Chương 653: Lạc lão chấn kinh
Tiếu Ngạo Dư Sinh
01/08/2021
Tối hôm qua, Tiết Khải đã tra được, hai người phụ nữ bị Tiết Minh cưỡng ép đưa đến phòng bao mà nhân chứng kia nói, chính là Tần Yên và Tần Nhã.
Không chỉ như vậy, bọn họ còn biết, Tần Nhã chính là vợ của Dương Chấn, còn Tần Yên là em vợ của Dương Chấn.
Vốn dĩ Tiết Khải đã hoài nghi, sự mất tích của Tiết Minh là có liên quan đến Dương Chấn rồi.
Bây giờ, chỗ cuối cùng mà Tiết Minh xuất hiện lại là Mỹ Hảo Thời Quang, còn phát sinh qua xung đột với vợ và em vợ của Dương Chấn nữa, bên cạnh Tiết Minh lại còn có có cường giả hàng đầu của nhà họ Tiết bảo vệ.
Bây giờ Tiết Minh và tên cường giả bảo vệ anh ta cùng mất tích, chắc chắn là do Dương Chấn làm.
Nếu không, chỉ một mảnh đất Giang Châu nhỏ bé, lại có sự bảo vệ của cường giả nhà họ Tiết, ai có thể khiến Tiết Minh mất tích chứ?
“Lạc lão, ông thăm dò một người thanh niên tên Dương Chấn cho tôi, sự mất tích của Minh, có liên quan đến cậu ta, thậm chí là có thể, Minh đã bị cậu ta hạ độc thủ rồi nữa.”
Tiết Nguyên Bá cắn răng nghiến lợi mà nói.
Lạc lão khẽ kinh ngạc: “Nếu như tôi nhớ không lầm, người bảo vệ cậu Minh là cường giả top 10 của nhà họ Tiết, một thanh niên 27 tuổi, có thể thật sự đưa cậu Minh đi từ trong tay của cậu ta sao?”
Nếu như là trước đây, Tiết Nguyên Bá cũng sẽ không tin, nhưng tối qua, ông ta đã tận mắt nhìn thấy, Dương Chấn dễ dàng phế bỏ cổ tay của Mông Đan.
Tiết Nguyên Bá gật đầu nói: “Ngay cả Mông Đan cũng không phải đối thủ của thanh niên đó, chỉ một chiêu mà đã bị đối phương phế đi cổ tay rồi.”
Lần này, sắc mặt Lạc Trần trở nên nghiêm trọng.
Ông ta đương nhiên biết Mông Đan là ai, cường giả xếp hạng năm ở nhà họ Tiết, tuy thấp hơn ông ta hai hạng, nhưng loại cường giả cấp bậc như Mông Đan, cho dù có ở Yên Đô, thì đó cũng là một trong những cường giả hàng đầu trong bát môn Yên Đô rồi.
Cường giả cấp bậc như vậy, vậy mà lại bị một thanh niên chỉ có 27 tuổi phế đi cổ tay ở một Giang Châu nhỏ bé này.
Có thể thấy, thực lực của thanh niên trẻ đó khủng bố đến thế nào.
Trên đường rời khỏi sân bay, Tiết Nguyên Bá lại nói ra những gì mình điều tra được liên quan đến Dương Chấn, bao gồm cả suy đoán của ông ta cũng nói hết.
Lạc Trần đã sớm không còn bất kỳ thái độ khinh địch nào nữa, thần sắc cực kỳ nghiêm trọng, trầm giọng nói: “Theo như ngài nói, thì cậu ta chắc là cường giả đi ra từ biên giới phía Bắc rồi.”
“Biên giới phía Bắc?”
Vẻ mặt của Tiết Nguyên Bá và Tiết Khải đều kinh ngạc.
Bởi vì bọn họ vô cùng rõ, trong bốn biên giới đông nam tây bắc, điều kiện của biên giới phía bắc là gian khổ nhất, nhưng chiến lực tổng hợp là mạnh nhất.
Điều quan trọng nhất là, thủ hộ của biên giới phía bắc, nghe nói thực lực nghịch trời, đứng đầu của bốn biên giới, cho dù là một số gia tộc cổ võ của Cửu Châu cũng hiếm có địch thủ.
“Có thể giết được Mông Đan, thực lực chắc sẽ không yếu hơn tôi bao nhiêu, nhưng cậu ta mới 27 tuổi, nhân vật thiên tài võ đạo còn trẻ như vậy, chỉ có thể là đến từ biên giới phía bắc thôi.”
Vẻ mặt Lạc Trần nặng nề mà nói: “Nếu như ngài nói, kêu tôi đi thăm dò cậu ta, tìm cơ hội giết cậu ta thì gần như là không thể.”
“Nghe nói, biên giới phía bắc là biên giới bao che khuyết điểm nhất, nếu đã xác định Dương Chấn là cường giả xuất thân từ biên giới phía bắc thì cho dù cậu ta đã giải ngũ, thì cũng là binh của thủ hộ biên giới phía bắc.”
“Nếu như các người đã xác định muốn không chết thì không ngừng với cậu ta, thì cần phải làm được đến mức một kích tất sát, nếu không một khi còn để lại nhân chứng sống nào đó, thì chuyện tất nhiên sẽ bị thủ hộ biên giới phía Bắc biết, đến lúc đó, chỉ e sẽ là ngày tàn của nhà họ Tiết.”
Vốn dĩ còn muốn kêu Lạc Trần đi thăm dò, nhưng sau khi nghe phân tích của Lạc Trần thì Tiết Nguyên Bá và Tiết Khải đều cảm nhận được một sự nguy cơ cực lớn, như bao trùm lấy bọn họ.
“Vậy theo ý của Lạc lão thì bây giờ chúng tôi nên làm thế nào?”
Rất lâu sau, Tiết Nguyên Bá mới hỏi với ngữ khí cung kính.
Lạc Trần suy nghĩ rồi mở miệng nói: “Loại người này, nhà họ Tiết vẫn nên đừng chọc vào thì hơn!”
“Nhưng Minh rất có thể đã bị cậu ta hại rồi!”
Tiết Nguyên Bá nói với đôi mắt đỏ hoe: “Không lẽ để tôi từ bỏ cơ hội báo thù rửa hận cho Minh như vậy sao?”
“Quân tử báo thù, 10 năm chưa muộn!”
Vẻ mặt Lạc Trần bình tĩnh mà nói: “Đối với ngài mà nói, bây giờ chính là thời khắc quan trọng nhất, Tiết Vương có ý xác định người thừa kế, nếu như bây giờ ngài gây một rắc rối lớn cho nhà họ Tiết thì đối với việc tranh giành vị trí người thừa kế của ngài có thể sẽ đem đến sự ảnh hưởng tiêu cực rất lớn.”
Tiết Nguyên Bá đột nhiên trừng to đôi mắt, Lạc Trần là người bên cạnh Tiết Vương, đối với chuyện mà Tiết Vương muốn làm, có nhiều lúc, ông ta còn biết sớm hơn cả ba Vương tử nhà họ Tiết nữa.
Hiển nhiên, Lạc Trần cũng là thể hiện lòng tốt với Tiết Nguyên Bá, nếu không cũng sẽ không nói ra một tin quan trọng như vậy cho Tiết Nguyên Bá rồi.
“Cảm ơn Lạc lão!”
Tiết Nguyên Bá lập tức chắp tay, cúi đầu cảm kích mà nói.
Lạc Trần khẽ mỉm cười: “Tôi không có nói gì hết!”
Tiết Nguyên Bá đương nhiên hiểu Lạc Trần nói câu này là có ý gì, vội vàng nói: “Tôi chỉ là cảm kích Lạc lão không ngại đường xa đến Giang Bắc giúp tôi.”
Lạc Trần mỉm cười gật đầu, sau đó lại nói: “Tuy không thể giao đấu với đối phương, nhưng qua đó thăm dò một chút cũng không phải là không thể.”
Nghe vậy, Tiết Nguyên Bá vội vàng nói: “Lạc lão, tôi cho rằng ông nói không sai, quân tử báo thù, 10 năm chưa muộn, nếu đã như vậy thì tôi sẽ để cậu ta sống thêm mấy năm nữa, sẽ có một ngày, tôi sẽ đích thân kết liễu cậu ta.”
Lạc Trần khẽ lắc đầu: “Yên tâm đi, tôi cũng chỉ là đi gặp đối phương, sẽ không xảy ra xung đột quá lớn với cậu ta đâu.”
Tiết Nguyên Bá lúc này mới không ngăn cản nữa, nói: “Được, vậy làm phiền Lạc lão rồi!” . Ngôn Tình Ngược
Theo như yêu cầu của Lạc Trần, chiếc xe ngừng ở bên đường, sau đó ông ta xuống xe, đi tìm Dương Chấn.
“Ba, ba thật sự từ bỏ báo thù rửa hận cho Minh sao?”
Sau khi Lạc Trần rời đi, Tiết Khải trầm giọng hỏi.
Trong mắt Tiết Nguyên Bá lập loè sát khí: “Ông nội con muốn xác lập người thừa kế, lúc này, tốt nhất là đừng đem đến bất kỳ rắc rối gì cho nhà họ Tiết.”
“Con yên tâm đi, đợi ba trở thành người thừa kế Tiết Vương thì quyền lực cũng sẽ lớn hơn, đến lúc đó tuyệt đối sẽ không tha cho Dương Chấn đâu.”
Tiết Khải tuy cũng muốn báo thù cho Tiết Minh bây giờ, nhưng cũng rõ, ba của mình hiện tại đang ở trong thời gian quan trọng nhất.
Tiết Vương vốn thích Tiết Nguyên Bá nhất, hai vương tử còn lại, đều sẽ chú ý sai sót của Tiết Nguyên Bá, chỉ cần không xảy ra sự việc gì ngoài ý muốn thì hy vọng Tiết Nguyên Bá được lập thành người thừa kế là rất lớn.
Tập đoàn Nhạn Chấn, văn phòng chủ tịch hội đồng quản trị.
Dương Chấn đang ở trong văn phòng một mình, trên bàn còn bày biện rất nhiều văn kiện, đều là thứ mà anh phải ký tên xử lý.
Dù sao cũng sắp rời khỏi Giang Châu rồi, công ty nhánh bên này có một số chuyện cần phải có anh xử lý.
Chính vào lúc Dương Chấn đang phê duyệt văn kiện, trong lúc ngẩng đầu lên, đôi mày chợt nhíu lại, anh đặt bút xuống, đi đến phía trước cửa sổ sát đất.
Dương Chấn với thị lực vượt xa người thường, rất dễ dàng nhìn thấy lão già mặc một thân đồ vải màu xám đang ở dưới lầu.
Lão già mặc đồ vải màu xám này, không phải ai khác, mà chính là cường giả xếp hạng ba ở nhà họ Tiết, Lạc Trần.
Chính vào lúc Dương Chấn đang nhìn ông ta, thì ông ta như cũng cảm nhận được, mà ngẩng đầu nhìn lên tầng cao nhất.
Khi nhìn thấy Dương Chấn, nội tâm Lạc Trần chợt run lên dữ dội, trong đôi con ngươi toàn là kinh hãi.
Không chỉ như vậy, bọn họ còn biết, Tần Nhã chính là vợ của Dương Chấn, còn Tần Yên là em vợ của Dương Chấn.
Vốn dĩ Tiết Khải đã hoài nghi, sự mất tích của Tiết Minh là có liên quan đến Dương Chấn rồi.
Bây giờ, chỗ cuối cùng mà Tiết Minh xuất hiện lại là Mỹ Hảo Thời Quang, còn phát sinh qua xung đột với vợ và em vợ của Dương Chấn nữa, bên cạnh Tiết Minh lại còn có có cường giả hàng đầu của nhà họ Tiết bảo vệ.
Bây giờ Tiết Minh và tên cường giả bảo vệ anh ta cùng mất tích, chắc chắn là do Dương Chấn làm.
Nếu không, chỉ một mảnh đất Giang Châu nhỏ bé, lại có sự bảo vệ của cường giả nhà họ Tiết, ai có thể khiến Tiết Minh mất tích chứ?
“Lạc lão, ông thăm dò một người thanh niên tên Dương Chấn cho tôi, sự mất tích của Minh, có liên quan đến cậu ta, thậm chí là có thể, Minh đã bị cậu ta hạ độc thủ rồi nữa.”
Tiết Nguyên Bá cắn răng nghiến lợi mà nói.
Lạc lão khẽ kinh ngạc: “Nếu như tôi nhớ không lầm, người bảo vệ cậu Minh là cường giả top 10 của nhà họ Tiết, một thanh niên 27 tuổi, có thể thật sự đưa cậu Minh đi từ trong tay của cậu ta sao?”
Nếu như là trước đây, Tiết Nguyên Bá cũng sẽ không tin, nhưng tối qua, ông ta đã tận mắt nhìn thấy, Dương Chấn dễ dàng phế bỏ cổ tay của Mông Đan.
Tiết Nguyên Bá gật đầu nói: “Ngay cả Mông Đan cũng không phải đối thủ của thanh niên đó, chỉ một chiêu mà đã bị đối phương phế đi cổ tay rồi.”
Lần này, sắc mặt Lạc Trần trở nên nghiêm trọng.
Ông ta đương nhiên biết Mông Đan là ai, cường giả xếp hạng năm ở nhà họ Tiết, tuy thấp hơn ông ta hai hạng, nhưng loại cường giả cấp bậc như Mông Đan, cho dù có ở Yên Đô, thì đó cũng là một trong những cường giả hàng đầu trong bát môn Yên Đô rồi.
Cường giả cấp bậc như vậy, vậy mà lại bị một thanh niên chỉ có 27 tuổi phế đi cổ tay ở một Giang Châu nhỏ bé này.
Có thể thấy, thực lực của thanh niên trẻ đó khủng bố đến thế nào.
Trên đường rời khỏi sân bay, Tiết Nguyên Bá lại nói ra những gì mình điều tra được liên quan đến Dương Chấn, bao gồm cả suy đoán của ông ta cũng nói hết.
Lạc Trần đã sớm không còn bất kỳ thái độ khinh địch nào nữa, thần sắc cực kỳ nghiêm trọng, trầm giọng nói: “Theo như ngài nói, thì cậu ta chắc là cường giả đi ra từ biên giới phía Bắc rồi.”
“Biên giới phía Bắc?”
Vẻ mặt của Tiết Nguyên Bá và Tiết Khải đều kinh ngạc.
Bởi vì bọn họ vô cùng rõ, trong bốn biên giới đông nam tây bắc, điều kiện của biên giới phía bắc là gian khổ nhất, nhưng chiến lực tổng hợp là mạnh nhất.
Điều quan trọng nhất là, thủ hộ của biên giới phía bắc, nghe nói thực lực nghịch trời, đứng đầu của bốn biên giới, cho dù là một số gia tộc cổ võ của Cửu Châu cũng hiếm có địch thủ.
“Có thể giết được Mông Đan, thực lực chắc sẽ không yếu hơn tôi bao nhiêu, nhưng cậu ta mới 27 tuổi, nhân vật thiên tài võ đạo còn trẻ như vậy, chỉ có thể là đến từ biên giới phía bắc thôi.”
Vẻ mặt Lạc Trần nặng nề mà nói: “Nếu như ngài nói, kêu tôi đi thăm dò cậu ta, tìm cơ hội giết cậu ta thì gần như là không thể.”
“Nghe nói, biên giới phía bắc là biên giới bao che khuyết điểm nhất, nếu đã xác định Dương Chấn là cường giả xuất thân từ biên giới phía bắc thì cho dù cậu ta đã giải ngũ, thì cũng là binh của thủ hộ biên giới phía bắc.”
“Nếu như các người đã xác định muốn không chết thì không ngừng với cậu ta, thì cần phải làm được đến mức một kích tất sát, nếu không một khi còn để lại nhân chứng sống nào đó, thì chuyện tất nhiên sẽ bị thủ hộ biên giới phía Bắc biết, đến lúc đó, chỉ e sẽ là ngày tàn của nhà họ Tiết.”
Vốn dĩ còn muốn kêu Lạc Trần đi thăm dò, nhưng sau khi nghe phân tích của Lạc Trần thì Tiết Nguyên Bá và Tiết Khải đều cảm nhận được một sự nguy cơ cực lớn, như bao trùm lấy bọn họ.
“Vậy theo ý của Lạc lão thì bây giờ chúng tôi nên làm thế nào?”
Rất lâu sau, Tiết Nguyên Bá mới hỏi với ngữ khí cung kính.
Lạc Trần suy nghĩ rồi mở miệng nói: “Loại người này, nhà họ Tiết vẫn nên đừng chọc vào thì hơn!”
“Nhưng Minh rất có thể đã bị cậu ta hại rồi!”
Tiết Nguyên Bá nói với đôi mắt đỏ hoe: “Không lẽ để tôi từ bỏ cơ hội báo thù rửa hận cho Minh như vậy sao?”
“Quân tử báo thù, 10 năm chưa muộn!”
Vẻ mặt Lạc Trần bình tĩnh mà nói: “Đối với ngài mà nói, bây giờ chính là thời khắc quan trọng nhất, Tiết Vương có ý xác định người thừa kế, nếu như bây giờ ngài gây một rắc rối lớn cho nhà họ Tiết thì đối với việc tranh giành vị trí người thừa kế của ngài có thể sẽ đem đến sự ảnh hưởng tiêu cực rất lớn.”
Tiết Nguyên Bá đột nhiên trừng to đôi mắt, Lạc Trần là người bên cạnh Tiết Vương, đối với chuyện mà Tiết Vương muốn làm, có nhiều lúc, ông ta còn biết sớm hơn cả ba Vương tử nhà họ Tiết nữa.
Hiển nhiên, Lạc Trần cũng là thể hiện lòng tốt với Tiết Nguyên Bá, nếu không cũng sẽ không nói ra một tin quan trọng như vậy cho Tiết Nguyên Bá rồi.
“Cảm ơn Lạc lão!”
Tiết Nguyên Bá lập tức chắp tay, cúi đầu cảm kích mà nói.
Lạc Trần khẽ mỉm cười: “Tôi không có nói gì hết!”
Tiết Nguyên Bá đương nhiên hiểu Lạc Trần nói câu này là có ý gì, vội vàng nói: “Tôi chỉ là cảm kích Lạc lão không ngại đường xa đến Giang Bắc giúp tôi.”
Lạc Trần mỉm cười gật đầu, sau đó lại nói: “Tuy không thể giao đấu với đối phương, nhưng qua đó thăm dò một chút cũng không phải là không thể.”
Nghe vậy, Tiết Nguyên Bá vội vàng nói: “Lạc lão, tôi cho rằng ông nói không sai, quân tử báo thù, 10 năm chưa muộn, nếu đã như vậy thì tôi sẽ để cậu ta sống thêm mấy năm nữa, sẽ có một ngày, tôi sẽ đích thân kết liễu cậu ta.”
Lạc Trần khẽ lắc đầu: “Yên tâm đi, tôi cũng chỉ là đi gặp đối phương, sẽ không xảy ra xung đột quá lớn với cậu ta đâu.”
Tiết Nguyên Bá lúc này mới không ngăn cản nữa, nói: “Được, vậy làm phiền Lạc lão rồi!” . Ngôn Tình Ngược
Theo như yêu cầu của Lạc Trần, chiếc xe ngừng ở bên đường, sau đó ông ta xuống xe, đi tìm Dương Chấn.
“Ba, ba thật sự từ bỏ báo thù rửa hận cho Minh sao?”
Sau khi Lạc Trần rời đi, Tiết Khải trầm giọng hỏi.
Trong mắt Tiết Nguyên Bá lập loè sát khí: “Ông nội con muốn xác lập người thừa kế, lúc này, tốt nhất là đừng đem đến bất kỳ rắc rối gì cho nhà họ Tiết.”
“Con yên tâm đi, đợi ba trở thành người thừa kế Tiết Vương thì quyền lực cũng sẽ lớn hơn, đến lúc đó tuyệt đối sẽ không tha cho Dương Chấn đâu.”
Tiết Khải tuy cũng muốn báo thù cho Tiết Minh bây giờ, nhưng cũng rõ, ba của mình hiện tại đang ở trong thời gian quan trọng nhất.
Tiết Vương vốn thích Tiết Nguyên Bá nhất, hai vương tử còn lại, đều sẽ chú ý sai sót của Tiết Nguyên Bá, chỉ cần không xảy ra sự việc gì ngoài ý muốn thì hy vọng Tiết Nguyên Bá được lập thành người thừa kế là rất lớn.
Tập đoàn Nhạn Chấn, văn phòng chủ tịch hội đồng quản trị.
Dương Chấn đang ở trong văn phòng một mình, trên bàn còn bày biện rất nhiều văn kiện, đều là thứ mà anh phải ký tên xử lý.
Dù sao cũng sắp rời khỏi Giang Châu rồi, công ty nhánh bên này có một số chuyện cần phải có anh xử lý.
Chính vào lúc Dương Chấn đang phê duyệt văn kiện, trong lúc ngẩng đầu lên, đôi mày chợt nhíu lại, anh đặt bút xuống, đi đến phía trước cửa sổ sát đất.
Dương Chấn với thị lực vượt xa người thường, rất dễ dàng nhìn thấy lão già mặc một thân đồ vải màu xám đang ở dưới lầu.
Lão già mặc đồ vải màu xám này, không phải ai khác, mà chính là cường giả xếp hạng ba ở nhà họ Tiết, Lạc Trần.
Chính vào lúc Dương Chấn đang nhìn ông ta, thì ông ta như cũng cảm nhận được, mà ngẩng đầu nhìn lên tầng cao nhất.
Khi nhìn thấy Dương Chấn, nội tâm Lạc Trần chợt run lên dữ dội, trong đôi con ngươi toàn là kinh hãi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.