Chương 1080: Vậy thì thế nào
A Hào
03/03/2021
“Các người muốn thành lập hiệp hội võ thuật không phải là muốn ép chúng tôi xuất hiện sao, kêu Thanh Diệp ra đây đi, tôi rất muốn xem thử bọn họ có bản lĩnh gì mà muốn thay thế tôi quản lý Long phủ!”
Lâm Ẩn chậm rãi bước ra, mọi người yên lặng nhường đường trước mặt anh, rất nhiều người đều thầm hiểu có lẽ chàng trai vô cùng phong độ này chính là Lâm Ẩn trong truyền thuyết.
Không ít thiên kim nhìn Lâm Ẩn với ánh mắt sáng rực, ở trong mắt bọn họ, Lâm Ẩn vốn cực kỳ đẹp trai, lại thêm khí chất mờ mịt xuất trần, không biết bỏ xa ngôi sao trong giới giải trí bao nhiêu con phố nữa.
“Không biết cậu đây là người phương nào vậy?”
Ông lão của nhà họ Đồng hơi lùi về phía sau nhìn Lâm Ẩn có hơi thở không khác gì người bình thường trước mặt, trong mắt lộ vẻ khinh thường, ngại có Tạ Viễn ở đây nên mới xem trọng một chút, nhưng cũng chỉ là một chút mà thôi, trên lầu có không ít cao thủ đứng đầu đang ở đó, lão ta tự tin rằng dù Tạ Viễn là cao thủ đỉnh cao Thần cảnh cũng không thể làm gì mình.
“Các người làm lớn chuyện lên như thế không phải vì để tôi xuất hiện sao?”
Lâm Ẩn đứng khoanh tay, lạnh lùng nói.
“Lâm Ẩn!”
Ông lão nhà họ Đồng thầm thấy giật mình, vô thức quan sát Lâm Ẩn một phen, lão ta không ngờ một người bình thường trông không có chút tu vi gì lại là Lâm Ẩn, lão ta còn tưởng lần này Lâm Ẩn không dám đến nữa, phải biết rằng nơi này ngoài dòng họ của ngài Thanh Diệp ra còn có người của Giáo Đình nữa, đó đều là kẻ thù của Lâm Ẩn.
“Kêu Thanh Diệp lăn ra đây gặp tôi!”
Giọng điệu Lâm Ẩn nói chuyện rất lạnh nhạt, nhưng truyền vào tai ông lão nhà họ Đồng lại như sóng lớn đập vào bờ, như sấm mùa xuân nổ vang, chân nguyên kinh khủng xen lẫn trong sóng âm vang vọng bên tai lão ta.
“A!”
Ông lão la lên một tiếng thê thảm, thất khiếu đều bị chấn động đến mức chảy máu, màng nhĩ suýt chút bị rách, cả người chấn động, kinh mạch trong người không biết bị phá vỡ mất bao nhiêu. Tuy Lâm Ẩn chỉ sử dụng một phần vạn thực lực, nhưng một Thần cảnh nho nhỏ sao có thể ngăn cản được, lúc này cho dù là Nhân Tiên cũng không thể nào đỡ được một quyền anh tùy ý đánh ra ấy chứ.
Nhìn thấy ông lão nhà họ Đồng ngã dưới đất, ôm đầu lăn lộn kêu la thê thảm, rất nhiều người chỉ cảm thấy khó tin, còn mấy Thần cảnh đến lầu Phỉ Thúy lần này thì hơi sợ hãi.
Đòn tấn công của Lâm Ẩn chỉ nhằm vào mỗi ông lão của nhà họ Đồng, còn những người khác chỉ cảm thấy Lâm Ẩn mới nói một câu mà thôi, mấy võ giả trên bảng Thiên khác đều thấy khó hiểu, nhưng chuyện trước mắt trực tiếp nói với bọn họ rằng ông lão nhà họ Đồng bị thế là có liên quan đến Lâm Ẩn.
“Cụ ông!”
Người đàn ông trung niên của nhà họ Đồng giật mình la lên, vội vàng tiến lên đỡ lão ta.
Lúc này rất nhiều người bình thường mới cảm thấy không đúng, đều nhìn Lâm Ẩn với ánh mắt khiếp sợ.
“Đây mới đúng là thần chết Lâm Ẩn kia chứ!”
Có người nghĩ lại mà sợ nói, rất nhiều người trong các gia tộc ở thủ đô còn nhớ rõ đêm mưa nhiều năm trước kia, những gia tộc của thủ đô vì tham gia giết chết Vu Tắc Thành mà chủ nhà và người có liên quan đều bị Lâm Ẩn giết chết trong một đêm, thủ đô đêm đó có thể nói là máu chảy thành sông.
“Xong đời rồi xong đời rồi, vốn tưởng rằng chỉ là một buổi tiệc rượu thôi, bây giờ xem ra đây là một trận long tranh hổ đấu thì có, buổi tiệc rượu này chắc chắn sẽ đánh nhau kịch liệt, đừng để bị liên lụy nhé!”
“Đúng vậy, chúng ta vẫn nên chuồn trước đi, nếu không bị vạ lây, chúng ta không thể nào chịu nổi một chiêu của bọn họ đâu!”
Mọi người bàn tán xôn xao, rất nhiều người thầm muốn rút lui, lặng lẽ đi ra ngoài cửa.
Lúc này, trong tầng cao nhất trên lầu các xa hoa.
Thanh Diệp đứng ở giữa, bên cạnh người người vây quanh, rất nhiều tộc trưởng của các gia tộc và người phụ trách các tập đoàn tài phiệt hàng đầu đều vây quanh hắn ta, vô cùng khí thế.
Cách chỗ Thanh Diệp không xa là hai đại giáo chủ Hồng Y của Giáo Đình, lúc này bọn họ đang nhắm hai mắt lại, không biết đang nghĩ gì.
“Ngài Thanh Diệp, một khi hiệp hội võ thuật thành lập, chắc chắn cậu sẽ trở thành cậu chủ đứng đầu phương Đông!”
Thanh Diệp cười khẩy: “Những thứ đó đều chỉ là hư danh mà thôi, cái tôi muốn làm là liên hợp các thế lực của phương Đông chúng ta lại, không để những người trong bí cảnh kia tùy ý sỉ nhục người của thế giới thường chúng ta”.
“Đương nhiên, đương nhiên, phương Đông chúng ta thật sự cần một người dẫn dầu như cậu Thanh Diệp đây đấy”, vô số người vây quanh Thanh Diệp liên tục nịnh hót.
Trên cơ bản những người vây quanh Thanh Diệp lúc này đều là người trong gia tộc đã phục tùng Thanh Diệp, những gia tộc bên phe nhà họ Lâm đều ngồi trong góc, so sánh với người của Thanh Diệp, bên phía bọn họ ít hơn rất nhiều, dẫn đầu chỉ có một Thần cảnh là Diệp Đạp Thiên và một đỉnh cao bảng Thiên là Bùi Vô Địch cùng với mấy cao thủ Thần cảnh của các gia tộc lớn trên núi Côn Luân xuống mà thôi.
Thưa thớt hơn bên phe của Thanh Diệp rất nhiều.
Sắc mặt những người ở bên cạnh Diệp Đạp Thiên lúc này đều hơi nặng đề, theo quan sát, người bên phía Thanh Diệp rất mạnh, bọn họ hoàn toàn không đấu lại được, nhưng cậu Ẩn vẫn chưa đến, bọn họ cũng không biết nên làm thế nào.
“Yên tâm đi, cậu Ẩn đã về rồi, dù khai chiến chúng ta cũng không sợ!”
Bùi Vô Địch lạnh nhạt nói.
Bùi Vô Địch khốn đốn nhiều năm, mãi đến khi Lâm Ẩn chữa cho hắn, sau khi rời khỏi bí cảnh Côn Luân, Lâm Ẩn còn kêu Bùi Thanh Y đem không ít linh dược về, lúc này Bùi Vô Địch chỉ thiếu một bước là có thể bước vào Thần cảnh.
Nghe thấy lời của Bùi Vô Địch, sắc mặt của những người khác cũng dễ nhìn hơn không ít, ở trong mắt bọn họ, dù Lâm Ẩn không đấu lại người bên phe Thanh Diệp, nhưng Lâm Ẩn thân thiết với tiểu thiên sư của núi Long Hổ, vẫn còn cơ hội trở mình.
Lúc này, chuyện xảy ra dưới lầu được báo cáo lên trên, sắc mặt Thanh Diệp trở nên cứng đờ, người xung quanh đều có thể nhìn thấy mặt bàn dưới tay hắn ta xuất hiện vết nứt, trên tay nổi đầy gân xanh.
“Giỏi giỏi, để tôi xem thử rốt cuộc Lâm Ẩn là nhân vật thế nào!”
Nói xong, Thanh Diệp nhìn mấy người Bùi Vô Địch và Diệp Đạp Thiên một cái, dẫn người đi xuống.
“Nếu cậu Ẩn đã đến, vậy chúng ta cũng đi xuống thôi!”
Chung Ly Hiên cười nói với Diệp Đạp Thiên.
Lần này sáu Thần cảnh đi xuống từ trên núi Côn Luân đều nghe theo lệnh của Diệp Đạp Thiên.
“Được, mời anh Chung!”
Sau đó, mấy người Diệp Đạp Thiên và Thanh Diệp xuống lầu, trong lầu Phỉ Thúy trở nên xôn xao.
“Lâm Ẩn xảy ra mâu thuẫn với cậu Thanh Diệp mới lộ diện rồi!”
“Trong lầu Phỉ Thúy chắc chắn sẽ có một trận chiến!”
“Cao thủ Thần cảnh của nhà họ Đồng bị Lâm Ẩn hùng hổ giết chết, xem ra Lâm Ẩn không định giao vị trí phủ quân của Long phủ ra rồi!”
Các tin tức bên lề được truyền ra ngoài theo đủ mọi cách, phải biết rằng bây giờ cả thế giới đều chú ý đến chuyện thành lập hiệp hội võ thuật của phương Đông, mà truyền thông bên ngoài cũng không biết có được tin tức từ nơi nào, đăng tin lên internet, thu hút sự chú ý rộng rãi.
Trong vòng một năm nay, cái tên Lâm Ẩn vốn dĩ là cái tên có độ chú ý cao nhất Long Quốc, lại thêm tin tức gần đây phương Đông muốn thành lập hiệp hội võ thuật cũng đang rất được chú ý.
Khoảng thời gian này từ khóa “hiệp hội võ thuật” chắc chắn là từ xuất hiện nhiều nhất trên các trang tìm kiếm, bây giờ Lâm Ẩn và Thanh Diệp đề nghị thành lập hiệp hội võ thuật xảy ra mâu thuẫn, phản ứng hóa học cũng không chỉ đơn giản là một cộng một.
Đề tài Lâm Ẩn và Thanh Diệp của hiệp hội võ thuật lập tức bùng nổ trên internet.
Ngoài dân mạng, các gia tộc võ đạo và tài phiệt không có mặt cũng yên lặng chú ý tin tức bên này, hai người Lâm Ẩn và Thanh Diệp ai thắng ai thua đều sẽ ảnh hưởng đến tình hình của phương Đông thậm chí là cả thế giới.
Lâm Ẩn chậm rãi bước ra, mọi người yên lặng nhường đường trước mặt anh, rất nhiều người đều thầm hiểu có lẽ chàng trai vô cùng phong độ này chính là Lâm Ẩn trong truyền thuyết.
Không ít thiên kim nhìn Lâm Ẩn với ánh mắt sáng rực, ở trong mắt bọn họ, Lâm Ẩn vốn cực kỳ đẹp trai, lại thêm khí chất mờ mịt xuất trần, không biết bỏ xa ngôi sao trong giới giải trí bao nhiêu con phố nữa.
“Không biết cậu đây là người phương nào vậy?”
Ông lão của nhà họ Đồng hơi lùi về phía sau nhìn Lâm Ẩn có hơi thở không khác gì người bình thường trước mặt, trong mắt lộ vẻ khinh thường, ngại có Tạ Viễn ở đây nên mới xem trọng một chút, nhưng cũng chỉ là một chút mà thôi, trên lầu có không ít cao thủ đứng đầu đang ở đó, lão ta tự tin rằng dù Tạ Viễn là cao thủ đỉnh cao Thần cảnh cũng không thể làm gì mình.
“Các người làm lớn chuyện lên như thế không phải vì để tôi xuất hiện sao?”
Lâm Ẩn đứng khoanh tay, lạnh lùng nói.
“Lâm Ẩn!”
Ông lão nhà họ Đồng thầm thấy giật mình, vô thức quan sát Lâm Ẩn một phen, lão ta không ngờ một người bình thường trông không có chút tu vi gì lại là Lâm Ẩn, lão ta còn tưởng lần này Lâm Ẩn không dám đến nữa, phải biết rằng nơi này ngoài dòng họ của ngài Thanh Diệp ra còn có người của Giáo Đình nữa, đó đều là kẻ thù của Lâm Ẩn.
“Kêu Thanh Diệp lăn ra đây gặp tôi!”
Giọng điệu Lâm Ẩn nói chuyện rất lạnh nhạt, nhưng truyền vào tai ông lão nhà họ Đồng lại như sóng lớn đập vào bờ, như sấm mùa xuân nổ vang, chân nguyên kinh khủng xen lẫn trong sóng âm vang vọng bên tai lão ta.
“A!”
Ông lão la lên một tiếng thê thảm, thất khiếu đều bị chấn động đến mức chảy máu, màng nhĩ suýt chút bị rách, cả người chấn động, kinh mạch trong người không biết bị phá vỡ mất bao nhiêu. Tuy Lâm Ẩn chỉ sử dụng một phần vạn thực lực, nhưng một Thần cảnh nho nhỏ sao có thể ngăn cản được, lúc này cho dù là Nhân Tiên cũng không thể nào đỡ được một quyền anh tùy ý đánh ra ấy chứ.
Nhìn thấy ông lão nhà họ Đồng ngã dưới đất, ôm đầu lăn lộn kêu la thê thảm, rất nhiều người chỉ cảm thấy khó tin, còn mấy Thần cảnh đến lầu Phỉ Thúy lần này thì hơi sợ hãi.
Đòn tấn công của Lâm Ẩn chỉ nhằm vào mỗi ông lão của nhà họ Đồng, còn những người khác chỉ cảm thấy Lâm Ẩn mới nói một câu mà thôi, mấy võ giả trên bảng Thiên khác đều thấy khó hiểu, nhưng chuyện trước mắt trực tiếp nói với bọn họ rằng ông lão nhà họ Đồng bị thế là có liên quan đến Lâm Ẩn.
“Cụ ông!”
Người đàn ông trung niên của nhà họ Đồng giật mình la lên, vội vàng tiến lên đỡ lão ta.
Lúc này rất nhiều người bình thường mới cảm thấy không đúng, đều nhìn Lâm Ẩn với ánh mắt khiếp sợ.
“Đây mới đúng là thần chết Lâm Ẩn kia chứ!”
Có người nghĩ lại mà sợ nói, rất nhiều người trong các gia tộc ở thủ đô còn nhớ rõ đêm mưa nhiều năm trước kia, những gia tộc của thủ đô vì tham gia giết chết Vu Tắc Thành mà chủ nhà và người có liên quan đều bị Lâm Ẩn giết chết trong một đêm, thủ đô đêm đó có thể nói là máu chảy thành sông.
“Xong đời rồi xong đời rồi, vốn tưởng rằng chỉ là một buổi tiệc rượu thôi, bây giờ xem ra đây là một trận long tranh hổ đấu thì có, buổi tiệc rượu này chắc chắn sẽ đánh nhau kịch liệt, đừng để bị liên lụy nhé!”
“Đúng vậy, chúng ta vẫn nên chuồn trước đi, nếu không bị vạ lây, chúng ta không thể nào chịu nổi một chiêu của bọn họ đâu!”
Mọi người bàn tán xôn xao, rất nhiều người thầm muốn rút lui, lặng lẽ đi ra ngoài cửa.
Lúc này, trong tầng cao nhất trên lầu các xa hoa.
Thanh Diệp đứng ở giữa, bên cạnh người người vây quanh, rất nhiều tộc trưởng của các gia tộc và người phụ trách các tập đoàn tài phiệt hàng đầu đều vây quanh hắn ta, vô cùng khí thế.
Cách chỗ Thanh Diệp không xa là hai đại giáo chủ Hồng Y của Giáo Đình, lúc này bọn họ đang nhắm hai mắt lại, không biết đang nghĩ gì.
“Ngài Thanh Diệp, một khi hiệp hội võ thuật thành lập, chắc chắn cậu sẽ trở thành cậu chủ đứng đầu phương Đông!”
Thanh Diệp cười khẩy: “Những thứ đó đều chỉ là hư danh mà thôi, cái tôi muốn làm là liên hợp các thế lực của phương Đông chúng ta lại, không để những người trong bí cảnh kia tùy ý sỉ nhục người của thế giới thường chúng ta”.
“Đương nhiên, đương nhiên, phương Đông chúng ta thật sự cần một người dẫn dầu như cậu Thanh Diệp đây đấy”, vô số người vây quanh Thanh Diệp liên tục nịnh hót.
Trên cơ bản những người vây quanh Thanh Diệp lúc này đều là người trong gia tộc đã phục tùng Thanh Diệp, những gia tộc bên phe nhà họ Lâm đều ngồi trong góc, so sánh với người của Thanh Diệp, bên phía bọn họ ít hơn rất nhiều, dẫn đầu chỉ có một Thần cảnh là Diệp Đạp Thiên và một đỉnh cao bảng Thiên là Bùi Vô Địch cùng với mấy cao thủ Thần cảnh của các gia tộc lớn trên núi Côn Luân xuống mà thôi.
Thưa thớt hơn bên phe của Thanh Diệp rất nhiều.
Sắc mặt những người ở bên cạnh Diệp Đạp Thiên lúc này đều hơi nặng đề, theo quan sát, người bên phía Thanh Diệp rất mạnh, bọn họ hoàn toàn không đấu lại được, nhưng cậu Ẩn vẫn chưa đến, bọn họ cũng không biết nên làm thế nào.
“Yên tâm đi, cậu Ẩn đã về rồi, dù khai chiến chúng ta cũng không sợ!”
Bùi Vô Địch lạnh nhạt nói.
Bùi Vô Địch khốn đốn nhiều năm, mãi đến khi Lâm Ẩn chữa cho hắn, sau khi rời khỏi bí cảnh Côn Luân, Lâm Ẩn còn kêu Bùi Thanh Y đem không ít linh dược về, lúc này Bùi Vô Địch chỉ thiếu một bước là có thể bước vào Thần cảnh.
Nghe thấy lời của Bùi Vô Địch, sắc mặt của những người khác cũng dễ nhìn hơn không ít, ở trong mắt bọn họ, dù Lâm Ẩn không đấu lại người bên phe Thanh Diệp, nhưng Lâm Ẩn thân thiết với tiểu thiên sư của núi Long Hổ, vẫn còn cơ hội trở mình.
Lúc này, chuyện xảy ra dưới lầu được báo cáo lên trên, sắc mặt Thanh Diệp trở nên cứng đờ, người xung quanh đều có thể nhìn thấy mặt bàn dưới tay hắn ta xuất hiện vết nứt, trên tay nổi đầy gân xanh.
“Giỏi giỏi, để tôi xem thử rốt cuộc Lâm Ẩn là nhân vật thế nào!”
Nói xong, Thanh Diệp nhìn mấy người Bùi Vô Địch và Diệp Đạp Thiên một cái, dẫn người đi xuống.
“Nếu cậu Ẩn đã đến, vậy chúng ta cũng đi xuống thôi!”
Chung Ly Hiên cười nói với Diệp Đạp Thiên.
Lần này sáu Thần cảnh đi xuống từ trên núi Côn Luân đều nghe theo lệnh của Diệp Đạp Thiên.
“Được, mời anh Chung!”
Sau đó, mấy người Diệp Đạp Thiên và Thanh Diệp xuống lầu, trong lầu Phỉ Thúy trở nên xôn xao.
“Lâm Ẩn xảy ra mâu thuẫn với cậu Thanh Diệp mới lộ diện rồi!”
“Trong lầu Phỉ Thúy chắc chắn sẽ có một trận chiến!”
“Cao thủ Thần cảnh của nhà họ Đồng bị Lâm Ẩn hùng hổ giết chết, xem ra Lâm Ẩn không định giao vị trí phủ quân của Long phủ ra rồi!”
Các tin tức bên lề được truyền ra ngoài theo đủ mọi cách, phải biết rằng bây giờ cả thế giới đều chú ý đến chuyện thành lập hiệp hội võ thuật của phương Đông, mà truyền thông bên ngoài cũng không biết có được tin tức từ nơi nào, đăng tin lên internet, thu hút sự chú ý rộng rãi.
Trong vòng một năm nay, cái tên Lâm Ẩn vốn dĩ là cái tên có độ chú ý cao nhất Long Quốc, lại thêm tin tức gần đây phương Đông muốn thành lập hiệp hội võ thuật cũng đang rất được chú ý.
Khoảng thời gian này từ khóa “hiệp hội võ thuật” chắc chắn là từ xuất hiện nhiều nhất trên các trang tìm kiếm, bây giờ Lâm Ẩn và Thanh Diệp đề nghị thành lập hiệp hội võ thuật xảy ra mâu thuẫn, phản ứng hóa học cũng không chỉ đơn giản là một cộng một.
Đề tài Lâm Ẩn và Thanh Diệp của hiệp hội võ thuật lập tức bùng nổ trên internet.
Ngoài dân mạng, các gia tộc võ đạo và tài phiệt không có mặt cũng yên lặng chú ý tin tức bên này, hai người Lâm Ẩn và Thanh Diệp ai thắng ai thua đều sẽ ảnh hưởng đến tình hình của phương Đông thậm chí là cả thế giới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.