Chương 875
Tiếu Ngạo Dư Sinh
21/08/2021
Rõ ràng đây không phải là súng bắn tỉa bình thường.
Nếu lúc nãy Dương Chấn trúng phải phát súng này, dù anh có mạnh hơn nữa cũng sẽ bị thương.
“Trời ạ! Cậu ta là quỷ sao? Cậu ta có thể sống sót sau tai nạn xe nghiêm trọng như vậy, đã là kỳ tích rồi. Thế mà cậu ta còn tránh được viên đạn kia nữa đấy?”
Cách đó một nghìn mét, một khuôn mặt người nước ngoài như đang gặp quỷ, trong lòng tràn ngập sợ hãi và lo lắng.
Tay bắn tỉa nhất định phải giết người bằng một phát súng, nếu thất thì phải lập tức rút lui.
Bằng không một khi bị khóa chặt mục tiêu, ông ta chỉ có nước chết.
Tay súng bắn tỉa người nước ngoài này là một sát thủ nổi tiếng quốc tế tên là Sith. Ông ta giỏi sử dụng nhiều loại súng bắn tỉa khác nhau.
Trong giới sát thủ, ông ta tồn tại như một vị thần.
Ông ta chưa từng phạm phải sai lầm nào khi nhận nhiệm vụ.
Lần nào mục tiêu của ông ta cũng bị hạ gục bởi một phát súng, ông ta chưa từng thất thủ.
Hôm nay là lần đầu tiên ông ta thất thủ.
Dù vậy ông ta cũng không hề do dự, một phát không trúng liền rút lui.
“Ông muốn đi đâu?”
Nhưng ngay khi Sith vừa mới rời đi thì một giọng nói lạnh lẽo đột nhiên vang lên sau lưng ông ta.
Lúc này, Sith chỉ cảm thấy toàn thân lạnh lẽo giống như bị thần chết nhìn chằm chằm.
Sát khí truyền đến từ phía sau, ông ta sợ đến nỗi không dám quay đầu lại.
“Cậu là ai?”
Sith quay lưng về phía Dương Chấn hỏi.
“Người ông muốn giết!”
Giọng của Dương Chấn lạnh lẽo như đến từ địa ngục, mỗi một từ nói ra đều khiến Sith cảm thấy như đang bị lăng trì.
Sith cả kinh, sắc mặt tái nhợt.
Ở Chiêu Châu, ông ta chỉ nhận nhiệm vụ ám sát Dương Chấn.
Tuy không quay đầu lại để nhìn Dương Chấn nhưng từ giọng nói của Dương Chấn, Sith có thể kết luận, ma quỷ sau lưng chính là mục tiêu vừa nãy bị ông ta nhắm bắn cách đó một nghìn mét.
Từ lúc ông ta nổ súng bắn không trúng cho đến lúc rút lui, cả quá trình không tới mười mấy giây.
Nhưng chỉ trong vòng mười mấy giây này Dương Chấn lại xuất hiện sau lưng ông ta từ khoảng cách một nghìn mét. Đây là điều không thể.
Trong lòng Sith bỗng xuất hiện nghi ngờ, nhưng đây không phải là lúc để ông ta suy nghĩ.
Ông ta đột nhiên xoay người lại, chỉ là trong lúc xoay người ông ta cũng rút ra một khẩu súng lục màu đen.
“Pằng!”
Cùng lúc ông ta quay người lại, tay ông ta cũng bóp cò.
Thế nhưng khi Sith quay lại, ông ta kinh hoàng phát hiện ra người vẫn đang nói chuyện sau lưng ông ta đã biến mất.
“Chúa ơi! Rốt cuộc cậu ta là người hay quỷ vậy?”
Sith sợ hãi không yên, tự lẩm bẩm.
Với thực lực bắn súng của ông ta, dù kẻ địch có đứng sau lưng, chỉ cần dựa vào giọng nói cũng có thể bắn trúng kẻ địch.
Vì thế lúc nãy ông ta mới dứt khoát quay người lại nổ súng, nhưng kết quả lại khiến ông ta không thể tin được.
Ông ta không phát hiện ra đối phương đã rời đi nhưng sự thật là người kia đã biến mất.
