Chẳng Phải Trộm Của Anh 1 Chiếc Cốc

Chương 49: Ta là Keroro

Lâm Phong Nhi

08/07/2013

ại bắt đầu một tuần mới, ở trong đại sảnh tầng dưới cùng của Thánh Thế, nhiều nhân viên cũng đang đợi thang máy, nên cũng có tình cờ gặp gỡ chào hỏi nhau.

Một cô gái vừa bước vào cửa, quần tây, áo sơmi nếp gấp tinh tế, tóc dài xoăn cùng với từng bước đi của cô nhẹ nhàng uốn lượn trong gió, phong thái anh tuấn mà không mất đi nét mềm mại.

Trước ngực cô là chiếc dây chuyền dài, mặt dây chuyền nhỏ nhắn tinh xảo, trên tay đeo túi xách calfskin, mang nét cổ điển lãng mạn.

Toàn thân không kết hợp hơn 3 loại màu sắc, màu sắc trang phục kết hợp với nét thanh lệ trên khuôn mặt cô càng tôn lên phong thái cực kỳ cao nhã, cô đi qua nơi nào mọi người đều ngoái đầu ngắm nhìn.

Trong lòng mọi người đều hiện ra một câu hỏi: Cô ấy từ đâu đến?!

Ở phía trước thang máy có 2 cô nàng OL nói nhỏ với nhau. (OL: Office Lady)

“Quần tây, áo sơmi, giày, áo khoác đều là bộ sưu tập thu đông mới nhất của Chloé, vòng cổ, kẹp tóc là do Karl – giám đốc thiết kế của Chloé thiết kế, túi xách cũng là hàng hiệu. Trang phục của cô ta toàn bộ là đồ của Chloé! Giám định xong!” Một cô nàng có ánh mắt sắc bén phán đoán.

“Oa…… Cô ta là ai vậy? Có cùng tầng với chúng ta không? Hình như chưa từng gặp qua.” Một cô nàng khác nhíu mày, không chấp nhận được việc ở trong công ty lâu như vậy lại xuất hiện một nhân vật mà cô không biết.

Trong thang máy to như vậy, cô gái Chloé đứng ở giữa, mọi người chung quang tạo thành một vòng, giữ khoảng cách với cô.

Nhìn thấy cô gái Chloé ấn nút thang máy tầng muốn đến, tiếng nói thì thầm lại vang lên lần nữa.

“Là tầng 36 a, chẳng lẽ là cấp trên?”

” Không thể nào, cấp trên đột nhiên xuất hiện như vậy,CoColại không chạy đi tám? Sẽ không có chuyện đó……”

“Tôi cũng không rõ lắm, tầng 36 chỉ có các sếp, Thánh Du, bộ phận huấn luyện, người ở Thánh Du đều là đàn ông, không phải cấp trên, chẳng lẽ là ở bộ phận huấn luyện?!”

“Càng không thể…… bốn người ở bộ phận huấn luyện đều có ảnh chụp đăng trên diễn đàn a!”

“Aiz, nói đến diễn đàn, cô có đặt cược không?!”

“Cược, cược chứ, nhưng tôi vẫn không hiểu, người phụ nữ như Biện Bối Bối sao lại giống như chó ngáp phải ruồi……”

……

Đứng ở giữa thang máy nghe có tiếng nói nhỏ, lông mi của Bối Bối khẽ chớp, bởi vì cô lười động não, cho nên lúc mua quần áo đều là do cô nhân viên bán hàng phối hợp giúp cô thử cả bộ, thử trang phục thấy cũng vừa ý nên trả tiền thôi, không phải ý định muốn trở thành cô gái Chloé.

Cô nghiêng người liếc nhìn các đồng nghiệp, các cô kia cũng nhìn Bối Bối, sau đó tiếp tục “Biện Bối Bối như thế nào… thế nào” blah blah blah……

Bối Bối run run, nhìn chằm chằm vào tấm bảng đang hiện ra con số ở tầng trên, trong lòng than thở: Các cô không cần ở trước mặt Biện Bối Bối nói Biện Bối Bối chó ngáp phải ruồi có được không?!

Đi vào khu vực chung của tầng 36, rất nhiều người đều quay ra nhìn cô, Bối Bối nhìn lướt qua, đến gần chỗ công tác của 3 người cấp dưới, họ đang thu dọn chuẩn bị làm việc.

Cô đi về phía ba người họ, Tiền Trinh vừa mới xoay người lấy văn kiện, nhìn thấy Bối Bối, thuận miệng hỏi: “Tiểu thư, xin hỏi cô tìm ai?”

Bối Bối =0= : “Alice!”

Một tiếng kêu to khiến ba người đều quay lại nhìn nàng, sau đó 3 người cấp dưới đều ⊙o⊙.

” Sếp Bối?!” Tiểu Tôn kinh ngạc: “Sếp Bối!”

Tiểu Đại vội tiến lên, từ trên xuống dưới nhìn lướt qua một lần, sau đó che mắt: “Mù mù, tôi muốn mù……”

Tiền Trinh & Tiểu Tôn >_< “Mardi, cô đi làm bình hoa đi!”

Ngay sau đó Tiền Trinh đi qua sờ tóc cô, không lớn không nhỏ nói: “Sếp Bối, cô đi chỉnh dung sao?!”

“Cái rắm…… Tôi chỉ đổi đeo kính sát tròng, đổi bộ quần áo mà thôi, cô mới đi chỉnh dung!” Bối Bối giận, lật bàn: “Elian, Alice, các cô tới phòng của tôi trước, Mardi giúp tôi đi pha cà phê, tập hợp toàn bộ, có chuyện phải nói.”



Tiểu Đại giơ tay, nói: “Sếp Bối, vì sao lại là người ta đi pha cà phê?!”

Bối Bối cau mày, ném ra một ánh mắt sắc như dao: “Ai bảo cô trộm cà phê Maxwell House của tôi?!”

“Ô…… Nhất định là cô không hy vọng người ta lớn lên khỏe mạnh lại hoạt bát!” Tiểu Đại khóc chạy vào văn phòng Bối Bối lấy cốc, vừa khóc vừa một đường chạy tới phòng trà.

#-.-

Lúc Tiểu Đại cầm cốc cà phê pha xong đi vào phòng làm việc của Bối Bối, thấy ba người ở đó nói chuyện phiếm.

“Sếp Bối, nhận được hoa hồng trắng của Boss đại nhân, cô thật sự rất hạnh phúc nha!” Tiểu Tôn cười tủm tỉm.

” Ngày đó rất mất mặt, các cô đều phải quên nó đi!” Bối Bối cười tủm tỉm.

” Ha ha, đúng vậy! Không thể không nói sếp Bối ngày đó quá mất mặt a, vừa khóc vừa cười…… Cái bộ dạng đó là như thế nào nhỉ?” Tiền Trinh cũng cười tủm tỉm.

Hai mắt của Tiểu Đại lóe sáng, chạy tới bên cạnh Bối Bối, đem cà phê để trên bàn, nắm chặt hai tay hưng phấn bổ sung: “Vừa khóc vừa cười, giống con chó nhỏ!”

Ba gương mặt cười tủm tỉm lập tức biến đổi, chỉ vào cô quát: “A…… Nội gian chính là cô!”

= =

“Hà Di ca, em nói cho anh nha! Lúc sếp Bối nhận được hoa vừa cười vừa khóc, nhìn rất giống con chó nhỏ!o(∩_∩)o ha ha~” Bối Bối có chút khó hiểu nhìn chằm chằm Tiểu Đại, từng chữ một vạch trần cái người treo đầu dê bán thịt chó này : “Mardi, cô chính là ‘Ta là Keroro’!”

Tiểu Đại đảo mắt vòng quanh, trong nháy mắt phản ứng lại, nhất thời quá sợ hãi, chân mềm nhũn quỳ hướng về phía Bối Bối: “Đại nhân tha mạng a! Ta nhận tội, ta đáng tội chết!”

a người vây quanh Tiểu Đại, tiến hành hỏi cung.

“Nói, cô với Tỉ Hà Di có quan hệ gì?!”

“Ba tôi làm việc cho Tỉ gia, khi còn nhỏ tôi đã quen với Hà Di ca, sau này Tỉ gia gia nói cho tôi đến Thánh Thế làm việc để rèn luyện, không cần cả ngày ham chơi bị xem như bình hoa di động, cho nên tôi đã theo Hà Di ca đến đây! Sếp Bối, em cam đoan em đối với Hà Di ca không ý đồ a…… Em chỉ là một em gái bé nhỏ!” Tiểu Đại  ̄﹏ ̄.

Bối Bối nghĩ nghĩ, cảm thấy cô không nói sai gì, khó trách Trương Thu Cẩn lại tuyển cô ấy vào làm việc ở Thánh Thế, nhưng cách nói của cô ấy lại đang che dấu sự thật mà cô muốn biết.

” Nói, ‘Ta là Tamama’ là ai?!”

“Là Glan!” Tiểu Đại khẽ cắn môi, rơi lệ đầy mặt chủ động thẳng thắn: “Còn có ‘Ta là Dororo’ là Linda, con của Linda, người đem bữa sáng cho sếp Bối chính là ‘Ta là Kururu’, là Hà Di ca gọi hắn đem đến!”

\(“▔□▔)/

Tiểu Tôn & Tiền Trinh như bị sét đánh, trợn mắt há hốc mồm……

Bối Bối nghẹn họng nhìn trân trối chỉ vào Tiểu Đại, cảm thấy đầu óc choáng váng, mọi mắt xích trong đầu đều nhanh chóng được gắn lại.

Linda tên đầy đủ là Linda.J. Addison, vị đầu bếp đẳng cấp năm sao Blue Ribbon kia gọi là Raymond.D.Addison, đều là họ Addison, hơn nữa đều là đôi mắt xanh thẳm.

Hơn nữa Linda nói sẽ bảo con của cô ấy làm canh cho Bối Bối uống, ngày hôm sau nhà ăn của nhân viên cô sẽ được ăn canh giống y như vậy.

Vì sao cô lại xem nhẹ tin tức trọng yếu như vậy?!

Bối Bối bi thương đập lên tường: Linda, cô thật giỏi, còn gạt tôi uống trà long tỉnh, kỳ thật là trúc diệp thanh!

” Mardi, tại sao cô dám làm phản?!” Tiểu Tôn & Tiền Trinh sắn tay áo, cốc vào đầu Tiểu Đại.

Tiểu Đại >_<

“Đùa rất hay sao?! Dám đem tin tức của tôi công bố trên mạng, không ngờ rằng bên cạnh tôi còn có nội gián!” Bối Bối nhìn Tiểu Đại mỉm cười, từ trong túi lấy ra một chiếc roi da, “Ba” đánh lên mặt bàn.



=o=

“Sếp Bối, em sai lầm rồi! Từ nay về sau, em thề một lòng hướng về sếp Bối, không dám lại có tâm tư nào khác!” Tiểu Đại tê tâm liệt phế khóc hô, bị roi da doạ đến cả người phát run.

Địa Cầu này rất nguy hiểm, nếu người lãnh đạo hành tinh nhỏ không đến mang cô trở về lại tinh cầu! Cô cũng chỉ có thể cố gắng tự cứu!

Không phận biệt nói đúng hay không?! Cô sẽ phải thử!

Bối Bối nắm lấy Tiểu Đại, roi da xẹt qua hai má của cô, như bà hoàng tà ác nói: “Cho cô cơ hội lập công chuộc tội, đi tìm hiểu các thông tin về chủ tịch, sau đó nói cho tôi biết!”

( ̄口 ̄)!

“Sếp Bối, cô muốn phái tôi làm gián điệp?! Còn muốn đi dò hỏi thông tin của Tỉ gia gia – lão hồ li?! Ôi……No!” Trong thanh âm tràn ngập hoảng sợ.

“Alice, cô nghĩ búp bê Keroro này thế nào, đó là số lượng có hạn, mặt trên còn có chữ ký của người nổi tiếng a!!! Cô muốn tôi phải làm sao?!”

Bối Bối lại lần nữa nhìn cô mỉm cười, cầm lấy cốc cà phê, giả vờ đổ xuống đầu con Keroro…..

“Tôi làm! Tôi làm, như vậy còn không được sao?!” Tiểu Đại〒▽〒: “Các người vì sao lại đối với người ta như vậy?! Người ta chỉ là cái bình hoa…… Ô……”

Bối Bối cầm cốc, vừa lòng ngồi xuống uống cà phê.

Tiểu Đại ôm búp bê bảo bối của cô, nước mắt ròng ròng một hồi, hai mắt đẫm lệ mông lung hỏi: “Sếp Bối, vì sao cô lại đoán ra là tôi?!”

Bối Bối liếc nhìn: “Bởi vì Elian theo tôi bốn năm, tôi hiểu rõ tính cách của cô ấy, hơn nữa cô ấy sẽ không giấu diếm tôi bất cứ điều gì! Bình thường Alice toàn gọi tôi là ‘chị’ hoặc ‘cô’, lâu rồi thành quen, trên diễn đàn chưa từng gặp cô ấy gọi là ‘ngươi’! Cho nên,‘Hà Di ca’, ‘ngươi’, ‘sếp Bối’ là những ngôn ngữ cô hay sử dụng nhất, so sánh cách gọi như vậy, chỉ có thể là người theo tôi chưa bao lâu, chính là cô!”

Tiền Trinh miệng hình chữ O, Tiểu Đại nằm đường……

Tiểu Tôn đỏ mặt, nhìn ngón tay, cúi đầu sám hối nói: “Sếp Bối, thực xin lỗi. Kỳ thật ‘Ta là Tamama’ là Glan, tôi đã sớm biết, nhưng vẫn không nói cho cô! Bởi vì nếu nói cho cô biết, tôi sẽ bị đại sói xám ăn luôn!”

Tiểu Tôn cùng Chu Ba có gian tình?!

Tiền Trinh & Tiểu Đại ngón tay chỉ thẳng vào cô, trong gió hỗn độn……

Bối Bối sửng sốt một hồi, phun cà phê trong miệng!

Phốc……

Buổi sáng mười giờ, tầng 38 Thánh Thế có thông báo người được bổ nhiệm chính thức!

Thánh Ân nhiệt huyết sôi trào……

Đưa văn kiện đến tầng 36, tìm người nhận ở tầng 36, sẵn tiện xuống dưới nhà ăn, cơm nước xong mới quay về tầng 36 tản bộ ……

Cho tới bây giờ Bối Bối mới biết tầng 36 rộng như vậy!

Mười giờ tối, bài post [Biện Bối Bối một bước lên trời] vừa mới được đăng!

Bát quái thoại Thánh Thế giống như một tiểu vũ trụ nóng rực……

Khen Biện Bối Bối cũng có, mắng Biện Bối Bối cũng có, có người còn định tổ chức một buổi đến thăm Biện Bối Bối ở tầng 36……

Bối Bối chưa bao giờ biết cô đã trở thành ngôi sao, giống như khỉ trong đoàn xiếc!

Sau đó, cô mang theo ba người cấp dưới bay lên tầng 38!

Sau đó, ác mộng khủng bố bắt đầu……

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Chẳng Phải Trộm Của Anh 1 Chiếc Cốc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook