Chương 335
Diệp Phàm
30/11/2021
Ba mươi phút sau, chiếc Ferrari lái vào cư xá Giang Cảnh, lúc đi vào trong, Tống Hồng Nhan lùi xe lại mấy chục mét.
Xe ngừng trước một cửa hàng tiện lợi, Tống Hồng Nhan mở cửa xe đi ra ngoài, sau đó cúi đầu bước vào cửa tiệm.
“Bộp! “
Khuôn mặt đẹp của cô đỏ bừng, ném ra một tờ tiền, sau đó cũng không đợi thu ngân kịp phản ứng, cô túm lấy một cái bọc nhỏ chạy như bay ra khỏi tiệm.
Thu ngân đầu tiên là ngẩn người, theo bản năng đuổi theo, liền thấy Tống Hồng Nhan chui vào chiếc Ferrari chạy như ma đuổi.
Cô chỉ có thể lẩm bẩm trở về quầy thu tiền, nhặt tờ tiền lên sau đó kiểm kê lại hàng hóa trên kệ.
Rất nhanh, thu ngân liền phát hiện, mất một hộp bao cao su cỡ L…
“Nước… “Sáu giờ sáng hôm sau, đồng hồ sinh học của Diệp Phi rất đúng giờ gọi anh dậy từ trong mơ màng, miệng khô lưỡi rát, anh khẽ thều thào một câu.
Sau đó, anh thấy ngay trên chiếc bàn nhỏ ở mép giường có một ly nước.
Theo bản năng Diệp Phi vươn tay đến uống ực một hơi cạn sạch, uống vào một ly nước, cả người cũng tỉnh táo hơn rất nhiều.
Anh đột nhiên phát hiện, mình không phải đang ở khách sạn, cũng không phải ở nhà họ Đường, mà là ở một nơi nào đó hoàn toàn xa lạ.
Một chiếc giường lớn rộng một mét tám, ghế sa lon tao nhã, mùi thơm đầy kích thích, còn nữa, trên người anh đang hoàn toàn khỏa thân, hết thảy đều khiến cho anh vô cùng hoang mang.
“Cốc cốc cốc!” Ngay lúc này, cửa phòng bị gõ mấy cái nhẹ, sau đó một bóng người cao gầy bước vào, mặc một bộ đồ ngủ gợi cảm, là Tống Hồng Nhan.
Dường như là mới vừa rửa mặt xong, còn chưa skincare và trang điểm, gương mặt mộc trắng nõn, ngũ quan rõ ràng tươi tắn.
Cái trán sáng bóng, tóc hất ngược hết ra sau, một chiếc kẹp kẹp bừa lên tóc, toàn bộ tóc cột thành chùm sau gáy, bớt đi một chút cường thế mà kiều my, lại thêm mấy phần nhẹ nhàng khoan khoái và phóng khoáng.
Nụ cười ngạo nghễ mê người, chiếc eo nhỏ nhắn trắng nõn, đôi chân thon dài thẳng tắp, cùng với vẻ lả lơi quyến rũ thường lệ. .. Hết thảy khiến cho bản năng đàn ông vào hừng đông của Diệp Phi bừng tỉnh, không nhịn được kéo một bên chăn, che kín thân thể trần truồng của mình.
“Chào buổi sáng, Diệp Phi, dậy rồi à?”
Nghe thấy tiếng động, Tống Hồng Nhan khẽ ngẩng đầu, sau đó gương mặt đẹp vui vẻ kêu lên: “Còn tưởng cậu muốn ngủ đến trưa mới dậy cơ”
Cô cười duyên dáng, lại mang dáng vẻ hờn dõi, đủ để cho.
Diệp Phi hiểu thế nào là ba nghìn giai nhân hồng nhan họa thủy, khiến cho quân vương chẳng thể lên triều.
Người đàn bà dịu dàng như nước, có thể chôn vùi hùng †âm tráng chí của bất kỳ đàn ông nào dễ như trở bàn tay.
Bất quá rất nhanh, Diệp Phi khôi phục lại bình tĩnh, gãi gãi đầu hỏi: “Tôi đang ở đâu đây?”
“Hồng Thụ Tây Ngạn”
Tống Hồng Nhan mỉm cười kín đáo: “Là một căn hộ độc thân đứng tên chị, cũng là nơi để chỉ làm nhà vàng giấu người đẹp”
“Tối hôm qua cậu uống say, cứ quấn lấy chị bắt chị thu nhận cậu, còn muốn làm con rể ở nhờ nhà họ Tống, cuối cùng còn ép chị lên giường.”
“Chị là một cô gái yếu đuối, không đủ sức chống lại cậu, hơn nữa cũng thích cậu, nên chỉ có thể giả vờ cự tuyệt, để cho cậu thêm hứng thú ức hiếp chị”
Cô ngồi xuống mép giường, trêu đùa Diệp Phi: “Bất quá cậu phải nhớ kỹ, sau này cậu phải chịu trách nhiệm với chị”
“A!” Miệng Diệp Phi mở to: “Chị Nhan, chị nói đùa à?”
Anh hoàn toàn quên mất chuyện xảy ra tối hôm qua, một chút ấn tượng cũng không có, cho nên trong lòng vừa hốt hoảng vừa hoang mang, nếu thật sự ngủ với Tống Hồng Nhan thì rắc rối to.
“Cái gì mà đùa?”
Tống Hồng Nhan sán lại gần, phả hơi thở thơm như hoa lan: “Cậu xem thử miệng chị này, có phải hơi trầy da hay không, đây chính là do cậu cắn chị mà ra đấy”
“Ở đây chị còn có hình nữa này”
Tống Hồng Nhan lấy ra mấy bức ảnh nụ hôn nóng bỏng của hai người, đó là do camera bên trong chiếc Ferrari chụp lại được, cô bèn lưu lại vài bức để làm kỷ niệm.
“Thấy chưa, không phải là cậu cưỡng ép chị thì là gì?”
Xe ngừng trước một cửa hàng tiện lợi, Tống Hồng Nhan mở cửa xe đi ra ngoài, sau đó cúi đầu bước vào cửa tiệm.
“Bộp! “
Khuôn mặt đẹp của cô đỏ bừng, ném ra một tờ tiền, sau đó cũng không đợi thu ngân kịp phản ứng, cô túm lấy một cái bọc nhỏ chạy như bay ra khỏi tiệm.
Thu ngân đầu tiên là ngẩn người, theo bản năng đuổi theo, liền thấy Tống Hồng Nhan chui vào chiếc Ferrari chạy như ma đuổi.
Cô chỉ có thể lẩm bẩm trở về quầy thu tiền, nhặt tờ tiền lên sau đó kiểm kê lại hàng hóa trên kệ.
Rất nhanh, thu ngân liền phát hiện, mất một hộp bao cao su cỡ L…
“Nước… “Sáu giờ sáng hôm sau, đồng hồ sinh học của Diệp Phi rất đúng giờ gọi anh dậy từ trong mơ màng, miệng khô lưỡi rát, anh khẽ thều thào một câu.
Sau đó, anh thấy ngay trên chiếc bàn nhỏ ở mép giường có một ly nước.
Theo bản năng Diệp Phi vươn tay đến uống ực một hơi cạn sạch, uống vào một ly nước, cả người cũng tỉnh táo hơn rất nhiều.
Anh đột nhiên phát hiện, mình không phải đang ở khách sạn, cũng không phải ở nhà họ Đường, mà là ở một nơi nào đó hoàn toàn xa lạ.
Một chiếc giường lớn rộng một mét tám, ghế sa lon tao nhã, mùi thơm đầy kích thích, còn nữa, trên người anh đang hoàn toàn khỏa thân, hết thảy đều khiến cho anh vô cùng hoang mang.
“Cốc cốc cốc!” Ngay lúc này, cửa phòng bị gõ mấy cái nhẹ, sau đó một bóng người cao gầy bước vào, mặc một bộ đồ ngủ gợi cảm, là Tống Hồng Nhan.
Dường như là mới vừa rửa mặt xong, còn chưa skincare và trang điểm, gương mặt mộc trắng nõn, ngũ quan rõ ràng tươi tắn.
Cái trán sáng bóng, tóc hất ngược hết ra sau, một chiếc kẹp kẹp bừa lên tóc, toàn bộ tóc cột thành chùm sau gáy, bớt đi một chút cường thế mà kiều my, lại thêm mấy phần nhẹ nhàng khoan khoái và phóng khoáng.
Nụ cười ngạo nghễ mê người, chiếc eo nhỏ nhắn trắng nõn, đôi chân thon dài thẳng tắp, cùng với vẻ lả lơi quyến rũ thường lệ. .. Hết thảy khiến cho bản năng đàn ông vào hừng đông của Diệp Phi bừng tỉnh, không nhịn được kéo một bên chăn, che kín thân thể trần truồng của mình.
“Chào buổi sáng, Diệp Phi, dậy rồi à?”
Nghe thấy tiếng động, Tống Hồng Nhan khẽ ngẩng đầu, sau đó gương mặt đẹp vui vẻ kêu lên: “Còn tưởng cậu muốn ngủ đến trưa mới dậy cơ”
Cô cười duyên dáng, lại mang dáng vẻ hờn dõi, đủ để cho.
Diệp Phi hiểu thế nào là ba nghìn giai nhân hồng nhan họa thủy, khiến cho quân vương chẳng thể lên triều.
Người đàn bà dịu dàng như nước, có thể chôn vùi hùng †âm tráng chí của bất kỳ đàn ông nào dễ như trở bàn tay.
Bất quá rất nhanh, Diệp Phi khôi phục lại bình tĩnh, gãi gãi đầu hỏi: “Tôi đang ở đâu đây?”
“Hồng Thụ Tây Ngạn”
Tống Hồng Nhan mỉm cười kín đáo: “Là một căn hộ độc thân đứng tên chị, cũng là nơi để chỉ làm nhà vàng giấu người đẹp”
“Tối hôm qua cậu uống say, cứ quấn lấy chị bắt chị thu nhận cậu, còn muốn làm con rể ở nhờ nhà họ Tống, cuối cùng còn ép chị lên giường.”
“Chị là một cô gái yếu đuối, không đủ sức chống lại cậu, hơn nữa cũng thích cậu, nên chỉ có thể giả vờ cự tuyệt, để cho cậu thêm hứng thú ức hiếp chị”
Cô ngồi xuống mép giường, trêu đùa Diệp Phi: “Bất quá cậu phải nhớ kỹ, sau này cậu phải chịu trách nhiệm với chị”
“A!” Miệng Diệp Phi mở to: “Chị Nhan, chị nói đùa à?”
Anh hoàn toàn quên mất chuyện xảy ra tối hôm qua, một chút ấn tượng cũng không có, cho nên trong lòng vừa hốt hoảng vừa hoang mang, nếu thật sự ngủ với Tống Hồng Nhan thì rắc rối to.
“Cái gì mà đùa?”
Tống Hồng Nhan sán lại gần, phả hơi thở thơm như hoa lan: “Cậu xem thử miệng chị này, có phải hơi trầy da hay không, đây chính là do cậu cắn chị mà ra đấy”
“Ở đây chị còn có hình nữa này”
Tống Hồng Nhan lấy ra mấy bức ảnh nụ hôn nóng bỏng của hai người, đó là do camera bên trong chiếc Ferrari chụp lại được, cô bèn lưu lại vài bức để làm kỷ niệm.
“Thấy chưa, không phải là cậu cưỡng ép chị thì là gì?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.