Chương 836
Tiếu Ngạo Dư Sinh
21/08/2021
Trong đôi mắt già nua vẩn đục của chú Lê bỗng lóe lên một tia sát khí, híp mắt nói: “Một khi chúng ta hành động sẽ không còn đường lui. Dù được Diệp Mạn tha mạng, phe chúng ta cũng hoàn toàn xuống dốc”.
“Còn cậu, chắc chắn Diệp Mạn sẽ không chịu bỏ qua, cậu chỉ có thể thắng, không được phép thất bại!”
“Cậu là người có khả năng trở thành chủ gia tộc nhất trong phe chúng ta, cũng là niềm hi vọng của tất cả mọi người”.
Nghe chú Lê nói vậy, sắc mặt Diệp Thương vô cùng nghiêm túc, gật đầu nói: “Cháu hiểu rồi!”
Chú Lê gật đầu: “Hiện giờ điều khó xác định nhất chính là bệnh tình thực sự của Diệp Mạn, chúng ta cứ coi như bệnh tình của cô ta không nghiêm trọng đi”.
“Cũng có thể nói là Diệp Mạn cố ý truyền tin mình đang nguy kịch để xem ai có ý đồ đoạt vị trí chủ gia tộc”.
“Vậy nên một khi chúng ta hành động sẽ bị cô ta coi là kẻ địch. Vậy thì tại sao chúng ta không xử lý cô ta trước?”
Tất cả đều giật nảy mình, sợ toát mồ hôi.
Diệp Thương cũng run rẩy nói: “Chú Lê, nếu chúng ta chỉ tranh đoạt vị trí chủ gia tộc thì vẫn còn đường sống. Nhưng nếu ra tay với Diệp Mạn, đây chính là tội chết!”
Chú Lê cười lạnh nói: “Ai bảo chúng ta phải ra tay với cô ta?”
“Hả?”
Diệp Thương sững sờ: “Ý của chú là gì?”
“Sát thủ!”
Chú Lê gằn giọng nói từng chữ.
“Bốp!”
Diệp Thương bỗng đập bàn đứng bật dậy, kích động nói: “Phải rồi! Sao cháu lại không nghĩ tới chuyện thuê sát thủ?”
“Chiêu này của chú Lê quá đỉnh!”
“Diệp Mạn là hòn đá ngáng chân chúng ta. Nếu bà ta chết, nhà họ Diệp còn ai tranh được với chúng ta?”
“Thuê sát thủ dù có thất bại cũng không tra ra được chúng ta”.
Đám người đều tỉnh ngộ, ai cũng tỏ vẻ kích động.
“Nhưng nếu đã muốn thuê sát thủ phải tìm người đáng tin cậy. Dù có thất bại cũng không thể tra ra chúng ta”.
Diệp Thương lại lo lắng thuê phải sát thủ không có đạo đức nghề nghiệp.
“Các người đã từng nghe nói tới Hồng Trần chưa?”
“Bọn họ rất có tiếng trong giới sát thủ. Sát thủ ở đây có đạo đức nghề nghiệp nhất, một khi thất bại sẽ cắn thuốc độc tự sát ngay lập tức”.
“Nhưng cái giá để mời bọn họ ra tay rất lớn. Mục tiêu là chủ của một trong tám gia tộc đứng đầu Yến Đô, ít nhất phải mất mười tỷ”.
Tất cả đều kinh hãi, không ngờ một lần ám sát lại tốn nhiều tiền như vậy.
Nhưng nghĩ tới thân phận của Diệp Mạn, bọn họ có thể hiểu được.
Ở Yến Đô chỉ có tám người như vậy, có bao nhiêu sát thủ dám nhận nhiệm vụ này?
“Yên tâm, mức độ hoàn thành nhiệm vụ của Hồng Trần là 100%. Nếu sát thủ đầu tiên thất bại sẽ có sát thủ mạnh hơn tiếp tục làm nhiệm vụ đến khi hoàn thành mới thôi”.
Chú Lê lại nói tiếp: “Tôi cũng không tin Diệp Mạn có ba đầu sáu tay, sát thủ của Hồng Trần cũng không làm gì được cô ta!”
“Chú Lê, cháu đồng ý chi mười tỷ thuê sát thủ của Hồng Trần!”
Diệp Thương nghe nói xác suất hoàn thành nhiệm vụ là 100% liền quyết định mời sát thủ của Hồng Trần tới.
Cùng lúc đó trong một phòng bệnh VIP của bệnh viện nhân dân Yến Đô, Diệp Mạn vốn đang nằm liệt trên giường lại đi tới cạnh cửa sổ.
Bà ta đưa mắt nhìn ra ngoài, hướng về nhà họ Diệp.
“Còn cậu, chắc chắn Diệp Mạn sẽ không chịu bỏ qua, cậu chỉ có thể thắng, không được phép thất bại!”
“Cậu là người có khả năng trở thành chủ gia tộc nhất trong phe chúng ta, cũng là niềm hi vọng của tất cả mọi người”.
Nghe chú Lê nói vậy, sắc mặt Diệp Thương vô cùng nghiêm túc, gật đầu nói: “Cháu hiểu rồi!”
Chú Lê gật đầu: “Hiện giờ điều khó xác định nhất chính là bệnh tình thực sự của Diệp Mạn, chúng ta cứ coi như bệnh tình của cô ta không nghiêm trọng đi”.
“Cũng có thể nói là Diệp Mạn cố ý truyền tin mình đang nguy kịch để xem ai có ý đồ đoạt vị trí chủ gia tộc”.
“Vậy nên một khi chúng ta hành động sẽ bị cô ta coi là kẻ địch. Vậy thì tại sao chúng ta không xử lý cô ta trước?”
Tất cả đều giật nảy mình, sợ toát mồ hôi.
Diệp Thương cũng run rẩy nói: “Chú Lê, nếu chúng ta chỉ tranh đoạt vị trí chủ gia tộc thì vẫn còn đường sống. Nhưng nếu ra tay với Diệp Mạn, đây chính là tội chết!”
Chú Lê cười lạnh nói: “Ai bảo chúng ta phải ra tay với cô ta?”
“Hả?”
Diệp Thương sững sờ: “Ý của chú là gì?”
“Sát thủ!”
Chú Lê gằn giọng nói từng chữ.
“Bốp!”
Diệp Thương bỗng đập bàn đứng bật dậy, kích động nói: “Phải rồi! Sao cháu lại không nghĩ tới chuyện thuê sát thủ?”
“Chiêu này của chú Lê quá đỉnh!”
“Diệp Mạn là hòn đá ngáng chân chúng ta. Nếu bà ta chết, nhà họ Diệp còn ai tranh được với chúng ta?”
“Thuê sát thủ dù có thất bại cũng không tra ra được chúng ta”.
Đám người đều tỉnh ngộ, ai cũng tỏ vẻ kích động.
“Nhưng nếu đã muốn thuê sát thủ phải tìm người đáng tin cậy. Dù có thất bại cũng không thể tra ra chúng ta”.
Diệp Thương lại lo lắng thuê phải sát thủ không có đạo đức nghề nghiệp.
“Các người đã từng nghe nói tới Hồng Trần chưa?”
“Bọn họ rất có tiếng trong giới sát thủ. Sát thủ ở đây có đạo đức nghề nghiệp nhất, một khi thất bại sẽ cắn thuốc độc tự sát ngay lập tức”.
“Nhưng cái giá để mời bọn họ ra tay rất lớn. Mục tiêu là chủ của một trong tám gia tộc đứng đầu Yến Đô, ít nhất phải mất mười tỷ”.
Tất cả đều kinh hãi, không ngờ một lần ám sát lại tốn nhiều tiền như vậy.
Nhưng nghĩ tới thân phận của Diệp Mạn, bọn họ có thể hiểu được.
Ở Yến Đô chỉ có tám người như vậy, có bao nhiêu sát thủ dám nhận nhiệm vụ này?
“Yên tâm, mức độ hoàn thành nhiệm vụ của Hồng Trần là 100%. Nếu sát thủ đầu tiên thất bại sẽ có sát thủ mạnh hơn tiếp tục làm nhiệm vụ đến khi hoàn thành mới thôi”.
Chú Lê lại nói tiếp: “Tôi cũng không tin Diệp Mạn có ba đầu sáu tay, sát thủ của Hồng Trần cũng không làm gì được cô ta!”
“Chú Lê, cháu đồng ý chi mười tỷ thuê sát thủ của Hồng Trần!”
Diệp Thương nghe nói xác suất hoàn thành nhiệm vụ là 100% liền quyết định mời sát thủ của Hồng Trần tới.
Cùng lúc đó trong một phòng bệnh VIP của bệnh viện nhân dân Yến Đô, Diệp Mạn vốn đang nằm liệt trên giường lại đi tới cạnh cửa sổ.
Bà ta đưa mắt nhìn ra ngoài, hướng về nhà họ Diệp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.