đang làm gì zở? Giọng e nghe yêu chết đi được
-Ngắm gái thôi! Có chuyện gì vậy e? Hehe!
-Híc! Ông dám không?
Thấy có biến nó đổi giọng ngay
-Ấy! A nói đùa mà! A đang xem và kí báo cáo, hoa hết cả mắt rồi đây này!
-Òòòoo! Liệu hồn đấy! Léng phéng với con nào tui là tui cắt trym nghe chưa?
-Ọc! Cắt đi mất lấy gì a xài hả?
-Lấy ống nhựa dùng tạm đi! Khi nào nó mọc lại thì thôi!
-Thôi thôi được rồi! Sợ e thật đấy!
-Hihi!
-Bống đang ở đâu zậy?
-E đang lựa mấy bộ quần áo ngủ ạ!
-Uk hay đấy! Chọn nhiều vào! Càng mỏng a càng thích hehe!
-Hứ! Đấm chết đồ dâm dê nhà a zờ!
-Hềhề! Thôi bye Cún nha! A làm việc đây!
-Hihi! Yêu chồng! Chụt!
Nó tắt máy rồi ra cửa sổ lặng ngắm thành phố, trời hôm nay mưa nhẹ nên thoáng đãng! Một lúc sau điện thoại công ty reo, nó tiến lại cầm lên
-A ô tôi nge!
-Dạ thưa giám đốc! Xe của ông Đạt đang chờ a ở dưới ạ!
-Rồi! Tôi xuống liền!
Nó cúp máy, mắc áo vét vào rồi đi xuống. Ra đến cổng thì taxi cùng với thuộc hạ cuả ông Đạt đã dựng ở đó. Nó chào a, a đáp lễ, ông Đạt ngồi trong cũng vẫy tay, nó cười rồi đi vào
-Chào con trai!
-Dạ! Con xin lỗi vì để bác phải chờ lâu!
-Không sao! Ta cũng vừa mới tới thôi à!
-Dạ!
Khi đã yên vị, tài xế lái xe thẳng tiến đến sân bay Nội Bài. Đến nơi, nó và ông đứng chờ a kia đi làm thủ tục
-Bảo Nam! Con và Yến Mi thế nào rồi? Bao giờ cho ta uống rượu mừng đây? Ông vừa hút nhẹ điếu xì gà vừa hỏi nó
-Dạ! Vẫn tốt đẹp thưa bác! Còn chuyện cưới xin lúc này thực sự con chưa dám nghĩ tới ạ! Nó ngập ngừng trả lời những điều trái với lòng mình
-Ukm! Ta hiểu! Nhưng con trai à! Đời người giống như cuộc chơi vậy, nó cho ta muôn vàn cơ hội, biết trân trọng và nắm bắt thì sẽ thắng, đừng vì một vài lí do vớ vẩn mà tuột mất cơ hội! Dòng đời không chờ đợi bất cứ ai, tình yêu cũng thế, thời gian trôi sẽ làm mọi thứ thay đổi và nhạt dần! Con hiểu ý ta chứ?
-Dạ con hiểu ý bác! Nhưng mà...!
-Không nhưng gì cả! Tình yêu chân thành đâu phải từ vật chất mà ra đâu!
-Dạ!
Đúng lúc ấy thuộc hạ ông chở về và tiếng nhân viên nhà bay cũng phát ra, nó theo ông ra xe
-Ta đi đây!
-Dạ! Con chúc bác, chúc a thượng lộ bình an!
Hai người cười gật đầu rồi lên xe, đi một đoạn cửa mở, ông Đạt thò đầu ra nói to vọng lại
-Bảo Nam! Đừng trần chừ nữa! Hãy làm những gì mà trái tim con mách bảo? Đừng bắt người con yêu phải chờ đợi nữa! Ta chờ thiệp mừng cuả hai con! Tạm biệt!
-Dạ! Con biết rồi thưa bác! Tạm biệt!
Nó vẫy tay chào, xe khuất bóng. 20p sau tiếng ù ù vang lên, nó đứng đấy nhìn chiếc máy bay chở ông dần biến mất vào bầu trời vô tận
Nó vẫn đứng đấy, tâm hồn và tóc nó bồng bềnh trong gió lộng
-"Đừng bắt người yêu con phải chờ đợi nữa!"
-"Yến Mi! E làm bà xã cuả a được rồi đấy bé yêu ạ!"
Những lời ấy cứ vang bên tai nó, nó chợt bừng tỉnh
-Bác nói đúng! Con đã thông suốt rồi! Cảm ơn bác!
Nó cười nhìn bầu trời lần cuối rồi lên xe. Về đến công ty, nó phi ngay vào phòng làm việc cũ, mở "cuộc họp" quan trọng. Mọi thứ đã ổn thoả, hết giờ làm nó ra về. Trèo lên xe, nó cầm điện thoại lên: 11/2/2016!
-Mày có 3 ngày Bảo Nam à!
Nói xong nó đóng mũ bảo hiểm, gật đầu một cái rồi rít ga phóng vù. Tối đến, nó gọi cho a Mạnh và aTùng nhờ giúp đỡ. Sau khi đi chơi về, e thay đồ, nó ra ban công đứng hóng gió, sáng mới mưa mà giờ trăng đã sáng quắc trên nền trời trong vắt. Một lúc sau e ra, nó đón e vào lòng, e cười ôm chặt lấy nó, hai người đong đưa nhún nhẩy
-Mai a phải cùng 3anh đi ra Quảng Ninh hộ việc cho bác Đạt rồi! Chắc phải mất vài ngày!
-Híc! Chồng đi e nhớ chồn lắm! E xị mặt
-A cũng vậy! A hứa sẽ về ngay với e mà!
-Chồng nhớ nhé!
-Rồi rồi! A hứa! Thương Bống của a nhất nhà! Chụt! Nó thơm vào má e
-Hihi! E cười tít mắt rồi lại áp má vào ngực nó
-E này!
-Dạ! E ngước lên nhìn nó âu yếm
-E muốn làm mẹ chưa?
-Đáng ghét! Chồng lại muốn giở trò hả?
E đỏ mặt bặm môi lườm lườm nó
-A hỏi thật mà! E sẵn sàng làm mẹ chưa?
E bỏ nó ra
-Chồng hư lắm! Ứ thèm nói chuyện với a nữa! Đáng ghét!
Mặt e đỏ hơn, đấm vào ngực nó một phát rồi le te chạy vào trong
-!!!
Nó gãi đầu vì câu hỏi quá lố cuả mình. Nó đứng đấy thêm một chút nữa mới đi vào phòng. Vào trong thì e ngủ rồi, nó nhẹ nhàng nằm xuống. Được 5p
-Chồng ơiii! A ngủ chưa ạ?
Thì ra e vẫn chưa ngủ. E lay vai nó, nó nằm im không nhúc nhích! E chống tay vào cằm vuốt tóc nó, nhìn nó âu yếm, phải cố gắng lắm nó mới không mở mắt ra được........
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.