Chàng Rể Chiến Thần

Chương 657: Thành thật khai báo

Tiếu Ngạo Dư Sinh

02/08/2021

Lúc này Tần Nhã từ trong phòng bếp đi ra, trong tay bê hai món ăn.

“Chồng, anh về rồi!”

Tần Nhã nhìn thấy Dương Chấn đã về, rất vui.

Dương Chấn gật đầu, hỏi: “Yên đâu?”

Trên mặt Tần Nhã có chút ngượng ngùng, liếc nhìn Tô San, lúc này mới nói: “Con bé về phòng rồi!”

Tần Yên vẫn luôn không thích Tô San, sau khi Tần Nhãn nhận được bức ảnh Dương Chấn và Tô San cùng vào khách sạn, ý kiến của Tần Yên với Tô San càng lớn.

“Tiếu Tiếu, đến đây với dì nhỏ!”

Lúc này, Tần Yên từ trong phòng đi ra, nhìn thấy Tiếu Tiếu vô cùng thân thiết dựa vào lòng Tô San, khuôn mặt lập tức hiện lên sự không vui.

“Dì nhỏ!”

Tiếu Tiếu nhìn thấy Tần Yên cũng rất vui, vội vàng bổ nhào vào lòng Tần Yên.

“Dì nhỏ nói với con bao nhiêu lần rồi, ngoại trừ mẹ và dì nhỏ, không được phép nhận quà của bất kỳ người phụ nữ nào khác, con quên rồi sao?” Tần Yên ẩn ý nói.

Cái miệng nhỏ của Tiếu Tiếu bẹp ra, nhìn Tô San, trong tay vẫn còn cầm con búp bê mà Tô San mua cho cô bé, khuôn mặt tràn đầy sự không nỡ nói: “Nhưng, dì San, dì ấy không phải là người ngoài!”

Khuôn mặt Tần Yên đen lại, đặt Tiếu Tiếu xuống, tức giận nói: “Được rồi, phí công dì nhỏ yêu thương con như vậy, bây giờ ngay cả lời của dì nhỏ cũng không nghe rồi.”

Thấy Tần Yên tức giận, khuôn mặt Tiếu Tiếu tràn đầy sự ủy khuất, vội vàng hỏi: “Dì nhỏ, Tiếu Tiếu nghe lời, nghe lời của dì!”

Tô San thấy vậy, cười đi qua: “Tiếu Tiếu, dì nhỏ của con nói không sai, trên thế giới này, trừ mẹ và dì nhỏ, những người phụ nữ khác đều là người ngoài, bao gồm cả dì San cũng là người ngoài.”

“Tôi đang dạy dỗ cháu tôi, có việc gì của cô?” Tần Yên đột nhiên tức giận, giận dữ nói với Tô San.

Tần Nhã thấy vậy, vội vàng nói: “Yên, em đừng như vậy, San San không phải đã giải thích rõ chuyện này rồi sao?”

“Chị, cũng chính là chị dễ bắt nạt, người khác muốn cướp chồng của chị, mà chị vẫn còn tin người ta.”

Tần Yên tức giận nói.

Nói xong, cô quay người đi về phòng.

Tần Nhã cũng có chút tức giận: “Tần Yên, em đứng lại cho chị!”

Tô San vội vàng đi lên, kéo tay Tần Nhã, đôi mắt đỏ hoe nói: “Nhã, là tớ không tốt, ngày hôm đó tớ nên gọi điện thoại nói trước với cậu một tiếng, cũng sẽ không có hiểu nhầm như ngày hôm nay.”

“San San, cái này không trách cậu, là Yên ngày càng tùy hứng, cậu đừng tính toán với con bé, đợt lát nữa tớ sẽ nói chuyện với con bé.” Tần Nhã vội vàng an ủi nói.

Tô San miễn cưỡng nở một nụ cười: “Nhã, cậu đừng nói Yên, đừng vì tớ mà ảnh hưởng đến mối quan hệ chị em của hai người.”

“Được rồi, hiểu nhầm đã giải thích rõ ràng rồi, tớ đi trước đây.”



Tô San nói, sau đó muốn rời đi.

“San San, tớ đã nấu cơm xong rồi, ăn xong rồi đi!” Tần Nhã vội vàng ngăn lại.

Tô San chỉ cười, nhanh chóng rời đi, Tần Nhã không có cơ hội để ngăn cản, cô ta đã chạy ra bên ngoài, rất nhanh truyền đến tiếng động cơ gầm rú.

Sau đó, Tần Nhã cũng trở lại nhà, hung dữ trừng mắt với Dương Chấn: “Đều tại anh!”

Dương Chấn bất lực cười, cũng không phản bác.

Tần Yên thật sự tức giận, cơm tối cũng không ra ăn.

“Sao Tô San lại đến đây?”

Lúc ăn cơm, Dương Chấn hỏi.

Tần Nhã thở dài: “Cậu ấy đến chính là để giải thích chuyện bức ảnh, chỉ là, Yên không cho cậu ấy mặt mũi, ăn cơm xong, anh giúp em đi khuyên Yên.”

“Tô San là bạn thân của em, cậu ấy chắc chắn sẽ không làm ra chuyện phản bội em, em tin tưởng cậu ấy, đương nhiên, em cũng tin tưởng anh.”

Nghe thấy những lời Tần Nhã nói, Dương Chấn vô cùng chột dạ.

Đồng thời, cũng cảm thấy không đáng cho Tần Nhã, Tô San là một người phụ nữ tâm cơ, sợ là Dương Chấn nói những lời không tốt về Tô San, Tần Nhã sẽ không muốn nghe.

“Anh cảm thấy, Yên làm không sai.”

Dương Chấn đột nhiên nói.

Vẻ mặt Tần Nhã lập tức cứng đờ: “Anh có ý gì?”

“Anh chỉ muốn nói là, Yên là em gái của em, cho dù Tô San có quan hệ tốt với em đi chăng nữa, cô ấy cũng chỉ là một người ngoài, nhất định đừng vì một người ngoài mà ảnh hưởng đến mối quan hệ của hai chị em em.”

Lời nói của Dương Chấn đã đến miệng, nhưng cuối cùng vẫn đổi nội dung.

Tần Nhã trừng mắt với Dương Chấn: “Tô San không phải là người ngoài, không cho phép anh nói cậu ấy như vậy, hơn nữa, còn không phải là trách anh sao? Nếu như không phải anh uống say, đúng lúc bị Tô San nhìn thấy, sợ là đã ngủ ở đầu đường rồi?”

Dương Chấn biết, Tần Nhã xem trọng Tô San đến mức nào, nhưng càng như vậy, trong lòng Dương Chấn càng mâu thuẫn, không biết nên đối diện với Tô San thế nào.

Rõ ràng anh biết, Tô San vượt quy tắc, đi quá chuẩn mực, nhưng Tần Nhã lại rất xem trọng người bạn thân Tô San này.

Nhưng ngoài việc Tô San có ý đồ với mình ra, cũng chưa từng làm ra chuyện có lỗi với Tần Nhã.

Vậy thì tạm thời bỏ qua cho Tô San, chỉ cần cô ta không làm chuyện gì hại đến Tần Nhã, anh có thể xem nhưng cái gì cũng chưa từng xảy ra.

Sau khi ăn cơm xong, Dương Chấn vẫn đi tìm Tần Yên, anh gõ cửa mấy cái, giọng nói bất mãn của Tần Yên từ bên trong truyền ra: “Làm gì?”

“Dì nhỏ, Tiếu Tiếu biết sai rồi, trừ dì và mẹ ra, những người phụ nữ khác đều là người ngoài.” Tiếu Tiếu nói.



Vẫn là lời nói của Tiếu Tiếu hữu dụng, trong phòng lập tức truyền đến tiếng bước chân.

“Răng rắc” một tiếng, cửa được mở ra, Dương Chấn lập tức chen vào.

“Dương Chấn!”

Tần Yên Đô ngạc hô lên, lập lức phát ra một tiếng hét chói tai, hét lớn: “Anh cút ra ngoài cho em!”

“Yên, em đừng đuổi anh, anh muốn nói chuyện với em.”

Dương Chấn vội vàng nói.

Còn về Tiếu Tiếu, chỉ được ba đưa đến để mở cửa thôi, cửa mở rồi, Tiếu Tiếu chạy đi tìm mẹ.

“Dương Chấn, em không nhìn ra anh lại hèn hạ như vậy, ngay cả con gái của mình cũng lợi dụng được.”

Khuôn mặt Tần Yên tràn đầy sự xem thường nói, nhưng cũng không đuổi Dương Chấn nữa.

Dương Chấn cười, trực tiếp ngồi xuống chiếc sofa bên cạnh, liếc nhìn màn hình máy tính: “Lá gan của em cũng lớn đó? Dám một mình trốn trong phòng xem phim kinh dị.”

Tần Yên trừng mắt với Dương Chấn: “Cần anh quản à!”

Nói xong, cô thở hổn hển đi qua tắt máy tính, lạnh lùng nói: “Nếu như anh đến để khuyên em, đừng tính toán với người phụ nữ tâm cơ kia, em khuyên anh bây giờ lập tức cút ra ngoài!”

Có thể nhìn ra được, sự tức giận của Tần Yên với Tô San vẫn rất lớn.

“Em yên tâm, anh không đến để khuyên em.”

Dương Chấn cười nói.

Nghe thấy lời nói của Dương Chấn, Tần Yên lập tức sững sờ: “Vậy anh tìm em làm gì?”

“Tô San, người phụ nữ này, rất có tâm cơ, anh không hi vọng Nhã tiếp xúc quá gần với cô ta.”

Vẻ mặt Dương Chấn rất nghiêm túc nói.

Tần yên trợn tròn mắt, dường như không ngờ đến, Dương Chấn lại nghĩ như vậy.

“Anh rể, anh thật sự nghĩ như vậy?” Tần Yên vội vàng hỏi.

Dương Chấn gật đầu: “Trong lòng anh, em chính là em gái của anh, anh chắc chắn sẽ không lừa em.”

Xác nhận Dương Chấn cũng không thích Tô San, trên khuôn mặt Tần Yên cuối cùng cũng nở nụ cười, khuôn mặt tràn đầy sự kiêu ngạo: “Coi như anh biết điều! Thấy anh thẳng thắn, thành khẩn như vậy, chuyện bức ảnh anh thân mật với người phụ nữ tâm cơ này, em sẽ không tính toán với anh!”

Dương Chấn có chút dở khóc dở cười, người phụ nữ này rất dễ tức giận cũng rất dễ vui vẻ.

“Không đúng!”

Tần Yên đột nhiên cau mày, hai mắt nhìn chằm chằm vào Dương Chấn nói: “Tô San có phải là làm gì anh rồi? Nếu không, sao anh biết cô ta rất tâm cơ?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Chàng Rể Chiến Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook