Chương 787
Tiếu Ngạo Dư Sinh
16/08/2021
Nghe Hạ Hà nói Ngô Thiên Hữu muốn mời mình ăn cơm, còn muốn xin lỗi mình, vẻ mặt Dương Chấn rất kỳ lạ.
Cũng chỉ có cô gái đơn thuần như Hạ Hà mới tin chuyện hoang đường này.
Dương Chấn tuyệt đối không tin Ngô Thiên Hữu thật lòng muốn xin lỗi anh.
“Được, nói cho tôi biết thời gian và địa điểm, tôi sẽ có mặt đúng giờ”.
Dương Chấn vẫn đồng ý.
Một là vì Hạ Hà, hai là anh muốn nhìn thử xem rốt cuộc Ngô Thiên Hữu muốn làm gì.
Thấy Dương Chấn đồng ý, Hạ Hà lập tức vui vẻ nói: “Bảy giờ tối nay, tiệm ăn nhà họ Trần, được không?”
“Không thành vấn đề, đợi lát nữa tôi sẽ tới đón cô”.
Dương Chấn nói xong liền cúp điện thoại.
Sau đó anh gọi điện cho Lạc Khải hỏi: “Tiến độ bộ phim chiếu mạng “Chiến Thần Bất Bại” thế nào rồi?”
Hạ Hà đảm nhiệm vai nữ phụ trong bộ phim chiếu mạng “Chiến Thần Bất Bại” này.
Buổi sáng, Lạc Khải đã phát hiện Dương Chấn khá thích bộ phim này, nên đã chuẩn bị đầy đủ.
Ông ta vội vàng nói: “Bộ phim này đã quay được hai tháng, nhưng vì công ty giải trí Ngôi Sao cùng lúc còn quay thêm mấy bộ phim lớn khác, nên tuy bộ phim chiếu mạng này đã quay được hai tháng, trên thực tế lại chẳng quay được nhiều nội dung”.
“Vì gần đây tạo hình của nữ phụ trong bộ phim này bị lộ ra nên phim mới nổi theo. Vì thế công ty giải trí Ngôi Sao mới đẩy nhanh tiến độ quay”.
“Nếu chủ tịch thích tôi sẽ thông báo với công ty giải trí Ngôi Sao bảo bọn họ đẩy nhanh tiến độ hơn nữa”.
Sau khi cân nhắc một hồi, Dương Chấn nói: “Nói cách khác nếu tạm thời đổi diễn viên chính nào đó cũng sẽ không ảnh lớn đến bộ phim này, đúng không?”
Lạc Khải nói: “Chỉ cần không đổi nữ phụ Hạ Hà thì sẽ không sao”.
“Được, tôi biết rồi.”
Sau khi biết được việc cần biết, Dương Chấn liền cúp điện thoại.
Bên trong phòng làm việc của tổng giám đốc, vẻ mặt Lạc Khải mê man: “Chủ tịch có ý kiến với diễn viên chính nào đó của bộ phim này sao?”
Ông ta bỗng nhớ tới sáng nay Dương Chấn mới bảo ông ta giảm bớt phân nửa tiền cát-xê của nam chính Ngô Thiên Hữu, ngược lại tăng gấp đôi tiền cát-xê cho nữ phụ Hạ Hà.
Ông ta phản ứng rất nhanh: “Chủ tịch là vô cùng bất mãn với Ngô Thiên Hữu, lẽ nào chủ tịch đang ám chỉ mình đổi Ngô Thiên Hữu?”
Lạc Khải nghĩ vậy liền lập tức gọi điện thoại cho người phụ trách công ty giải trí Ngôi Sao: “Chuẩn bị thay đổi Ngô Thiên Hữu bất cứ lúc nào!”
Đây là lý do chính khiến Lạc Khải được Dương Chấn xem trọng.
Ông ta có thể đoán được ý đồ trong mỗi câu nói của Dương Chấn, nên mỗi lần Dương Chấn giao nhiệm vụ cho ông ta, ông ta đều hoàn thành ngay lập tức.
Nhưng Dương Chấn lại không biết chỉ vài lời nói của anh lại khiến cho Lạc Khải âm thầm làm nhiều việc như vậy.
Sau khi tan làm, Dương Chấn ở lại phòng làm việc. Ngồi hơn nửa giờ anh mới lái xe đến khách sạn Mễ Phương.
“Dương Chấn, thật ngại quá, lại làm phiền anh rồi”.
Hạ Hà thấy Dương Chấn tới, thật sự áy náy nói.
Nếu không phải nóng lòng muốn thoát khỏi sự quấy rầy của Ngô Thiên Hữu, chắn chắn cô ta sẽ không tìm Dương Chấn giúp đỡ nữa.
Dương Chấn cười lắc đầu nói sang chuyện khác: “Tôi nghe nói bộ phim chiếu mạng cô đang quay nhờ có cô mới bỗng nhiên trở nên nổi tiếng?”
“Nghe nói cô được giới truyền thông nước ngoài đánh giá là mỹ nữ ngàn năm có một?”
Hạ Hà hơi xấu hổ, đỏ mặt nói nhỏ: “Chỉ là những lời đồn đại mà thôi, nào có khoa trương như vậy. Sở dĩ bộ phim này trở nên ăn khách là do kịch bản được viết rất tốt”.
Dương Chấn mỉm cười nói: “Khiêm tốn quá sẽ trở thành kiêu ngạo. Nói ra cô là người có công lớn với bộ phim này, tôi nghĩ dù quan hệ của cô và Ngô Thiên Hữu có căng thẳng hơn nữa, công ty cũng sẽ không chèn ép cô đâu”.
“Hơn nữa, công ty giải trí Ngôi Sao sau này chỉ sẽ lăng xê cô, nói không chừng bộ phim tiếp theo cô sẽ là nữ chính đấy”.
Cũng chỉ có cô gái đơn thuần như Hạ Hà mới tin chuyện hoang đường này.
Dương Chấn tuyệt đối không tin Ngô Thiên Hữu thật lòng muốn xin lỗi anh.
“Được, nói cho tôi biết thời gian và địa điểm, tôi sẽ có mặt đúng giờ”.
Dương Chấn vẫn đồng ý.
Một là vì Hạ Hà, hai là anh muốn nhìn thử xem rốt cuộc Ngô Thiên Hữu muốn làm gì.
Thấy Dương Chấn đồng ý, Hạ Hà lập tức vui vẻ nói: “Bảy giờ tối nay, tiệm ăn nhà họ Trần, được không?”
“Không thành vấn đề, đợi lát nữa tôi sẽ tới đón cô”.
Dương Chấn nói xong liền cúp điện thoại.
Sau đó anh gọi điện cho Lạc Khải hỏi: “Tiến độ bộ phim chiếu mạng “Chiến Thần Bất Bại” thế nào rồi?”
Hạ Hà đảm nhiệm vai nữ phụ trong bộ phim chiếu mạng “Chiến Thần Bất Bại” này.
Buổi sáng, Lạc Khải đã phát hiện Dương Chấn khá thích bộ phim này, nên đã chuẩn bị đầy đủ.
Ông ta vội vàng nói: “Bộ phim này đã quay được hai tháng, nhưng vì công ty giải trí Ngôi Sao cùng lúc còn quay thêm mấy bộ phim lớn khác, nên tuy bộ phim chiếu mạng này đã quay được hai tháng, trên thực tế lại chẳng quay được nhiều nội dung”.
“Vì gần đây tạo hình của nữ phụ trong bộ phim này bị lộ ra nên phim mới nổi theo. Vì thế công ty giải trí Ngôi Sao mới đẩy nhanh tiến độ quay”.
“Nếu chủ tịch thích tôi sẽ thông báo với công ty giải trí Ngôi Sao bảo bọn họ đẩy nhanh tiến độ hơn nữa”.
Sau khi cân nhắc một hồi, Dương Chấn nói: “Nói cách khác nếu tạm thời đổi diễn viên chính nào đó cũng sẽ không ảnh lớn đến bộ phim này, đúng không?”
Lạc Khải nói: “Chỉ cần không đổi nữ phụ Hạ Hà thì sẽ không sao”.
“Được, tôi biết rồi.”
Sau khi biết được việc cần biết, Dương Chấn liền cúp điện thoại.
Bên trong phòng làm việc của tổng giám đốc, vẻ mặt Lạc Khải mê man: “Chủ tịch có ý kiến với diễn viên chính nào đó của bộ phim này sao?”
Ông ta bỗng nhớ tới sáng nay Dương Chấn mới bảo ông ta giảm bớt phân nửa tiền cát-xê của nam chính Ngô Thiên Hữu, ngược lại tăng gấp đôi tiền cát-xê cho nữ phụ Hạ Hà.
Ông ta phản ứng rất nhanh: “Chủ tịch là vô cùng bất mãn với Ngô Thiên Hữu, lẽ nào chủ tịch đang ám chỉ mình đổi Ngô Thiên Hữu?”
Lạc Khải nghĩ vậy liền lập tức gọi điện thoại cho người phụ trách công ty giải trí Ngôi Sao: “Chuẩn bị thay đổi Ngô Thiên Hữu bất cứ lúc nào!”
Đây là lý do chính khiến Lạc Khải được Dương Chấn xem trọng.
Ông ta có thể đoán được ý đồ trong mỗi câu nói của Dương Chấn, nên mỗi lần Dương Chấn giao nhiệm vụ cho ông ta, ông ta đều hoàn thành ngay lập tức.
Nhưng Dương Chấn lại không biết chỉ vài lời nói của anh lại khiến cho Lạc Khải âm thầm làm nhiều việc như vậy.
Sau khi tan làm, Dương Chấn ở lại phòng làm việc. Ngồi hơn nửa giờ anh mới lái xe đến khách sạn Mễ Phương.
“Dương Chấn, thật ngại quá, lại làm phiền anh rồi”.
Hạ Hà thấy Dương Chấn tới, thật sự áy náy nói.
Nếu không phải nóng lòng muốn thoát khỏi sự quấy rầy của Ngô Thiên Hữu, chắn chắn cô ta sẽ không tìm Dương Chấn giúp đỡ nữa.
Dương Chấn cười lắc đầu nói sang chuyện khác: “Tôi nghe nói bộ phim chiếu mạng cô đang quay nhờ có cô mới bỗng nhiên trở nên nổi tiếng?”
“Nghe nói cô được giới truyền thông nước ngoài đánh giá là mỹ nữ ngàn năm có một?”
Hạ Hà hơi xấu hổ, đỏ mặt nói nhỏ: “Chỉ là những lời đồn đại mà thôi, nào có khoa trương như vậy. Sở dĩ bộ phim này trở nên ăn khách là do kịch bản được viết rất tốt”.
Dương Chấn mỉm cười nói: “Khiêm tốn quá sẽ trở thành kiêu ngạo. Nói ra cô là người có công lớn với bộ phim này, tôi nghĩ dù quan hệ của cô và Ngô Thiên Hữu có căng thẳng hơn nữa, công ty cũng sẽ không chèn ép cô đâu”.
“Hơn nữa, công ty giải trí Ngôi Sao sau này chỉ sẽ lăng xê cô, nói không chừng bộ phim tiếp theo cô sẽ là nữ chính đấy”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.