Chàng Rể Cực Phẩm

Chương 1196: Viện binh

A Hào

01/06/2021

"Tôi nghe mấy câu uy hiếp thế này nhiều lắm”.

Lâm Ẩn cười khẩy, khinh bỉ nhìn Huyết Tổ: “Người trước đây uy hiếp tôi như thế, tôi đã đưa xuống địa ngục rồi”.

Bọn họ vốn ở trong cục diện không chết không thôi, người trong tộc của anh đã định sẵn là không có kết quả tốt, bây giờ điều anh có thể làm là cố gắng giết chết được cao thủ Ma Tộc, giết chết tất cả Ma Tộc trên hành tinh xanh.

Chỉ có thể, người trong tộc anh và người đi theo anh mới có kết quả tốt.

Lâm Ẩn chậm rãi giơ tay lên.

Kim quang lấp lánh xuất hiện trong tay anh, cả bạn tay đều sáng rực lên tựa như đúc bằng vàng. Khí huyết đáng sợ sôi trào, trong bàn tay anh như có một mặt trời nhỏ đang hiện lên. Tay anh như xuyên qua thời không, một giây trước còn ở phía xa, một giây sau đã bóp lấy cổ đại trưởng lão của Huyết Tộc.

Đại trưởng lão Huyết Tộc sợ hết cả hồn, không ngừng cầu xin tha thử: “Cậu Lâm tha mạng!”

“Lâm Ẩn, chẳng lẽ ngươi cứ muốn cố chấp như thế sao?”

Hư không xung quanh Huyết Tổ dần nứt ra, lão híp mắt lại, rõ ràng là đang rất tức giận.

Lâm Ẩn ở gần đại trưởng lão Huyết Tộc hơn, lão muốn cứu cũng không kịp.

“Kẻ không cùng tộc chắc chắn có ý đồ khác, hôm nay chính là ngày chết của các người”.

Lâm Ẩn cứng rắn nói, không hề có ý dừng lại.

“Rắc rắc!”

Đại trưởng lão Huyết Tộc trong tay anh bị anh biến thành một làn sương máu, ngay cả thần hồn cũng không kịp trốn thoát.



“Được được được!”

Huyết Tổ tức giận đến mức bật cười, vung tay áo lên, dòng sông máu xuất hiện, vắt ngang sau lưng lão.

Nhìn kỹ thì thấy, trong dòng sông máu kia có vô số sinh linh đang thét gào, đây là những linh hồn đã chết trong dòng sông máu của Huýet Tổ, trong đó có cao thủ võ đạo cũng có người bình thường, đa số là người bình thường.

Linh hồn nào chết trong tay Huyết Tổ sẽ mãi mãi chìm trong dòng sông máu, mãi mãi không thể siêu sinh.

“Huyết Tổ, cùng nhau ra tay đi, đánh nhanh thắng nhanh, đừng thêm chuyện nữa”.

Một ông lão mặc áo khoác cao quý, râu tóc bạc trắng chậm rãi nói, trong tay lão ta cầm một quyển thư tịch tản ra thánh quang nồng đậm, trong ánh mắt nhìn về phía Lâm Ẩn của ông ta không có chút cảm tình, tựa như một cái máy vô tình vậy.

Chỉ là một Địa Tiên nho nhỏ thôi mà”.

Chỉ khi bước vào cảnh giới Thiên Tiên mới biết Thiên Tiên và Địa Tiên khác nhau đến mức nào, lúc này nếu anh mở lĩnh vực ra tay, dù là ba Thiên Tiên trước mắt cũng không đủ để anh đánh.

Nhưng bây giờ anh vẫn không định thể hiện toàn bộ thực lực của bản thân, chỉ không cho kẻ địch biết được lá bài tẩy mới có thể đem lại đả kích lớn nhất.

“Ba người chúng ta cùng ra tay, không thể cho tên ranh con này cơ hội được!”

Giáo Hoàng và Thánh giả của Giáo Đình liếc nhìn nhau, kết hợp với Huyết Tổ đứng thành hình Tam Giác, vây Lâm Ẩn ở giữa. Bầu không khí xung quanh trở nên nặng nề.

“Ba ông già ức hiếp một người trẻ tuổi thì không được đâu”.

Tổ sư Thiên Tiên của núi Long Hổ tiến lên một bước, muốn giúp đỡ Lâm Ẩn.



Vù!

Trong đoàn quân của Giáo Đình dưới đất đột nhiên có tia sáng trắng bắn ra, đánh thẳng về phía lão thiên sư của núi Long Hổ. Một kỵ sĩ mặc áo giám xuất hiện trong ánh sáng trắng, không ngờ kẻ này cũng là một cao thủ Thiên Tiên.

“Ầm!”

Lão thiên sư không ngờ trong Giáo Đình vẫn còn cao thủ Thiên Tiên lẩn trốn, nhìn về phía Lâm Ẩn, chỉ có thể nghênh chiến kỵ sĩ của Giáo Đình này trước. Trong lòng lão có dự cảm chẳng lành, trong trận chiến lúc trước, Thiên Tiên của Giáo Đình và Huyết Tộc hoàn toàn không ra tay, vốn dĩ cứ tưởng bọn họ đang lo lắng điều gì, bây giờ mới biết là đang đợi cá lớn mắc câu!

“Thí chủ đừng lo, lão nạp đến rồi!”

Nhưng vào lúc này, một âm thanh vang dội truyền đến từ phía xa.

Một hòa thường mặc tăng bào giản dị đi tới, tốc độ của ông ấy rất nhanh, chỉ bước mấy bước đã đi xa mấy chục dặm.

“Không Thiền, ông vẫn chưa chết sao?”

Tổ sư núi Long Hổ ngạc nhiên hỏi.

“Thí chủ Lộ vẫn chưa chết, sao tôi có thể chết được?”

Không Thiền chắp tay trước ngực, từ tốn nói.

Lâm Ẩn cũng ngạc nhiên nhìn đại sư Không Thiền, mấy năm nay Phật Môn của phương Đông gần như không xuất thế, người mạnh nhất của Phật Môn Lâm Ẩn từng gặp cũng chỉ là Thần cảnh, quả nhiên lạc đà gầy vẫn mạnh hơn ngựa, trong hai môn phái của Phật giáo vẫn có cao thủ còn sống.

“Trong Phật môn cũng có kẻ đầu hàng yêu ma, hôm nay, hòa thượng tôi cũng muốn sử dụng chiêu kim cang hộ pháp, để hàng yêu phục ma”, Không Thiền đứng thẳng trong không trung, cả người đều biến thành màu vàng, tựa như làm từ vàng.

- -------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Chàng Rể Cực Phẩm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook