Chương 909
A Hào
13/12/2020
Trần Cửu Dương lắc đầu nói: “Tôi cũng đã nhìn ra rồi, tôi không phải thần thánh! Thực lực của bọn họ quá mạnh. Chúng ta nên tranh thủ thời gian rút lui đi, chỗ này không an toàn đâu!”.
Nhìn thấy ánh mắt nghiêm trọng của Trần Cửu Dương thì Sở Tế Thương cũng tranh thủ thời gian hét lên với người bên cạnh: “Lùi lại năm trăm mét!”.
“Được!”.
Không ít người đã nghe thấy được cuộc đối thoại vừa rồi giữa Trần Cửu Dương và Sở Tế Thương, vậy nên khi Sở Tế Thương vừa dứt lời thì những người còn lại đều nhao nhao lùi về phía sau.
Một số người không rõ chuyện gì xảy ra, nhưng cũng vẫn lùi lại theo, cụ Tiền thấy vậy cũng lùi lại năm trăm mét.
Nhìn thấy tình hình như thế thì Paul vội vàng dẫn theo Anna và ba người khác lùi lại tận một km. Gã không dám ở gần đó.
Một số người có phần tự tin vào thực lực của bản thân mình thì cười khinh bỉ nhìn về phía đám người đang lùi về phía xa. Không phải lúc nào cũng có cơ hội nhìn thấy cuộc chiến của cao thủ Thần cảnh. Nếu như có thể hiểu được một phần trong mấy chiêu thức mà hai người sử dụng lúc giao đấu, vậy thì chuyến đi lần này quả thật không còn gì phải hối tiếc nữa rồi.
“Đã lắm, đã lắm!”.
Chỉ nghe thấy từ phía trong quả cầu nước vô cùng lớn truyền ra tiếng cười ha ha của Lâm Ẩn. Bên trong quả cầu nước, Lâm Ẩn không ngừng tung ra những chiêu thức đánh vào Kiếm Khí Thái Cực.
“Ầm!”.
Cho dù Kiếm Khí Thái Cực đã co lại đến mức chỉ có thể bảo vệ được mình lão, nhưng nét mặt của Yagyu Muneyoshi vẫn vô cùng thâm sâu. Lão chỉ tập trung điều khiển Thiên Tùng Vân Kiếm trong tay. Từng luồng ánh sáng màu hồng không ngừng chảy vào bên trong Kiếm Khí Thái Cực.
“Ầm ầm!”.
Luồng khí cuồn cuộn dâng lên bên trong quả cầu nước, nhưng lại được hai người khống chế rất tốt, không hề ảnh hưởng đến quả cầu nước đang bao lấy hai người.
“Yagyu Muneyoshi không chống lại được nữa rồi!”.
Trần Cửu Dương thở dài một tiếng, hắn ta nói. Lúc này hắn ta có thể nhận ra được Kiếm Khí Thái Cực của Yagyu Muneyoshi sắp bị gãy rồi, tất nhiên hắn ta sẽ không đoán sai.
“Lâm Ẩn chiếm lợi thế sao?”, ánh mắt của lão Dược Vương Sở Tế Thương lộ ra vẻ vui mừng, cụ ấy hỏi lại.
“Khó nói, khó nói lắm!”, Trần Cửu Dương lắc đầu.
Sức mạnh của Yagyu Muneyoshi và Lâm Ẩn chắc chắn không thể phân thắng bại bằng một chiêu thức được, đây chắc chắn không phải là sức mạnh thực sự của Yagyu Muneyoshi.
“Bùm!”.
Trần Cửu Dương vừa dứt lời thì quả cầu nước bao vây Lâm Ẩn và Yagyu Muneyoshi lập tức vang lên tiếng vỡ, nó nổ tung rồi bắn ra khắp bốn phía.
“Bộp!”.
“Bộp!”.
“Bộp!”.
Những người đang đứng gần đó không kịp trốn, chỉ có thể dùng luồng khí bảo vệ cơ thể khỏi những mũi tên nước bay ra từ quả cầu bị vỡ. Những người bị trúng phải mũi tên nước này thì khí huyết lập tức cuộn lên, bọn họ nôn ra mấy ngụm máu rồi tiếp tục chống đỡ.
Còn có một số cao thủ bảng Thiên thực lực yếu thì lập tức bị mũi tên nước giết chết.
Trần Cửu Dương lắc đầu, hắn ta nhìn lướt qua đống thi thể đang nằm trên mặt đất. Vừa rồi lúc Yagyu Muneyoshi đấu ngang ngửa với Lâm Ẩn thì hai người vẫn có thể khống chế được quả cầu nước kia, nhưng một khi cân bằng đó bị phá vỡ, những luồng khí cuồn cuộn kia chính là lời nhắc nhở cho những ai dang ngầm trục lợi từ trận chiến của hai người.
Vừa rồi có ít nhất hai mươi cao thủ bảng Thiên mất mạng trong cuộc chiến này.
“Bùm!”.
Trên không trung, Lâm Ẩn dùng một chiêu phá vỡ luồng khí bảo vệ cơ thể của Yagyu Muneyoshi. Một chiêu khác đánh trúng vai trái của Yagyu Muneyoshi. Chiêu đó của Lâm Ẩn đã đánh choYagyu Muneyoshi bay xa vài trăm mét.
Có một đỉnh núi đã ngăn cản Yagyu Muneyoshi tiếp tục lùi về phía sau. Cây cối và hàng rào hai bên đều bị lão đụng nát hết. May mắn trong vòng năm trăm mét xung quanh vị trí hai người giao thủ không có võ sĩ nào đứng đó, nếu không thì có khả năng sẽ bị Yagyu Muneyoshi đụng phải đến thịt nát xương tan.
“Quả nhiên những vết thương ban đầu vẫn còn khuyết điểm, chỉ là không biết lão còn có cơ hội để hoàn thiện hay không mà thôi!”.
Từ trong cơn bụi mù mịt, cơ thể cao lớn của Yagyu Muneyoshi đứng thẳng lên, lão đột nhiên lao về phía Lâm Ẩn.
Vừa rồi một chiêu kia của Lâm Ẩn đã đánh tan luồng khí bảo vệ cơ thể rồi trực tiếp đánh thẳng vào người Yagyu Muneyoshi, lực tấn công đã yếu đi, nhưng vẫn khiến cho Yagyu Muneyoshi bị thương không nhẹ.
“Tiếp tục!”.
Ý chí chiến đấu trên người Lâm Ẩn vẫn không hề suy giảm, khí thế trên người anh dâng lên cuồn cuộn.
Cơ thể của cả hai người nháy mắt di chuyển gần lại trăm mét, bọn họ tiếp tục giao chiến một lần nữa. Chiêu thức của Lâm Ẩn dũng mãnh vô song, trong mắt Yagyu Muneyoshi không hiện rõ cảm xúc gì, lão tiếp tục cầm kiếm ra chiêu, cuộc chiến giữa hai người vô cùng kịch liệt.
“Ầm ầm ầm!”.
Hai người đánh nhau trên không trung, chiêu thức vô cùng mạnh mẽ, kiếm khí bao phủ khắp đỉnh núi Đại Nhật, khiến cho mọi người đứng xem không ngừng lùi về phía sau.
Thậm chí cách xa hơn nghìn mét cũng chưa chắc đã an toàn.
“Chạy mau đi!”
“Ôi mẹ ơi, biết trước thế này tôi đã không đến!”.
Rất nhiều cao thủ đứng quan sát trận chiến vừa lùi lại vừa than thở.
Thậm chí lùi tới mức còn không nhìn thấy bóng dáng của Lâm Ẩn và Yagyu Muneyoshi nữa, bọn họ chỉ nhìn thấy kiếm khí và chiêu thức đang khuấy động giữa trời, đồng thời cũng nghe thấy tiếng va chạm của thanh kiếm và tiếng rồng kêu thỉnh thoảng truyền đến.
Đỉnh núi Đại Nhật bị hai người đánh đến nỗi trở nên vô cùng lộn xộn. Những đồ vật long lanh trên con đường dài hẹp quanh co được Phù Tang bỏ ra số tiền rất lớn xây dựng thành khu nghỉ ngơi, đã bị cuộc chiến của hai người phá hủy đến mức vô cùng thảm.
Lúc này những cao thủ Thần cảnh đang ẩn nấp đã không còn trụ được, bọn họ lần lượt xuất hiện.
Trần Cửu Dương nhìn thấy mấy bóng dáng đang hiện ra giữa không trung thì ánh mắt lộ rõ vẻ kinh hãi, hắn ta thấp giọng nói:
“Tôi không ngờ bây giờ lại có nhiều cao thủ Thần cảnh như thế!”.
Lúc này trên trời có sáu bóng người đứng sừng sững, nhưng ngoại trừ một người không che giấu nguyên hình, thì những người còn lại đều có mây mù vây quanh, người ngoài không thể nào nhìn rõ diện mạo cụ thể của bọn họ.
“Đúng là mấy vị khách không mời mà đến!”.
Ánh mắt của Sở Tế Thương cũng trở nên nghiêm trọng, trong mấy năm nay Lâm Ẩn giết không ít người, không biết bọn họ có phải là kẻ thù của Lâm Ẩn hay không. Nếu như cả hai người Lâm Ẩn và Yagyu Muneyoshi đều đánh nhau tới mức kẻ sống người chết, thì khả năng những người này sẽ không dễ dàng bỏ qua cơ hội lần này.
“Đây chính là cao thủ Thần cảnh sao?”.
Sắc mặt của Anna ở phía xa xa cũng trở nên khó coi. Đây là lần đầu tiên cô ta nhìn thấy cuộc chiến nổ ra giữa cao thủ Thần cảnh, không ngờ hậu quả từ cuộc chiến gây ra đã khiến bọn họ phải lùi xa gần hai cây số.
David và Chris cũng ngơ ngác nhìn trận chiến trên cao kia. Trận chiến bao trùm cả chín tầng mây, uy thế mạnh mẽ ấy của cao thủ Thần cảnh đã vượt xa khỏi trí tưởng tượng của bọn họ.
“So với bọn họ thì quyền thế thế tục có tính là gì chứ?”, David nói. Gia tộc của bọn họ cũng có thể coi là một trong những gia tộc đứng ở Tường Vi Châu, nhưng bây giờ hắn ta mới phát hiện ra rằng, những điều hắn ta sở hữu trước đây không đáng một đồng so với những cao thủ này.
“Chú Paul, cháu có thể nhận chú làm sư phụ sau khi chúng ta trở về không?”.
David háo hức nhìn về phía Paul.
“Cháu đã nhiều tuổi rồi, cho dù có nhập môn thì cũng khó có thể trở thành cao thủ được!”, Paul lắc đầu nói.
Đôi mắt David lộ rõ vẻ thất vọng, hắn ta nhìn về phía không trung.
Hai người vừa đánh vừa di chuyển trên không trung, sau đó lại di chuyển xuống dưới mặt đất. Chiêu thức của Lâm Ẩn càng ngày càng mạnh mẽ, càng đánh càng hăng. Ngược lại Yagyu Muneyoshi lúc này dường như đang rơi vào thế yếu, chỉ có thể dựa vào những đường kiếm vô cùng tinh diệu để đánh nhau với Lâm Ẩn.
“Bùm!”.
Sau một lần va chạm, Lâm Ẩn dùng một chiêu đánh vào phía trên Thiên Tùng Vân kiếm. Trên cây kiếm bỗng phát ra âm thanh giống như tiếng than khóc, đồng thời cơ thể của Yagyu Muneyoshi cũng bị Lâm Ẩn đánh cho bay xa mấy chục mét.
Lâm Ẩn ngạo nghễ đứng trên không trung, ánh sáng trong mắt anh không ngừng dâng lên:
“Ông Yagyu, nếu như ông còn không tung ra hết toàn bộ sức lực, thì e rằng trận chiến này sẽ phải kết thúc ở đây rồi!”.
Nhìn thấy ánh mắt nghiêm trọng của Trần Cửu Dương thì Sở Tế Thương cũng tranh thủ thời gian hét lên với người bên cạnh: “Lùi lại năm trăm mét!”.
“Được!”.
Không ít người đã nghe thấy được cuộc đối thoại vừa rồi giữa Trần Cửu Dương và Sở Tế Thương, vậy nên khi Sở Tế Thương vừa dứt lời thì những người còn lại đều nhao nhao lùi về phía sau.
Một số người không rõ chuyện gì xảy ra, nhưng cũng vẫn lùi lại theo, cụ Tiền thấy vậy cũng lùi lại năm trăm mét.
Nhìn thấy tình hình như thế thì Paul vội vàng dẫn theo Anna và ba người khác lùi lại tận một km. Gã không dám ở gần đó.
Một số người có phần tự tin vào thực lực của bản thân mình thì cười khinh bỉ nhìn về phía đám người đang lùi về phía xa. Không phải lúc nào cũng có cơ hội nhìn thấy cuộc chiến của cao thủ Thần cảnh. Nếu như có thể hiểu được một phần trong mấy chiêu thức mà hai người sử dụng lúc giao đấu, vậy thì chuyến đi lần này quả thật không còn gì phải hối tiếc nữa rồi.
“Đã lắm, đã lắm!”.
Chỉ nghe thấy từ phía trong quả cầu nước vô cùng lớn truyền ra tiếng cười ha ha của Lâm Ẩn. Bên trong quả cầu nước, Lâm Ẩn không ngừng tung ra những chiêu thức đánh vào Kiếm Khí Thái Cực.
“Ầm!”.
Cho dù Kiếm Khí Thái Cực đã co lại đến mức chỉ có thể bảo vệ được mình lão, nhưng nét mặt của Yagyu Muneyoshi vẫn vô cùng thâm sâu. Lão chỉ tập trung điều khiển Thiên Tùng Vân Kiếm trong tay. Từng luồng ánh sáng màu hồng không ngừng chảy vào bên trong Kiếm Khí Thái Cực.
“Ầm ầm!”.
Luồng khí cuồn cuộn dâng lên bên trong quả cầu nước, nhưng lại được hai người khống chế rất tốt, không hề ảnh hưởng đến quả cầu nước đang bao lấy hai người.
“Yagyu Muneyoshi không chống lại được nữa rồi!”.
Trần Cửu Dương thở dài một tiếng, hắn ta nói. Lúc này hắn ta có thể nhận ra được Kiếm Khí Thái Cực của Yagyu Muneyoshi sắp bị gãy rồi, tất nhiên hắn ta sẽ không đoán sai.
“Lâm Ẩn chiếm lợi thế sao?”, ánh mắt của lão Dược Vương Sở Tế Thương lộ ra vẻ vui mừng, cụ ấy hỏi lại.
“Khó nói, khó nói lắm!”, Trần Cửu Dương lắc đầu.
Sức mạnh của Yagyu Muneyoshi và Lâm Ẩn chắc chắn không thể phân thắng bại bằng một chiêu thức được, đây chắc chắn không phải là sức mạnh thực sự của Yagyu Muneyoshi.
“Bùm!”.
Trần Cửu Dương vừa dứt lời thì quả cầu nước bao vây Lâm Ẩn và Yagyu Muneyoshi lập tức vang lên tiếng vỡ, nó nổ tung rồi bắn ra khắp bốn phía.
“Bộp!”.
“Bộp!”.
“Bộp!”.
Những người đang đứng gần đó không kịp trốn, chỉ có thể dùng luồng khí bảo vệ cơ thể khỏi những mũi tên nước bay ra từ quả cầu bị vỡ. Những người bị trúng phải mũi tên nước này thì khí huyết lập tức cuộn lên, bọn họ nôn ra mấy ngụm máu rồi tiếp tục chống đỡ.
Còn có một số cao thủ bảng Thiên thực lực yếu thì lập tức bị mũi tên nước giết chết.
Trần Cửu Dương lắc đầu, hắn ta nhìn lướt qua đống thi thể đang nằm trên mặt đất. Vừa rồi lúc Yagyu Muneyoshi đấu ngang ngửa với Lâm Ẩn thì hai người vẫn có thể khống chế được quả cầu nước kia, nhưng một khi cân bằng đó bị phá vỡ, những luồng khí cuồn cuộn kia chính là lời nhắc nhở cho những ai dang ngầm trục lợi từ trận chiến của hai người.
Vừa rồi có ít nhất hai mươi cao thủ bảng Thiên mất mạng trong cuộc chiến này.
“Bùm!”.
Trên không trung, Lâm Ẩn dùng một chiêu phá vỡ luồng khí bảo vệ cơ thể của Yagyu Muneyoshi. Một chiêu khác đánh trúng vai trái của Yagyu Muneyoshi. Chiêu đó của Lâm Ẩn đã đánh choYagyu Muneyoshi bay xa vài trăm mét.
Có một đỉnh núi đã ngăn cản Yagyu Muneyoshi tiếp tục lùi về phía sau. Cây cối và hàng rào hai bên đều bị lão đụng nát hết. May mắn trong vòng năm trăm mét xung quanh vị trí hai người giao thủ không có võ sĩ nào đứng đó, nếu không thì có khả năng sẽ bị Yagyu Muneyoshi đụng phải đến thịt nát xương tan.
“Quả nhiên những vết thương ban đầu vẫn còn khuyết điểm, chỉ là không biết lão còn có cơ hội để hoàn thiện hay không mà thôi!”.
Từ trong cơn bụi mù mịt, cơ thể cao lớn của Yagyu Muneyoshi đứng thẳng lên, lão đột nhiên lao về phía Lâm Ẩn.
Vừa rồi một chiêu kia của Lâm Ẩn đã đánh tan luồng khí bảo vệ cơ thể rồi trực tiếp đánh thẳng vào người Yagyu Muneyoshi, lực tấn công đã yếu đi, nhưng vẫn khiến cho Yagyu Muneyoshi bị thương không nhẹ.
“Tiếp tục!”.
Ý chí chiến đấu trên người Lâm Ẩn vẫn không hề suy giảm, khí thế trên người anh dâng lên cuồn cuộn.
Cơ thể của cả hai người nháy mắt di chuyển gần lại trăm mét, bọn họ tiếp tục giao chiến một lần nữa. Chiêu thức của Lâm Ẩn dũng mãnh vô song, trong mắt Yagyu Muneyoshi không hiện rõ cảm xúc gì, lão tiếp tục cầm kiếm ra chiêu, cuộc chiến giữa hai người vô cùng kịch liệt.
“Ầm ầm ầm!”.
Hai người đánh nhau trên không trung, chiêu thức vô cùng mạnh mẽ, kiếm khí bao phủ khắp đỉnh núi Đại Nhật, khiến cho mọi người đứng xem không ngừng lùi về phía sau.
Thậm chí cách xa hơn nghìn mét cũng chưa chắc đã an toàn.
“Chạy mau đi!”
“Ôi mẹ ơi, biết trước thế này tôi đã không đến!”.
Rất nhiều cao thủ đứng quan sát trận chiến vừa lùi lại vừa than thở.
Thậm chí lùi tới mức còn không nhìn thấy bóng dáng của Lâm Ẩn và Yagyu Muneyoshi nữa, bọn họ chỉ nhìn thấy kiếm khí và chiêu thức đang khuấy động giữa trời, đồng thời cũng nghe thấy tiếng va chạm của thanh kiếm và tiếng rồng kêu thỉnh thoảng truyền đến.
Đỉnh núi Đại Nhật bị hai người đánh đến nỗi trở nên vô cùng lộn xộn. Những đồ vật long lanh trên con đường dài hẹp quanh co được Phù Tang bỏ ra số tiền rất lớn xây dựng thành khu nghỉ ngơi, đã bị cuộc chiến của hai người phá hủy đến mức vô cùng thảm.
Lúc này những cao thủ Thần cảnh đang ẩn nấp đã không còn trụ được, bọn họ lần lượt xuất hiện.
Trần Cửu Dương nhìn thấy mấy bóng dáng đang hiện ra giữa không trung thì ánh mắt lộ rõ vẻ kinh hãi, hắn ta thấp giọng nói:
“Tôi không ngờ bây giờ lại có nhiều cao thủ Thần cảnh như thế!”.
Lúc này trên trời có sáu bóng người đứng sừng sững, nhưng ngoại trừ một người không che giấu nguyên hình, thì những người còn lại đều có mây mù vây quanh, người ngoài không thể nào nhìn rõ diện mạo cụ thể của bọn họ.
“Đúng là mấy vị khách không mời mà đến!”.
Ánh mắt của Sở Tế Thương cũng trở nên nghiêm trọng, trong mấy năm nay Lâm Ẩn giết không ít người, không biết bọn họ có phải là kẻ thù của Lâm Ẩn hay không. Nếu như cả hai người Lâm Ẩn và Yagyu Muneyoshi đều đánh nhau tới mức kẻ sống người chết, thì khả năng những người này sẽ không dễ dàng bỏ qua cơ hội lần này.
“Đây chính là cao thủ Thần cảnh sao?”.
Sắc mặt của Anna ở phía xa xa cũng trở nên khó coi. Đây là lần đầu tiên cô ta nhìn thấy cuộc chiến nổ ra giữa cao thủ Thần cảnh, không ngờ hậu quả từ cuộc chiến gây ra đã khiến bọn họ phải lùi xa gần hai cây số.
David và Chris cũng ngơ ngác nhìn trận chiến trên cao kia. Trận chiến bao trùm cả chín tầng mây, uy thế mạnh mẽ ấy của cao thủ Thần cảnh đã vượt xa khỏi trí tưởng tượng của bọn họ.
“So với bọn họ thì quyền thế thế tục có tính là gì chứ?”, David nói. Gia tộc của bọn họ cũng có thể coi là một trong những gia tộc đứng ở Tường Vi Châu, nhưng bây giờ hắn ta mới phát hiện ra rằng, những điều hắn ta sở hữu trước đây không đáng một đồng so với những cao thủ này.
“Chú Paul, cháu có thể nhận chú làm sư phụ sau khi chúng ta trở về không?”.
David háo hức nhìn về phía Paul.
“Cháu đã nhiều tuổi rồi, cho dù có nhập môn thì cũng khó có thể trở thành cao thủ được!”, Paul lắc đầu nói.
Đôi mắt David lộ rõ vẻ thất vọng, hắn ta nhìn về phía không trung.
Hai người vừa đánh vừa di chuyển trên không trung, sau đó lại di chuyển xuống dưới mặt đất. Chiêu thức của Lâm Ẩn càng ngày càng mạnh mẽ, càng đánh càng hăng. Ngược lại Yagyu Muneyoshi lúc này dường như đang rơi vào thế yếu, chỉ có thể dựa vào những đường kiếm vô cùng tinh diệu để đánh nhau với Lâm Ẩn.
“Bùm!”.
Sau một lần va chạm, Lâm Ẩn dùng một chiêu đánh vào phía trên Thiên Tùng Vân kiếm. Trên cây kiếm bỗng phát ra âm thanh giống như tiếng than khóc, đồng thời cơ thể của Yagyu Muneyoshi cũng bị Lâm Ẩn đánh cho bay xa mấy chục mét.
Lâm Ẩn ngạo nghễ đứng trên không trung, ánh sáng trong mắt anh không ngừng dâng lên:
“Ông Yagyu, nếu như ông còn không tung ra hết toàn bộ sức lực, thì e rằng trận chiến này sẽ phải kết thúc ở đây rồi!”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.