Chương 523: Thắng được một phần nào đấy
A Hào
13/12/2020
Lâm Ẩn nhìn Tư Mã Phi Vụ một lúc, không tỏ thái độ gì mà xoay người rời đi.
Hades và Sở Sở cũng theo sau anh rời khỏi khách sạn Đại Quang Huy.
“Cung tiễn cậu Ẩn! Cậu Ẩn đi thong thả”.
Tư Mã Phi Vụ khom lưng tươi cười đưa Lâm Ẩn ra khỏi sảnh triển lãm.
Mà mấy người của nhà Tư Mã gồm cả mấy chục vệ sĩ đang có mặt đều tỏ vẻ nhục nhã mở to mắt nhìn Lâm Ẩn tiêu sái rời đi.
Người của nhà Tư Mã rất không phục, nhưng cũng hết cách.
Thực lực Lâm Ẩn ở ngay đó, đè nhà Tư Mã bọn họ dưới đất chà đạp nhưng bọn họ vẫn phải cung kính.
Cảnh này khiến khách khứa xung quanh đều tỏ vẻ thổn thức.
Đã bao giờ có chuyện đường đường là nhà Tư Mã ở thủ đô lại bị người ta giẫm đạp như thế ngay địa bàn của mình chứ?
Đưa mặt ra cho người ta đánh xong còn phải cúi đầu nhận lỗi.
Ở thủ đô này, thật sự không có ai dám chống lại thế lực và quyền uy của cậu Ẩn cả.
“Bố, con… Con không muốn rời khỏi thủ đô, rời khỏi Long Quốc đâu!”.
Tư Mã Phong vừa uất ức vừa nhục nhã nhìn Tư Mã Phi Vụ, cực kỳ không muốn mà cầu xin.
“Đồ vô dụng! Đúng là chẳng được tích sự gì!”.
Tư Mã Phi Vụ cực kỳ tức giận, tát mạnh Tư Mã Phong một cái, khiến cậu ta ngã nhào dưới đất.
“Mày còn ngại chưa đủ mất mặt hả? Mặt mũi của nhà Tư Mã đều bị mày làm mất hết rồi? Mày còn muốn ở lại thủ đô? Nếu không phải mày là con ruột của bố mà là con cháu nào của nhà Tư Mã, bố đã tự mình giết chết mày rồi!”, Tư Mã Phi Vụ phẫn nộ nói, một bụng lửa giận đều trút hết lên người con trai mình.
“Lời Lâm Ẩn nói ra, không ai dám làm trái cả! Mày, cút đến nước M đi! Bên kia bố sẽ sắp xếp trước tất cả”, Tư Mã Phi Vụ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói, chỉ huy vệ sĩ bên cạnh: “Kéo Tư Mã Phong về, đưa đến nước M trong đêm, không được ở lại thêm một khắc nào nữa”.
Dứt lời, mấy vệ sĩ trẻ tuổi bên cạnh Tư Mã Phi Vụ xông lên bắt lấy Tư Mã Phong, kéo cậu ta ra ngoài như kéo một con chó chết.
Sau đó, Tư Mã Phi Vụ sắc mặt u ám nhìn về phía khách khứa: “Mọi người, hôm nay nhà Tư Mã có việc nên không tiếp đón được, mong mọi người thứ lỗi”.
Chào hỏi xong, Tư Mã Phi Vụ u ám ra khỏi phòng tiếp khách, dáng vẻ nặng nề tâm sự.
Ông ta cảm thấy vừa giận dữ vừa khuất nhục.
Tốt xấu gì cũng là ông trùm có uy tín danh dự ở thủ đô, người quản lý thế hệ thứ hai của nhà Tư Mã, có khi còn có quyền lực hơn một vài người nắm quyền thế hệ thứ hai trong mấy gia tộc giàu có khác nữa.
Nhưng chỉ vì con trai ngu xuẩn mắc sai lầm mà phải bất đắc dĩ vẫy đuôi mừng chủ với Lâm Ẩn như một con chó trước mắt bao người.
Tâm trạng này khiến ông ta cực kỳ uất ức phẫn nộ, nhưng lại kính sợ uy danh của Lâm Ẩn, cũng không dám bất mãn hay trả thù.
“A lô, bố, bên này con đã làm cậu Ẩn nguôi giận rồi, chuyện cũng xem như đã giải quyết. Bố không cần lo lắng quá”, Tư Mã Phi Vụ gọi điện thoại nặng nề nói.
“Đúng, Lâm Ẩn vừa ở khách sạn Đại Quang Huy”, Tư Mã Phi Vụ nghiêm túc nói, dường như đang nói chuyện điện thoại với cụ Tư Mã: “Bố, lúc trước bố nói Lâm Ẩn đang đấu với nhà họ Từ đúng không? Trước đó người nhà họ Từ có tìm con muốn kéo nhà họ Tư Mã chúng ta liên minh, bố thấy sao?”.
“Được, vậy con sẽ về bàn với bố, tiện thể liên lạc với người của nhà họ Từ bên kia”.
Cúp máy, ánh mắt Tư Mã Phi Vụ cực kỳ u ám nhìn về hướng Lâm Ẩn rời đi, dường như nuốt không trôi cục tức hôm nay.
Ở một bên khác, dưới toà nhà Quang Huy, Lâm Ẩn đã ngồi lên xe cùng Sở Sở, Hades ngồi trên ghế lái điều khiển xe chạy trên đường lớn phồn hoa.
“Sở Sở, tôi đưa cô về trước. Tạm thời cô cứ ở trong khách sạn Trung Thiên đi”, Lâm Ẩn nói: “Đoán chừng trong khoảng thời gian ngắn tôi không thể giải quyết xong mọi chuyện ở thủ đô được. Đợi tôi xử lý xong chuyện ở đây sẽ tự mình đưa cô về Điền Nam, cũng nhân dịp gặp mặt nói rõ một vài chuyện với ông nội cô luôn”.
“Được, anh Lâm, tôi đều nghe theo anh hết, anh có chuyện gì thì cứ bận trước đi, tôi ở lại thủ đô vẫn rất tốt”, Sở Sở ngoan ngoãn nói.
“Đúng rồi anh Lâm, thật ngại quá, vì phiền phức tôi gây ra mà khiến anh tốn kém nhiều như thế. Có lẽ chuyện tối nay đã đem đến phiền phức cho anh rồi đúng không?”, Sở Sở thật cẩn thận hỏi.
“Khoản tiền này, tôi sẽ kêu bố tôi chuyển lại cho anh”, Sở Sở nghiêm túc nói.
“Không cần, cô là khách quý của nhà họ Tề, đường xá xa xôi đến đây, chuyện của cô ở thủ đô chính là chuyện của tôi”, Lâm Ẩn quyết đoán nói.
Gò má Sở Sở ửng đỏ, cũng không dám cãi lại ý của Lâm Ẩn, gật đầu đáp: “Được, vậy cứ nghe theo sắp xếp của anh đi”.
Lúc này, tim cô ấy đang đập rất nhanh, cảm thấy người đàn ông ngồi bên cạnh mình thật sự quá hoàn mỹ.
Lâm Ẩn lại có thể vì cô ấy mà không tiếc trả giá lớn như vậy, còn không sợ đắc tội nhà họ Tư Mã ở thủ đô.
Điều này khiến trong lòng Sở Sở như có nai con chạy loạn, nổi lên sóng to gió lớn.
Còn Lâm Ẩn hoàn toàn không có suy nghĩ này, dựa trên ghế xe nhắm mắt nghỉ ngơi.
…
Ngày hôm sau.
Giới thượng lưu của thủ đô chấn động, đủ các tin tức truyền đi khắp nơi, khiến cả giới đều thấy hoảng sợ.
Dù sao cả thủ đô đều biết nhà họ Từ tuyên chiến với nhà họ Tề, những người có chút thân phận thực lực đều nhìn chằm chằm trận chiến lớn của hai nhà cực kỳ giàu có này.
Trận chiến của nhà họ Tề và nhà họ Từ chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến chiều hướng kinh doanh của cả thủ đô, ảnh hưởng đến sự cân bằng của giới quyền thế ở đây.
Ba chuyện xảy ra hôm qua khiến vô số người trong giới nhà giàu ở thủ đô chú ý đến.
Chuyện đầu tiên, cụ nhà họ Tề tự mình ra mặt bác bỏ tin đồn, còn tuyên bố nhà họ Từ không quan tâm đến tình cảm ra tay trước, vậy nhà họ Tề sẽ đấu với nhà họ Từ đến cùng. Tề Vấn Đỉnh khoẻ mạnh, hoàn toàn không như bên ngoài đồn đãi, nói cái gì mà cụ Tề Vấn Đỉnh của nhà họ Tề đã qua đời, bệnh nặng liệt giường, sắp mất mạng gì đó.
Chuyện này phá vỡ lời đồn bay đầy trời trước đây, khiến nhà họ Từ bị nằm vào thế bị động trên dư luận.
Chuyện thứ hai chính là cậu Ẩn xuất hiện ở khách sạn Đại Quang Huy, còn dẫn theo một cô gái thần bí sắc nước hương trời theo bên cạnh. Nghe đồn cậu Ẩn ở khách sạn nổi giận vì người đẹp, khiến nhà họ Tư Mã mất hết mặt mũi.
Chuyện thứ ba, Viêm Long – nhân vật lớn nổi tiếng xem như người đỡ đầu vùng xám của thủ đô bị người ta đánh gãy tay chân ở khu Hoa Dương, đến mức phải quỳ gối trên đường lãnh kết cục thê thảm.
Hơn nữa khu Hoa Dương còn xảy ra rất nhiều biến lớn, người của nhà họ Tề mạnh mẽ kiểm soát giới kinh doanh và vùng xám của khu Hoa Dương, dọn sạch tất cả sản nghiệp của nhà họ Từ ở khu Hoa Dương trước đây.
Ai cũng biết Viêm Long là người đại diện của nhà họ Từ ở vùng xám.
Trong vòng một ngày xảy ra nhiều chuyện không có lợi với nhà họ Từ như vậy, mọi người đều đoán là cậu Ẩn tức giận nên tự mình ra tay rồi!
Nhìn tin tức ùn ùn kéo đến hai ngày trước nói về tình cảnh nguy hiểm lung lay sắp đổ của nhà họ Tề. Lại nhìn bây giờ, rõ ràng là cậu Ẩn đã thắng được một phần nào đấy.
Khu Viêm Hoàng, nhà họ Từ.
Từ Cửu Linh mặt đầy nếp nhăn ngồi trên ghế thái sư, dường như tâm trạng không được tốt lắm.
“Cung Cửu vẫn chưa đến sao? Không phải cậu ta nói Tề Vấn Đỉnh sẽ phải chết trong vòng ba ngày à? Sao đến lúc này rồi mà Tề Vấn Đỉnh còn có thể tiếp phóng viên thế?”.
Từ Cửu Linh lạnh lùng nhìn con cháu nhà họ Từ trong sảnh lớn, sắc mặt u ám hỏi.
Hades và Sở Sở cũng theo sau anh rời khỏi khách sạn Đại Quang Huy.
“Cung tiễn cậu Ẩn! Cậu Ẩn đi thong thả”.
Tư Mã Phi Vụ khom lưng tươi cười đưa Lâm Ẩn ra khỏi sảnh triển lãm.
Mà mấy người của nhà Tư Mã gồm cả mấy chục vệ sĩ đang có mặt đều tỏ vẻ nhục nhã mở to mắt nhìn Lâm Ẩn tiêu sái rời đi.
Người của nhà Tư Mã rất không phục, nhưng cũng hết cách.
Thực lực Lâm Ẩn ở ngay đó, đè nhà Tư Mã bọn họ dưới đất chà đạp nhưng bọn họ vẫn phải cung kính.
Cảnh này khiến khách khứa xung quanh đều tỏ vẻ thổn thức.
Đã bao giờ có chuyện đường đường là nhà Tư Mã ở thủ đô lại bị người ta giẫm đạp như thế ngay địa bàn của mình chứ?
Đưa mặt ra cho người ta đánh xong còn phải cúi đầu nhận lỗi.
Ở thủ đô này, thật sự không có ai dám chống lại thế lực và quyền uy của cậu Ẩn cả.
“Bố, con… Con không muốn rời khỏi thủ đô, rời khỏi Long Quốc đâu!”.
Tư Mã Phong vừa uất ức vừa nhục nhã nhìn Tư Mã Phi Vụ, cực kỳ không muốn mà cầu xin.
“Đồ vô dụng! Đúng là chẳng được tích sự gì!”.
Tư Mã Phi Vụ cực kỳ tức giận, tát mạnh Tư Mã Phong một cái, khiến cậu ta ngã nhào dưới đất.
“Mày còn ngại chưa đủ mất mặt hả? Mặt mũi của nhà Tư Mã đều bị mày làm mất hết rồi? Mày còn muốn ở lại thủ đô? Nếu không phải mày là con ruột của bố mà là con cháu nào của nhà Tư Mã, bố đã tự mình giết chết mày rồi!”, Tư Mã Phi Vụ phẫn nộ nói, một bụng lửa giận đều trút hết lên người con trai mình.
“Lời Lâm Ẩn nói ra, không ai dám làm trái cả! Mày, cút đến nước M đi! Bên kia bố sẽ sắp xếp trước tất cả”, Tư Mã Phi Vụ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói, chỉ huy vệ sĩ bên cạnh: “Kéo Tư Mã Phong về, đưa đến nước M trong đêm, không được ở lại thêm một khắc nào nữa”.
Dứt lời, mấy vệ sĩ trẻ tuổi bên cạnh Tư Mã Phi Vụ xông lên bắt lấy Tư Mã Phong, kéo cậu ta ra ngoài như kéo một con chó chết.
Sau đó, Tư Mã Phi Vụ sắc mặt u ám nhìn về phía khách khứa: “Mọi người, hôm nay nhà Tư Mã có việc nên không tiếp đón được, mong mọi người thứ lỗi”.
Chào hỏi xong, Tư Mã Phi Vụ u ám ra khỏi phòng tiếp khách, dáng vẻ nặng nề tâm sự.
Ông ta cảm thấy vừa giận dữ vừa khuất nhục.
Tốt xấu gì cũng là ông trùm có uy tín danh dự ở thủ đô, người quản lý thế hệ thứ hai của nhà Tư Mã, có khi còn có quyền lực hơn một vài người nắm quyền thế hệ thứ hai trong mấy gia tộc giàu có khác nữa.
Nhưng chỉ vì con trai ngu xuẩn mắc sai lầm mà phải bất đắc dĩ vẫy đuôi mừng chủ với Lâm Ẩn như một con chó trước mắt bao người.
Tâm trạng này khiến ông ta cực kỳ uất ức phẫn nộ, nhưng lại kính sợ uy danh của Lâm Ẩn, cũng không dám bất mãn hay trả thù.
“A lô, bố, bên này con đã làm cậu Ẩn nguôi giận rồi, chuyện cũng xem như đã giải quyết. Bố không cần lo lắng quá”, Tư Mã Phi Vụ gọi điện thoại nặng nề nói.
“Đúng, Lâm Ẩn vừa ở khách sạn Đại Quang Huy”, Tư Mã Phi Vụ nghiêm túc nói, dường như đang nói chuyện điện thoại với cụ Tư Mã: “Bố, lúc trước bố nói Lâm Ẩn đang đấu với nhà họ Từ đúng không? Trước đó người nhà họ Từ có tìm con muốn kéo nhà họ Tư Mã chúng ta liên minh, bố thấy sao?”.
“Được, vậy con sẽ về bàn với bố, tiện thể liên lạc với người của nhà họ Từ bên kia”.
Cúp máy, ánh mắt Tư Mã Phi Vụ cực kỳ u ám nhìn về hướng Lâm Ẩn rời đi, dường như nuốt không trôi cục tức hôm nay.
Ở một bên khác, dưới toà nhà Quang Huy, Lâm Ẩn đã ngồi lên xe cùng Sở Sở, Hades ngồi trên ghế lái điều khiển xe chạy trên đường lớn phồn hoa.
“Sở Sở, tôi đưa cô về trước. Tạm thời cô cứ ở trong khách sạn Trung Thiên đi”, Lâm Ẩn nói: “Đoán chừng trong khoảng thời gian ngắn tôi không thể giải quyết xong mọi chuyện ở thủ đô được. Đợi tôi xử lý xong chuyện ở đây sẽ tự mình đưa cô về Điền Nam, cũng nhân dịp gặp mặt nói rõ một vài chuyện với ông nội cô luôn”.
“Được, anh Lâm, tôi đều nghe theo anh hết, anh có chuyện gì thì cứ bận trước đi, tôi ở lại thủ đô vẫn rất tốt”, Sở Sở ngoan ngoãn nói.
“Đúng rồi anh Lâm, thật ngại quá, vì phiền phức tôi gây ra mà khiến anh tốn kém nhiều như thế. Có lẽ chuyện tối nay đã đem đến phiền phức cho anh rồi đúng không?”, Sở Sở thật cẩn thận hỏi.
“Khoản tiền này, tôi sẽ kêu bố tôi chuyển lại cho anh”, Sở Sở nghiêm túc nói.
“Không cần, cô là khách quý của nhà họ Tề, đường xá xa xôi đến đây, chuyện của cô ở thủ đô chính là chuyện của tôi”, Lâm Ẩn quyết đoán nói.
Gò má Sở Sở ửng đỏ, cũng không dám cãi lại ý của Lâm Ẩn, gật đầu đáp: “Được, vậy cứ nghe theo sắp xếp của anh đi”.
Lúc này, tim cô ấy đang đập rất nhanh, cảm thấy người đàn ông ngồi bên cạnh mình thật sự quá hoàn mỹ.
Lâm Ẩn lại có thể vì cô ấy mà không tiếc trả giá lớn như vậy, còn không sợ đắc tội nhà họ Tư Mã ở thủ đô.
Điều này khiến trong lòng Sở Sở như có nai con chạy loạn, nổi lên sóng to gió lớn.
Còn Lâm Ẩn hoàn toàn không có suy nghĩ này, dựa trên ghế xe nhắm mắt nghỉ ngơi.
…
Ngày hôm sau.
Giới thượng lưu của thủ đô chấn động, đủ các tin tức truyền đi khắp nơi, khiến cả giới đều thấy hoảng sợ.
Dù sao cả thủ đô đều biết nhà họ Từ tuyên chiến với nhà họ Tề, những người có chút thân phận thực lực đều nhìn chằm chằm trận chiến lớn của hai nhà cực kỳ giàu có này.
Trận chiến của nhà họ Tề và nhà họ Từ chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến chiều hướng kinh doanh của cả thủ đô, ảnh hưởng đến sự cân bằng của giới quyền thế ở đây.
Ba chuyện xảy ra hôm qua khiến vô số người trong giới nhà giàu ở thủ đô chú ý đến.
Chuyện đầu tiên, cụ nhà họ Tề tự mình ra mặt bác bỏ tin đồn, còn tuyên bố nhà họ Từ không quan tâm đến tình cảm ra tay trước, vậy nhà họ Tề sẽ đấu với nhà họ Từ đến cùng. Tề Vấn Đỉnh khoẻ mạnh, hoàn toàn không như bên ngoài đồn đãi, nói cái gì mà cụ Tề Vấn Đỉnh của nhà họ Tề đã qua đời, bệnh nặng liệt giường, sắp mất mạng gì đó.
Chuyện này phá vỡ lời đồn bay đầy trời trước đây, khiến nhà họ Từ bị nằm vào thế bị động trên dư luận.
Chuyện thứ hai chính là cậu Ẩn xuất hiện ở khách sạn Đại Quang Huy, còn dẫn theo một cô gái thần bí sắc nước hương trời theo bên cạnh. Nghe đồn cậu Ẩn ở khách sạn nổi giận vì người đẹp, khiến nhà họ Tư Mã mất hết mặt mũi.
Chuyện thứ ba, Viêm Long – nhân vật lớn nổi tiếng xem như người đỡ đầu vùng xám của thủ đô bị người ta đánh gãy tay chân ở khu Hoa Dương, đến mức phải quỳ gối trên đường lãnh kết cục thê thảm.
Hơn nữa khu Hoa Dương còn xảy ra rất nhiều biến lớn, người của nhà họ Tề mạnh mẽ kiểm soát giới kinh doanh và vùng xám của khu Hoa Dương, dọn sạch tất cả sản nghiệp của nhà họ Từ ở khu Hoa Dương trước đây.
Ai cũng biết Viêm Long là người đại diện của nhà họ Từ ở vùng xám.
Trong vòng một ngày xảy ra nhiều chuyện không có lợi với nhà họ Từ như vậy, mọi người đều đoán là cậu Ẩn tức giận nên tự mình ra tay rồi!
Nhìn tin tức ùn ùn kéo đến hai ngày trước nói về tình cảnh nguy hiểm lung lay sắp đổ của nhà họ Tề. Lại nhìn bây giờ, rõ ràng là cậu Ẩn đã thắng được một phần nào đấy.
Khu Viêm Hoàng, nhà họ Từ.
Từ Cửu Linh mặt đầy nếp nhăn ngồi trên ghế thái sư, dường như tâm trạng không được tốt lắm.
“Cung Cửu vẫn chưa đến sao? Không phải cậu ta nói Tề Vấn Đỉnh sẽ phải chết trong vòng ba ngày à? Sao đến lúc này rồi mà Tề Vấn Đỉnh còn có thể tiếp phóng viên thế?”.
Từ Cửu Linh lạnh lùng nhìn con cháu nhà họ Từ trong sảnh lớn, sắc mặt u ám hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.