Chẳng Phải Trộm Của Anh 1 Chiếc Cốc

Chương 7: Khóa huấn luyện kinh hồn đáng nhớ

Lâm Phong Nhi

06/07/2013

9 giờ kém 2 phút, dòng người như sóng triều đổ đi làm, nhìn từ cửa sổ xuống, ở cửa của tập đoàn Thánh Ân, xuất hiện rất nhiều người.

Bối Bối cầm một ly cà phê đứng ở cửa sổ, vẻ mặt hoảng hốt, trên tay chính là cái cốc lấy được từ nhà của 419 tiên sinh.

Long Điện trước khi đi đã ném lại cho cô, Bối Bối cảm thấy chiếc cốc này rất đẹp mắt, hơn nữa cốc uống cà phê trong công ty đã vỡ rồi, cô liền lấy chiếc cốc này đem đến công ty.

419 nha, cô thật sự đã 419 a, cái cốc này chính là nhân chứng chứng minh cho việc sau khi cô uống rượu liền thay đổi tính tình!

Chiếc cốc thủy tinh trong suốt dưới ánh mặt trời tản ra những tia sáng rực rỡ, cà phê ở bên trong xoay tròn, giống như tâm tình hiện tại của Bối Bối.

Tiền Trinh bê một đống tư liệu lớn, vẻ mặt cầu xin, 10 giờ bắt đầu khóa huấn luyện, 9 giờ rưỡi cô ấy đã phải đi chuẩn bị.

Hai mắt nhìn nhau, một giây đi qua, vì thế xuất hiện một đoạn đối thoại như sau.

Tiền Trinh: Sếp Bối, em rất lo lắng a!

Bối Bối: Lo lắng là bình thường, không lo lắng mới là không bình thường, bây giờ lo lắng, về sau sẽ không thấy lo lắng nữa.

Tiền Trinh há hốc mồm: Sếp Bối, chị đây là đang an ủi người khác sao?!

Bối Bối: Tiền Trinh, chị là đang khích lệ em nhìn về phía trước, em phải biết rằng thất bại là mẹ thành công!

Tiền Trinh ngây ngốc: Sếp…… Sếp Bối, chị chị chị…… Chị vẫn là cấp trên của em sao?! Em còn chưa có bắt đầu, vậy mà chị đã nguyền rủa em!

Bối Bối: Bởi vì lần đầu tiên trên lớp chị cũng thất bại, không có lý nào em sẽ không thất bại a!

Tiền Trinh nắm tay: Oa oa oa…… Em muốn cố gắng không thất bại, em muốn vượt qua Sếp Bối!

Bối Bối: Được rồi, đi thôi, 10 giờ chị sẽ đến làm trụ cột tinh thần cho em.

Tiền Trinh gật gật đầu bước đi, bóng dáng hừng hực nhiệt huyết tuổi trẻ.

Đứa nhỏ này, một năm rồi, vẫn chỉ là người mới, như thế nào lại dễ bị lừa như vậy?!

Bối Bối nói khóa huấn luyện đầu tiên của cô thất bại, vậy mà cô ấy cũng tin tưởng. Biện Bối Bối có thể thất bại sao?! Đó sẽ là Biện Bối Bối ở “Bộ phận đào tạo nhân sự quốc tế” của thành phố S này sao?!

Nếu không có tài năng, Biện Bối Bối còn có thể ở lại Thánh Thế tập đoàn đến bây giờ sao?!

Bối Bối nhìn bóng dáng của Tiền Trinh lắc lắc đầu……

Đương nhiên, lúc cô là người mới cũng có rất nhiều sai sót, cho nên Bối Bối đối với cấp dưới và người mới đều áp dụng thái độ khoan dung. Chủ yếu là dùng hình thức khích lệ, đôi khi chỉ là những cái kẹo, cũng có thể khuyến khích được các nhân viên, âm thầm chỉnh đốn các quy tắc, văn hóa trong công ty.

Trợ lý huấn luyện của cô chính là Tiền Trinh, chuyên quản lý hồ sơ, phụ trách văn hóa doanh nghiệp chính là Tiểu Tôn, hai người đều cực lực ủng hộ Bối Bối, đều gọi cô là “Sếp Bối”.

09:45, Bối Bối sửa sang lại hồ sơ trên bàn, chuẩn bị lên tầng 33 quan sát Tiền Trinh chính thức giảng bài.

“Lynn, đợi một chút.” Triệu quản lí vừa bỏ máy điện thoại, liền mang theo đồng nghiệp cùng cấp – Juliet, từ phòng quản lý đuổi theo Bối Bối. (Lynn = Bối Bối)

Bối Bối đi đến thang máy rồi dừng lại, lông mi khẽ nhíu.

Triệu quản lí nói: “Lynn, chốc nữa Alice sẽ giảng bài ở khóa huấn luyện người mới sao?!” (Alice = Tiền Trinh)

Bối Bối gật đầu.

Triệu quản lí: “Tốt lắm, tôi cùng Julie cùng đi xem.”

Bối Bối nhíu mày.

Juliet là HR bộ phận kiểm tra kết quả, cùng cấp với Bối Bối, đến xem Tiền Trinh giảng bài coi như là có trách nhiệm với công tác. Nhưng là Triệu quản lí hiện tại chính là quản lí cả 3 bộ phận HR, anh ta chủ yếu phụ trách hành chính và hậu cần, ngoại trừ việc truyền đạt thông tin từ cấp trên xuống, hoặc là những hội nghị quan trọng, bình thường cũng sẽ không tham dự những khóa huấn luyện của phòng nhân sự.

Vì sao hôm nay anh ta lại muốn đi xem Tiền Trinh giảng bài ở khóa huấn luyện?! Còn cùng đi với Juliet?!

Juliet cùng Bối Bối tiến vào công ty cùng một thời gian, lúc bắt đầu mọi người ở chung cũng không tệ lắm.

Chính là ở một lần hội nghị, Juliet đưa ra một bộ phương án đánh giá hoạt động toàn diện, phương án được thực hiện sau khi đổi HR, chiếm được một hiệu quả bất ngờ.

Cho nên, Juliet so với Bối Bối được thăng chức sớm nửa năm, sau đó cứ từ từ thăng tiến.

Juliet mặc một bộ quần áo mới rất thời trang, những phụ kiện ở trên người lóe sáng, khuôn mặt được trang điểm nhẹ khiến cho cô ta trở nên rất quyến rũ.



Cô ta lạnh lùng nhìn Bối Bối, đáy mắt có một tia căm ghét……

Đứng ở bên cạnh Juliet, Bối Bối liền biến thành một chú chuột nhỏ màu xám, tuy rằng hai người đều cao 1m68.

Hữu phú bất khả lộ, hữu liêu bất khả bạo! (Giàu có không được biểu lộ ra, tin tức không thể để lộ ra ngoài)

Đây là điều Bối Bối học được từ Juliet, cái phương án kia chính là do Bối Bối dựa trên thực trạng của công ty mà nghĩ ra, suy nghĩ ba buổi tối mới nghĩ ra được.

Bối Bối ở trong WC, muốn hỏi qua ý kiến của Juliet, rồi mới trình báo lên cấp quản lí xem xét.

Sau đó Juliet lại là người đưa ra phương án…… Lúc đó cái người rất CJ (CJ = thuần khiết) là Bối Bối kia liền trợn tròn cả mắt. (Hyan: dám lừa gạt, cướp công Bối Bối nhà ta, ta giết ả *cầm dao hừ hừ* Lần sau để là ả không để cô ta nữa, Pa tỉ hén! Pa: chương sau á, uki mụi ^^)

Chính cái gọi là làm việc trái với lương tâm, liền sợ quỷ gõ cửa. Juliet ngay từ đầu đối với cô còn có chút nơm nớp lo sợ, nhưng là phát hiện Bối Bối không có nói cho bất kì ai trong công ty nên cô ta dần dần hiên ngang đứng thẳng lên.

Sau khi nhận chức quản lý, cô ta cùng giám đốc tuyển dụng đã ở công ty được 8 năm, tranh chức quản lý HR, đấu tranh quyết liệt để định ra một người chiến thắng, lại càng đem Bối Bối không có khả năng tham dự cạnh tranh không thèm để vào mắt.

Nếu Bối Bối nói cho người khác thì thế nào?! Tạm thời không nói đến việc mọi người không tin tưởng chuyện tình này, những ấn tượng đầu tiên của mọi người về cô sẽ biến mất!

Là do cô sáng tạo nhưng nhát gan không dám nói, làm cho người ta đoạt lấy trước, người oán giận, người nhu nhược!

Không phải sáng tạo của cô, sau lưng bịa đặt, ghen tị với sự thăng chức của người ta, ngươi ti bỉ, tiểu nhân!

Bối Bối tinh tế tự hỏi hồi lâu, cảm thấy ở trong công ty, cô vẫn là thờ phụng một câu:

“Làm người nên biết nhường nhịn……”

10 giờ đúng, bọn họ tiến vào phòng huấn luyện nghe – nhìn, bên trong yên lặng đến mức một cục pin rơi xuống sàn cũng có thể nghe thấy.

Mấy chục người mới nhìn qua giống như đều rất khẩn trương, Bối Bối bắt đầu nhìn quét qua một lượt.

Chàng trai trẻ ở vị trí thứ hai nhìn qua thực thả lỏng, tuổi trẻ, nụ cười tràn đầy ánh nắng mặt trời, nhìn thấy cô đi từ cửa vào liền đứng thẳng lưng.

A, có tiền đồ, nếu ánh mắt của cậu ta không nóng rực như vậy, Bối Bối sẽ đánh giá cậu ta rất tốt.

Đếm ngược hàng thứ 2 từ dưới lên, một thân hưu nhàn, nổi bật giữa đám đông.

Bối Bối mắt lại nhìn thẳng……

Lần này cô không nhìn bởi vì sắc đẹp của Yêu nghiệt, mà là cô nhìn thấy Cát tổng – COO kiêm CHO của Thánh Thế tập đoàn đang ngồi ở đằng sau Yêu nghiệt, bên cạnh Cát tổng còn có một chàng trai trẻ đang mở sổ tay ra ghi chép, xem kia một thân hàng hiệu tây trang, chắc là ngay cả cô cũng chưa bao giờ gặp qua tầng lớp nhân vật cao như thế.

(coo: chief operation officer : giám đốc điều hành hoặc phó chủ tịch

cho: chief human resource officer : trưởng phòng nhân sự hoặc Giám đốc phòng nhân sự)

Triệu quản lí chạy đến bên cạnh Cát tổng, gật đầu nói cái gì đó, liền ngồi xuống.

Juliet nhìn thấy Yêu nghiệt một thân màu trắng nhàn hạ, hai mắt sáng lên, cũng lặng lẽ đi qua ngồi ở phía sau Yêu nghiệt, hai gò má ửng hồng.

Nữ nhân này cũng bằng tuổi mình, nếu không tìm nam nhân sẽ thành thặng nữ! (thặng nữ: phụ nữ độc thân trình độ cao) (Hyan: thật ra mình nghi ngờ cái từ thặng nữ này còn mang nghĩa là nhiều tuổi nữa cơ, dù sao Bối Bối nhà mình cũng gần 30 tuổi rồi a! Nhưng mình không lỡ ghi thêm vào ‘___’ Pa: j` chứ >”< Bối Bối của tỷ mới 26 tuổi thôi mà >”< )

Bối Bối nghĩ nghĩ, quyết định không tham dự vào cái loại náo nhiệt này. Juliet trước mặt bao nhiêu thủ trưởng như vậy đi câu dẫn người mới – tiểu đệ đệ, cô còn phải có trách nhiệm với Tiền Trinh.

Cô chọn vị trí ở gần cửa trước rồi ngồi xuống, nhìn lên trên bục giảng thấy Tiền Trinh đang lấm tấm mồ hôi, cấp cho cô ấy một ánh mắt cổ vũ.

Tiền Trinh cảm kích nhìn Bối Bối liếc mắt một cái, khóe miệng mỉm cười, nhẹ ho một tiếng, mở máy chiếu, bắt đầu chính thức giảng bài……

Cát tổng – lãnh đạo cao cấp nhất của bộ phận HR, phòng quản lý nhân sự – Triệu quản lí, giám sát Juliet, cấp trên của chính mình, còn có một nhân vật không biết rõ lai lịch……

Chậc chậc, bao nhiêu ngươi quan sát đánh giá, tập trung ở trên người một cái nho nhỏ trợ lý huấn luyện, khó trách Tiền Trinh lộ ra vẻ mặt đáng sợ như vậy.

Đứa nhỏ này chân vẫn còn đang run nha, cũng không biết là ai vừa rồi hùng hồn tuyên bố, nói là muốn vượt qua chính mình!

Bối Bối có chút suy nghĩ, cầm bút giả bộ ghi lại đánh giá, kì thực là đang ngẩn người, không có phát hiện vài đạo ánh mắt dừng ở trên người của cô……

Khóa huấn luyện nói được một nửa, Yêu nghiệt đứng dậy rời đi, bước đi vững vàng, tư thế tiêu sái, tay áo vung lên nhẹ nhàng mang theo cảm giác của những đám mây……

Bối Bối nhíu mày, cậu ta muốn chết a!

Đây là khóa huấn luyện dành cho người mới,cậu ta bỏ học nửa chừng, chốc nữa người ta quay lại tra ra tên, những ghi nhớ trong khóa huấn luyện sẽ là những quả trứng.



Làm cho hắn đẹp mặt!

Tiếp theo, Cát tổng cũng theo đuôi Yêu nghiệt rời đi, Triệu quản lí cùng Juliet cũng nhanh chóng đi theo họ.

Bối Bối cảm thấy được mọi người ở đây đều thở hắt ra, không khí lập tức sinh động lên, nhóm người mới bắt đầu có chút rục rịch.

Bởi vì là công ty trò chơi, cho nên nhóm người này hầu như toàn là những chàng trai trẻ mới tốt nghiệp, từng bước từng bước kiếm sống.

Trải qua những cái nhìn đánh giá của bọn họ, Bối Bối cho rằng bọn họ đã bỏ quên cô, cơ hồ toàn bộ sự chú ý đều đặt ở trên bục giảng – cô giáo Tiền Trinh trẻ tuổi xinh đẹp.

Tiền Trinh dường như còn không phát hiện dưới đài có một đám ánh mắt nhìn mình chằm chằm, còn tưởng rằng đó là ánh mắt sùng bái.

Tuy rằng nửa đường đi rồi một tân nhân, kể ra sẽ bị mất điểm, nhưng là người nọ đem vài toà đại sơn đều mang đi, Sếp Bối là người một nhà, nàng ngược lại so với phía trước thả lỏng hơn, giảng lại càng thêm sống động.

Cuối cùng, Tiền Trinh tổng kết: “Mọi người còn có vấn đề gì không hiểu về công ty nữa không?”

Một đứa nhóc vẻ mặt nhút nhát to gan kêu lên: “Alice, công ty có cấm chuyện tình cảm văn phòng không?!”

Tiền Trinh >_<, nhưng là cô ấy vẫn trả lời: “Không có a, chỉ cần không ảnh hưởng đến công việc, công ty cũng không ngăn cản.”

Có người lại hỏi: “Alice, trong công ty, tỷ lệ nam nữ là bao nhiêu a?”

Tiền Trinh >_<, “Cái này, tôi cũng không rõ, nhưng ở bộ phận mà các bạn sắp làm việc, sẽ có ít đồng nghiệp nữ, hình như bộ phận HR hành chính của chúng tôi, chủ yếu mọi người là nữ…”

Có người hô lớn: “Chúng tôi có bao nhiêu đồng nghiệp nữ?”

Tiền Trinh >_<

Có người lại thêm một câu: “Có nhiều người xinh đẹp như Alice không?”

Tiền Trinh >_<

“Alice, cô bao nhiêu tuổi?”

“……”

” Alice, cô có bạn trai chưa?”

“……”

” Alice……”

……

……

Bối Bối nhìn Tiền Trinh đã không biết chống đỡ kiểu gì, cô chậm rãi đứng dậy đi lên bục giảng, giày cao gót ba ba đánh tiết tấu.

Cô đứng ở phía trước Tiền Trinh, liền đứng ở nơi đó, biểu tình nghiêm túc, không nói một câu.

Cả phòng họp như có một luồng không khí lạnh thổi qua……

Bối Bối nhìn quanh một vòng, tất cả mọi người đem toàn bộ sự chú ý phóng tới trên người cô, Bối Bối lạnh lùng mở miệng:” Tôi là huấn luyện chủ quản Lynn, hôm nay biểu hiện của mọi người đều là từ tôi tiến hành đánh giá và cho điểm. Về sau cũng sẽ là như thế này, chớp mắt một cái có người sẽ được đánh giá rất cao trong khóa huấn luyện, có lẽ là trong lúc vô ý đi ngang qua bàn làm việc của người nào đó ngồi ở đây, cũng có thể các bạn sẽ không biết được đó là cấp trên của các bạn. Nếu dưới một áp lực như vậy, các bạn vẫn có thể xuất sắc hoàn thành hết công việc mà công ty giao cho, hơn nữa còn có sức lực để theo đuổi đồng nghiệp như trong lời nói, bản nhân tôi rất hoan nghênh. Nhưng là nếu công và tư chẳng phân biệt được, quan hệ cấp trên cấp dưới bị đảo lộn, ảnh hưởng đến sự phát triển của Thánh Thế. Các bạn phải biết rõ, hiện tại là cuộc khủng hoảng tài chính toàn cầu, rất nhiều người muốn tiến vào Thánh Thế làm việc. Chúng tôi, không dùng sai người!”

Toàn bộ mọi người bị khí thế của cô làm cho chấn động, yên lặng……

Tiền Trinh thấy Bối Bối làm cho cả phòng họp chấn động, hơi hơi yên lòng, đi đến bục giảng bên cạnh, cầm một ly nước uống.

Bối Bối tiếp theo nói: “Mọi người đã hiểu rõ chưa? Còn có nghi vấn gì xin mời giơ tay phát biểu.”

Một bàn tay cao giơ lên……

Là chàng trai trẻ ở hàng thứ hai mà cô thấy rất khá, lúc trước không hề thấy cậu ta ồn ào theo đám đông, xem ra là một chàng trai ngoan, chắc sẽ không có vấn đề gì đâu.

Bối Bối hướng cậu ta gật gật đầu, ý bảo cậu ta đứng dậy.

Cậu ta mỉm cười, đứng dậy, nhìn Bối Bối, nở nụ cười thật to, rồi nói: “Biện Bối Bối tiểu thư, buổi tối có thể cùng nhau ăn bữa cơm không?!”

Phốc…… Ngụm nước trong miệng Tiền Trinh văng ra……

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chẳng Phải Trộm Của Anh 1 Chiếc Cốc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook