Chàng Rể Cực Phẩm

Chương 984: Thu phục

A Hào

13/12/2020

Tửu Đạo Nhân lắc đầu nói: “Bí cảnh của phương Tây khác với bí cảnh Côn Luân, bí cảnh của bọn họ dựa vào thế giới thường. Tuy khép kín nhưng chỉ cần tốn chút sức là có thể đưa người ra ngoài, chẳng qua thực lực càng mạnh sẽ trả giá càng nhiều, không phiền phức như bí cảnh Côn Luân”.

“Bí cảnh Côn Luân coi như là đã tự thành một thế giới khác rồi, bí cảnh phương Tây và bí cảnh núi Long Hổ của tôi đây sao có thể sánh bằng được”.

Tửu Đạo Nhân nhìn Lâm Ẩn, nói tiếp: “Nhưng cậu không cần lo lắng, núi Long Hổ của tôi cũng có cao thủ Địa Tiên xuất hiện, đám cao thủ phương Tây không dám tuỳ tiện đặt chân vào Long Quốc đâu”.

“Chỉ là với sức mạnh của núi Long Hổ bây giờ rất khó chống lại Toà Thánh và Huyết Tộc, mặc dù núi Long Hổ của tôi có vài vị Địa Tiên toạ trấn, nhưng cụ tổ Thiên Tiên đã toạ hoá từ lâu. Nếu Toà Thánh và Huyết Tộc tấn công cũng chỉ có thể xin bí cảnh Côn Luân giúp đỡ thôi”.

Nói đến đây, trên mặt Tửu Đạo Nhân cũng hiện lên vẻ âu lo.

Lâm Ẩn gật đầu, Tửu Đạo Nhân từng nói bí cảnh núi Long Hổ không bằng bí cảnh Côn Luân, bí cảnh Côn Luân tốn mấy trăm năm mới có mấy Thiên Tiên xuất hiện, núi Long Hổ không có cao thủ Thiên Tiên toạ trận cũng là chuyện bình thường.

Nhưng trong lòng Lâm Ẩn, núi Long Hổ bảo vệ phương Đông mấy trăm năm mạnh hơn bí cảnh Côn Luân ở ẩn không xuất hiện gấp cả trăm lần.

“Lần này Toà Thành có cao thủ chân chính xuất thế không?”, Lâm Ẩn nhỏ giọng hỏi.

“Có một giáo chủ Nhân Tiên cảnh xuất thế muốn ngăn cản tôi, bị tôi chém đứt một cánh tay, trốn về phương Tây”, Tửu Đạo Nhân lạnh nhạt nói: “Nếu không phải kiêng dè Toà Thánh sau lưng ông ta, ông ta đã không về được phương Tây rồi”.

Lâm Ẩn gật đầu.

Đến bây giờ anh mới có thể cảm nhận được rõ ràng thực lực đỉnh cao Nhân Tiên của Tửu Đạo Nhân, có lẽ chỉ cách Địa Tiên cảnh một chút mà thôi.

“Nếu cậu đã không sao vậy tôi rời khỏi trước, tôi phải đến phương Tây cảnh cáo người của Toà Thánh và Huyết Tộc”, trong mắt Tửu Đạo Nhân có ánh sáng lạnh loé lên.

“Cậu dưỡng thương trước đi, một năm sau chúng ta cùng đến rừng Ma Quỷ thăm dò, trong đó có vài thứ tốt, một trăm năm trước trưởng bối trong sư môn của tôi từng đi vào rừng Ma Quỷ, bị thương nặng trở ra, nhưng hai chúng ta chỉ cần đi bên ngoài là được, không cần đi sâu vào, lấy một vài thứ có lợi cho việc tu hành của chúng ta”.

“Được, một năm sau, tôi sẽ đến núi Long Hổ tìm tiền bối!”, Lâm Ẩn gật đầu nói: “Tiền bối có cách nào ràng buộc võ giả Thần cảnh không?”.

Tửu Đạo Nhân nhìn Lâm Ẩn, ném mấy lá bùa cho anh, chậm rãi nói: “Trên cơ bản các thế gia tông môn lớn đều có cách của riêng mình, mấy tấm bùa Nhiếp Hồn này là bí kíp của núi Long Hổ tôi, cậu nhỏ máu lên trên lá bùa, đánh lá bùa vào trong thần hồn của người muốn trói buộc là được, đến lúc đó cậu chỉ cần động thần hồn là có thể lấy mạng người đó”.



Khi Lâm Ẩn trở về đất tổ của nhà họ Lâm.

Khách khứa đều đã được nhà họ Lâm sắp xếp xong, chỉ còn cụ bà và Lâm Huyền Diệp cùng với mấy cao thủ Thần cảnh kia đang đợi anh trong phòng khách.

Thấy Lâm Ẩn tới, những võ giả Thần cảnh đều đứng lên tỏ vẻ tôn trọng.



Xà Vương và Velsa lo lắng không yên nhìn Lâm Ẩn, không biết anh muốn xử lý hai người bọn họ thế nào.

Lâm Ẩn nhìn Velsa và Xà Vương, hờ hững nói: “Hai người có bằng lòng quy phục tôi không!”.

Velsa và Xà Vương không hổ là anh hùng co được dãn được, liếc nhìn nhau, quỳ rạp xuống đất cung kính bái lạy: “Chúng tôi có mắt không thấy Thái Sơn, chúng tôi sẵn lòng trở thành đàn em của cậu Lâm, mặc cho cậu Lâm sai khiến, nếu làm trái lại, thần hồn của tôi sẽ bị tan biến”.

Hai người quỳ rạp dưới đất, người khẽ run, đợi lâu như một thế kỷ trôi qua mới thấy Lâm Ẩn gật đầu nói:

“Tốt!”.

Hai người Velsa với Xà Vương mới thở phào.

“Velsa, Xà Vương, nếu hai người đã quy phục tôi, làm đầy tớ của tôi, vậy phải biết quy tắc của Lâm Ẩn này”, Lâm Ẩn đứng bên cạnh nhìn xuống bọn họ, khí thế kiêu ngạo như thần vương đang đứng trên chín tầng mây.

“Không biết cậu Ẩn có quy tắc gì ạ?”.

Người Velsa run lên, trong lòng có cảm giác không tốt.

Sắc mặt Xà Vương cũng trắng bệch, vốn tưởng rằng dù quy phục Lâm Ẩn, nhưng bọn họ cũng là cao thủ Thần cảnh vang danh đã lâu, ít nhất Lâm Ẩn sẽ đối đãi lễ độ, không ngờ Lâm Ẩn lại muốn coi bọn họ như đầy tớ.

“Về phe tôi, sống chết do tôi!”.

Lâm Ẩn nhìn xuống hai người, lạnh nhạt nói.

“Sống chết do tôi?”.

Sắc mặt những người đang có mặt đều thay đổi, lập tức hiểu ra đây thật sự là khế ước bán mình, một khi về phe Lâm Ẩn, làm đầy tớ của anh, thì ngay cả tính mạng cũng không nằm trong tay mình nữa.

Lâm Ẩn này, nếu không chắc chắn trăm phần trăm thì tuyệt đối không thể đối đầu được.

“Tôi hiểu!”.

Velsa và Xà Vương liếc nhìn nhau, cắn chặt răng nói.

Lúc này người ta là dao thớt bọn họ là thịt cá, nếu không đồng ý, có lẽ Lâm Ẩn sẽ lập tức giết chết bọn họ.

Bọn họ thầm quyết tâm, chỉ cần Lâm Ẩn rời khỏi nhà họ Lâm, bọn họ xoay người bỏ chạy, không bao giờ bước vào Long Quốc nữa, bọn họ cũng không tin mình trốn ở nơi thâm sơn cùng cốc, Lâm Ẩn cũng có thể tìm ra mình.



“Nói miệng không có căn cứ!”.

Lâm Ẩn vừa lên tiếng, hai người lập tức thấy lạnh lẽo.

“Đi!”.

Lâm Ẩn chỉ vào hai người, hai lá bùa vèo một tiếng, hoá thành hai ánh sáng trắng bắn vào trong cơ thể bọn họ.

“Đây là?”.

Velsa và Xà Vương biến sắc, trong lòng có tiếng chuông báo động vang lên, nhưng vì e sợ trước khí thế của Lâm Ẩn nên hoàn toàn không dám phản kháng. Đừng nói bây giờ bọn họ bị thương, dù không bị thương, bọn họ cũng không thể hứng nổi một kiếm của Lâm Ẩn.

“Cái này là bùa Nhiếp Hồn, phương pháp bí truyền của núi Long Hổ, bây giờ bùa đã vào trong thần hồn của hai người rồi, chỉ cần hai người dám vi phạm mệnh lệnh của tôi, cho dù chúng ta cách xa nhau muôn núi nghìn nước, chỉ cần tôi động thần niệm, hai người chắc chắn sẽ phải chết”.

Lâm Ẩn ngồi xuống, hờ hững nói.

“Cái gì!”.

Xà Vương và Velsa cực kỳ sợ hãi, vội vàng chuyển động thần giác cảm nhận sự thay đổi của thần hồn, thật sự cảm nhận được bùa chú màu trắng bên trong.

Tấm bùa này nhìn thì thấy không sao, nhưng nếu thật sự nổ tung ra, chỉ sợ cả thần hồn của bọn họ đều sẽ vỡ nát, kết quả tốt nhất là trở thành một tên ngốc.

Nghĩ vậy, hai người vô cùng chán nản.

Như vậy chẳng phải có nghĩa là sống chết của hai người sau này đều nằm trong tay Lâm Ẩn sao, nếu chọc anh không vui, anh có thể lấy mạng bọn họ bất cứ lúc nào.

“Yên tâm, chỉ cần hai người ngoan ngoãn nghe lời, tôi sẽ không giết các người, dù sao nhân tài khó được, các người cống hiến cho tôi mười năm, tôi đảm bảo tu vi của các người sẽ tiến thêm một bước”, Lâm Ẩn chậm rãi nói.

Đây là lời thật lòng của anh, người có thể tu thành Thần cảnh trong thế giới thường không hề đơn giản, đáng để bồi dưỡng.

“Vâng!”.

Hai người cắn nhẹ môi, lúc này cũng không còn lựa chọn nào tốt hơn nữa, nếu cống hiến mười năm mà tu vi có thể tiến thêm một bước cũng chưa chắc không phải một chuyện tốt.

Ngay cả đám người Tạ Viễn cũng tỏ vẻ động lòng.

Sau khi đến Thần cảnh rồi, muốn đột phá thêm đều phải tu luyện vất vả rất lâu, bọn họ ai cũng không chắc mình có thể tiến thêm một bước chỉ với mười năm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chàng Rể Cực Phẩm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook