Chàng Rể Chiến Thần

Chương 672

Tiếu Ngạo Dư Sinh

05/08/2021

Gương mặt Lê Triết vô cùng bối rối, 50 cường giả này, là nhà họ Lê tiêu một khoản tiền khổng lồ bồi dưỡng ra.

Nếu quả thật bị Dương Chấn giữu lại, đối với nhà họ Lê mà nói, chính là một tai nạn lớn.

Có thể nói, không có 50 cường giả này, cũng sẽ không có nhà họ Lê hôm nay.

“Anh Dương, anh xem, tôi cũng đã đồng ý với anh, muốn giao một nửa sản nghiệp nhà họ Lê ra rồi, hơn nữa cũng nguyện ý thần phục ânh, anh có thể để cho tôi mang những người này đi không?”

Lê Triết trước đó vô cùng kiêu ngạo, lúc này nào còn có chút kiêu ngạo nào? Gương mặt vô cùng đau khổ, như sắp khóc: “Tôi, tôi bây giờ lập tức đến tập đoàn Nhạn Chấn, giao một nửa sản nghiệp của nhà họ Lê ra.”

Dương Chấn nghiền ngẫm mà hỏi: “Thì ra, 50 cường giả này, không phải là ông mang đến cho tôi sao?”

Lê Triết lập tức vội vàng lắc đầu: “Không phải!”

“Đã không phải đưa cho tôi, như vậy nói cách khác, ông là chuẩn bị dùng những người này để đối phó tôi?” Dương Chấn hỏi lại.

Lê Triết lúc này mở to hai mắt nhìn, đột nhiên không biết mình nên trả lời câu hỏi này của Dương Chấn thế nào.

Nói không phải cũng không đúng, nói phải cũng không đúng, nói thế nào, ông ta đều sai!

“Anh Dương, tôi thật sự biết sai rồi, xin anh tha cho tôi một mạng, sau này tôi không dám nữa.” Gương mặt Lê Triết ngập tràn cầu xin.

Trần Hưng Hải lúc này cười lạnh một tiếng: “Nếu như không phải anh Dương, bây giờ phải cầu người phải là Trần Hưng Hải tôi rồi, nếu như là tôi cầu xin ông, ông sẽ bỏ qua cho tôi sao?”

Nghe vậy, biểu cảm trên mặt Lê Triết lập tức cứng đờ, ông ta chắc chắn sẽ không bỏ qua cho Trần Hưng Hải, nhưng mà, ông ta không dám nói ra khỏi miệng!

“Tôi đương nhiên sẽ bỏ qua cho ông!” Lê Triết chột dạ nói.

Trần Hưng Hải cười nhạo một tiếng: “Chỉ sợ, ngay cả chính ông cũng không tin được những lời này đi?”

Dương Chấn nhàn nhạt nói: “50 người này, xem như là cái giá cao phải trả đi, bây giờ có thể cút đi!”

Mặc dù Lê Triết rất muốn mang những người này đi, nhưng thái độ Dương Chấn kiên định như thế, ông ta sao có thể đem người đi được?

Vì vậy, ông ta chỉ có thể hốt hoảng bỏ chạy.

Cuối cùng chỉ còn lại một mình Hồng Hưng.

Nhất thời, ánh mắt của tất cả mọi người đều cùng nhìn về phía Hồng Hưng.

Hồng Hưng chính mắt nhìn thấy nhiều chuyện đáng sợ như vậy, đã sớm bị sợ choáng váng.

Thấy Dương Chấn nhìn mình, hai chân anh ta lập tức mềm nhũn, ‘Bộp” một tiếng, trực tiếp quỳ xuống.

“Anh Dương, tôi sai rồi, tôi thật sự biết sai rồi, xin ngài cho tôi thêm một cơ hội, tôi cũng nguyện ý giao ra một nửa sản nghiệp nhà họ Hồng, hơn nữa, thần phục với anh Dương, chỉ cầu anh có thể tha cho tôi một mạng.”

Hồng Hưng đau khổ cầu khẩn.

Dương Chấn nhàn nhạt nhìn anh ta một cái, đột nhiêu hỏi: “Nhà họ Hồng có bao nhiêu tài sản?”



Nghe vậy, Hồng Hưng hơi sửng sốt một chút, mới vội vàng mở miệng nói: “150 nghìn tỷ!”

Dương Chấn vừa nhìn về phía Trần Hưng Hải, chỉ thấy Trần Hưng Hải mở miệng nói: “150 nghìn tỷ là thấp nhất, nếu thật sự tìm chuyên gia định giá, ít nhất cũng phải là 180 nghìn tỷ!”

Dương Chấn gật nhẹ đầu, mở miệng nói ra: “Nhà họ Thái tài sản 300 nghìn tỷ, tôi cho bọn họ 30 nghìn tỷ, để bọn họ vĩnh viễn rời khỏi Yên Đô.”

“Anh nói, tôi nên cho anh bao nhiêu tiền? Để nhà họ Hồng vĩnh viễn rời khỏi Yên Đô?”

Ánh mắt sắc bén của Dương Chấn, đã rơi vào trên người Hồng Hưng.

Hồng Hưng lập tức mở to hai mắt, gương mặt đều là không thể tưởng tượng được, Dương Chấn là có ý nói, muốn mua lại cả nhà họ Hồng?

Tài sản nhà họ Thái 300 nghìn tỷ, Dương Chấn chỉ dùng giá 1 phần 10 mua lại.

Như vậy, tài sản nhà họ Hồng 180 nghỉn tỷ, chẳng phải là bị Dương Chấn dùng 18 nghìn tỷ mua lại?

“Anh Dương, anh đây là muốn mua hết nhà họ Hồng?”

Hồng Hưng sau khi ngốc một lúc lâu, đột nhiên hỏi.

“Chẳng lẽ anh muốn đưa nó miễn phí cho tôi?” Dương Chấn nghi ngờ hỏi.

Hồng Hưng lập tức nóng nảy: “Anh Dương, đừng nói là 18 nghìn tỷ, cho dù là 180 nghìn tỷ, tôi cũng không thể bán nhà họ Hồng đi.”

Thái độ của anh ta cực kỳ kiên định, trong hai mắt đỏ hồng, rất có vẻ chó cùng rứt giậu.

“Ai nói với anh, tôi muốn dùng 18 tỷ mua lại nhà họ Hồng vậy?” Dương Chấn nhíu mày.

Hồng Hưng giật mình trong lòng, thử hỏi: “Chẳng lẽ, ngài muốn dùng 180 nghìn tỷ mua lại nhà họ Hồng?”

Dương Chấn giống như là nhìn tên ngốc nhìn Hồng Hưng, đột nhiên duỗi năm ngón tay ra: “Tôi cho anh 1 nghìn 500 tỷ, vĩnh viễn cút khỏi Yên Đô!

Bùm!

Hồng Hưng cảm thấy trong đầu mình nổ tung, tài sản gốc 180 nghìn tỷ, Dương Chấn chỉ lấy ra 1 nghìn 500 tỷ?

Đây thật sự là cướp đoạt.

“Khốn nạn, tôi liều mạng với anh!”

Hồng Hưng thẹn quá hóa giận, vọt về phía Dương Chấn.

“Cậu muốn chết!”

Trần Hưng Hải lập tức nổi giận, không đợi ông ta ra lệnh, hai cường giả nhà họ Trần, một trái một phái xông đến, trực tiếp đạp Hồng Hưng ngã xuống đất.

“Thả tôi ra! Mấy người buông ra! Muốn đoạt lấy nhà họ Hồng của tôi, tôi liều mạng với mấy người!”



Hồng Hưng mắt đỏ rồng lên.

Nếu như không có Hồng Hưng gọi người đến nhà họ Trần, Dương Chấn có lẽ sẽ còn bỏ qua cho nhà họ Hồng, nhưng Dương Chấn đã cho Hồng Hưng cơ hội, là chính bản thân anh ta không quý trọng, người lại tự mang người đến.

Từ khi Hồng Hưng mang theo người nhà họ Tôn đến đây, cũng đã quyết định cái kết cục này rồi.

“Anh không đồng ý cũng không sao, trực tiếp giết anh, tôi một đồng cũng không tốn, có thể bắt lấy cả nhà họ Hồng, sao lại không làm?” Dương Chấn cười híp mắt nói.

Hồng Hưng vừa rồi cũng là kích động, mới muốn động thủ với Dương Chấn.

Nhưng bị hai người cường giả của nhà họ Trần đạp ngã xuống đất, anh ta mới dần dần tỉnh lại.

Ngay cả Tôn Húc đứng trước mặt Dương Chấn cũng là vẻ khúm núm, Hồng Hưng anh ta, có tư cách gì, mà nói điều kiện với Dương Chấn?

Chỉ với 200 cường giả Dương Chấn vừa giữ lại từ trong tay nhà họ Tôn, chỉ sợ cũng đủ tiêu diệt nhà họ Hồng rồi.

Càng đừng nói đến, còn có 50 tinh nhuệ của nhà họ Lê, cùng với cường giả của nhà họ Trần.

Chỉ sợ không có gia tộc nào trong Yên Đô Bát Môn, dám nói, có thể đối phó với Dương Chấn được?

Càng nghĩ, Hồng Hưng càng sợ hãi.

“Anh Dương, tôi biết sai rồi, tất cả sản nghiệp của nhà họ Hồng, có thể bán cho anh, nhưng mà tôi van anh đừng đuổi tôi ra khỏi Yên Đô, tôi nguyện ý đi theo bên cạnh anh không điều kiện, làm việc cho anh.”

Hồng Hưng đột nhiên cầu khẩn nói.

Anh ta thật sự muốn ở lại bên người Dương Chấn, một người thanh niên có khả năng đứng trên Yên Đô Bát Môn, bối cảnh nhất định vô cùng khủng bố.

Nếu như có thể đi theo người thế này làm việc, cho dù bây giờ không có nhà họ Hồng, về sau anh ta vẫn có cơ hội tạo ra nhà họ Hồng thứ hai.

Hồng Hưng vừa rồi còn muốn sống muốn chết, đột nhiên muốn đi theo Dương Chấn làm việc, chuyển biến này cực lớn, mà ngay cả Dương Chấn cũng có chút kinh ngạc.

“Làm việc cho tôi?” Dương Chấn cười híp mắt hỏi.

Hồng Hưng vội vàng gật đầu: “Đúng! Anh Dương muốn mua lại nhà họ Hồng, nếu như tôi không đoán sai, anh là muốn bồi dưỡng nhà họ Trần có thể trở thành hào môn hàng đầu như Yên Đô Bát Môn?”

“Tôi có thể bán nhà họ Hồng cho anh, nhưng mà nhà họ Hồng, dù sao cũng là một tay tôi lập nên, cũng chỉ có tôi, mới có thể tối đa hóa lợi nhuận sản nghiệp nhà họ Hồng.”

“Nếu như anh Dương đồng ý thu lưu tôi, nhà họ Trần nhất định sẽ phát triển nhanh hơn.

Anh ta xem như đoán đúng phân nửa, Dương Chấn muốn mua lại nhà họ Hồng, thật sự không phải muốn nhập toàn bộ tài nguyên này vào nhà họ Trần, mà là lợi dụng tài nguyên này, bồi dưỡng nhà họ Hàn và nhà họ Quan.

“Anh Dương, Hồng Hưng mặc dù ngông cuồng, nhưng cũng xem là một người tài, năm đó cùng với nhà họ Lê, cũng là người ngập tràn tâm huyết, nếu như giữ anh ta lại, nhất định có giúp đỡ rất lớn với anh Dương.”

Trần Hưng Hải nhẹ giọng thầm thì nói.

Dương Chấn ngược lại có chút bất ngờ, không ngờ Trần Hưng Hải có thể nói như vậy, rõ ràng nói lên Hồng Hưng đúng là người tài, nếu không, Trần Hưng Hải vì sao không để Dương Chấn giữu lại gia tộc của liên minh năm tộc?

Chỉ là, nếu quả thật muốn giữ Hồng Hưng lại, có thể trở thành tai họa ngầm hay không?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Chàng Rể Chiến Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook