Chẳng Phải Trộm Của Anh 1 Chiếc Cốc
Chương 54: Gặp mặt mẹ chồng đại nhân
Lâm Phong Nhi
08/07/2013
Mẹ chồng là một danh từ thật thần kỳ!
Theo truyền thuyết, bà là mặt trên của bánh bao, cùng con dâu hợp lại thành lớp vỏ bánh bao, mà ở giữa hai người họ chính là người con trai đáng thương bị xem như lớp thịt kẹp giữa.
Sau khi Bối Bối nhận được cuộc điện thoại đáng sợ kia, việc đầu tiên sau khi về nhà chính là tìm kiếm Baidu đại thần.
Gõ chữ ‘mẹ chồng’ trên mục tìm kiếm, gặp phải mấy tin tức kinh thiên động địa như ‘mẹ chồng ác quỷ’,… sau đó sợ tới mức chân tay lạnh băng, cả người run run.
Gia đình bình thường còn có cảnh ‘mẹ chồng con dâu đại chiến’ đáng sợ như thế, không biết hào môn thế gia thì sẽ có tình huống như thế nào xảy ra?
Còn nhớ đầu đề một trong những kì bán chạy của tạp chí [Tìm hiểu sự thật] chính là quan hệ mẹ chồng nàng dâu của nữ minh tinh không được sáng sủa như mong muốn.
Mà ngày hôm nay, mẹ chồng đại nhân đã gọi điện thoại hẹn cô gặp mặt nói chuyện, hơn nữa còn dặn cô không được phép để cho Tỉ yêu nghiệt biết việc này.
Chuyện này có phải rất đáng nghi hay không?!
“Hà Di, anh nói anh là con ngoài giá thú, vậy ba mẹ anh gặp nhau như thế nào?” Cô ngồi khoanh chân trên giường lớn, ngón tay đặt ngay ngắn trên bàn phím máy tính, quay đầu hỏi ‘nhân bánh bao’.
Tỉ Hà Di mới từ trong phòng tắm đi ra, hai tay còn cầm khăn lau tóc ướt sũng, ngẩng đầu thuận miệng kể: “Trong một cuộc phỏng vấn của Niko tại Trung Quốc, khi đó ba là thành viên thuộc đoàn tham gia hội nghị tại Trung Quốc, mà lúc đó mẹ anh là phiên dịch viên đi cùng. Sau đó ba lại gặp phải tai nạn máy bay rủi ro qua đời, mà năm đó Trung Mĩ còn chưa thiết lập quan hệ ngoại giao, khi ấy mẹ đã mang thai ba tháng và quyết định giữ lại.”
Bối Bối có chút hoảng hốt, mẹ của cô cũng là người có chồng mất sớm nuôi con một mình thế mà đã bị rất nhiều người chê cười, vậy mà mẹ chồng đại nhân lúc đó còn chưa chồng mà đã sinh con, như vậy phải cần biết bao nhiêu dũng khí?!
“Thật mạnh mẽ!”
“Khi ấy mẹ bị ông ngoại buộc đi phá thai, hình như là bị kéo tới cửa bệnh viện, nhưng mẹ vẫn liều chết xông ra khỏi phòng giải phẫu, sau đó bị đuổi ra khỏi nhà.”
Thật đáng thương……
Người phụ nữ như vậy là mẹ chồng của cô sao?!
_ _
“Tại sao lại hỏi về vấn đề này?” Tỉ Hà Di sờ sờ đầu đang lắc lư vì hoảng hốt.
“A, không có gì!” Cô chỉ vào màn hình đang đăng nhập ‘Bát quái thoại Thánh Thế’ tìm tòi: “Nhìn xem! Cửa đặt của anh hiện tại là 1: 120 a!! Lúc đầu rất nhiều người đã đem hết bát quái tệ đi để đặt cược, cho nên bây giờ ngay cả cơ hội thay đổi cũng không còn nữa!! Ha ha ha…….”
“Em rất vui vẻ?” Ánh mắt Tỉ Hà Di liếc qua người đang nằm lăn qua lặn lại trên giường, tận sâu dưới đáy hiện lên ý cười dịu dàng.
Cô đương nhiên vui vẻ, trước đây đều là mọi người vây xem xung quanh cô, hiện tại phong thủy thay đổi, rốt cục đến lượt cô ngồi xem người khác thua đến táng gia bại sản.
Tuy rằng giá trị của bát quái tệ cũng không lớn lắm, nhưng nhìn những ID này ở diễn đàn kêu rên bi thảm, còn có những biểu tình khiếp sợ khi nhìn thấy Tỉ yêu nghiệt hoàn thắng, càng gia tăng cảm giác vui sướng vặn vẹo trong nội tâm.
Bối Bối vuốt cằm, vẻ mặt cười xấu xa chờ mong số mới của [Tìm hiểu sự thật] công bố tin tức bọn họ kết hôn làm oanh động công chúng.
Mở ra xem thêm những chủ đề mới nhất trong diễn đàn, đột nhiên cô thấy được chủ đề liên quan tới hai người, lập tức mở ra xem, càng xem mày nhíu càng chặt, quay đầu chất vấn nói: “Tại sao anh lại chuyển cả Ryan lẫn Steven sang Mỹ công tác?!”
Bài viết trên diễn đàn viết rất rõ ràng, một bộ phận nhân viên của Thánh Du sẽ thay phiên nhau tham gia huấn luyện tại nước Mỹ, mà nhóm người đầu tiên được chọn có cả Hầu Ngôn Thanh và Đoàn Huy!!
Tỉ Hà Di đem khăn lau tóc ném qua một bên, vuốt nhẹ mái tóc dài của cô, cúi đầu nói nhẹ bên tai, giọng điệu vô cùng nguy hiểm: “Sao em lại nghĩ rằng anh cố ý?!”
Tỉ Hà Di nhíu mày, cầm lấy hai cổ tay cô, giận dỗi nói: “Anh cố ý tiêu nhiều tiền như vậy là để họ xuất ngoại học tập công nghệ chế tác trò chơi tiên tiến nhất?! Đặc biệt là tiểu tử họ Đoàn kia, mặc dù có tài nhưng chưa làm nên trò gì ra hồn! Hai người đó giữ lại đối với anh cũng chẳng có bất lợi gì!”
Anh dừng lại một chút, kéo cô lại gần, cọ cọ chóp mũi nói: “Hơn nữa, em sớm đã bị anh bắt được!”
─ ︿ ─ +
Có cách nói trắng trợn như vậy sao?! Nói đi nói lại thế nào cô cũng mới là người được hoan nghênh!
Bối Bối không khống chế được chế nhạo lại…..
“Cố ý! Nhất định là anh cố ý!” Cô lắc lắc đầu gào thét: “Là do anh ghen tị với người ta tuổi trẻ đầy tinh lực, hơn nữa em còn là mối tình đầu của cậu ta!”
Ánh mắt sắc lạnh của Tỉ Hà Di đảo qua…..
Bối Bối bị anh dọa làm cho run rẩy, rất không có tiền đồ ôm lấy thắt lưng của anh cầu xin: “Em sai rồi! Em thật sự sai rồi!!”
“Không còn kịp nữa rồi!” Không biết anh lấy từ đâu ra một chiếc vòng lục lạc, mỉm cười nhích lại gần cô.
Cô bi thương lùi dần về phía sau: “Cho dù giả dạng hầu gái cũng không cần đeo cái này được không?!”
Lúc cô còn chưa kịp rơi khỏi giường, anh đã tóm cô, giọng nói thanh thúy như tiếng ‘đing đang’ liền mạch lưu loát nói: “Ai nói đêm nay em là hầu gái?!”
Tỉ Hà Di hài lòng sờ sờ lục lạc, cắn nhẹ lên môi cô nói: “Đêm nay em là con mèo nhỏ!”
o(╯□╰)o
Ôi trời…. cô đã lưu lạc đến mức không được làm người!
Bối Bối囧.
Giãy dụa lần cuối: “Ngày mai…. ngày mai em phải đi làm! Đêm nay không cần!”
“Đêm nay coi như là em tăng ca, mà tăng ca lại không có tiền làm ngoài giờ!” Anh cúi đầu xuống vai cô cười đến run rẩy, ngẩng đầu nói từng chữ một: “Bởi vì, anh–có–tinh–lực!”
Phốc……
Bị bắt tăng ca lại còn không có tiền làm ngoài giờ, tinh thần ngày hôm sau của Bối Bối rất không tốt, hơn nữa lại bị áp lực phải gặp mặt mẹ chồng đại nhân, tinh thần quả thật không vựng dậy được.
Giữa trưa, cô vụng trộm chuồn ra khỏi Thánh Ân. Ngồi lên xe taxi, đọc địa chỉ xong liền đem gương ra soi qua soi lại.
Một tầng phấn dày cũng không thể che đi được quầng thâm mắt đen ngòm, gương mặt rất suy sút, vậy sao có thể gặp mặt mẹ chồng đại nhân được đây?
Mẹ chồng đại nhân là người dám ở thời điểm ‘phong kiến’ kia chưa kết hôn đã sinh con!
Mẹ chồng đại nhân là người dám đập đầu đến chảy máu ở bệnh viện để thoát khỏi bị ép phá thai!
Mẹ chồng đại nhân là người dám chịu mọi lời đàm tiếu, xì xào của mọi người mà nuôi con một mình!
Mạnh mẽ, nhẫn nại đợi chờ đến ngày mây tan mặt trời lại tỏa sáng, đó chính là mẹ chồng đại nhân!
Rốt cuộc mẹ chồng sẽ là người như thế nào?!
“Tiến về phía trước, tiến về phía trước, đó là trách nhiệm của chiến sĩ, nữ nhi oán thù thâm……”
Trong lòng Bối Bối vang lên ca khúc chủ đề của bộ phim điện ảnh kinh điển một thời – ‘Hồng sắc nương tử quân’*.
Mà sao cô có thể mắt gấu trúc, tóc tai rối bù đi gặp vị mẹ chồng đại nhân mạnh mẽ như vậy được? Mẹ chồng đại nhân a a a a a……
Bối Bối phát điên, buồn bực đập đầu vào ghế trước xe taxi.
Đuôi mắt của tài xế taxi giật giật, thầm nghĩ cô gái này sẽ không phải là kẻ thần kinh không bình thường đấy chứ?!
Đập vài cái, Bối Bối rốt cục lấy lại được tinh thần, nghĩ cũng không thể cứ sa sút đi xuống như vậy được.
Dốc một từ trong túi xách ra, lấy ra một đống mĩ phẩm hóa trang này nọ, cầm gương lên bắt đầu điên cuồng trang điểm.
Xong xuôi cầm cây trâm trân châu, một phát, hai phát cuốn mái tóc dài lên, rồi lại nhìn trong gương gật gật đầu, như vậy còn có tinh thần một chút!
Khóe miệng của tài xế taxi co giật, cảm thấy đây nhất định không phải người bình thường!
Cắn chặt môi…… Hắn nghĩ, nhấn ga tăng nhanh tốc độ……
╮(╯_╰)╭
Vị mẹ chồng đại nhân này quả thật rất thần kỳ, Tỉ gia có tiền như vậy nhưng lại không hẹn gặp cô ở khách sạn 5 sao cao cấp hay là phòng trà sa hoa, mà lại hẹn gặp tại quán cà phê nhỏ.
Bối Bối xuống xe taxi, nhìn về phía cửa hàng tuy nhỏ lại rất ấm áp.
Thực trùng hợp, hóa ra là cửa hàng cà phê của Kì Kì.
Bàn tròn nhỏ cùng với khăn trải vàng ô vuông cổ điển, nắng trưa tà tà chiếu vào cửa thủy tinh, hương vị cà phê cùng hương bánh lan truyền đến, mang theo cảm giác ấm áp.
Vuốt lại tóc, Bối Bối đẩy cửa đi vào, từ xa đi lại đã thấy ngồi bên cửa sổ thủy tinh có một vị phu nhân tao nhã. Nhìn bà có vẻ vẫn còn rất trẻ, toát ra hơi thở đoan trang mà tràn ngập phong cách.
Tại nơi này, sau giờ nghỉ trưa, trong hoàn cảnh như vậy, có người tao nhã nâng chén cà phê, có người nhìn mình gật đầu mỉm cười!
Phốc……
Mẹ chồng đại nhân sao?!
Bối Bối há hốc mồm, vẻ mặt cứng đờ, hình như ‘hồng sắc nương tử quân’ trong ảo tưởng hoàn toàn khác so với hiện thực. Mẹ chồng đại nhân của cô không ngờ lại là một vị phu nhân dịu dàng, trông rất hiền lành!
Hỏng mất rồi!
Bối Bối run run đi đến trước mặt mẹ chồng, cúi gằm mặt, đầu lưỡi như bị keo dính, những từ muốn nói nghẹn chặt ở yếu hầu.
Mẹ chòng đại nhân mỉm cười không đứng lên, tuy rằng dấu vết thời gian vẫn còn lưu lại trên mặt bà, nhưng vẫn nhìn ra được khi còn trẻ người này là một đại mỹ nhân!
Bà ra hiệu bảo Bối Bối ngồi xuống vị trí đối diện, dịu dàng lên tiếng: “Lần đầu gặp mặt, con dâu!”
Phốc……
Vốn là cảm động đến rơi nước mắt Bối Bối lại bay lên!
Hóa thạch!
“Dạ… Thật xin lỗi!” Bối Bối nghiêm trọng nói lắp bắp, kết hôn là chuyện đại sự, nhưng kết hôn không thông báo cho bề trên quả thật rất thất lễ.
Người ta là đại minh tinh Trương Bá Chi** bởi vì kết hôn không thông báo cho hai bên gia đình, đến bây giờ vẫn còn bị mẹ chồng oán hận.
Bối Bối = =
“A… Con không cần lo lắng, khẩn trương, ta biết rồi sẽ có ngày này!” Mẹ chồng vừa cười vừa nói: “Con trai của ta, đương nhiên ta hiểu rất rõ! Hà Di nhất định sẽ cùng con kết hôn, Bối Bối.”
“Cảm ơn bác! Nhưng con vẫn muốn xin lỗi! Tuy nói hôn nhân là chuyện của hai người, nhưng chưa thưa chuyện với cha mẹ hai bên đã tự tiện đi đăng ký giấy chứng nhận, lại còn để bác biết từ miệng người khác, như vậy thật sự là rất tùy ý!”
Ánh mắt của mẹ chồng đại nhân đột nhiên lóe sáng, bưng cà phê hỏi: “Nói đến cha mẹ của con, mẹ con vẫn khỏe chứ?”
Bối Bối có chút nghi ngờ, đáng nhẽ mẹ chồng phải hỏi: “Cha mẹ con vẫn khỏe chứ?” Vì sao chỉ hỏi mẹ thôi?!
“Khi con còn nhỏ ba đã qua đời, hai mẹ con sống ở Thái Dương cung cách nơi này không xa. Hiện tại đã bị phá bỏ và thay đổi hoàn toàn nhưng trước đây đó là khu nhà cũ của nhân dân lao động.” Cô trả lời. Nghĩ đến mẹ chồng chỉ là hỏi gia thế của chính mình: “Bốn năm trước mẹ con vì bệnh mà đã qua đời!”
Chén thủy tinh trong tay khẽ rung, Danh Thư Hinh mặc dù sớm đã có chuẩn bị nhưng hốc mắt vẫn có chút ẩm ướt.
Tiểu Mỵ kiên cường như vậy không ngờ cũng sẽ vì bệnh tật mà ngã xuống, thậm chí hai người còn chưa gặp lại lần cuối cùng. Nhìn đến vẻ mặt nghi hoặc của Bối Bối ngồi đối diện, bà nghiêng người quay đi che dấu sự thất thố.
Một lúc sau, bà ngẩng đầu đánh giá người trước mặt – cô bé từng làm cho con trai bà chịu không ít đau khổ. Không thể không thừa nhận, năm tháng trôi qua khiến con người thay đổi, cô bé ngây ngô mặc quần đùi lụa năm nào đã trở thành cô gái trưởng thành xinh đẹp như vậy.
Gương mặt kia có nét thanh tú, tuấn nhã của cha cô bé, nhưng cũng lộ ra chút ngông nghênh của mẫu thân, nói năng rất có lễ phép, không kiêu ngạo, không siểm nịnh, đúng là được giáo dục rất tốt.
Bà thích có một người con dâu như vậy!
Nói rằng tin tưởng hứa hẹn của con trai, không bằng nói bà tin tưởng lời của chị em tốt Vương Mỵ thì hơn. Con gái của cô, chắc chắn sẽ không thua kém người khác!
Một màn chuyện cũ hiện lên, gương mặt của Danh Thư Hinh nhu hòa hơn nhiều: “Thời gian trôi qua thật nhanh, nháy mắt con đã lớn như vậy! Con có nhớ hay không…….”
“Bối Bối!”
Một tiếng kêu to đánh gãy chuyện cũ nơi cửa miệng của bà, bà chủ Kì Kì đã trở lại!
“Kì Kì!” Bối Bối quay đầu, cao hứng vẫy tay, trâm cài trân châu trên tóc lòe lòe tỏa sáng giữa không trung.
“Giới thiệu một chút, đây là mẹ chồng của em, còn đây là bạn của con trước ở Thái Dương Cung – Kì Kì.”
“Cháu chào cô! Hai người đợi chút cháu mang thêm chút điểm tâm đặc biệt tới đây.” Kì Kì mỉm cười chào hỏi, sau khi nhìn thấy gương mặt của Danh Thư Hinh khẽ giật mình, thấy đối phương không có phản ứng gì, chỉ sợ nhận sai người, đành ôm nghi ngờ ra sau quầy bar.
Lúc này Bối Bối cũng cảm thấy nghi hoặc, quay đầu hỏi: “Nhớ rõ điều gì ạ? Con và bác đã từng gặp mặt sao?”
“Đem cây trâm trên đầu con cho ta xem một chút!”. Trả lời không liên quan đến câu hỏi.
Có lẽ là chỉ câm trâm lỗi thời này đi, cô rút trâm cài trên tóc đưa qua.
Danh Thư Hinh chậm rãi vuốt ve hoa văn quen thuộc trên cây trâm: “Cây trâm này từ đâu mà có?”
“Là của người khác tặng cho con.” Gương mặt của Bối Bối ửng hồng: “Là anh hàng xóm ngày trước tặng cho con.”
Hóa ra đứa nhỏ này không biết con trai bà là anh hàng xóm ngày trước?! Tâm trạng bây giờ giống hệt như gần hai mươi năm trước, bà mãi vẫn không hiểu con trai mình rốt cuộc cất giấu những gì trong đầu!
“Lúc trước mẹ cũng có một cây trâm như thế này, có một ngày không biết vì sao lại tìm không thấy, có lẽ bị con trai của ẹm trộm đi tặng người khác!” Bà cười duyên dáng, ngẩng đầu nhìn cô nói: “Còn nữa, không cần gọi là bác, cũng đến lúc con nên gọi là mẹ rồi?!”
Nói chuyện một lúc cũng hết buổi chiều, câu chuyện xoay quanh cuộc sống trước đây của cô, cũng nói nhiều đến chuyện của mẹ cô!
Có đôi khi mẹ chồng đại nhân nghe được, lại rơi lệ……
Đây có tính là đã thông qua cửa của mẹ chồng đại nhân hay không?!
Bối Bối đứng trước cửa Thánh Điển, nhìn trời…..
Trong đầu xoanh quanh rất nhiều nghi vấn!
Vì sao mẹ chồng đại nhân nhìn rất quen?! Vì sao bà luôn muốn hỏi chuyện ở Thái Dương cung?! Vì sao cô cảm thấy rất thân thuộc với bà?!
Cảm giác kì lạ cứ như xoay quanh cô, sẽ không trùng hợp như vậy đi?! Sẽ không khéo như vậy, máu chó như vậy đi?!
Nghĩ đến một khả năng như vậy, trong đầu Bối Bối chỉ toàn một màu đen…….
Đột nhiên, có một dấu chấm hỏi rất quái dị nhảy lên trong đầu!
Vì sao mới ngày hôm qua, mẹ chồng đại nhân còn liên hệ với cô bằng điện thoại, ngày hôm nay đã cùng cô gặp mặt tại thành phố S?!
Dấu chấm hỏi đi một vòng trong đầu, làm Bối Bối vô cùng sợ hãi!
Chẳng lẽ người vốn đang ở nước Mỹ, có khả năng làm cho cô phải đau đầu, lão yêu nghiệt cũng đã bí mật đến thành phố S?!
Phốc……
o(╯□╰)o
*Hồng sắc nương tử quân: bộ phim (hoặc vở ballet) nói về sự giải phóng của cô gái nông dân ở đảo Hải Nam và sự trưởng thành của cô trong Đảng Cộng sản Trung Quốc. Mấy câu hát chủ đề có ý nghĩa: luôn hướng về phía trước, hướng về lí tưởng, hướng về ánh sáng cách mạng (nghe như thơ ca Cách Mạng Việt Nam ấy = =)
**Trương Bá Chi vs mẹ chồng: ừm, chắc ai cũng biết cặp đôi nổi tiếng showbiz Trung Hoa Tạ Đình Phong x Trương Bá Chi từ nhiều năm trước. Nếu Pup nhớ không nhầm thì Trương Bá Chi và Tạ Đình Phong kết hôn khi chưa được sự ủng hộ từ cả hai phía của gia đình (và cụ thể là mang nhau sang Philippin bí mật làm đám cưới). Do đó, có rất nhiều tin tức đưa tin về mối quan hệ không mấy tốt đẹp của Bá Chi và mẹ chồng. Tâm sự một chút, ngày xưa đây đã là cặp đôi hoàn hảo trong mắt ‘bé Pup’, nhưng trong khoảng một năm trở lại đây thì cuộc hôn nhân của Bá Chi và Đình Phong đang dần tan vỡ, cả hai không tiếc bôi xấu nhau để giành quyền nuôi con và lấy lý do yêu cầu ly dị trước tòa và giờ đã chia tay. Chỉ tội 2 đứa nhỏ, đứa thì chưa đi học đứa còn bế trên tay. Như vậy, hình tượng soái ca Tạ Đình Phong trong mắt Pup hoàn toàn sụp đổ, những tưởng anh ấy yêu mẹ, yêu cả vợ, cố gắng kéo gần lại mối quan hệ của hai người… Thật không ngờ quyết định cuối cùng của anh ấy lại là ly hôn.
Theo truyền thuyết, bà là mặt trên của bánh bao, cùng con dâu hợp lại thành lớp vỏ bánh bao, mà ở giữa hai người họ chính là người con trai đáng thương bị xem như lớp thịt kẹp giữa.
Sau khi Bối Bối nhận được cuộc điện thoại đáng sợ kia, việc đầu tiên sau khi về nhà chính là tìm kiếm Baidu đại thần.
Gõ chữ ‘mẹ chồng’ trên mục tìm kiếm, gặp phải mấy tin tức kinh thiên động địa như ‘mẹ chồng ác quỷ’,… sau đó sợ tới mức chân tay lạnh băng, cả người run run.
Gia đình bình thường còn có cảnh ‘mẹ chồng con dâu đại chiến’ đáng sợ như thế, không biết hào môn thế gia thì sẽ có tình huống như thế nào xảy ra?
Còn nhớ đầu đề một trong những kì bán chạy của tạp chí [Tìm hiểu sự thật] chính là quan hệ mẹ chồng nàng dâu của nữ minh tinh không được sáng sủa như mong muốn.
Mà ngày hôm nay, mẹ chồng đại nhân đã gọi điện thoại hẹn cô gặp mặt nói chuyện, hơn nữa còn dặn cô không được phép để cho Tỉ yêu nghiệt biết việc này.
Chuyện này có phải rất đáng nghi hay không?!
“Hà Di, anh nói anh là con ngoài giá thú, vậy ba mẹ anh gặp nhau như thế nào?” Cô ngồi khoanh chân trên giường lớn, ngón tay đặt ngay ngắn trên bàn phím máy tính, quay đầu hỏi ‘nhân bánh bao’.
Tỉ Hà Di mới từ trong phòng tắm đi ra, hai tay còn cầm khăn lau tóc ướt sũng, ngẩng đầu thuận miệng kể: “Trong một cuộc phỏng vấn của Niko tại Trung Quốc, khi đó ba là thành viên thuộc đoàn tham gia hội nghị tại Trung Quốc, mà lúc đó mẹ anh là phiên dịch viên đi cùng. Sau đó ba lại gặp phải tai nạn máy bay rủi ro qua đời, mà năm đó Trung Mĩ còn chưa thiết lập quan hệ ngoại giao, khi ấy mẹ đã mang thai ba tháng và quyết định giữ lại.”
Bối Bối có chút hoảng hốt, mẹ của cô cũng là người có chồng mất sớm nuôi con một mình thế mà đã bị rất nhiều người chê cười, vậy mà mẹ chồng đại nhân lúc đó còn chưa chồng mà đã sinh con, như vậy phải cần biết bao nhiêu dũng khí?!
“Thật mạnh mẽ!”
“Khi ấy mẹ bị ông ngoại buộc đi phá thai, hình như là bị kéo tới cửa bệnh viện, nhưng mẹ vẫn liều chết xông ra khỏi phòng giải phẫu, sau đó bị đuổi ra khỏi nhà.”
Thật đáng thương……
Người phụ nữ như vậy là mẹ chồng của cô sao?!
_ _
“Tại sao lại hỏi về vấn đề này?” Tỉ Hà Di sờ sờ đầu đang lắc lư vì hoảng hốt.
“A, không có gì!” Cô chỉ vào màn hình đang đăng nhập ‘Bát quái thoại Thánh Thế’ tìm tòi: “Nhìn xem! Cửa đặt của anh hiện tại là 1: 120 a!! Lúc đầu rất nhiều người đã đem hết bát quái tệ đi để đặt cược, cho nên bây giờ ngay cả cơ hội thay đổi cũng không còn nữa!! Ha ha ha…….”
“Em rất vui vẻ?” Ánh mắt Tỉ Hà Di liếc qua người đang nằm lăn qua lặn lại trên giường, tận sâu dưới đáy hiện lên ý cười dịu dàng.
Cô đương nhiên vui vẻ, trước đây đều là mọi người vây xem xung quanh cô, hiện tại phong thủy thay đổi, rốt cục đến lượt cô ngồi xem người khác thua đến táng gia bại sản.
Tuy rằng giá trị của bát quái tệ cũng không lớn lắm, nhưng nhìn những ID này ở diễn đàn kêu rên bi thảm, còn có những biểu tình khiếp sợ khi nhìn thấy Tỉ yêu nghiệt hoàn thắng, càng gia tăng cảm giác vui sướng vặn vẹo trong nội tâm.
Bối Bối vuốt cằm, vẻ mặt cười xấu xa chờ mong số mới của [Tìm hiểu sự thật] công bố tin tức bọn họ kết hôn làm oanh động công chúng.
Mở ra xem thêm những chủ đề mới nhất trong diễn đàn, đột nhiên cô thấy được chủ đề liên quan tới hai người, lập tức mở ra xem, càng xem mày nhíu càng chặt, quay đầu chất vấn nói: “Tại sao anh lại chuyển cả Ryan lẫn Steven sang Mỹ công tác?!”
Bài viết trên diễn đàn viết rất rõ ràng, một bộ phận nhân viên của Thánh Du sẽ thay phiên nhau tham gia huấn luyện tại nước Mỹ, mà nhóm người đầu tiên được chọn có cả Hầu Ngôn Thanh và Đoàn Huy!!
Tỉ Hà Di đem khăn lau tóc ném qua một bên, vuốt nhẹ mái tóc dài của cô, cúi đầu nói nhẹ bên tai, giọng điệu vô cùng nguy hiểm: “Sao em lại nghĩ rằng anh cố ý?!”
Tỉ Hà Di nhíu mày, cầm lấy hai cổ tay cô, giận dỗi nói: “Anh cố ý tiêu nhiều tiền như vậy là để họ xuất ngoại học tập công nghệ chế tác trò chơi tiên tiến nhất?! Đặc biệt là tiểu tử họ Đoàn kia, mặc dù có tài nhưng chưa làm nên trò gì ra hồn! Hai người đó giữ lại đối với anh cũng chẳng có bất lợi gì!”
Anh dừng lại một chút, kéo cô lại gần, cọ cọ chóp mũi nói: “Hơn nữa, em sớm đã bị anh bắt được!”
─ ︿ ─ +
Có cách nói trắng trợn như vậy sao?! Nói đi nói lại thế nào cô cũng mới là người được hoan nghênh!
Bối Bối không khống chế được chế nhạo lại…..
“Cố ý! Nhất định là anh cố ý!” Cô lắc lắc đầu gào thét: “Là do anh ghen tị với người ta tuổi trẻ đầy tinh lực, hơn nữa em còn là mối tình đầu của cậu ta!”
Ánh mắt sắc lạnh của Tỉ Hà Di đảo qua…..
Bối Bối bị anh dọa làm cho run rẩy, rất không có tiền đồ ôm lấy thắt lưng của anh cầu xin: “Em sai rồi! Em thật sự sai rồi!!”
“Không còn kịp nữa rồi!” Không biết anh lấy từ đâu ra một chiếc vòng lục lạc, mỉm cười nhích lại gần cô.
Cô bi thương lùi dần về phía sau: “Cho dù giả dạng hầu gái cũng không cần đeo cái này được không?!”
Lúc cô còn chưa kịp rơi khỏi giường, anh đã tóm cô, giọng nói thanh thúy như tiếng ‘đing đang’ liền mạch lưu loát nói: “Ai nói đêm nay em là hầu gái?!”
Tỉ Hà Di hài lòng sờ sờ lục lạc, cắn nhẹ lên môi cô nói: “Đêm nay em là con mèo nhỏ!”
o(╯□╰)o
Ôi trời…. cô đã lưu lạc đến mức không được làm người!
Bối Bối囧.
Giãy dụa lần cuối: “Ngày mai…. ngày mai em phải đi làm! Đêm nay không cần!”
“Đêm nay coi như là em tăng ca, mà tăng ca lại không có tiền làm ngoài giờ!” Anh cúi đầu xuống vai cô cười đến run rẩy, ngẩng đầu nói từng chữ một: “Bởi vì, anh–có–tinh–lực!”
Phốc……
Bị bắt tăng ca lại còn không có tiền làm ngoài giờ, tinh thần ngày hôm sau của Bối Bối rất không tốt, hơn nữa lại bị áp lực phải gặp mặt mẹ chồng đại nhân, tinh thần quả thật không vựng dậy được.
Giữa trưa, cô vụng trộm chuồn ra khỏi Thánh Ân. Ngồi lên xe taxi, đọc địa chỉ xong liền đem gương ra soi qua soi lại.
Một tầng phấn dày cũng không thể che đi được quầng thâm mắt đen ngòm, gương mặt rất suy sút, vậy sao có thể gặp mặt mẹ chồng đại nhân được đây?
Mẹ chồng đại nhân là người dám ở thời điểm ‘phong kiến’ kia chưa kết hôn đã sinh con!
Mẹ chồng đại nhân là người dám đập đầu đến chảy máu ở bệnh viện để thoát khỏi bị ép phá thai!
Mẹ chồng đại nhân là người dám chịu mọi lời đàm tiếu, xì xào của mọi người mà nuôi con một mình!
Mạnh mẽ, nhẫn nại đợi chờ đến ngày mây tan mặt trời lại tỏa sáng, đó chính là mẹ chồng đại nhân!
Rốt cuộc mẹ chồng sẽ là người như thế nào?!
“Tiến về phía trước, tiến về phía trước, đó là trách nhiệm của chiến sĩ, nữ nhi oán thù thâm……”
Trong lòng Bối Bối vang lên ca khúc chủ đề của bộ phim điện ảnh kinh điển một thời – ‘Hồng sắc nương tử quân’*.
Mà sao cô có thể mắt gấu trúc, tóc tai rối bù đi gặp vị mẹ chồng đại nhân mạnh mẽ như vậy được? Mẹ chồng đại nhân a a a a a……
Bối Bối phát điên, buồn bực đập đầu vào ghế trước xe taxi.
Đuôi mắt của tài xế taxi giật giật, thầm nghĩ cô gái này sẽ không phải là kẻ thần kinh không bình thường đấy chứ?!
Đập vài cái, Bối Bối rốt cục lấy lại được tinh thần, nghĩ cũng không thể cứ sa sút đi xuống như vậy được.
Dốc một từ trong túi xách ra, lấy ra một đống mĩ phẩm hóa trang này nọ, cầm gương lên bắt đầu điên cuồng trang điểm.
Xong xuôi cầm cây trâm trân châu, một phát, hai phát cuốn mái tóc dài lên, rồi lại nhìn trong gương gật gật đầu, như vậy còn có tinh thần một chút!
Khóe miệng của tài xế taxi co giật, cảm thấy đây nhất định không phải người bình thường!
Cắn chặt môi…… Hắn nghĩ, nhấn ga tăng nhanh tốc độ……
╮(╯_╰)╭
Vị mẹ chồng đại nhân này quả thật rất thần kỳ, Tỉ gia có tiền như vậy nhưng lại không hẹn gặp cô ở khách sạn 5 sao cao cấp hay là phòng trà sa hoa, mà lại hẹn gặp tại quán cà phê nhỏ.
Bối Bối xuống xe taxi, nhìn về phía cửa hàng tuy nhỏ lại rất ấm áp.
Thực trùng hợp, hóa ra là cửa hàng cà phê của Kì Kì.
Bàn tròn nhỏ cùng với khăn trải vàng ô vuông cổ điển, nắng trưa tà tà chiếu vào cửa thủy tinh, hương vị cà phê cùng hương bánh lan truyền đến, mang theo cảm giác ấm áp.
Vuốt lại tóc, Bối Bối đẩy cửa đi vào, từ xa đi lại đã thấy ngồi bên cửa sổ thủy tinh có một vị phu nhân tao nhã. Nhìn bà có vẻ vẫn còn rất trẻ, toát ra hơi thở đoan trang mà tràn ngập phong cách.
Tại nơi này, sau giờ nghỉ trưa, trong hoàn cảnh như vậy, có người tao nhã nâng chén cà phê, có người nhìn mình gật đầu mỉm cười!
Phốc……
Mẹ chồng đại nhân sao?!
Bối Bối há hốc mồm, vẻ mặt cứng đờ, hình như ‘hồng sắc nương tử quân’ trong ảo tưởng hoàn toàn khác so với hiện thực. Mẹ chồng đại nhân của cô không ngờ lại là một vị phu nhân dịu dàng, trông rất hiền lành!
Hỏng mất rồi!
Bối Bối run run đi đến trước mặt mẹ chồng, cúi gằm mặt, đầu lưỡi như bị keo dính, những từ muốn nói nghẹn chặt ở yếu hầu.
Mẹ chòng đại nhân mỉm cười không đứng lên, tuy rằng dấu vết thời gian vẫn còn lưu lại trên mặt bà, nhưng vẫn nhìn ra được khi còn trẻ người này là một đại mỹ nhân!
Bà ra hiệu bảo Bối Bối ngồi xuống vị trí đối diện, dịu dàng lên tiếng: “Lần đầu gặp mặt, con dâu!”
Phốc……
Vốn là cảm động đến rơi nước mắt Bối Bối lại bay lên!
Hóa thạch!
“Dạ… Thật xin lỗi!” Bối Bối nghiêm trọng nói lắp bắp, kết hôn là chuyện đại sự, nhưng kết hôn không thông báo cho bề trên quả thật rất thất lễ.
Người ta là đại minh tinh Trương Bá Chi** bởi vì kết hôn không thông báo cho hai bên gia đình, đến bây giờ vẫn còn bị mẹ chồng oán hận.
Bối Bối = =
“A… Con không cần lo lắng, khẩn trương, ta biết rồi sẽ có ngày này!” Mẹ chồng vừa cười vừa nói: “Con trai của ta, đương nhiên ta hiểu rất rõ! Hà Di nhất định sẽ cùng con kết hôn, Bối Bối.”
“Cảm ơn bác! Nhưng con vẫn muốn xin lỗi! Tuy nói hôn nhân là chuyện của hai người, nhưng chưa thưa chuyện với cha mẹ hai bên đã tự tiện đi đăng ký giấy chứng nhận, lại còn để bác biết từ miệng người khác, như vậy thật sự là rất tùy ý!”
Ánh mắt của mẹ chồng đại nhân đột nhiên lóe sáng, bưng cà phê hỏi: “Nói đến cha mẹ của con, mẹ con vẫn khỏe chứ?”
Bối Bối có chút nghi ngờ, đáng nhẽ mẹ chồng phải hỏi: “Cha mẹ con vẫn khỏe chứ?” Vì sao chỉ hỏi mẹ thôi?!
“Khi con còn nhỏ ba đã qua đời, hai mẹ con sống ở Thái Dương cung cách nơi này không xa. Hiện tại đã bị phá bỏ và thay đổi hoàn toàn nhưng trước đây đó là khu nhà cũ của nhân dân lao động.” Cô trả lời. Nghĩ đến mẹ chồng chỉ là hỏi gia thế của chính mình: “Bốn năm trước mẹ con vì bệnh mà đã qua đời!”
Chén thủy tinh trong tay khẽ rung, Danh Thư Hinh mặc dù sớm đã có chuẩn bị nhưng hốc mắt vẫn có chút ẩm ướt.
Tiểu Mỵ kiên cường như vậy không ngờ cũng sẽ vì bệnh tật mà ngã xuống, thậm chí hai người còn chưa gặp lại lần cuối cùng. Nhìn đến vẻ mặt nghi hoặc của Bối Bối ngồi đối diện, bà nghiêng người quay đi che dấu sự thất thố.
Một lúc sau, bà ngẩng đầu đánh giá người trước mặt – cô bé từng làm cho con trai bà chịu không ít đau khổ. Không thể không thừa nhận, năm tháng trôi qua khiến con người thay đổi, cô bé ngây ngô mặc quần đùi lụa năm nào đã trở thành cô gái trưởng thành xinh đẹp như vậy.
Gương mặt kia có nét thanh tú, tuấn nhã của cha cô bé, nhưng cũng lộ ra chút ngông nghênh của mẫu thân, nói năng rất có lễ phép, không kiêu ngạo, không siểm nịnh, đúng là được giáo dục rất tốt.
Bà thích có một người con dâu như vậy!
Nói rằng tin tưởng hứa hẹn của con trai, không bằng nói bà tin tưởng lời của chị em tốt Vương Mỵ thì hơn. Con gái của cô, chắc chắn sẽ không thua kém người khác!
Một màn chuyện cũ hiện lên, gương mặt của Danh Thư Hinh nhu hòa hơn nhiều: “Thời gian trôi qua thật nhanh, nháy mắt con đã lớn như vậy! Con có nhớ hay không…….”
“Bối Bối!”
Một tiếng kêu to đánh gãy chuyện cũ nơi cửa miệng của bà, bà chủ Kì Kì đã trở lại!
“Kì Kì!” Bối Bối quay đầu, cao hứng vẫy tay, trâm cài trân châu trên tóc lòe lòe tỏa sáng giữa không trung.
“Giới thiệu một chút, đây là mẹ chồng của em, còn đây là bạn của con trước ở Thái Dương Cung – Kì Kì.”
“Cháu chào cô! Hai người đợi chút cháu mang thêm chút điểm tâm đặc biệt tới đây.” Kì Kì mỉm cười chào hỏi, sau khi nhìn thấy gương mặt của Danh Thư Hinh khẽ giật mình, thấy đối phương không có phản ứng gì, chỉ sợ nhận sai người, đành ôm nghi ngờ ra sau quầy bar.
Lúc này Bối Bối cũng cảm thấy nghi hoặc, quay đầu hỏi: “Nhớ rõ điều gì ạ? Con và bác đã từng gặp mặt sao?”
“Đem cây trâm trên đầu con cho ta xem một chút!”. Trả lời không liên quan đến câu hỏi.
Có lẽ là chỉ câm trâm lỗi thời này đi, cô rút trâm cài trên tóc đưa qua.
Danh Thư Hinh chậm rãi vuốt ve hoa văn quen thuộc trên cây trâm: “Cây trâm này từ đâu mà có?”
“Là của người khác tặng cho con.” Gương mặt của Bối Bối ửng hồng: “Là anh hàng xóm ngày trước tặng cho con.”
Hóa ra đứa nhỏ này không biết con trai bà là anh hàng xóm ngày trước?! Tâm trạng bây giờ giống hệt như gần hai mươi năm trước, bà mãi vẫn không hiểu con trai mình rốt cuộc cất giấu những gì trong đầu!
“Lúc trước mẹ cũng có một cây trâm như thế này, có một ngày không biết vì sao lại tìm không thấy, có lẽ bị con trai của ẹm trộm đi tặng người khác!” Bà cười duyên dáng, ngẩng đầu nhìn cô nói: “Còn nữa, không cần gọi là bác, cũng đến lúc con nên gọi là mẹ rồi?!”
Nói chuyện một lúc cũng hết buổi chiều, câu chuyện xoay quanh cuộc sống trước đây của cô, cũng nói nhiều đến chuyện của mẹ cô!
Có đôi khi mẹ chồng đại nhân nghe được, lại rơi lệ……
Đây có tính là đã thông qua cửa của mẹ chồng đại nhân hay không?!
Bối Bối đứng trước cửa Thánh Điển, nhìn trời…..
Trong đầu xoanh quanh rất nhiều nghi vấn!
Vì sao mẹ chồng đại nhân nhìn rất quen?! Vì sao bà luôn muốn hỏi chuyện ở Thái Dương cung?! Vì sao cô cảm thấy rất thân thuộc với bà?!
Cảm giác kì lạ cứ như xoay quanh cô, sẽ không trùng hợp như vậy đi?! Sẽ không khéo như vậy, máu chó như vậy đi?!
Nghĩ đến một khả năng như vậy, trong đầu Bối Bối chỉ toàn một màu đen…….
Đột nhiên, có một dấu chấm hỏi rất quái dị nhảy lên trong đầu!
Vì sao mới ngày hôm qua, mẹ chồng đại nhân còn liên hệ với cô bằng điện thoại, ngày hôm nay đã cùng cô gặp mặt tại thành phố S?!
Dấu chấm hỏi đi một vòng trong đầu, làm Bối Bối vô cùng sợ hãi!
Chẳng lẽ người vốn đang ở nước Mỹ, có khả năng làm cho cô phải đau đầu, lão yêu nghiệt cũng đã bí mật đến thành phố S?!
Phốc……
o(╯□╰)o
*Hồng sắc nương tử quân: bộ phim (hoặc vở ballet) nói về sự giải phóng của cô gái nông dân ở đảo Hải Nam và sự trưởng thành của cô trong Đảng Cộng sản Trung Quốc. Mấy câu hát chủ đề có ý nghĩa: luôn hướng về phía trước, hướng về lí tưởng, hướng về ánh sáng cách mạng (nghe như thơ ca Cách Mạng Việt Nam ấy = =)
**Trương Bá Chi vs mẹ chồng: ừm, chắc ai cũng biết cặp đôi nổi tiếng showbiz Trung Hoa Tạ Đình Phong x Trương Bá Chi từ nhiều năm trước. Nếu Pup nhớ không nhầm thì Trương Bá Chi và Tạ Đình Phong kết hôn khi chưa được sự ủng hộ từ cả hai phía của gia đình (và cụ thể là mang nhau sang Philippin bí mật làm đám cưới). Do đó, có rất nhiều tin tức đưa tin về mối quan hệ không mấy tốt đẹp của Bá Chi và mẹ chồng. Tâm sự một chút, ngày xưa đây đã là cặp đôi hoàn hảo trong mắt ‘bé Pup’, nhưng trong khoảng một năm trở lại đây thì cuộc hôn nhân của Bá Chi và Đình Phong đang dần tan vỡ, cả hai không tiếc bôi xấu nhau để giành quyền nuôi con và lấy lý do yêu cầu ly dị trước tòa và giờ đã chia tay. Chỉ tội 2 đứa nhỏ, đứa thì chưa đi học đứa còn bế trên tay. Như vậy, hình tượng soái ca Tạ Đình Phong trong mắt Pup hoàn toàn sụp đổ, những tưởng anh ấy yêu mẹ, yêu cả vợ, cố gắng kéo gần lại mối quan hệ của hai người… Thật không ngờ quyết định cuối cùng của anh ấy lại là ly hôn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.