Chàng Rể Cực Phẩm

Chương 1236: Ông mà có tư cách động vào người của Triều Thiên cung ta à?

A Hào

03/07/2021

Mọi người ở đây đều cảm thấy lạnh lẽo, không ai ngờ Âm Dương Tử đã đột phá cảnh giới Chân Thần, cao thủ Chân Thần ở Nam Hoang là một tồn tại giống như trần nhà vậy.  

“Chẳng trách Âm Dương Tông các người dám quang minh chính đại trở mặt với Âm Dương Tông ta, hóa ra là vì ngươi đột phá Chân Thần”, nửa bước Chân Thần dẫn đầu Man Thần Tông nghiêm túc nói, cũng không rảnh cầm máu cho cái tay phải đứt rời.  

Lâm Ẩn và Độ Mệnh Kiếm Tiên cũng vô cùng nghiêm túc, bọn họ không có lòng tin rằng mình có thể ngăn cản một cao thủ Chân Thần.  

“Đáng lẽ ta không muốn để lộ nhanh như thế, không ngờ Man Thần tông lại phai ngươi đến đây, các ngươi tự sát đi, cũng coi như cho các ngươi một cái chết có thể diện”.  

Âm Dương Tử hờ hững nói.  

Vẻ mặt lão ta lạnh nhạt, trên mặt không có chút cảm xúc, không thèm nhìn đám người Lâm Ẩn lấy một cái, giống như đám người Lâm Ẩn chỉ là một đám giun dế không đáng để lão ta để tâm vậy.  

“Lát nữa chúng ta ngăn cản lão ta, các ngươi đi đi!”, nửa bước Chân Thần của Man Thần Tông nặng nề nói với mấy hậu bối Tống Hoa.  

Tuổi tác bọn họ đã lớn, đã rất khó bước vào cảnh giới Chân Thần, nhưng Tống Hoa còn trẻ, sau này chưa chắc không thể tiến vào bảng thiên tài, thậm chí là đột phá Chân Thần, sự thịnh suy lâu dài của một tông môn vẫn phải xem những cao thủ đứng đậy, điều bọn họ có thể làm cũng chỉ là liều mạng ngăn cản Âm Dương Tử thôi.  

“Tiền bối, ông rời đi với người của Bạch Sư Đường trước đi”.  

Lâm Ẩn cũng nói với giọng điệu nặng nề.  

Khi nãy lĩnh vực của anh bị Âm Dương Tử phá tan, anh đã biết chắc chắn mình không phải đối thủ của cao thủ Chân Thần trước mắt, nhưng lúc này chỉ có anh và ba nửa bước Chân Thần có thể đấu một trận, hơn nữa anh muốn đi, Âm Dương Tử chưa chắc sẽ bỏ qua cho anh.  

“Cậu ẩn bảo trọng nhé”.  

Độ Mệnh Kiếm Tiên thở dài một tiếng, lão ta biết Lâm Ẩn gánh vác sứ mệnh gì, nhưng bây giờ bị cuốn vào tranh đấu giữa hai thế lực lớn, đối mặt với cao thủ Chân Thần, lão ta cũng tựa như một hạt bụi vậy, không làm được gì cả.  

Nghĩ đến đây, lão ta cũng không chần chừ nữa, đi thẳng về phía Bạch Sư Đường.  

Âm Dương Tử hoàn toàn không thèm để tâm đến một con sâu nhỏ cảnh giới Thiên Tiên, mục đích chủ yếu của chuyến đi này là giết chết một phần cao thủ của Man Thần Tông, sau đó phối hợp với U Tuyền Tông tiêu diệt Man Thần Tông, rồi cả Nam Hoang sẽ là thiên hạ của Âm Dương Tông lão ta.  

“Giết hết tất cả mọi người trong tòa thành này đi, ta vẫn không muốn tin mình đột phá truyền ra nhanh như vậy”, Âm Dương Tử hờ hững nói, nhìn mọi người trong thành như đang nhìn một đống thi thể vậy.  

“Tuân lệnh!”  

Ba nửa bước Chân Thần cung kính nói, trên mặt cũng lộ ra nụ cười.  

Khi nãy bọn họ bị một cao thủ Man Thần Tông áp chế cũng rất uất ức, bây giờ vừa khéo dùng mạng sống của những người này để phát tiết, hơn nữa chỉ cần những người này chết hết, thì sẽ không ai biết chuyện mất mặt của bọn họ.  

“Trốn!”  

Ba nửa bước Chân Thần của Man Thần Tông liếc nhìn nhau, quát to một tiếng, xông về phía Âm Dương Tử.  

Lâm Ẩn cũng giậm nhẹ chân một cái, thoắt một cái đã vượt qua ba người Man Thần Tông, đánh một quyền về phía Âm Dương Tử.  

“Oành!”  



Âm Dương Tử không tránh không né, chỉ một cái lên nắm đấm của Lâm Ẩn.  

“Tùng!”  

Âm thanh như tiếng chuông lớn vang lên.  

“Phụt!”  

Lâm Ẩn phun ra một ngụm máu tươi, bay ngược ra ngoài, nắm tay phải gần như mất đi cảm giác, chỉ nói về thân thể, anh cũng không yếu hơn Âm Dương Tử bao nhiêu, nhưng cao thủ Chân Thần đã sớm luyện được không để lộ chân thân, trong lúc giơ tay sẽ có pháp tắc hiện ra, ngay cả thân thể lão ta Lâm Ẩn cũng không thể chạm vào mà đã bị đánh bay.  

Ba nửa bước Chân Thần của Man Thần Tông càng không chịu nổi hơn, bị đánh thẳng xuống đất, không rõ sống chết.  

Mấy người Tống Hoa đang chạy trốn cũng bị giữ lại trong nháy mắt.  

“Âm Dương Tông Chủ tha mạng!”  

“Bọn ta không có chút quan hệ nào với Man Thần Tông cả!”  

“Đúng thế, bọn ta chỉ muốn đến tìm hiểu tin tức thôi”.  

“Xin Chân quân tha mạng, Liệt Dương Tông ta bằng lòng quy thuận Âm Dương Tông”.  

“Hạo Nguyệt Tông ta cũng thế”.  

Vô số cao thủ Thiên Tiên quỳ dưới đất, trong lòng cực kỳ hối hận, tại sao lại phải đến thành Bạch Sư nghe ngóng tin tức chứ, để rồi gặp phải tai bay vạ gió thế nào.  

Âm Dương Tử hoàn toàn không quan tâm đến những người này, lần đầu tiên nhìn về phía Lâm Ẩn, từ tốn nói: “Ngươi không tệ, mạnh hơn U Dương Tử một chút, người có thể cô đọng thân thể ở cảnh giới nửa bước Chân Thần đến mức này rất ít, ngươi ít nhất có thể lọt vào bảy vị trí đầu của bảng thiên tài, tiếc là hôm nay phải chết ở đây rồi”.  

“Ra tay đi, nhiều lời làm gì!”  

Sắc mặt Lâm Ẩn nặng nề, khoảng cách giữa Chân Thần và nửa bước Chân Thần thật sự quá lớn, nghe đồn ba vị trí đầu trong bản  thiên tài đều là tuyệt thế kỳ tài có thể trốn thoát khỏi cao thủ Chân Thần lúc còn cảnh giới nửa bước Chân Thần.  

Hôm nay Lâm Ẩn anh cũng phải thử xem.  

“Chỉ khen ngươi một câu ngươi đã muốn lên trời rồi à? Nói năng ngông cuồng nhất định không thể đi đến đỉnh cao, đợi khi bản quân giẫm nát ngươi bằng một chân, xem ngươi còn ngông cuồng kiểu gì”, Âm Dương Tử tỏ vẻ châm chọc, nhìn đời bằng nửa con mắt, đạp xuống từ trong không trung.  

Ầm ầm!  

Chân trái của Âm Dương Tử to ra nghìn trượng, tựa như chân lớn của thần linh từ trên trời rơi xuống, mang theo hơi thở áp đảo, không chỉ muốn ép Lâm Ẩn thành phấn vụn còn muốn đạp cả thành Bạch Sư dưới chân, như muốn san bằng mọi thứ.  

“Không ngờ hôm nay Trần Long Tượng ta lại chết ở đây”, Trần Long Tượng không cam lòng, hắn là một trong những thiên tài kiệt xuất của Thiên Cơ Tông, lần này lặng lẽ ra ngoài, không nói với ông nội, không ngờ lại phải chết ở đây.  

“Âm Dương Tử, ngươi không được chết tử tế đâu!”  



“Ta có thành ma cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi!”  

“…”  

Trên mặt những người khác đều lộ vẻ tuyệt vọng mắng.  

“Vụt!”  

Lúc chân lớn sắp đè lên đầu, trong tay Tống Hoa và Trần Long Tượng đồng thời xuất hiện hai tấm bùa, đây là thiên phù do cao thủ Chân Thần luyện chế, có thể tiêu diệt nửa bước Chân Thần, dù là cao thủ Chân Thần muốn luyện chế một thiên phù cũng không dễ dàng, cần rất nhiều nguyên liệu quý hiếm, đây là thứ những người thừa kế thế lực lớn như bọn họ mới có.  

Hai người gần như lấy ra cùng một lúc, biến thành hai tia lưu quanh đánh thẳng về phía cái chân lớn, đây là sự giãy giụa cuối cùng của bọn họ.  

“Ầm!”  

Hai tia lưu quang đụng lên cái chân to, nhưng đôi chân chỉ dừng lại một chút, sau đó lại đạp xuống với khí thế không đỡ được, trên mặt bọn họ lộ vẻ tuyệt vọng.  

“Ầm ầm ầm!”  

Một sức mạnh như núi lửa dâng trào đột nhiên nổ tung dưới chân Âm Dương Tử, nguồn sức mạnh này cuồn cuộn lên, tựa như vô số đạn hạt nhân đồng thời nổ tung.  

Mọi người nhìn thấy…  

Bàn chân khổng lồ tro trăm trượng của Âm Dương Tử nứt thành phấn vụn, sau đó một bóng người màu vàng xông lên trời, va vào người Âm Dương Tử, khiến lão ta bay ra ngoài. Âm Dương Tư đập mạnh người xuống chỗ cách đó nghìn trượng, tạo ra một cái hố sâu dưới đất.  

Mọi người đều ngây người.  

Nhìn lên bóng người như đúc bằng vàng trên bầu trời, bên trên bóng người kia đã xuất hiện rất nhiều vết rạn, tựa như vết rạn xuất hiện trên đồ sứ vậy.  

“Giun dế!”  

Một tiếng gầm vang lên từ trong hố sâu, Âm Dương Tử giậm chân đi lên, vẻ mặt u ám.  

“Chết đi cho ta!”  

Mỗi một bước của Âm Dương Tử đều nhanh hơn trước đó, chỉ tay một cái, một sức mạnh vô cùng kinh khủng nhắm thẳng vào Lâm Ẩn.  

“Hầy!”  

Lâm Ẩn thở dài một tiếng, chậm rãi nhắm hai mắt lại, khi nãy anh cố sử dụng chiêu thứ ba trong Phạt Thiên cửu thức, dù đả thương được Âm Dương Tử, nhưng không thể khiến lão ta bị thương nặng, bây giờ cơ thể anh giống như đồ sứ vậy, đụng vào sẽ vỡ nát.  

Bây giờ đã không còn cách nào khác nữa rồi.  

Lúc nguồn sức mạnh kia sắp chạm vào người Lâm Ẩn, một tia kiếm quang bắn nhanh tới từ phía xa, cắt ngang nguồn sức mạnh kia, một thanh niên mặc đồ cổ trang chạy đến từ xa, lạnh lùng nhìn Âm Dương Tử:  

“Ông mà có tư cách động vào người của Triều Thiên cung ta à?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Chàng Rể Cực Phẩm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook