Chàng Ngốc Nhà Nghèo Và Nàng Tiểu Thư Đanh Đá
Chương 46: Điều ước giản đơn!
Longthan98
06/01/2017
E lườm rồi đấm nó một phát
-Hihi! A đùa chút thôi mà! Ng yêu a vẽ đẹp lắm!
-Thật không?
-Thật! Mà e vẽ nó từ bao giờ thế?
-Hihi! Bí mật không nói được đâu nha!
-Trời! Cứ như là đại sự quốc gia không bằng ý! Hừ!
-Có thích hỏi nhiều không? E lừ mắt giơ vuốt ra, e lại hổ báo với nó rồi. Rút ngay không ăn cấu thần công và nhéo hông đại pháp của e thì khổ!
-Thì thôi không hỏi nữa! Làm gì dữ vậy cô nương! Hề hề!
Nó cười ôm e vào lòng. Nửa tiếng sau thì mẹ và chị Xuân cũng về. Đúng là trời nóng chóng khát, trời mát chóng đói! Chưa gì mà nó đã cảm thấy cái bụng vơi rồi, nó và e đi xuống phụ bếp luôn. Chiều đến, nó và e đi mua điện thoại mới, tạm biệt e 2730 đã đi vào lịch sử của nó
-Sao a không bán đi? Nó hỏng rồi mà!
-Ukm! Hỏng nhưng dù sao nó cũng theo a mấy năm rồi! Cũng gọi là có với nhau chút kỉ niệm hềhề!
-Xí! Kỉ với chả niệm!
E bĩu môi nhìn nó, nó cười xoà. Nó và e mua sim đôi nữa, trả tiền xong hai người ra về. Ngày nghỉ ăn cơm sớm, hai đứa vừa vào đến cửa nhà thì nồi lẩu gà đã nghi ngút giữa bàn ăn ở trong nhà bếp rồi, đợi chờ gì nữa, vào chén thôi hehe! Giờ ở đây chỉ có mỗi mình nó là con trai, chú Hai từ sau 49 ba e đã chuyển đến chỗ a Mạnh để phụ xây rồi, vì không còn ai đi xe nữa. Ăn xong nó tắm rửa phát cho thoải mái. Hãy còn sớm, đồng hồ mới có 17h50 thôi, tuy thế mà bên ngoài trời đã tối om rồi! Nó ra ban công trên lầu nằm lên ghế, vừa nhâm nhi ly rượu vang vừa ngắm hoàng hôn. Hoàng hôn muà đông thật là hiếm hoi và cũng thật đẹp! Mặt trời không chói loá đỏ rực như muà hè nữa, thay vào đó là sự êm đềm từ từ lặn xuống và ngày cũ đang tàn dần. Cuộc đời con người cũng như vậy đấy, có lúc huy hoàng nhưng rồi theo tháng năm sẽ lụi tàn dần. Điều đáng nói ở đây không phải là ta sống được bao nhiêu tuổi mà là ta đã làm được những gì khi còn trên cõi đời này! Biết là lòng tham và khao khát chinh phục cuả con người vô đáy! Nhưng đời người không phải là vĩnh cửu, vì thế hãy làm tất cả những gì ta có thể làm, để khi nhắm mắt buông xuôi ta không còn gì để luyến tiếc!
-Chồng ơiii?
E gọi làm nó giật mình quay ra, e lù lù quấn chăn bông đứng giữa cửa nhìn dễ thương lắm!
-Trời! E làm gì mà quấn chăn bông khiếp thế?
-Hihi! Lạnh quá à!
E cười rồi kéo hai tấm chăn lên, trời ạ, hóa ra e mặc quần đùi áo ba lỗ, e vừa tắm xong đây mà!
-Rồi rồi!! Lại đây a ôm cho ấm nào Bống!
-Dạ! Hihi!
E cười tít mắt le te tiến lại rồi xà vào lòng nó, hai người lặng im và cùng nhìn ra ngoài
-Ấm không e? Nó xoa má e dịu dàng
-Dạ ấm lắm! Hihi! E khẽ cựa mình, mùi hương từ tóc và da thịt e lại phả ra bay vào mũi làm nó thấy dễ chịu lắm
-Chồng ơiii?
-Hử? Nó quay vào, e long lanh ngước lên nhìn nó
-A không giận e nữa chứ?
-Về cái vụ gen hả?
-Dạ! E xị mặt xoa xoa ngực nó, ra vẻ biết ăn ăn lắm!
-Hihi! Không đâu! E có yêu a thì e mới gen đúng không nào! Nhưng mà không được qúa đáng như thế nữa có biết chưa! E phải tin tưởng vào a chứ!
-Dạ! E xin lỗi! E sẽ không thế nữa!
-Hihi! Cún con của a ngoan lắm!
Nó cười véo má e, e tít mắt lên, không gian lại chìm vào im lặng. Nhưng chỉ được một lúc cái mỏ vịt của e lại hoạt động
-A ơii? Giọng e ngọt sớt
-Gì nữa thế công chuá?
-A còn nhớ bức tranh e vẽ không?
-Có chứ! Sao e?
-Đó là ước mơ, điều ước mà e ước trong đêm sinh nhật đấy a biết không? Một ngôi nhà nhỏ, có chồng và các con ở bên cạnh! Cùng nhau quây quần vào mỗi buổi tối! Hihi!
-Ukm! Hihi! Đó cũng là điều ước của a đó e yêu à! Thật giản đơn nhưng cũng thật không dễ dàng có và giữ được nó lâu dài phải không e?
-Dạ dạ!
Em ôm chặt nó hơn. Nó nâng cằm e lên, hai đôi mắt nhìn nhau không rời
-E có muốn điều ước ấy trở thành hiện thực không Yến Mi?
-Tất nhiên là có rồi ạ! E gật đầu nghe cái rụp
-Vậy hãy để a cùng e, hai đứa mình cùng thực hiện và biến nó thành điều hiện thực, thành cuộc sống sau này của a và e nhé! Được không e???!
Nó nhìn e bằng đôi mắt chân thành nhất, e rưng rưng lệ mỉm cười gật đầu
-A yêu e nhiều lắm! Vợ yêu ạ!
-Hihi! E cũng yêu chồng nhiều! Hihi!
Cảm xúc giâng trào nó ngồi dậy ôm e nhẹ nhàng kéo lên, hai bờ môi quấn chặt lấy nhau, e như con Cún con đang được vuốt ve, chiều chuộng trong lòng nó. 10p, nó từ từ buông e ra sau nụ hôn ngọt ngào hoà quyện thêm men rượu, e mở mắt nhìn nó đắm đuối
-E muốn nữa cơơơ! E nhõng nhẽo
-Eo! E tham quá đấy nhá! Nó véo má e
-Hìhì!
E gãi đầu đỏ mặt cười ngượng, nó lại ôm e vào lòng, e áp má vào ngực nó nũng nịu. Hai người cùng nhìn ra xa, phía tít tắp, mặt trời đã khuất núi và thành phố trong đêm đông lại lên đèn!......................
-Hihi! A đùa chút thôi mà! Ng yêu a vẽ đẹp lắm!
-Thật không?
-Thật! Mà e vẽ nó từ bao giờ thế?
-Hihi! Bí mật không nói được đâu nha!
-Trời! Cứ như là đại sự quốc gia không bằng ý! Hừ!
-Có thích hỏi nhiều không? E lừ mắt giơ vuốt ra, e lại hổ báo với nó rồi. Rút ngay không ăn cấu thần công và nhéo hông đại pháp của e thì khổ!
-Thì thôi không hỏi nữa! Làm gì dữ vậy cô nương! Hề hề!
Nó cười ôm e vào lòng. Nửa tiếng sau thì mẹ và chị Xuân cũng về. Đúng là trời nóng chóng khát, trời mát chóng đói! Chưa gì mà nó đã cảm thấy cái bụng vơi rồi, nó và e đi xuống phụ bếp luôn. Chiều đến, nó và e đi mua điện thoại mới, tạm biệt e 2730 đã đi vào lịch sử của nó
-Sao a không bán đi? Nó hỏng rồi mà!
-Ukm! Hỏng nhưng dù sao nó cũng theo a mấy năm rồi! Cũng gọi là có với nhau chút kỉ niệm hềhề!
-Xí! Kỉ với chả niệm!
E bĩu môi nhìn nó, nó cười xoà. Nó và e mua sim đôi nữa, trả tiền xong hai người ra về. Ngày nghỉ ăn cơm sớm, hai đứa vừa vào đến cửa nhà thì nồi lẩu gà đã nghi ngút giữa bàn ăn ở trong nhà bếp rồi, đợi chờ gì nữa, vào chén thôi hehe! Giờ ở đây chỉ có mỗi mình nó là con trai, chú Hai từ sau 49 ba e đã chuyển đến chỗ a Mạnh để phụ xây rồi, vì không còn ai đi xe nữa. Ăn xong nó tắm rửa phát cho thoải mái. Hãy còn sớm, đồng hồ mới có 17h50 thôi, tuy thế mà bên ngoài trời đã tối om rồi! Nó ra ban công trên lầu nằm lên ghế, vừa nhâm nhi ly rượu vang vừa ngắm hoàng hôn. Hoàng hôn muà đông thật là hiếm hoi và cũng thật đẹp! Mặt trời không chói loá đỏ rực như muà hè nữa, thay vào đó là sự êm đềm từ từ lặn xuống và ngày cũ đang tàn dần. Cuộc đời con người cũng như vậy đấy, có lúc huy hoàng nhưng rồi theo tháng năm sẽ lụi tàn dần. Điều đáng nói ở đây không phải là ta sống được bao nhiêu tuổi mà là ta đã làm được những gì khi còn trên cõi đời này! Biết là lòng tham và khao khát chinh phục cuả con người vô đáy! Nhưng đời người không phải là vĩnh cửu, vì thế hãy làm tất cả những gì ta có thể làm, để khi nhắm mắt buông xuôi ta không còn gì để luyến tiếc!
-Chồng ơiii?
E gọi làm nó giật mình quay ra, e lù lù quấn chăn bông đứng giữa cửa nhìn dễ thương lắm!
-Trời! E làm gì mà quấn chăn bông khiếp thế?
-Hihi! Lạnh quá à!
E cười rồi kéo hai tấm chăn lên, trời ạ, hóa ra e mặc quần đùi áo ba lỗ, e vừa tắm xong đây mà!
-Rồi rồi!! Lại đây a ôm cho ấm nào Bống!
-Dạ! Hihi!
E cười tít mắt le te tiến lại rồi xà vào lòng nó, hai người lặng im và cùng nhìn ra ngoài
-Ấm không e? Nó xoa má e dịu dàng
-Dạ ấm lắm! Hihi! E khẽ cựa mình, mùi hương từ tóc và da thịt e lại phả ra bay vào mũi làm nó thấy dễ chịu lắm
-Chồng ơiii?
-Hử? Nó quay vào, e long lanh ngước lên nhìn nó
-A không giận e nữa chứ?
-Về cái vụ gen hả?
-Dạ! E xị mặt xoa xoa ngực nó, ra vẻ biết ăn ăn lắm!
-Hihi! Không đâu! E có yêu a thì e mới gen đúng không nào! Nhưng mà không được qúa đáng như thế nữa có biết chưa! E phải tin tưởng vào a chứ!
-Dạ! E xin lỗi! E sẽ không thế nữa!
-Hihi! Cún con của a ngoan lắm!
Nó cười véo má e, e tít mắt lên, không gian lại chìm vào im lặng. Nhưng chỉ được một lúc cái mỏ vịt của e lại hoạt động
-A ơii? Giọng e ngọt sớt
-Gì nữa thế công chuá?
-A còn nhớ bức tranh e vẽ không?
-Có chứ! Sao e?
-Đó là ước mơ, điều ước mà e ước trong đêm sinh nhật đấy a biết không? Một ngôi nhà nhỏ, có chồng và các con ở bên cạnh! Cùng nhau quây quần vào mỗi buổi tối! Hihi!
-Ukm! Hihi! Đó cũng là điều ước của a đó e yêu à! Thật giản đơn nhưng cũng thật không dễ dàng có và giữ được nó lâu dài phải không e?
-Dạ dạ!
Em ôm chặt nó hơn. Nó nâng cằm e lên, hai đôi mắt nhìn nhau không rời
-E có muốn điều ước ấy trở thành hiện thực không Yến Mi?
-Tất nhiên là có rồi ạ! E gật đầu nghe cái rụp
-Vậy hãy để a cùng e, hai đứa mình cùng thực hiện và biến nó thành điều hiện thực, thành cuộc sống sau này của a và e nhé! Được không e???!
Nó nhìn e bằng đôi mắt chân thành nhất, e rưng rưng lệ mỉm cười gật đầu
-A yêu e nhiều lắm! Vợ yêu ạ!
-Hihi! E cũng yêu chồng nhiều! Hihi!
Cảm xúc giâng trào nó ngồi dậy ôm e nhẹ nhàng kéo lên, hai bờ môi quấn chặt lấy nhau, e như con Cún con đang được vuốt ve, chiều chuộng trong lòng nó. 10p, nó từ từ buông e ra sau nụ hôn ngọt ngào hoà quyện thêm men rượu, e mở mắt nhìn nó đắm đuối
-E muốn nữa cơơơ! E nhõng nhẽo
-Eo! E tham quá đấy nhá! Nó véo má e
-Hìhì!
E gãi đầu đỏ mặt cười ngượng, nó lại ôm e vào lòng, e áp má vào ngực nó nũng nịu. Hai người cùng nhìn ra xa, phía tít tắp, mặt trời đã khuất núi và thành phố trong đêm đông lại lên đèn!......................
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.