Chương 1317: Ngăn cản
A Hào
03/09/2021
“Nếu cho hắn thêm mấy trăm năm nữa, có lẽ còn có cơ hội, nhưng bây giờ thì không được”, người đưa đò lắc đầu nói: “Trận pháp trên hành tinh xanh chỉ có thể bảo vệ thêm trăm năm nữa, thời gian một trăm năm, dù trên người tiểu tử này của huyết thống Nhân Hoàng cũng không thể trưởng thành đến mức đó được”.
Huyết thống Nhân Hoàng. Đến hôm nay Lâm Ẩn mới biết huyết thống màu bạc trong người mình là cái gì.
Dù không biết huyết thống Nhân Hoàng là cái gì, nhưng chắc chắn vô cùng bất phàm.
“Bản thể của ta không về được, trong thời gian ngắn chắc chắn những người kia không giải quyết được bản thể của ta, nhưng khoảng thời gian này chắc chắn sẽ ngăn cản ta trở lại hành tinh xanh”, chim đại bàng cánh vàng lạnh nhạt nói.
“Trận pháp ở nơi này vốn dĩ là do Nhân Hoàng bố trí, dù người trên hành tinh xanh đều có cơ hội, nhưng ông cũng không biết Nhân Hoàng có cho hậu duệ huyết mạch của mình thêm một phần ưu đãi hay không đúng không?”
Chim đại bàng cánh vàng nói xong, người đưa đò rơi vào trầm tư. ! “Nhưng nơi này là nền móng cuối cùng của hành tinh xanh, nếu tiểu tử này không thể bước vào cảnh giới Chí Tôn, thì sẽ không thể nào chống lại những người kia”, người đưa đó thở dài.
“Thôi thôi, chúng ta thật sự không còn cơ hội nữa, chỉ có thể dốc hết sức liều một trận thôi”.
Nói xong, người đưa đò nói với Lâm Ẩn: “Trăm năm này, cậu ở đây tu hành với ta, những gì cậu muốn biết, nơi này đều có đáp án”.
“Được!”, Lâm Ẩn gật đầu.
Từ trong cuộc đối thoại của hai người, Lâm Ẩn cũng hiểu được vài điều.
“Trăm năm này ta cũng sẽ ở đây tôi luyện cậu”, chim đại bàng cũng từ tốn nói.
…
Lúc Lâm Ẩn tiến vào tiên thổ tu luyện.
Bên ngoài cũng trở nên gió nổi mây vần.
Trong tinh hải vô tận, mấy nghìn chiếc thuyền cổ thanh đồng to lớn di chuyển trong hư không thành ba hình vuông, trên mỗi chiếc thuyền cổ đều có mấy nghìn người tu
Luyện, thực lực thấp nhất cũng là Thiên Tiên cảnh, trên mỗi chiếc thuyền cổ đều có mấy vị Thiên Thần cảnh tọa trấn.
Trên những thuyền cổ trung tâm kia thậm chí còn có cao thủ Thần Vương cảnh tọa trấn, khuôn mặt bị bao phủ trong sương mù, người ngoài hoàn toàn không thể nhìn rõ.
Mà trong tinh hải phía sau thuyền cổ mơ hồ có mấy bóng người ngồi thẳng, không thể đoán được thực lực của những bóng người này, chỉ hơi thở phát ra trên người đã khiến Thần vương phải cúi đầu.
Phía trước hạm đội hoàn toàn không có ai, nhưng người trên hạm đội đều căng thẳng nhìn về phía trước.
Mọi người cảm thấy chấn động, sau đó là sợ hãi!
“Đây là thần thoại giáng lâm sao?”
Huyết thống Nhân Hoàng. Đến hôm nay Lâm Ẩn mới biết huyết thống màu bạc trong người mình là cái gì.
Dù không biết huyết thống Nhân Hoàng là cái gì, nhưng chắc chắn vô cùng bất phàm.
“Bản thể của ta không về được, trong thời gian ngắn chắc chắn những người kia không giải quyết được bản thể của ta, nhưng khoảng thời gian này chắc chắn sẽ ngăn cản ta trở lại hành tinh xanh”, chim đại bàng cánh vàng lạnh nhạt nói.
“Trận pháp ở nơi này vốn dĩ là do Nhân Hoàng bố trí, dù người trên hành tinh xanh đều có cơ hội, nhưng ông cũng không biết Nhân Hoàng có cho hậu duệ huyết mạch của mình thêm một phần ưu đãi hay không đúng không?”
Chim đại bàng cánh vàng nói xong, người đưa đò rơi vào trầm tư. ! “Nhưng nơi này là nền móng cuối cùng của hành tinh xanh, nếu tiểu tử này không thể bước vào cảnh giới Chí Tôn, thì sẽ không thể nào chống lại những người kia”, người đưa đó thở dài.
“Thôi thôi, chúng ta thật sự không còn cơ hội nữa, chỉ có thể dốc hết sức liều một trận thôi”.
Nói xong, người đưa đò nói với Lâm Ẩn: “Trăm năm này, cậu ở đây tu hành với ta, những gì cậu muốn biết, nơi này đều có đáp án”.
“Được!”, Lâm Ẩn gật đầu.
Từ trong cuộc đối thoại của hai người, Lâm Ẩn cũng hiểu được vài điều.
“Trăm năm này ta cũng sẽ ở đây tôi luyện cậu”, chim đại bàng cũng từ tốn nói.
…
Lúc Lâm Ẩn tiến vào tiên thổ tu luyện.
Bên ngoài cũng trở nên gió nổi mây vần.
Trong tinh hải vô tận, mấy nghìn chiếc thuyền cổ thanh đồng to lớn di chuyển trong hư không thành ba hình vuông, trên mỗi chiếc thuyền cổ đều có mấy nghìn người tu
Luyện, thực lực thấp nhất cũng là Thiên Tiên cảnh, trên mỗi chiếc thuyền cổ đều có mấy vị Thiên Thần cảnh tọa trấn.
Trên những thuyền cổ trung tâm kia thậm chí còn có cao thủ Thần Vương cảnh tọa trấn, khuôn mặt bị bao phủ trong sương mù, người ngoài hoàn toàn không thể nhìn rõ.
Mà trong tinh hải phía sau thuyền cổ mơ hồ có mấy bóng người ngồi thẳng, không thể đoán được thực lực của những bóng người này, chỉ hơi thở phát ra trên người đã khiến Thần vương phải cúi đầu.
Phía trước hạm đội hoàn toàn không có ai, nhưng người trên hạm đội đều căng thẳng nhìn về phía trước.
Mọi người cảm thấy chấn động, sau đó là sợ hãi!
“Đây là thần thoại giáng lâm sao?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.