Ông ta cảm thấy khi mình quay người lại, đối phương đã biến mất tại chỗ.
Nếu lúc nãy Dương Chấn trúng phải phát súng này, dù anh có mạnh hơn nữa cũng sẽ bị thương.
“Trời ạ! Cậu ta là quỷ sao? Cậu ta có thể sống sót sau tai nạn xe nghiêm trọng như vậy, đã là kỳ tích rồi. Thế mà cậu ta còn tránh được viên đạn kia nữa đấy?”
Cách đó một nghìn mét, một khuôn mặt người nước ngoài như đang gặp quỷ, trong lòng tràn ngập sợ hãi và lo lắng.
Tay bắn tỉa nhất định phải giết người bằng một phát súng, nếu thất thì phải lập tức rút lui.
Bằng không một khi bị khóa chặt mục tiêu, ông ta chỉ có nước chết.
Tay súng bắn tỉa người nước ngoài này là một sát thủ nổi tiếng quốc tế tên là Sith. Ông ta giỏi sử dụng nhiều loại súng bắn tỉa khác nhau.
Trong giới sát thủ, ông ta tồn tại như một vị thần.
Ông ta chưa từng phạm phải sai lầm nào khi nhận nhiệm vụ.
Lần nào mục tiêu của ông ta cũng bị hạ gục bởi một phát súng, ông ta chưa từng thất thủ.
Hôm nay là lần đầu tiên ông ta thất thủ.
Dù vậy ông ta cũng không hề do dự, một phát không trúng liền rút lui.
“Ông muốn đi đâu?”
Nhưng ngay khi Sith vừa mới rời đi thì một giọng nói lạnh lẽo đột nhiên vang lên sau lưng ông ta.
Lúc này, Sith chỉ cảm thấy toàn thân lạnh lẽo giống như bị thần chết nhìn chằm chằm.
Sát khí truyền đến từ phía sau, ông ta sợ đến nỗi không dám quay đầu lại.
“Cậu là ai?”
Sith quay lưng về phía Dương Chấn hỏi.
“Người ông muốn giết!”
Giọng của Dương Chấn lạnh lẽo như đến từ địa ngục, mỗi một từ nói ra đều khiến Sith cảm thấy như đang bị lăng trì.
Sith cả kinh, sắc mặt tái nhợt.
Ở Chiêu Châu, ông ta chỉ nhận nhiệm vụ ám sát Dương Chấn.
Tuy không quay đầu lại để nhìn Dương Chấn nhưng từ giọng nói của Dương Chấn, Sith có thể kết luận, ma quỷ sau lưng chính là mục tiêu vừa nãy bị ông ta nhắm bắn cách đó một nghìn mét.
Từ lúc ông ta nổ súng bắn không trúng cho đến lúc rút lui, cả quá trình không tới mười mấy giây.
Nhưng chỉ trong vòng mười mấy giây này Dương Chấn lại xuất hiện sau lưng ông ta từ khoảng cách một nghìn mét. Đây là điều không thể.
Trong lòng Sith bỗng xuất hiện nghi ngờ, nhưng đây không phải là lúc để ông ta suy nghĩ.
Ông ta đột nhiên xoay người lại, chỉ là trong lúc xoay người ông ta cũng rút ra một khẩu súng lục màu đen.
“Pằng!”
Cùng lúc ông ta quay người lại, tay ông ta cũng bóp cò.
Thế nhưng khi Sith quay lại, ông ta kinh hoàng phát hiện ra người vẫn đang nói chuyện sau lưng ông ta đã biến mất.
“Chúa ơi! Rốt cuộc cậu ta là người hay quỷ vậy?”
Sith sợ hãi không yên, tự lẩm bẩm.
Với thực lực bắn súng của ông ta, dù kẻ địch có đứng sau lưng, chỉ cần dựa vào giọng nói cũng có thể bắn trúng kẻ địch.
Vì thế lúc nãy ông ta mới dứt khoát quay người lại nổ súng, nhưng kết quả lại khiến ông ta không thể tin được.
Ông ta không phát hiện ra đối phương đã rời đi nhưng sự thật là người kia đã biến mất.
Ông ta cảm thấy khi mình quay người lại, đối phương đã biến mất tại chỗ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.